Đế Mộng

Chương 35: Chương 35: Đánh thức sự nguy hiểm




Đánh thức sự nguy hiểm

Hằng Nga nhận thuốc giải Bách Miên Diên Ma thảo từ gia gia mà vẫn chưa “thông não” hết về hành động bất thường của Lộc Đà.

Cô đưa mắt đánh giá “con hàng” Cuội Đế Mộng sơ qua một lượt. Nàng Lộc Hằng Nga toan nhét thuốc giải vào mồm Đế Mộng, để khai thác thông tin, nhưng cô lại chần chừ như “con cá Ngừ” khi suy nghĩ đến cảnh hai người “cô nam quả nữ” sẽ làm gì ở chốn Thiên đường này?

“Ấy da, ta phải làm sao đây? Tại sao lại có một tên cờ hó xuất hiện như một cơn gió vào trong nhà ta vậy?”- Lộc Hằng Nga đi đi lại lại đến 20 lần xung quanh Cuội Đế Mộng mà não vẫn xoắn như con bu lông, mà không có một giải pháp nào cụ thể.

Cuội nằm đó, anh trở thành một tên cờ hó một cách thụ động. Sự “nguy hiểm” của anh đang ngủ yên một cách hiền lành, nó sẽ tiếp tục hiền lành trước sắc đẹp có khả năng làm đổ cả vạn cái thành chỉ cần một cái nháy mắt này chăng?

Kinh nghiệm 5 tỷ năm rèn luyện Xàm Đạo Ru Tâm, có giúp gì cho Đế Mộng trong trường hợp này?

Nói thật lòng gái đẹp thì đàn ông nào mà chả mê, chỉ tùy theo độ “phê” mà làm tổn hại đến lý trí ít hay nhiều mà thôi!

Nhưng cứu cánh cho Cuội lại chính là lần “giao lưu khiếm nhã” đầu đời với Thanh Xà. Trong đầu Cuội Đế Mộng hình ảnh Cô cô quyến rũ lúc đầu như một quả bong bóng chưa được bơm. Nhưng càng ngày nó lại càng phình to ra, khi vắng Cô cô nó hầu như đã chiếm lĩnh hết cái đầu đầy mưu mô của Đế Mộng

Chàng mở mắt ra đã bị sự chóa lóa của Thiên hương Vũ Trụ sắc đập vào mặt. Nhưng lời đầu tiên lại thuộc về một phụ nữ sắp làm cô dâu mới ở Địa cầu:

“Cô cô, Mộng sinh nhớ Cô cô”

Lời Đế Mộng như một cú sút penalty vào cầu môn chảnh khảnh của Hằng Nga. Cô nhíu mày:

“Cô cô của mi sắp thành Nhị Nương lão tổ gia gia nhà ta rồi”

Đế Mộng rúng động cõi lòng, anh phải kềm nén:

“Sao lại có thể như thế được?”

Hằng Nga tò mò:

“Sao lại không, gia gia nhà ta có gì mà không thể, mi là tên cờ hó nào mà lên giọng ở đây!”

Lúc này Cuội Đế Mộng mới để ý cái nhan sắc “mặn còn hơn tất cả muối của vũ trụ” này. Một chút mất tập trung xuất hiện, Đế Mộng khề khà la cà:

“Ta là một thư sinh có thể giải đáp những câu hỏi hóc búa nhất trên Vũ Trụ giới này. Cô cô thường gọi ta là Mộng sinh”

Hằng Nga cong môi:

“Một tên thư sinh quèn, chỉ xứng đi lau cột đèn, và thổi kèn mua vui cho lũ trẻ trâu. Câu hỏi hóc búa nhất ở đây là: mi sẽ làm gì khi chuẩn bị làm nô bộc cho bổn cô nương ta đây”

Biết đụng phải “thứ dữ” Cuội đưa mắt nhìn xuống hai chân bị trói của mình, anh “nhanh như chớp” làm “khớp” Hằng Nga:

“Kẻ nô bọc này rất hân hạnh được phục vụ cô nương, nhưng rất tiếc a. Trong đầu cô nương đang “rung lắc” vì sợ tình trạng “cô nam quả nữ”, nhưng đó không phải là thứ đáng sợ nhất đâu!”

