Đế Quân

Chương 1172: Chương 1172: Một chiêu. (2)




Thành Tự Tại thân ảnh hơi động một chút, ngăn cản ánh mắt Liễu Triều Dương lại, hắn cũng đã thành tinh rồi nên rất rõ ràng trong lòng Liễu Triều Dương hiện giờ rốt cuộc đang suy nghĩ gì.

Mà so với đám người Liễu Triều Dương, giờ phút này, Thành Tự Tại cùng tất cả mọi người trong Dạ Minh càng thêm cực kỳ giật mình, còn nhớ rõ, trước đó không lâu lúc ở Tang Hồn sơn mạch, Tử Huyên mới chỉ có cảnh giới Thánh Huyền nhị trọng, hiện giờ mới chỉ qua mấy tháng thôi lại tăng tiến một tầng, phần tốc độ tu luyện này thật sự cực kỳ đáng sợ.

Người ở Thánh Huyền cảnh giới đã coi như là cảnh giới đỉnh trong võ đạo rồi, ở trong cảnh giới này, muốn tăng lên một tầng cũng đều cần tốn hao vô số thời gian và tinh lực!

Nhưng Tử Huyên chỉ trong mấy tháng liền có thể tinh tiến một tầng!

- Tử Huyên tỷ tỷ!

Đám người Huyền Lăng công chúa không khỏi nhẹ giọng kêu to, vẻ đau lòng lộ ra trong mắt, Thần Dạ rời đi, tâm nguyện của Thần Dạ khiến cho trong lòng nữ tử này cảm thấy cực kỳ nặng nề, giống như một tòa núi cao đè lên trong lòng vậy.

- Mặc dù ngươi là cao thủ Thánh Huyền tam trọng, hôm nay, chúng ta cũng có thể khiến người không thấy được mặt trời ngày mai.

Liễu Tông Thần và Thiên Viễn đều là hạng người khôn khéo, đều rất rõ ràng, nữ tử này, tuyệt không có thể lưu được, nếu không nghe lời, tương lai sau nay hai đại siêu cấp thế lực sẽ gặp phải đả kích cực kỳ nghiêm trọng.

Nữ tử này, đã có tư cách như vậy!

Ngay khi Liễu Tông Thần và Thiên Nguyên song song vừa động thì trên bầu trời đột nhiên nổ vang, vô số người rõ ràng thấy được, bốn cột sáng khổng lồ chợt như từ bên ngoài Cửu Thiên bắn tới, vờn quanh ở quanh thân Tử Huyên.

Tử sắc quang trụ lấp lánh tản ra khí tức lôi đình mãnh liệt, cột sát màu đỏ sậm bắt đầu khởi động quang mang nóng rực, trực tiếp đốt hư không chung quanh thành hư vô.

Cột sáng màu trắng, như Vô Cực hàn băng, đóng băng không gian, nhất là một đạo cột sáng màu tro xám cuối cùng, cực kỳ câu hồn đoạt phách, ngoài hai đại Thiên Huyền cao thủ như Thành Tự Tại ra, những khác đều cảm giác được tà khí bức người!

- Quả nhiên là tà khí tinh thuần nhất của Tà Đế Điện, lại không nghĩ rằng, nàng lại có thể hóa tà khí này cho mình dùng.

Thành Tự Tại nhẹ giọng rù rì, hắn đã biết Tử Huyên thân mang Tà Tâm Chủng, trong khoảng thời gian này, cũng từng xem qua cho nàng, nhưng tu vi của hắn còn không đạt tới Thiên Huyền lục trọng, căn bản không cách nào tiến vào trong ý thức không gian của Tử Huyên, áp chế lực lượng Tà Tâm Chủng cho nàng.

Bốn đạo cột sáng ở trước mắt bao người bỗng nhiên tương dung, một đạo cột sáng màu xám khổng lồ xỏ xuyên qua thiên địa, khiến người cực kỳ khiếp sợ.

Từng đạo lực lượng hủy diệt cực hạn tận tình tàn sát bừa bãi trong không gian, mắt thường có thể thấy được, không gian kia nhất thời giống như gương vậy, nhanh chóng vỡ vụn ra, trong phương viên trăm dặm, tất ả vật chất đều như hoàn toàn biến mất.

Ở trên cột sáng kia, Tử Huyên giương thân đứng vững, Thất Thải Huyễn Linh Y trên người tản ra thất thải quang mang lấp lánh, nhìn từ đàng xa qua, giống như cầu vồng vậy, mà hai tay nàng, Kim Tàm Triền Ti Thủ Sáo, kim quang chói mắt!

- Thần Dạ, hai thứ này là lễ vật cuối cùng ngươi để lại cho ta, trên người chúng nó có tình cảm người đặt vào, từ nay về sau, ta sẽ mang theo ký thác của ngươi chinh chiến thế giới này!

- Ong ong!

Kim Tàm Triền Ti Thủ Sáo và Thất Thải Huyễn Linh Y đã có linh tính nhất thời bắt đầu khởi động năng lượng ba động cực kỳ đáng sợ, tựa như đang an ủi tâm chủ nhân vậy.

