Dễ Cháy Dễ Nổ

Chương 1: Chương 1




Một giờ sáng, cả thành phố gần như đã chìm vào giấc ngủ.

Trên các tuyến đường trong thành phố lác đác vài chiếc xe đi lại, trong đó phần lớn là taxi hoạt động ca đêm.

Mở điều hoà lâu tài xế cũng thấy không thoải mái cho nên mở một bên cửa xe ra. Mùa hè, ban đêm không khô nóng như ban ngày, khi xe chạy, có thể cảm nhận được gió nhè nhẹ mát mẻ.

Tài xế vừa hạ kính xuống thì thấy một chiếc xe màu đỏ chạy lướt qua bên cạnh.

Xe lướt qua nhanh như chớp.

Hành khách nam ngồi phó lái đang gật gà ngủ cũng lập tức tỉnh táo, trừng lớn mắt nhìn khói xe còn sót lại: “Ngầu vậy! Xe vừa đi qua là xe thể thao à?”

“Đó là Ferrari.” Mặc dù bác tài xế đang lái c-Elysee, nhưng cũng không kiềm được mà hy vọng có thể chạy thử siêu xe kia, kêu lên cảm thán: “Mẹ nó, đẹp thật đấy!”

Cửa sổ của chiếc Ferrari 458 kia đang mở, ngồi ở ghế lái là một người phụ nữ, bàn tay nắm tay lái, ngón tay nhẹ nhàng gõ xuống theo tiết tấu, thể hiện sự nhàn nhã.

“Cho nên gió gào thét mà vượt qua kích thích.

Cho nên tôi quyết định quay ngoặt rời đi.

Tăng đủ mã lực cuối cùng đến cả gió bão cũng thua

Đến một trăm km ai dám cùng tôi là địch…”(1)

Chuông điện thoại vang lên cắt mang bài hát, Thư Kha ấn nghe, giọng nữ từ loa xe truyền ra.

“Cậu lái xe đi tản bộ à, sao bây giờ còn chưa thấy người đâu thế?”

“Mình là người kế thừa theo tư tưởng chủ nghĩa xã hội, sao có thể vừa về nước đã ăn ngay hoá đơn nộp phạt, căn chính miêu hồng(2).”

Người bên kia nghe vậy bật cười: “Người kế thừa, giờ chỉ thiếu mỗi mình cậu nữa thôi đấy! Bao giờ thì tới nơi?”

“Vẫn đang trong nội thành. Theo hướng dẫn chỉ đường thì tầm khoảng nửa tiếng nữa.”

“Mình hận không thể lắp cho cậu thêm một cái chân ga đấy!” Bên kia nói xong lập tức treo máy.

Khi Thư Kha đến được chân núi Trấn Kim Sơn thì đã thấy khung cảnh ở đây náo nhiệt lạ thường.

Đêm nay CSCC sẽ tiến hành kiểm tra thành viên mới ở đây. Thư Kha chính là thành viên mới đó.

Thư Kha nhìn xung quanh: “Không có chuyện gì đấy chứ? Bất hợp pháp à?”

“Mẹ kiếp, cậu vừa về nên không hợp đất hay là sao vậy, ở New York cũng không thấy cậu lải nhải nhiều thế.” Chưa cần người khác nói gì, Vu Điền Điềm đã tự phàn nàn về bạn tốt của mình trước.

Thư Kha bình tĩnh lạ thường đáp: “Khi bước vào lãnh thổ đất nước thân yêu này thì trái tim đỏ thẫm của mình chợt toả sáng, không thể gây thêm phiền toái cho quần chúng nhân dân, càng không thể tìm việc cho các chú cảnh sát được.”

Vu Điền Điềm cười to hai tiếng: “...Chị gái à, thuốc cũng không trị khỏi được cho chị.”

