Đế Quân

Chương 1173: Chương 1173: Ước chiến. (1)




Oanh!

Một sát sau, cột sáng màu nâu xám xông thẳng xuống, dưới vô số người nhìn kỹ ầm ầm đụng vào trên bình chướng.

Rầm rầm!

Cột sáng màu nâu xám khổng lồ từ phía chân trời đánh xuống, hung hăng xông tới đạo bình chướng do Liễu Tông Thần và Thiên Nguyên cùng thiết trí.

Phanh! Phanh! Phanh!

Tiếng nổ vang trầm thấp không ngừng truyền ra trên không, nương theo cột sáng màu nâu xám oanh kích, màn hào quang huyền khí nhìn như không thể phá hủy vậy mà cũng nổi lên chấn động dồn dập.

Mà ở trong chấn động như vậy, một hồi tiếng ai minh cũng từ trong màn hào quang huyền khí truyền ra, vậy hiển nhiên, là hai kiện thần binh kia đã cảm thấy áp lực cực lớn.

Ở trong bình chướng kia, trong cơ thể hai người Liễu Tông Thần và Thiên Nguyên không ngừng có huyền khí bạo tuôn ra, gia cố lấy phòng ngự của bình chướng huyền khí, bọn hắn rất rõ ràng, nếu như quang minh chính đại tỷ thí thì bọn hắn đã thua.

Nhưng nếu như có thể phá được một kích này, ít nhất bọn hắn thua cũng không quá khó coi, chung quy vẫn lưu được chút mặt mũi, bằng không thì về sau sẽ trở thành đối tượng bị cười nhạo vĩnh viễn, dù sao, dùng thân phận của bọn hắn, rõ ràng dùng hai địch một, lại còn thua chật vật như thế.

Dưới suy nghĩ như thế, tốc độ huyền khí tràn ra trong cơ thể hai người cũng càng thêm mau lẹ!

Nhưng mà, mặc kệ Liễu Tông Thần và Thiên Nguyên gia cố phòng ngự bình chướng huyền khí như thế nào, dưới cột sáng màu nâu xám kia oanh kích, màn hào quang huyền khí cũng nổi lên rung động càng thêm dồn dập, trong lúc lơ đãng, một đạo tiếng vỡ tan vang lên, hai đạo quang mang trong màn hào quang lập tức biến mất không thấy gì nữa.

Đó là thanh âm và động tĩnh khi hai kiện thần binh không chịu nổi phụ trọng mà vỡ vụn sinh ra.

Thần binh đã luyện hóa cứ thế bị đánh thành hư vô, hai người Liễu Tông Thần và Thiên Nguyên cũng không nhịn được nhổ ra một ngụm máu tươi, sắc mặt lập tức trắng bệch.

Sau một lát, trên cột sáng khổng lồ kia, thân ảnh thanh tú động lòng người tóc trắng bay lên, lướt ra một vòng sâm lãnh, rồi sau đó, hai bàn chân nàng đạp mạnh, cột sáng kia lại lần nữa trầm xuống!

Oanh!

Cột sáng khổng lồ chúi mạnh xuống dưới, chợt, , màn hào quang huyền khí do Liễu Tông Thần và Thiên Nguyên liên thủ tạo thành rốt cục cũng đạt đến cực hạn có thể thừa nhận, chỉ nghe âm thanh chói tai vang lên, trên màn hào quang kia, từng đạo khe hở đáng sợ điên cuồng lan tràn ra.

Hai người bên trong màn hào quang lại lần nữa nhổ ra một ngụm máu tươi, thân hình càng nhịn không được không ngừng rơi xuống dưới.

Nhưng tốc độ của đạo cột sáng kia còn nhanh hơn, mà tất cả mọi người trong tràng đều không chút nào hoài nghi, Liễu Tông Thần và Thiên Nguyên hiện giờ nếu bị cột sáng bổ trúng, vậy thì Liễu chi nhất tộc và Thiên chi nhất tộc về sau sẽ mất đi lưỡng đại Thánh Huyền cao thủ, mà tổn thất như vậy mặc dù là lưỡng đại siêu cấp thế lực cũng khó mà chịu nổi.

- Giang nhi, ánh mắt của ngươi, quả nhiên rất tốt, Dạ Minh, nếu không thể trở thành bằng hữu thì cũng đừng nên trở thành địch nhân.

Chỗ xa xa, Đế Hiểu Giang nhẹ nhàng thở dài, nói.

Mộc Trọng ở phụ cận cũng nhẹ gật đầu, bọn hắn tuy thân là siêu cấp thế lực, tuy là tồn tại cực kỳ cường đại trong Thiên Địa này, nhưng cũng không có nghĩa là, bất luận khiêu chiến nào cũng có thể tiếp được.

Sau khi thấy được thực lực của Tử Huyên, trong lòng tất cả mọi người đều đã có quyết đoán.

- Đa tạ Tam thúc vừa rồi ủng hộ ta!

Đế Hiểu Giang ôm quyền cung kính nói một tiếng, chợt cười nói:

- Tam thúc, bệnh của ta chính là do Tử Huyên cô nương trị tốt đấy!