Nhìn hai đạo thân ảnh dữ dội xông đến kia, bên khóe miệng Tử Huyên nhếch lên độ cong vô cùng nghiêm nghị, ngay sát sau đó, lòng bàn chân nàng nặng nề bước ra, nhất thời. . . . cột sáng màu nâu xám vô cùng khổng lồ kia mang theo uy lực ngập trời trực tiếp chấn vỡ hư vô, sau đó lấy một loại xu thế không thể ngăn trở trung ánh mắt hoảng sợ của mọi người hung hăng đánh xuống dưới.

Uy thế như vậy đủ để chấn động thiên địa, cho dù là hai đại Thiên Huyền cao thủ như Thành Tự Tại cũng bởi vì cột sáng đánh xuống mà cảm thấy vô cùng khiếp sợ, lực lượng, công kích như vậy sợ rằng cao thủ Thánh Huyền ngũ trọng bình thường cũng không cách nào làm được.

Khóe miệng Liễu Triều Dương khẽ mở, thân hình vừa động, nhưng chợt, Thành Tự Tại đã xuất hiện ở trước mặt hắn, lạnh nhạt cười nói:

- Liễu lão nhi, ngươi vẫn nên an tĩnh một chút đi!

- Nhất Khí Hóa Nguyên Thương!

- Cửu Trọng Diệt Hồn!

Giữa không trung, hai đạo công kích hung mãnh đáng sợ riêng phần minh mang theo lực lượng vô kiên bất tồi bắt đầu khởi động lấy hai đạo quang mang xích thanh và xích hồng.

Liễu Tông Thần và Thiên Nguyên đã cảm ứng được sự đáng sợ của Tử Huyên, vì vậy, đây đã là một thức cường đại nhất của hai người rồi, uy lực kia cũng vô cùng hung hãn.

Hai đại siêu cấp thế lực thi triển thủ đoạn sao có thể bình thường được?

Dưới ánh mắt vô số người nhìn chăm chú, cột sáng màu nâu xám khổng lồ ầm ầm xuống, cùng hai đạo quang mang kia nặng nề đụng vào nhau, chợt tiếng nổ mạnh kinh thiên động địa ầm ầm vang lên!

Ngay sau đó, tất cả mọi người cảm giác như đại địa vùi lấp, mà bầu trời, phảng phất như ở trên cao có năng lượng đáng sợ cuốn ra, cả Táng Thiên Cốc cơ hồ sau chớp mắt toàn bộ đều hóa thành hư vô.

Nếu không phải có hai đại Thiên Huyền cao thủ bảo vệ, chỉ sợ phần lớn người ở đây đều đã bị chôn vùi trong phế tích rồi.

Trong phía chân trời, ba đạo quang mang đan vào, nhưng cũng chỉ sau một lát liền khiến tất cả mọi người nhìn thấy, hai đạo năng lượng xích thanh và xích hồng nhiều ra một số khe hở, lặng lẽ vỡ vụn ra.

Chỉ mấy giây đồng hồ liền bịch một tiếng, cột sáng màu nâu xám khổng lồ lấy xu thế dễ như trở bàn tay đánh tan hai đạo quang trụ, đồng thời tiếp tục mang theo lực lượng cường đại hung hăng đụng tới hai người ở cách đó không xa.

Một màn này, trực tiếp khiến phần lớn người trong tràng trợn mắt hốc mồm, bởi vì, lấy một chọi hai, trong công kích chính diện Tử Huyên lại đánh bại hai đại cao thủ ngang cấp .

Chỉ có bọn người Huyền Lăng công chúa mới biết, nếu lấy tu vị mặt ngòai bàn về thực lực, ở trước mặt Tử Huyên, rất nhiều người đều không được chỗ tốt gì. Nếu không có đầy đủ nắm chặc, Tử Huyên sao lại thản nhiên ước chiến với Liễu Tông Thần và Thiên Nguyên chứ?

- Một chiêu này là khiến các ngươi hiểu, các ngươi là thứ gì, cũng xứng giương oai trước măt Dạ Minh ta? Nếu các ngươi không phải là người hai đại siêu cấp thế lực, hôm nay đã lấy mạng các ngươi rồi.

Tiếng nói rơi xuống, cột sáng màu nâu xám khổng lồ liền như thiên trụ nện xuống!

Liễu Tông Thần và Thiên Nguyên kinh hãi muốn chết, vào thời khắc này, cho dù là với tu vi của bọn họ cũng chỉ có thể dữ dội tuôn ra hết huyền khí toàn thân, để chúng đan vào bên ngoài thân thể, cuối cùng tạo thành một đạo năng lượng bình chướng cường đại.

Cùng lúc đó, hai đạo quang mang, cũng từ bên trong cơ thể của bọn họ dữ dội bắn ra, sau đó khí tức phát ra, chồng lên trên bình chướng, hiển nhiên, đây là thần binh

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.