Đế Quân

Chương 167: Chương 167: Tam Túc Hỏa Long. (1)




Sau khi Thần Dạ im lặng một hồi, hắn nói với ánh mắt căng thẳng:

- Đừng động đến những thứ này, trước hết để cho Cổ Đế Điện hấp thu năng lượng. Nếu như thực sự có cái gì phiền toái, đến lúc đó sẽ quyết định. Ba người chúng ta, còn sợ không đánh lại một tên?

- Chủ nhân?

Thần Dạ khoát khoát tay, bảo:

- Ta biết ý của ngươi, đừng do dự,cứ dựa theo lời ta nói mà làm!

Có thể kiến tạo ra được một quang cảnh như vậy, không hề nghi ngờ là chủ nhân của nơi này nhất định thập phần cường đại. Bất kể là Thiên Đao, hay Cổ Đế Điện hiện nay đều ở trạng thái bị trọng thương, rất khó ứng phó được với chủ nhân của nơi này, về phần bản thân Thần Dạ hắn?

Cảnh giới Sơ Huyền Tam Trọng, ở chỗ này thì ngay cả tự bảo vệ mình đều không được!

Nhưng không quản được nhiều như vậy. Để khôi phục Thiên Đao, Thần Dạ còn có thể dựa vào chính mình tu luyện, cùng với sau này có cơ hội đi tìm mấy địa phương kia mà Đao Linh nói. Nhưng còn Cổ Đế Điện....

Trước mắt có một cơ hội tốt, tất nhiên không thể từ bỏ. Dù nói cái gì, cũng phải vật lộn đọ sức đánh cược một lần!

- Cổ Đế Điện, ngươi bắt đầu đi!

Thần Dạ ngồi xếp bằng, Đại Tịch Diệt Tâm Thuật lập tức bắt đầu vận hành. Hắn vẫn duy trì trạng thái tốt nhất của mình. Cùng lúc đó, lực lượng linh hồn tuôn trào dữ dội đi ra ngoài, dùng mọi sức lực lớn nhất của hắn để bao trùm mọi nơi có khả năng bao trùm đến.

Sau một lát, Cổ Đế Điện giống như lá cờ đón gió mà phấp phới, trong nháy mắt nở rộng ra vô số lần. Khắp cả chốn thế giới lòng đất này, vẻn vẹn là trong nháy mắt liền bị Cổ Đế Điện bao phủ. Tia sáng tím biếc, hóa thành những đạo xúc giác kéo dài cắm vào trong lòng đất. Tức thì có thể cảm thụ được, từng đạo khí tức năng lượng vô cùng nóng bỏng đang cực kì nhanh chóng tiến vào trong Cổ Đế Điện!

Thế giới lòng đất khổng lồ, bị Cổ Đế Điện khổng lồ bao phủ kín. Giờ khắc này, ngay cả Thần Dạ, cũng là bị Cổ Đế Điện bao bọc vào bên trong.

Thần Dạ đã từng gặp gỡ Cổ Đế Điện hai lần, mặc dù đối với tất cả những gì bên trong của vật này thì hắn đều còn không có chút xíu hiểu biết. Nhưng tổng thể cũng là đã chứng kiến. Có điều hiện tại Cổ Đế Điện bao phủ xuống, lại làm cho Thần Dạ chút xíu cũng không thấy được bóng dáng bên trong của vật trước kia hắn đã thấy....

- Cổ Đế Điện!

Thần Dạ không khỏi hô lên một tiếng. Nơi này vô cùng rộng lớn. Không thể phủ nhận, chỗ năng lượng cần thiết cho Cổ Đế Điện thật sự rất nhiều rất nhiều. Thế nhưng cũng không hề cần phải lấy một loại hình thái bên ngoài như thế, cái này đúng là vì nó suy nghĩ cho an toàn của Thần Dạ a!

Có lẽ đến một ngày nào đó, Cổ Đế Điện cũng sẽ trở nên như Thiên Đao, hầu hạ Thần Dạ là chính, coi là chủ nhân của bọn hắn. Nên bây giờ bảo vệ chủ nhân, đối với Cổ Đế Điện mà nói, hẳn là một chuyện rất bình thường.

Tuy nhiên, hiện tại Cổ Đế Điện, bản thân hắn vẫn đang ở trong trạng thái trọng thương, vạn nhất có hơi bị thương tổn thêm thì nói không chừng liền đủ để cho nó vĩnh viễn biến mất ở trên đời này.

Ý đồ ban đầu của Thần Dạ là, để cho Cổ Đế Điện ở trong cơ thể hắn. Hắn lấy chính mình làm môi giới mà hấp thu năng lượng ở nơi này. Sau đó để cho Cổ Đế Điện hấp thu trước. Như vậy, tuy nói tốc độ chậm một chút, nhưng đảm bảo hơn nhiều. Nếu có phát sinh tình trạng gì thì cũng có thể ứng phó ở một mức độ rất lớn....

