Đế Bá

Chương 4475: Chương 4475: Thánh Kiếm Vô Danh




- Không cần nhiều lời.

Thần Nguyệt Thủy tổ nói:

- Hôm nay, chúng ta sẽ thanh lý môn hộ vì Tam Tiên giới!

- Cũng tốt.

Hỏa tổ cũng không tức giận, gật đầu, nói:

- Nếu như các vị có thể chém ta, cũng giải quyết xong chấp niệm của ta, tránh đau khổ nhiều hơn. Các vị, nếu hôm nay có thể giải quyết chấp niệm của ta, thắng bại đều không là gì, dù sao không ai muốn biến thành kẻ người không ra người, quỷ không ra quỷ.

Lúc này, Kiếm Thánh, Khai Thiên Đao Tổ, Thần Nguyệt Thủy tổ nhìn nhau, ba người bọn họ đều chiếm một phương, cũng vây công Hỏa tổ.

Ba người bọn họ phải liên thủ, chỉ có như vậy mới có thể trấn trụ Hỏa tổ, nếu đơn đả độc đấu, bất cứ người nào trong bọn họ đều không phải đối thủ của Hỏa tổ.

Đại chiến sắp bộc phát, đám người Hoàng Tôn Chân Đế ổn định hô hấp, bốn vị Thủy tổ đại chiến, cho dù không có thực lực đỉnh phong như năm xưa, nhưng vẫn kinh thiên động địa, vẫn rung động nhân tâm.

Đặc biệt là Hỏa tổ độc chiến ba vị Thủy tổ, thực lực như vậy cũng rung động nhân tâm, khó trách Hỏa tổ lại được xếp vào thập đại Thủy tổ.

Keng!

Tiếng kiếm minh vang lên, lúc này trường kiếm của Kiếm Thánh tự động kêu vang, kiếm ý phóng thẳng lên trời.

Hiện tại, kiếm ý của Kiếm Thánh không có khí thế bàng bạc kinh người, kiếm ý phóng ra ngoài vô cùng nội liễm, trong nháy mắt dạng kiếm ý như thế bộc phát, cho dù chỉ là một sợi kiếm ý cũng có thể xuyên qua thế giới luân hồi, cũng đóng kín nhân quả.

Keng!

Tiếng đao minh vang lên bên tai, so với kiếm ý nội liễm của Kiếm Thánh, đao ý của Khai Thiên Đao Thánh bàng bạc và hung hãn hơn nhiều, trong chớp mắt vừa rồi, đao ý của Khai Thiên Đao Tổ giống như hung thú hồng hoang, đao ý cuồn cuộn ập vào mặt, cũng thôn phệ toàn bộ thế giới, dường như muốn cắt thế giới thành mảnh nhỏ.

Lúc này, Khai Thiên Đao Tổ chỉ dùng một tay cầm đao, còn chưa động thủ nhưng đao ý bàng bạc đã lao thẳng về phía trước, nó có thể chém đứt tất cả, dưới đao ý, nó có thể đồ sát ức vạn tu la địa ngục.

Ông!

Trên đỉnh đầu Thần Nguyệt Thủy tổ xuất hiện một cái thần nguyệt đang tỏa sáng.

Thần nguyệt treo lên đỉnh đầu Thần Nguyệt Thủy tổ giống như đúc mặt trăng vẫn thắp sáng trên bầu trời đêm, nó sáng rõ, viên mãn vô khuyết, dạng thần nguyệt này giống như đại biểu cho đại đạo chí cao vô thượng và hoàn mỹ.

Thời điểm thần nguyệt đang tỏa sáng, nó giống như chư thiên vạn vật, tất cả mọi thứ đều nằm trong túi, ba ngàn thế giới chìm nổi, có chư thần tịch diệt, càng có nhân quả luân hồi, vạn đạo thay đổi.

Giống như thần nguyệt như vậy đại biểu tất cả, thậm chí nó nhét toàn bộ thế giới vào bên trong, tiến hành một lần thay đổi, một lần luân hồi.

Nếu ngươi quan sát cẩn thận, lại phát hiện, bên trong thần nguyệt, bất kể là chư thiên vạn vật hay nhân quả luân hồi, tất cả mọi thứ đều đứng im.

Dường như mọi thứ trong thần nguyệt đều bị phong ấn, tất cả đều dừng lại, căn bản không có thay đổi và luân hồi.

Ầm ầm ầm!