Phó hội trưởng CSCC - Viên Duệ cười nói: “Tiểu Thư Kha đã giác ngộ được tư tưởng đất nước rồi, đáng khen ngợi.” Rồi nói tiếp: “Điều kiện của ngọn núi này rất thích hợp công việc của chúng ta, chúng ta dọn dẹp sạch sẽ đi(4), thì sẽ không có vấn đề gì đâu.”

Thư Kha làm thế tay OK, lên xe chuẩn bị.

Một chiếc xe Lamborghini Aventador khác cũng đang chờ đợi xuất phát.

Trọng tài giơ cờ, hai chiếc xe nổ máy ầm ầm.

Tiếng gào rống như dã thú lao nhanh truyền đến từ động cơ máy móc, khiến cho ngọn núi như đang rung chuyển.

Cờ vừa hạ xuống, hai chiếc xe một đỏ một vàng lao vào màn đêm, nhanh như tia chớp. Không đúng, phải nói là tốc độ nhanh như xé gió!

Thư Kha ngồi ở ghế lái lại đạp vào chân ga tăng tốc, dòng máu điên cuồng len lỏi chảy toàn thân, mỗi dây thần kinh, mỗi một tế bào đều vì quá hưng phấn mà phình lên, cô thích loại cảm giác này.

Sau khi lên núi, các khúc cua lớn nhỏ không ngừng nối tiếp nhau, tốc độ dần chậm lại.

Phía trước có một khúc qua khá dốc, Thư Kha tính toán điểm APEX(4) trong lòng, lên dự định làm một tuyến đi hoàn mỹ.

Hiện giờ cô đang là người dẫn đầu, con đường này vừa hẹp vừa quanh co, muốn vượt qua cũng không phải điều dễ dàng. Chỉ cần cô phát huy ổn định, là có thể duy trì lợi thế của mình đến cùng.

Khi sắp đến khúc cua, chiếc Aventador kia đột nhiên tăng tốc, tiến gần đến xe Thư Kha, ép nàng vào trong sườn núi.

Đầy là muốn cưỡng chế cướp đường, vượt qua khúc cua từ sườn ngoài à?

Thằng cháu nó! Thư Kha cắn chặt răng, văng tục.(Truyện được đăng tại watt @xzaaaaai)

Cô không quen thuộc đường núi này, chỉ mới xem trong bản đồ, giờ tối lửa tắt đèn như này, không cẩn thận là rơi xuống vách núi như chơi.

Thư Kha giảm tốc độ lại nhường đường. Đột nhiên, 'phanh' một tiếng thật lớn vang lên, phần đầu xe bị chiếc Aventador kia đâm vào.

Aventador hất đuôi xe chạy đi, chỉ lưu lại một làn khói. Ferrari bị đâm vào nên hướng xe bị chếch đi, đuôi xe đâm phải cách núi. Đường núi không rộng, chỉ đủ cho hai chiếc xe đi song song, Thư Kha sợ bị bắt ngược ra ngoài, nên quyết định dẫm chân phanh đâm thẳng vào vách, xe dán sát vào vách núi, ma sát kịch liệt tạo nên âm thanh lớn —— hậu quả là đèn xe nứt tạc, tia lửa bắt ra, ván xe kêu loảng xoảng!

Trong đầu Thư Kha tự động nhảy ra một chuỗi số tiền sửa chữa dài...

Cô chỉ có thể tự an ủi bản thân, người không có việc gì là tốt rồi.

An toàn qua được khúc cua, xe cũng dần dần dừng lại vì lực ma sát.

Sau đó, Thư Kha không màng thắng thua, bình thản lái xe trở về.

Điểm bắt đầu và kết thúc là cùng một chỗ, ánh đèn sáng trưng, bóng người ồn ào náo động.

Aventador đã đến điểm kết được gần mười phút mà Ferrari vẫn chưa thấy xuất hiện. Tô Mật dựa vào cửa xe cười đắc thắng. Hiện giờ, cô ta đang là thành viên nữ duy nhất của CSCC, đứa hoa hồng xinh đẹp duy nhất trong bụi cỏ xanh này, không thể bị người phụ nữ kia đánh vỡ được.