Việc này, có lẽ trong lòng bọn người Đế Tĩnh và Mộc Trọng đã đoán được, chỉ là bây giờ nghe Đế Hiểu Giang chính miệng thừa nhận vẫn nhịn không được kinh ngạc. Năm đó, một ít cao thủ đứng đầu của Tứ đại siêu cấp thế lực đều đã xác nhận qua, tử khí tồn tại trong cơ thể Đế Hiểu Giang mặc dù là bọn hắn cũng không làm gì được.

Khó trách, Tử Huyên này tuổi không lớn lắm, nhưng một thân tu vị và thực lực lại khủng bố như thế.

Im lặng chỉ chốc lát, Mộc Trọng trầm giọng nói:

- Không thể phủ nhận, Dạ Minh chi chủ này rất cường đại, thành tựu tương lai cũng không cách nào dự đoán, nhưng, mũi nhọn quá lộ, kết thuống thù oán không thể hóa giải với Liễu tộc và Thiên tộc, đối với Tử Huyên, đối với Dạ Minh mà nói cũng không phải là chuyện tốt!

Ánh mắt Đế Hiểu Giang thoáng phát lạnh, nói:

- Tử Huyên làm như vậy, cũng là bất đắc dĩ, nếu không thể hiện ra đủ thực lực, phiền toái sau này chỉ sợ sẽ xuất hiện không ngừng, như vậy cũng tốt, ít nhất, thế lực phụ thuộc của Liễu tộc và Thiên tộc cũng không dám đến khiêu khích, mà lực uy hiếp của Tử Huyên hôm nay cũng đã đủ, có Thành tiền bối ở đây, trừ phi hai tộc có thể diệt đi hoàn toàn người của Dạ Minh, bằng không thì Dạ Minh cuối cùng sẽ lớn lên. Ta chắc chắn, bên trong Dạ Minh, người ưu tú như Tử Huyên số lượng cũng không ít!

Đế Hiểu Giang cười cười, trong đầu, không khỏi hiện ra một người khác, tiềm lực của hắn, cũng không hề kém hơn Tử Huyên bao nhiêu, ngoài hắn ra, mấy người trẻ tuổi khác cũng rất đáng sợ.

Mà trước đám người Dạ Minh khổng lồ kia, những người trẻ tuổi kia ngay cả Đế Hiểu Giang cũng có thể nhìn ra nguyên một đám đều cực kỳ bất phàm, phóng mắt trong Tứ đại siêu cấp thế lực cũng thuộc hàng đỉnh tiêm.

Tương lai những người này đều không thể tính ra, Đế Hiểu Giang tin tưởng, qua hôm nay, Dạ Minh trên thế gian sẽ là một cái ký hiệu, mà tất cả mọi người bên trong cái ký hiệu này, khó ai tưởng tượng được tương lai của bọn hắn.

- Hơn nữa, áp lực càng lớn, động lực càng lớn! Ta tin tưởng, chính vì nguyên nhân này mới khiến cho thực lực của bọn hắn đáng sợ như vậy.

Đế Hiểu Giang lại lần nữa nói một câu, nhắc nhở lấy Đế Tĩnh và Mộc Trọng, ở trong bản tâm hắn không hi vọng Dạ Minh gặp phải chuyện không may.

Đế Tĩnh nghiêm nét mặt nói:

- Lời nói tuy không sai, nhưng áp lực quá lớn, không phải Dạ Minh hiện giờ có khả năng thừa nhận được, Mộc Trọng, ngươi có ý cùng ta trợ giúp Dạ Minh này một phen không?

- Cái này cũng không phải không thể, bất quá, phải xem Cô Sơn lão tẩu có thể tái hiện thế gian hay không đã?

Mộc Trọng vừa dứt lời, những người khác của lưỡng đại siêu cấp thế lực, kể cả Đế Hiểu Giang trong đó đều có chỗ nghi hoặc nhìn về phía Đế Tĩnh và Mộc Trọng, Cô Sơn lão tẩu tái hiện thế gian, lời này, đến cùng là có ý gì?

Mặt khác nơi phía chân trời, nhìn cột sáng cực lớn ầm ầm mà xuống, Liễu Triêu Dương rốt cục nhịn không được. nữa.

Nhưng không đợi hắn có bất kỳ hành động nào, Thành Tự Tại đã ngăn hắn lại.

- Thành Tự Tại, chẳng lẽ ngươi thật muốn nhìn thấy hai thế lực lớn chúng ta đến huyết tẩy Dạ Minh ngươi sao?

Liễu Triêu Dương tức giận quát, bồi dưỡng Thánh Huyền cao thủ mặc dù đối với siêu cấp thế lực cũng phi thường vất vả, tuyệt đối không thể tổn thất được.

Nghe vậy, Thành Tự Tại cười nhạt một tiếng, nói:

- Cái này ngươi yên tâm, minh chủ nhà ta sẽ không giết bọn hắn đâu, chỉ có điều, nếu đã không khách khí tiến đến, vậy thì thua chung quy phải lưu lại chút gì đó, bằng không, Dạ Minh ta về sau còn đặt chân trên thế gian này thế nào nữa?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.