Tà hỏa trên người Hỏa tổ phát sáng, lúc tà hỏa lại sáng lên, nó còn sáng hơn lúc trước không ít.

Không hề nghi ngờ, Hỏa tổ lại khôi phục không ít nguyên khí, một chiêu Phần Tiên vừa rồi đã tiêu hao không ít tà hỏa, sau khi điều tức ngắn ngủi, lực lượng tà hỏa lại khôi phục bảy tám phần.

- Ta đắc tội rồi, mọi người rộng lòng tha thứ.

Lúc này tà hỏa bộc phát ngập trời, Hỏa tổ mỉm cười, cho dù đang chém giết sinh tử, cho dù Hỏa tổ biết rõ mình đã thất thủ và rơi vào hắc ám.

Hỏa tổ lúc này giơ tay lên, hắn rất thản nhiên, toàn thân tràn ngập phong thái quân tử, phong phạm như thế thật sự khó có bút mực nào miêu tả được.

Thử nghĩ xem, nếu thời điểm hắn còn sống, trước khi Hỏa tổ viễn chinh Bất Độ hải, hắn là Thủy tổ tài ba cỡ nào, đó là Thủy tổ tràn ngập mị lực ra sao.

Từ việc này có thể tưởng tượng ra phong thái Hỏa tổ năm đó, khó trách thời điểm hắn viễn chinh Bất Độ hải lại có nhiều Chân Đế, Trường Tồn và Thủy tổ đồng đạo đi cùng hắn, giúp hắn viễn chinh Bất Độ hải.

Ầm!

Ngay thời điểm hiện tại, Hỏa tổ đưa bàn tay ra, bàn tay hắn tràn ngập tà hỏa, lúc này, dường như có thể nghe một tiếng “răng rắc”, bàn tay hắn đưa về phía trước và hóa thành móng vuốt phượng hoàng, toàn bộ bàn tay đều bộc phát tà hỏa.

Thời điểm móng vuốt phượng hoàng xuất hiện, dường như có tiếng kim loại và đá va chạm với nhau.

Lúc này, móng vuốt phượng hoàng đưa về phía Kiếm Thánh, một trảo cắm thẳng vào tim Kiếm Thánh, một trảo trí mạng, muốn móc tim Kiếm Thánh ra ngoài.

Móng vuốt phượng hoàng mà thôi, lúc này không có ngăn cách không gian, không liên quan tới tốc độ, lúc móng vuốt phượng hoàng chỉ về hướng mình, cho dù hắn chỉ nhấc tay, móng vuốt phượng đã tới trước lồng ngực Kiếm Thánh.

Ngu.ồn.: .iread..vn

Một ý niệm mà thôi, có thể móc tim trong ngực Kiếm Thánh.

Móng vuốt phượng hoàng vô cùng sắc bén, không ai có thể đỡ nổi một trảo này, không có bất kỳ tốc độ, không gian nào đáng nói, một trảo như thế, không ai có thể né tránh.

Một móng vuốt phượng hoàng ập tới, chỉ có bị móc tim, cho dù tồn tại cường đại như Kiếm Thánh cũng không thể ngăn cản móng vuốt phượng hoàng, càng không có cơ hội né tránh.

Lúc móng vuốt phượng hoàng ập tới, mặc kệ một kiếm của Kiếm Thánh đáng sợ cỡ nào, trái tim của hắn vẫn bị móc ra.

Móng vuốt phượng hoàng xuất hiện, đám người Hoàng Tôn Chân Đế cảm giác trái tim của mình đau đớn, trong chớp mắt vừa rồi, bọn họ cũng cảm giác trái tim mình cũng bị móc ra, máu me đầm đìa, hoàn toàn không có năng lực chống cự.

Đám người Hoàng Tôn Chân Đế có cảm nhận rất trực quan, khi đó bọn họ có cảm giác mình là thịt cá trên thớt, mặc kệ ngươi có được thực lực cường đại thế nào, mặc kệ ngươi có được bảo vật tuyệt thế ra sao, hay ngươi có công pháp kinh thiên.

Dưới móng vuốt phượng hoàng vừa rồi, tất cả đều không làm nên chuyện gì, chỉ cần Hỏa tổ dùng móng vuốt phượng hoàng, trái tim của ngươi sẽ bị móc không ai có thể ngoại lệ, cũng không ai phá được móng vuốt phượng hoàng.

Ông!