CSCC, là câu lạc bộ đua xe nổi tiếng ở thành phố C, khiêm tốn không xa hoa, cực có sắc thái thần bí, được mọi người biết đến là vì những hoạt động từ thiện. Tiêu chuẩn để được vào CSCC là bạn phải có ít nhất một chiếc siêu xe thể thao cao cấp hơn ngàn vạn, hoặc là có thể chạy thắng được một thành viên cũ của hội.

Lúc câu lạc bộ mới thành lập chỉ có 6 người, đến giờ thì đã tăng lên 36 người, hơn 200 chiếc siêu xe thể thao cao cấp. Muốn loại xe nào có có loại xe ấy như là Bugatti Veyron SuperSport, Pagani Huayra, Aston Martin ONE 77, Zonda F, Mansory 458, Tesla Model S, ai là người yêu xe nghe xong đều phải thét lên.

Lý lịch cùng cấp bậc xe thể thao của Thư Kha đều không đủ tư cách ra nhập câu lạc bộ, cho nên phải tiến hành buổi kiểm tra này, thắng thì mới có tư cách tham gia hội.

Một lúc sau, chiếc xe màu đỏ mới chậm rãi xuất hiện trong tầm mắt mọi người. Xe chạy ngược chiều gió, trần xe được mở lên, mái tóc đen đài của người phụ nữ kia tung bay theo gió. Ánh sáng mờ chiếu lên khuôn mặt tinh xảo sắc nét, da thịt trắng nõn.

Xe vững vàng dừng lại, ánh mắt của tất cả mọi người đồng đổ dồn về phía người lái.

Cô cao 1m72, chiếc áo may ô ngắn ôm gọn lấy cơ thể, eo thon nhỏ không đủ một vòng tay, chiếc bụng nhỏ thẳng duyên dáng lộ ra dưới lớp áo khoác ngoài, bên dưới lớp quần jean cạp thấp là đôi chân dài thẳng tắp mảnh khảnh.

Rõ ràng là một yêu tinh nóng bỏng gợi cảm.

Lại còn có một loại khí chất không thể chạm tới.

Thư Kha xách chiếc túi xách nhỏ lên, tiện tay vuốt mái tóc dài bị thổi tung của mình sang một bên, quay đầu về phía phó hội trưởng Viên Duệ gật đầu một cái.

Những người đàn ông có mặt ở đây đều âm thầm nuốt nước miếng, mấy cô người mẫu õng ẹo tạo dáng bên siêu xe còn cách cô mấy chục năm xinh đẹp nữa.

Viên Duệ nói: “Căn cứ theo thời gian hoàn thành đường đua thì xem như là đã thông qua khảo hạch.”

Vốn dĩ có cuộc kiểm tra này là vì tuân theo một phần nào đó quy củ của lão đại câu lạc bộ thôi. Nữ hội viên vốn đã chẳng nhiều, mà loại xinh đẹp kiều diễm không có gì sách bằng này lại càng khó kiếm, đừng nói là thi đấu thua, cho dù xe của cô là Alto chứ không phải Ferrari thì cũng sẽ được ra nhập hội.

Thư Kha mở túi xách nhỏ màu đen lấy bao thuốc Davidoff ra, rút một điếu đưa lên miệng cắn. Chưa kịp đợi cô lấy bật lửa ra, Viên Duệ đã nhanh tay lẹ mắt, bật lửa đưa đến trước mặt.

Ánh lửa sáng lên, phản chiếu trong đôi mắt gợn sóng của cô, Viên Duệ cảm thấy bản thân sắp bị cuốn vào trong đó rồi.

Thư Kha hơi híp mắt lại, đưa gặp điếu thuốc lại hít một hơi, đầu thuốc cháy lên, sau đó cô lùi ngay lại hai bước, kéo đến cái khoảng cách mà cô thấy thoải mái, phun ra một vòng khói.

