Đế Mộng
Chương 61
Truyền Kỳ Nữ Oa 4
Ở đời lắm lúc cũng cầm phải có chút xíu sự “gian dối tình cờ” mang nhãn hiệu sờ lờ quờ
Nếu bây giờ Nữ Oa có làm bù lu bù loa lên rằng: Lộc Tục không hề hấp diêm mình và cô tới đây sở dĩ không mặc được quần vì lo chạy trốn hai tên ác thần hấp diêm chuyên nghiệp, thì sớm muộn gì cô cũng bị ăn quả hành to khủng bố của lão tổ Lộc Đà
Thôi thì đành lau nước mắt hạnh phúc, để vào vai tiên cô Nữ Oa bị thiếu gia tân đạo chủ Lộc Tục “hái hoa tình một đêm” cho có vẻ là đã “yên bề gia thất”
Người bị buộc tội hàm oan Lộc Tục cũng không nói không rằng, không thèm giải thích nửa câu con cua con rồng chi hết. Anh chỉ thoáng xuất hiện bên ngoài một chút rồi mất hút với một phong thái vô cùng nguy hiểm.
Từ khi trông thấy bộ đôi Song Sứ Huyền Minh, thiếu gia Lộc Tục đã rất trông chờ vào sự bất ngờ từ lão tổ gia gia với độc chiêu “đội mồ sống dậy“. Giờ thì còn cái quần què gì nữa mà bất ngờ, ổng cứ đi lại nói năng sờ sờ ra đó. Con nhỏ cờ hó Nữ Oa này! làm cho mọi thứ trở nên lộn tùng phèo lên hết!!, dẫu có trách móc vạn lần thì cũng bằng không. Thôi cứ mà nghĩ cách đối phó với cặp lệnh bài Thiên giới Huyền Minh Thánh lệnh là việc làm cấp bách hơn cả.
Mà thật tình lão gia nhà anh, ngài giáo chủ Huyền Hư trung đạo Thạch Tôn khả kính lại biến mất tăm luôn. Tình hình có vẻ không ổn chút nào a. Có lẽ lão gia muốn kiểm chứng xem Hồng Bàng Thiên Lang Kinh của hài nhi mình tinh tấn ra sao chăng? Ôi papa yêu dấu của ta thật là! Ông ấy lại chơi trò “đem con bỏ chợ” đây mà.
Nhưng mà cũng rất là lạ lùng, vị thiếu gia trẻ tuổi muốn vào vai anh hùng mà hai tên Song Sứ đối thủ lại bặt tăm một cách đầy bí ẩn
Sau khi được mọi người “tút tát” lại thì nhan sắc tiên cô Nữ Oa cũng có phần hơi bị chóa lóa. Người bị bất ngờ nhất lại chính là Nữ Oa. Những năm tháng dầm sương dãi gió, truyện trò cùng đá sỏi đã làm cằn cỗi quan niệm về cái đẹp của nàng. Bây giờ thì “em” rất là phơi phới với cái nụ tầm xuân nhá, “em” đã biết thẹn thùng khi mọi người nhìn em xuất hiện trước đám đông
Quần là áo lượt, thướt tha yêu kiều là những điều rất mới mẻ đối với tiên cô Nữ Oa
Cũng không hiểu tại sao?, từ cái nhìn đầu tiên lão tổ Huyền Hư Lộc Đà đã rất vừa ý và mặc định tiên cô Nữ Oa là cháu dâu của mình. Lão tổ cười khùng khục mỗi khi mấy vị trưởng lão Huyền Hư nhắc đến chuyện tổ chức đám cưới cho cậu thiếu gia Lộc Tục
Nhìn gia gia tổ phụ hớn hở vui vẻ ra mặt, Lộc Tục không nỡ lòng làm ông nội mình cụt hứng. (Chuyện này khó quá thôi bỏ qua) Nên đành phải ôm cái scandal tình một đêm vào mình trước, rồi “xử lý” em Nữ Oa sau cũng được.
Lộc Tục vẫn còn hoài nghi chuyện Song Sứ Huyền Minh mất dạng, anh bèn bày pháp đồ Hồng Bàng Tiên trận vừa mới học từ Hồng Bàng Thiên Lang Kinh trên khắp Thanh Bảo Trâm Dược. Khi mọi việc đã có phần xong xuôi, vị thiếu gia trẻ tuổi bèn ghé qua Thiên Nha cung để nghe em Nữ Oa trần tình hết mọi cớ sự.
Tiếng gia nhân bẩm báo thiếu gia Lộc Tục đang ở trước cổng Thiên Nha cung, làm tim Nữ Oa muốn rớt ra ngoài. Biết ăn biết nói làm sao với người ta đây hở trời!? Lỡ làng rồi thì xin người ta tha thứ, mà sao lời nói nó cứ ngại ngùng. Vốn là một người không có chữ nghĩa thì chuyện nói ra nỗi lòng và xin người ta tha thứ là một việc vô cùng khó khăn đối với nàng.
Lộc Tục đã bước vào tới cửa phòng, mấy tỳ nữ nhanh chóng lui gót ra ngoài để lại một khoảng không mênh mông và “nằng nặng” cõi lòng cho Nữ Oa ôm ấp.
Người có học thì dùng lời nói, kẻ thảo cảo thì lấy hành động thay lời. Nữ Oa quỳ sụp dưới chân Lộc Tục không nói một lời, nước mắt ướt cả đôi hài mới.(nước mắt nghiêm túc nha bà con đừng có hiểu lầm Nữ Oa tội nghiệp)
Lộc Tục thở dài rồi nói:
“Duyên nợ ba sinh là điều vô cùng hệ trọng, há để nàng đem ra đùa cợt chăng?”
Nữ Oa lí nhí:
“Phận này không dám đùa cợt”
Lộc Tục:
“Giờ ta và nàng phải tính làm sao cho vẹn cả đôi đường”
Nữ Oa:
“Phận này nguyện suốt kiếp làm kẻ nội gia ra sức phò tá Lộc thị, không mong tranh đoạt tình cảm riêng tư của đại hiệp, chỉ xin người chớ hẹp lòng mà đuổi xua thì tội nghiệp cho phận này lắm”
Lộc Tục cầm lòng không đặng trước sự thành tâm của Nữ Oa, nên chàng cuối xuống đỡ nàng đứng lên. Anh cũng không còn giải pháp nào khả dĩ hơn nên đành chấp nhận lời thỉnh cầu của Nữ Oa trong ngậm ngùi chua xót
Khá khen cho Nữ Oa, chỉ ít ngày sống ở Thiên Nha cung mà lời lẽ rất trôi trải và đã có nét văn chương. Sự phóng khoáng trong đời sống văn hóa Văn Lang đã cho ra đời một vai trò rất mới mẻ, đó là chức danh “vợ hờ chồng tạm“.