Đế Quân

Chương 258: Chương 258: Nguy cơ cực lớn. (2)




Nếu như những lời ông lão nói đều là sự thật, như vậy, hiện nay phủ Đại Danh đã hoàn toàn rối loạn. Uy tín của Trấn Quốc Vương Gia tại phủ Đại Danh, chỉ sợ trở nên không đáng một đồng.

Nếu như tiếp tục khuếch tán đi nữa, đừng nói cả Đại Hoa hoàng triều, chỉ cần có một phần ba địa phương mà lan truyền những lời Trấn Quốc Vương Gia tàn bạo bất nhân, sai khiến binh lính thuộc hạ làm xằng làm bậy. Như vậy, chẳng những hoàng đế có cũng đủ lý do và lấy cớ đến đối phó với Thần gia, mà bản thân Thần gia ở trong tình cảm quần chúng cũng sẽ có kết quả không quá tốt!

Cho đến lúc này, coi như mọi người Thần gia có tu vi ngập trời thì cũng chỉ có thể tự nén xuống, còn danh tiếng Thần gia, từ đó ở bên trong Đại Hoa hoàng triều liền hoàn toàn lụn bại.

Ngay cả nhân vật cao cao tại thượng, nếu không chiếm được dân tâm thì cũng sẽ không được tôn kính!

Lão gia tử tung hoành một đời, giờ lại xảy ra việc phải gánh chịu bêu danh như thế, ở trong lòng tất nhiên sẽ cực kì khó chịu. Đến lúc đó, lại có hoàng đế đổ dầu vào lửa ở sau lưng, thì Thần gia có lẽ thật sự phải bị xóa tên khỏi bản đồ Đại Hoa hoàng triều.

Cũng không thể loại bỏ mọi người trong Đại Hoa hoàng triều ra khỏi thế giới này chứ?

Đừng nói Thần Dạ có làm được hay không mà coi như có khả năng làm được thì phương thức tàn nhẫn như vậy, hắn cũng không cách nào làm được. Thần Dạ tàn nhẫn, là dùng để đối phó với kẻ địch. Còn đám dân chúng tàn nhẫn như vậy đâu phải là kẻ địch của hắn.

Do Thần Dạ dốc toàn lực giữ vững tốc độ cao, chỉ sau hai canh giờ thì phủ Đại Danh đã nhìn thấy xa xa!

Mà chỉ là liếc mắt, đã đủ để khiến cho nỗi lo lắng dưới đáy lòng Thần Dạ lại càng tăng lên !

Ở chỗ cửa thành chỗ, có đại đội binh lính canh phòng nghiêm ngặt. Trong tay mỗi người đều là cây thương nhọn chói lọi. Phàm là người đi vào trong thành thì Thần Dạ nhìn thấy, cũng nghe được, dứt khoát phải giao nộp một khoản phí vào thành nhất định, để dùng làm gì ?

Là Trấn Quốc Vương quyên tiền quân phí!

Cực kì chính đáng như thế đường đường chánh chánh như thế,hỏi sao không làm trái tim đám dân chúng băng giá?

Nơi này vẫn còn chỉ là phủ Đại Danh, một khi lan đi ra ngoài.... Thần Dạ không dám tưởng tượng, đến lúc đó, trong dân chúng hoàng triều sẽ đối xử với Thần gia như thế nào. Có lẽ đến lúc đó, cũng không cần hoàng đế phải làm gì, mà âm thanh của quần chúng cũng đủ để cho người của Thần gia không mặt mũi nào tiếp tục sinh sống tại đế đô.

- Phí vào thành, một lạng bạc!

Ở trước mặt Thần Dạ, một người binh lính lạnh lùng vươn tay, lạnh lùng quát.

- Một lạng bạc !

Lửa giận trong lòng Thần Dạ thiếu chút nữa không áp chế nổi mà bùng phát ra. Ngay cả hiện tại, điều kiện cuộc sống của đám dân chúng trong hoàng triều đều cũng không tệ lắm thì một lạng bạc này cũng là sinh hoạt phí mấy ngày trong nhà người bình thường.

Những người này, thật đúng là dám đòi hỏi !

Vì đối phó Thần gia, thủ đoạn này không thể nói là không sắc bén a!

Nếu cứ tiếp tục như thế, chỉ cần một phủ Đại Danh, cũng đã có thể làm cho Thần gia mất sạch mặt mũi, căn bản không cần tác động đến cả Đại Hoa hoàng triều, thật sự là đủ độc a!

Sau khi Thần Dạ hờ hững giao ngân lượng, tức thì hắn đi vào trong thành.

Phủ Đại Danh, chính là đại thành trì qui mô lớn nhất của cả một vùng. Mà bởi vì nó ở cách đế đô Hoàng Thành cũng không phải quá xa, nên về mặt địa hình mà nói thì cũng có chức năng bảo vệ xung quanh đế đô !