Lúc móng vuốt phượng hoàng móc tim Kiếm Thánh, móng vuốt phượng hoàng cũng phá vỡ làn da Kiếm Thánh, ngay sau đó có hào quang bao phủ Hỏa tổ.

Hào quang bao phủ Hỏa tổ chính là thần nguyệt trên đỉnh đầu Thần Nguyệt Thủy tổ, lúc này, thần nguyệt tỏa ra ánh sáng óng ánh, mỗi một tia sáng giống như cây cột nước, chúng lóe sáng chói mắt như kim cương.

Lúc ánh sáng chiếu xuống, ánh sáng phong bế thời gian, trong phạm vi hào quang bao phủ, tất cả đều biến thành dài vô hạn, mọi thứ đều mở rộng vô hạn.

Trong hào quang như thế, cho dù chỉ là một phần vạn giây cũng kéo dài vô tận, một nháy mắt cũng có thể dài ngàn vạn năm.

Lúc móng vuốt phượng hoàng chạm vào lồng ngực Kiếm Thánh, phạm vi đó mở rộng vô hạn, giống như hai bên cách xa nhau vô số không gian.

Trong thời gian và không gian dài dòng buồn chán, cho dù là Hỏa tổ cũng không thể vượt qua trong thời gian ngắn, cũng khó đánh vỡ nó.

- Nhất Thuấn Vạn Tượng!

Nhìn thấy việc này, Ngũ Hành thiên nữ Huệ Thanh Tuyền cũng rung động.

Nhất Thuấn Vạn Tượng, này là Thần Nguyệt Thủy tổ bí mật bất truyền, cũng là Thần Nguyệt Thủy tổ ghê gớm nhất tuyệt sát chi thuật.

Thần Nguyệt Thủy tổ chính là người theo Hỏa tổ viễn chinh Bất Độ hải, hắn từng ở chung với Hỏa tổ vô số năm, hắn hiểu rất rõ thực lực Hỏa tổ, cho nên, vào lúc động thủ, hắn sử dụng chiêu thức cường đại nhất của mình, chính là Nhất Thuấn Vạn Tượng!

Một khi Thần Nguyệt Thủy tổ sử dụng đòn sát thủ này, hắn cũng trả giá vô cùng to lớn.

Một khi hắn thi triển thuật tuyệt sát Nhất Thuấn Vạn Tượng, tóc của hắn trắng hơn trước, làn da cũng khô héo nhăn nheo.

Mặc dù nói, Thần Nguyệt Thủy tổ đã là thi thể, chỉ có chấp niệm không tiêu tan, dù vậy, hắn vô cùng cường đại, đó là bởi vì trong cơ thể của hắn vẫn giữ lại Thủy tổ chân huyết.

Hắn thi tiênr Nhất Thuấn Vạn Tượng, cũng phát huy uy lực cường đại nhất, Thần Nguyệt Thủy tổ không tiếc tiêu hao chân huyết.

Phải biết, bọn họ chết nhưng thi thể vẫn bảo tồn, chân huyết là không thể sống lại, một khi chân huyết bị tiêu hao hết, thi thể của bọn họ cũng biến mất.

Cho nên, lúc Thần Nguyệt Thủy tổ tiêu hao chân huyết, thân thể cũng khô héo.

- Thánh Kiếm Vô Danh!

Vào lúc Hỏa tổ vận dụng móng vuốt phượng hoàng tấn công, Kiếm Thánh cũng xuất thủ, trường kiếm thi triển kiếm đạo, một kiếm không tên.

Kiếm của Kiếm Thánh như xuyên qua vạn vật trên thế gian, bất kể cách xa vô số không gian, bất kể trôi qua bao nhiêu năm tháng, một kiếm này có thể xuyên thấu tất cả.

Mặc kệ ngươi sinh hoạt ở ngàn vạn năm sau, cho dù đứng bên ngoài Tam Tiên giới xa xôi, ngươi vẫn bị một kiếm của Kiếm Thánh tập trung, nó nhất định sẽ đục thủng thân thể của ngươi.

Một kiếm này vô ảnh vô hình, không thể trốn được, nó có thể đâm xuyên mọi thứ.

Kiếm này đánh tới, đám người Hoàng Tôn Chân Đế có ảo giác, một kiếm này có thể đâm xuyên Tam Tiên giới, có thể đâm xuyên qua Tam Tiên giới to lớn đồ sộ, đó là một kiếm đáng sợ thế nào?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.