Viên Duệ chú ý tới hư tổn của chiếc xe, từ trong bóp da lấy ra một tờ danh thiếp đưa cho Thư Kha: “Đến nơi này sửa chữa đi, xem xem phải sửa cái gì, chi phí do CLB chi trả.”

Bên cạnh có người huýt sáo: “Được đấy, là quà cho người mới luôn!”

“Anh Duệ bất công, lúc tôi nhập hội làm gì có quà như này đâu!”

“Cậu có ngực lớn không?”

“Ha ha... So ngực thì tội chịu thua.”

Thư Kha nhận danh thiếp, khóe miệng khẽ nhếch: “Cảm ơn.”

“Gương mặt giờ lên giá nhỉ, hoá gia người mới đến chỉ cần mặt đẹp chút là có thể nhập hội sao?”

Thư Kha nhìn về phía thanh âm phát ra, Tô Mật dựa vào chiếc Lamborghini của cô ta, ngoài cười nhưng trong không cười nói. Thư Kha nghiêng người qua, ngón tay kẹp danh thiếp giơ lên chạm nhẹ vào môi, chớp mắt cười, tặng cô ta một nụ hôn gió.

Một đám phú nhị đại suốt ngày phóng khoáng cười nói nói cũng muốn được hôn gió.

Tô Mật không duy trì nổi nụ cười của mình.

Lẳng lơ, lần sau thi đấu sẽ cho cô biết bản thân mình nên ở đâu!

“Âm nhạc kịch liệt, vũ điệu kích động, tâm tôi sao có thể không chế, em có hiểu hay không.

Tiếng động cơ, bầu trời đầy sao, đai an toàn căng chặt...”

Thư Kha dựa người vào ghế phụ lái, ngón tay nhịp nhàng đánh xuống theo tiết tấu. Vu Điền Điềm đi Maserati, chở Thư Kha đi tìm gì đó ăn.

Vu Điền Điềm: “Gì đấy, giả vờ thư giãn sau thua à?”

Anh họ Vu Điền Điềm là thành viên của CSCC, là thành viên cấp cao của hội, cô nàng thông qua anh họ mình đề cử Thư Kha, mới đầu đối phương có tỏ vẻ không đồng ý, tiêu chuẩn ra nhập hội rất nghiêm khắc, cho dù thân phận hay giới tính gì đều cần phải thông qua kiểm tra mới được. Kết quả thì sao? Kết quả như nào? Chẳng qua cũng chỉ là một đám háo sắc thấy người ta có sắc cái là thay đổi tiêu chuẩn ngay được!

“Có được chi phí sửa chữa và nâng cấp miễn phí mà.” Thư Kha lướt di động cười: “ Tiết kiệm tiền.”

“Fuck, mình xin cậu đấy, cậu nhìn cậu đi xem có điểm nào giống bạch phú mỹ không hả?”

“Cày ruộng đương lúc ban trưa. Từng giọt mồ hôi rơi xuống”

“……”

“Ai biết được tiền trong túi, mở ra toàn là vất vả.”

Vu Điền Điềm không còn gì để nói.

Chợ đêm ồn ào náo nhiệt toàn, lúc hai người đến ở đó đã bày nhiều sạp đồ ăn. Chí hướng chung lớn nhất trong cuộc đời này của hai người họ đó là chính là đồ ăn, không cay thì không vui, mấy món nướng BBQ lề đường này không khá hợp khẩu vị của hai người các cô.

Hoàn cảnh của nơi này quá kém, đủ các loại mùi khó ngửi, các cô không ngồi được, gọi hai phần đóng gói mang đi. Trong lúc chờ đợi, Thư Kha buồn chán lấy một điếu thuốc ra châm.

Từ lúc ngồi xuống, ngoại hình nổi bật của hai người đã thu hút không biết bao nhiêu ánh mắt, đặc biệt là Thư Kha, dáng người đúng chuẩn chữ S, phần eo lộ ra ngoài thon nhỏ trắng nõn. Chỉ cần nhìn thôi đã thấy nóng trong người rồi.