Hằng Nga vẫn giả điên mặc dù đang bị Cuội bắt bài:

“Bổn cô nương không hiểu nhà ngươi đang xàm xí điều gì, ta vẫn thích những kẻ nô bọc bị trói. Đó là một thói quen tốt a”

Phong độ chỉ là nhất thời, đẳng cấp mới là mãi mãi. Đã đến lúc “ru em từ ngón xuân nồng” Cuội Đế Mộng thầm động viên mình:

“Điều đáng sợ nhất đang sắp diễn ra ở địa cầu, công nhận cô nương có khiếu về kịch nhưng chưa đủ tuổi để làm diễn viên chuyên nghiệp đâu! Ta có thể hóa giải nỗi sợ hãi của cô nương”

Cuội vẫn chưa biết người đang đối diện mình là ai? Và Cô cô Thanh Xà đã “nhắn tin” cho Hằng Nga vào phút chót. Anh chỉ nhìn vào nét mặt hụt hẫng của một cô gái trẻ, khi biết gia gia mình quyết định sẽ lập thiếp. Chắc chắn cô sẽ phải san sẻ sự cưng chiều của gia gia với một người phụ nữ xa lạ, thậm chí là mất hết vị trí độc tôn bấy lâu.

Hằng Nga lúc này rất là bị động, lời nói của Cuội Đế Mộng làm cô “rung lắc” tư tưởng. Đế Mộng thò mũi khoan tiếp tục làm nó càng dao động hơn:

“Ta không chắc lắm về tình cảm của mình dành cho Cô cô, nhưng nàng ấy có thể sẽ đánh cắp toàn bộ sự ưu ái của gia gia dành cho cô nương đây trong vòng một nốt nhạc. Đó là điều ta tin chắc”

Vỡ vụn rồi, Hằng Nga đã bị khích tướng một cách quá siêu. Hệ thống phòng thủ của cô đã vỡ vụn trước kỹ thuật cá nhân “không gì có thể cản phá” của Đế Mộng.

“Ngươi muốn gì tên cờ hó kia”

Hằng Nga đặt vấn đề ra một cách vô thức.

Chàng cờ hó:

“Bổn cờ hó muốn Cô cô ở bên cạnh, cũng như bổn cô nương muốn giữ lấy gia gia của mình”

Hằng Nga ngửa bài:

“Ta cần sự hợp tác của ngươi, nhưng bổn cô nương đây mới là người ra điều kiện!”

Cuội không trả lời câu hỏi, anh chỉ bâng quơ nói:

“Cô cô, người sẽ chờ đợi Mộng sinh hay bóp nát con tim nhỏ bé này. Ôi sao ta lại vướng vào sợi dây oan nghiệt ái tình một cách thình lình đến vậy chứ!?”

Hằng Nga gắt:

“Hình như cái đầu của mi không được bình thường. Ta sẽ cho mi chết rũ nơi đây, ta không cần sự hợp tác thối tha của một tên khùng khùng điên điên nữa. Cô cô của mi sẽ nhẹ gánh mà ăn bánh “Long bi” gia gia ta trong đêm tân hôn”

Đế Mộng không nao núng:

“Ta chấp nhận đi theo Cô cô, thì cái mạng sống này đã không còn là của ta nữa rồi. Nếu như được chết rũ ở đây vì nàng, ta cũng cam lòng tình nguyện”

Hằng Nga tức giận:

“Tiểu tử nhãi ranh kia, mi bị trúng bả gì từ cái mụ có tên Thanh Xà mà u mê đến vậy. Hừ cái học viện chó chết Biển Bắc toàn là thứ không ra gì, ngoại trừ mẫu thân yêu quý của ta”

Vô tình luồng thông tin ấy đã đánh thức sự “nguy hiểm” đang ngủ yên trong cái đầu chật chội của Đế Mộng. Anh lập tức hệ thống lại toàn bộ tình hình hiện tại của mình một cách khoa học và có những âm mưu làm lay động “trái tim mùa thu” đang ở trước mặt mình

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.