- Chủ nhân, ngươi yên tâm. Ta sẽ không để cho Cổ Đế Điện xảy ra chuyện.

Biết Thần Dạ sốt ruột, Đao Linh vội vàng nói.

- Hy vọng là như vậy đi!

Cổ Đế Điện mà đã làm như vậy thì cũng không phải Thần Dạ có khả năng đủ ngăn cản. Hắn chỉ có thể dốc hết toàn lực điều tra chung quanh để phòng ngừa điều bất ngờ xảy ra. Thần Dạ cũng rất lấy làm kỳ quái, rốt cuộc ở nơi này che giấu được vật gì vậy, khiến cho ngay cả Đao Linh cùng Cổ Đế Điện đều không thể phát hiện?

Thời gian nhanh chóng trôi qua, ở trong thế giới lòng đất từng đạo năng lượng màu đỏ như lửa dùng mắt thường có thể thấy được đang bị Cổ Đế Điện nhanh chóng hấp thu. Tốc độ như thế, để cho Thần Dạ hài lòng rất nhiều, nhưng cũng là lo lắng rất nhiều!

Thế giới lòng đất này có rất nhiều năng lượng. Nếu như từ từ hấp thu thì có lẽ sẽ không bị phát hiện đang thiếu đi một chút. Thế nhưng Cổ Đế Điện hành động gióng trống khua chiêng như thế....

Điều càng làm cho Thần Dạ lo lắng chính là, thời gian một ngày đã trôi qua, theo như tính toán thì số năng lượng mà Cổ Đế Điện thu hoạch cũng là rất nhiều. Nhưng có điều là chưa từng cảm giác được nó có chút xíu biến hóa. Phảng phất, bản thân Cổ Đế Điện chính là một hắc động ( hố đen )vũ trụ không có điểm cuối. Dẫu có làm thế nào cũng điền không no.

Cái này khiến cho Thần Dạ vô phương tính ra. Rốt cuộc, Cổ Đế Điện phải cần bao nhiêu năng lượng, mới có thể đạt tới trạng thái bây giờ của Thiên Đao?

Mà cho dù đạt tới trạng thái hiện tại Thiên Đao, thì đó cũng vẻn vẹn là tỉ trọng bị tổn thương hơi tốt hơn một chút xíu thôi !

Trên mặt đất, đám người Thu Chấn vẫn ngồi xếp bằng làm thành vòng tròn. Đến khi cột sáng đỏ như lửa từ trong hố sâu kia bắn ra dữ dội, Thu Chấn tung Linh Bảo lọt vào trong cột sáng này. Tiếp theo, năm người nhất tề dốc lực để luyện hóa năng lượng ẩn chứa ở bên trong cột sáng, để trợ giúp Thu Chấn chữa thương.

Tuy nhiên, lần này đây, Linh Bảo kia vừa mới tiến vào trong cột sáng đỏ như lửa, thậm chí đều vẫn còn không kịp có bất cứ hành động, thì chùm tia sáng vốn chói mắt như thực chất hóa đột nhiên ảm đạm đi. Nhìn qua, hình như là năng lượng bên trong dường như đã không có.

Chỉ chốc lát sau, cột sáng đỏ như lửa lấy tốc độ nhanh hơn mà biến mất ở trong không gian, bặt vô âm tín. Tựa như cho tới bây giờ đều chưa hề xuất hiện.

- Xảy ra chuyện gì?

Thu Chấn cau hàng lông mày bạc trắng mà nói:

- Tiểu tử kia đã đi vào ba ngày, với tu vi của hắn thì nên đã sớm chết. Cho nên, không có khả năng đến bây giờ mới phát sinh một chút động tĩnh a?

- Gia gia, có thể là phía dưới xuất hiện biến cố nào đó hay không?

Nàng kia nhỏ giọng hỏi, nhưng sau khi vừa nói dứt lời thì sắc mặt của nàng tái nhợt đi rất nhiều.

Nếu như phát sanh biến cố, vậy điều đó liền có ý nghĩa, địa phương thần kỳ này, có lẽ sau này bọn họ đều không thể lưu lại ở chỗ này.

Trong khoảng thời gian cho tới nay, mặc dù một mực là Thu Chấn dùng để chữa thương. Nhưng năm người bọn họ thu hoạch được lợi ích cũng không nhỏ. Ít nhất, so với tu luyện lúc trước thì tốc độ phải nhanh hơn rất nhiều.

Mà nguyên nhân để cho nữ nhân sợ hãi chính là nếu như thật sự có biến cố xuất hiện, nếu như bọn họ rời khỏi nơi này quá muộn, nói không chừng sẽ....

Ý tứ của nữ nhân, Thu Chấn hiển nhiên nghe mà hiểu rõ ràng. Sau khi lão trầm lặng một hồi lâu liền nặng nề nói:

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.