Bởi vậy, nơi này không chỉ có náo nhiệt, mà cũng có một chi quân đội đóng quân ở chỗ này!

Nhưng hiện tại, Thần Dạ đi ở trên con đường rộng rãi mà tịnh không hề nhìn thấy quá nhiều náo nhiệt. Mà đã thấy một ít người, chỉ cần là người bình thường thì trong ánh mắt của bọn họ, tất cả tràn ngập một chút phẫn nộ cùng bất đắc dĩ....

Thần Dạ biết, đến sau khi tất cả bất đắc dĩ biến mất, sau khi tất cả đều hóa thành phẫn nộ, như vậy, cho dù Thần gia là hoàng thất thì bọn họ cũng sẽ làm phản....

Sau khi nhìn thấy nơi này, kí ức kiếp trước lại hiện lên trong óc thì trong lòng Thần Dạ càng thêm lạnh lẽo.

Xem ra, bất kể kiếp trước hay là kiếp nầy, lòng người cũng không hề thay đổi. Vì đối phó Thần gia, thủ đoạn của hoàng đế cũng vẫn dốc hết sức lực như vậy, thậm chí có hơi ti tiện!

Lững thững đi vào một tửu lâu, tìm một chỗ im lặng ngồi xuống, đầu óc bắt đầu suy tính cực kì nhanh chóng.

Danh tiếng của Thần gia ở chỗ này đã hoàn toàn mất đi trong lòng người, nếu muốn lấy lại được sự ủng hộ, chỉ riêng là ngăn cản tình huống như thế tiếp tục lan tràn còn chưa đủ. Còn phải nghĩ biện pháp, để cho dân chúng phủ Đại Danh biết, tất cả chuyện này không phải do Thần gia gây ra, mà là có một thân phận khác.

Một thân một mình, tất cả cuộc đời của người ta.... Xem ra, chỉ có thể trực tiếp nhắm ngay ngọn nguồn mà hạ thủ !

- Ngọn nguồn!

Phải tìm được ngọn nguồn, sẽ không quá khó khăn!

Bọn lính đang ở bên dưới đang làm xằng làm bậy. Như vậy, bên trên nhất định sẽ có một người làm chủ. Nếu không phải như thế, thì người phía dưới sao dám làm như vậy ?

Mà Thần Dạ cũng suy đoán, người làm chủ này, lai lịch chỉ sợ sẽ không quá nhỏ. Bằng không, cho dù có hoàng đế làm chỗ dựa, thì hắn cũng không dám làm công khai rõ ràng như vậy.

Phải biết rằng, mà ngay cả bản thân hoàng đế đối phó với Thần gia, cũng dùng chính là biện pháp nước ấm nấu ếch. Hành động to lớn như thế, động tĩnh rõ ràng như thế, là phải gánh chịu hậu quả quá lớn.

Đương nhiên, cũng không loại trừ hoàng đế thật sự không còn cách nào, dưới tình huống vạn bất đắc dĩ mà sử dụng loại thủ đoạn phi thường.

Ngọn nguồn ở chỗ nào, cũng sẽ không khó đoán!

Mỗi một tòa thành trì, đều sẽ có một vị quan viên chủ quản chính vụ, cùng với một vị quan viên chủ quản quân đội. Vị quan viên chủ quản chính vụ chính là chủ nhân một tòa thành trì, tại phủ Đại Danh, thì đó là phủ chủ.

Về phần vị chủ quản quân đội này.... Thần Dạ bất giác nhíu mày vài lần.

Phủ Đại Danh, vào lúc tuổi còn nhỏ, hắn đã từng đi theo lão gia tử đến kiểm tra một lần. Mà lần này lại đến đây, một là bởi vì phủ Đại Danh ở cách trấn Thanh Dương cũng không phải quá xa, mặt khác, Thần Dạ cũng muốn thăm hỏi một vài người.

Khi đối kháng cùng hoàng thất, ngoại trừ tu vi bản thân của mọi người Thần gia thì nhân tố lớn nhất lại chính là những người này. Bọn họ tất nhiên là thuần phục với lão gia tử, nhưng lễ tiết nhất định phải có thì Thần Dạ cũng phải làm chu đáo.

Tôn trọng lẫn nhau mới có thể lâu dài, kẻ cao cao tại thượng chỉ có một mình lão gia tử một người, có lẽ vẫn còn bao gồm cả đại bá Thần Thuận!

Nếu thân đã ở lân cận phủ Đại Danh, thì một chuyến này, Thần Dạ phải vì Thần gia mà đến một lần.

Quan viên chủ quản chính vụ thì Thần Dạ có lẽ có khả năng không quan tâm. Bởi vì đó là quan viên do hoàng đế bệ hạ, không có quan hệ gì cùng Thần gia, trừ phi lúc trước chính là người của Thần gia.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.