Nhưng mà, tư thế hút thuốc thành thạo thế kia, khí chất lại còn diễm lệ lạnh lùng, nhìn đặc biệt giống mấu nữ đại ca giang hồ, mấy tên đàn ông có ý định tiếp cận cũng chỉ quanh quẩn gần đó chứ không dám bước lên.

“Hướng ba giờ, có một soái ca đã nhìn cậu không chớp mắt tầm 5 phút rồi. Anh ta chắc phải cao tầm từ 1m8 trở lên, khuôn mặt khi tôi cho 7 điểm, tuổi tầm 22 đến 25. Sống mũi cao thẳng, ngón tay thon dài, tôi cá chắc cái đó của anh ta rất tốt đấy.” Vu Điền Điềm nhả khói ra, cười xấu xa: “Soái ca môtô điện, có hứng thú không?”

Thư Kha quay đầu nhìn qua.

Chỉ giây lát đã quay đầu lại, nói: “Đàn ông cả người toàn đồ Heilan Home(5), mình từ chối.”

Vu Điền Điềm không hiểu hỏi: “...Sung sướng một phen là được, cần gì? Mình nói này, Heilan Home thì làm sao, nó gây trở ngại trên con đường đi đến sung sướng của cậu à?”

“Mình từ chối giai cấp vô sản.”

“For one night, who cares?”(6)

“Màn đêm qua đi, anh ta sẽ mưu toan để cho mình yêu anh ta, muốn giao lưu từ thân thể đến linh hồn, sau đó cưới được một bạch phú mỹ, đảm nhận chức vụ CEO, đi lên đỉnh cao của cuộc đời, thực hiện mục tiêu phấn đấu cả trăm năm cũng không được. Mình không thích, hư vinh chính là thế lực phù phiếm làm mù mắt chó của con người, làm còn người trở nên thấp kém, anh ta chỉ là thiếu niên nghèo chờ bị giáo huấn khinh thường thôi. Sorry, tôi sợ lắm, mình đi đường vòng.”

“Dừng!” Vu Điền Điềm khinh thường: “Nói cứ như mình đã từng trải qua chuyện đó rồi vậy.”

Cô nàng giương miệng, làm khẩu hình: “Bà, cô.”

Thư Kha: “……”

“Lêu lêu lêu!”

_______

(1) Bài hát 漂移 của Châu Kiệt Luân. Bản dịch không chuyên nghiệp có lỗi sai, nếu ai biết có thể giúp mình sửa ạ. Mình cảm ơn ạ.

(2) Căn chính miêu hồng (根正苗红): Chỉ những người có xuất thân gia đình tốt, là một cách nói trong thời kỳ cách mạng văn hóa.

(3) Nguyên văn: Thanh tràng -清场. Thanh trong từ dẹp sạch sẽ, tràng là trường hợp/sân bãi. Một hành động giống như ‘đuổi người cho trống chỗ’.

(4) APEX: Là khu vực góc phía trong khúc cua, và được coi là điểm mốc để người lái có thể lựa chọn đường chạy cho mình. Một khi đã xác định được Apex, biker sẽ có thể lựa chọn 1 trong 3 đường chạy (Line) thông dụng là sớm, trung bình và trễ để vượt qua góc cua.

(5) Heilan Home: Một thương hiệu quần áo nam rất nổi tiếng ở bên Trung Quốc, có giá bán bình dân

(6) For one night, who cares?: Một đêm thôi, ai quan tâm?

_______

Editor: Bộ này mình đã tìm được người hợp tác cùng làm cho nên tùy theo tiến hộ edit mà lịch đăng sẽ có thay đổi, nhưng hiện tại vẫn sẽ cố định 1 chương/ tuần. Mình không biết gì về oto cho nên nếu sai ở đâu mọi người cứ góp ý ạ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.