Đế Quốc Mỹ Nữ

Chương 177: Chương 177: Mỹ mi hảo tịnh!




Lôi Bình Minh tuyên bố là sẽ làm cho Trương Dương không chịu nổi. Vốn dĩ Trương Dương cũng cho rằng chỗ này không thể tuyển người nhưng bây giờ Lôi Bình Minh đã trêu ngươi đến như vậy, thậm chí ngay cả người đi qua liếc mắt xem cũng không thấy. Cũng có mấy người đến nhìn nhưng chẳng qua là vì thấy Dương Tĩnh xinh đẹp mới bị hấp dẫn tới, nhưng sau khi nhìn thấy thông tin tuyển dụng trên tấm giấy hồng phía sau của Trương Dương họ đều bỏ đi thẳng.

Đúng là phía Trương Dương vắng vẻ đến nỗi có thể giăng lưới bắt chim trước cửa được, so với bên Lôi Bình Minh bọn họ quả là thịnh vượng đến bất thường. Chỗ quầy giới thiệu tuyển dụng của bọn họ, đội ngũ cố vấn đều là những trưởng lão của trường, thế cho nên Lôi Bình Minh mới càng đắc ý nhìn Trương Dương ngầm khẳng định mày hãy chịu phục đi?

- Dương tử, đừng để ý đến bọn họ, dù sao thì chúng ta cũng đến là để góp vui, không phải để bụng làm gì. Tôi và giáo sư Hà đã nói rồi, buổi tối đến nhà giáo sư sẽ giới thiệu cho mấy người học sinh, mục tiêu chính của chúng ta là bọn họ.

Chứng kiến cảnh tượng này, Dương Tĩnh vươn nhẹ cùi chỏ chọc chọc Trương Dương, thấp giọng mà nói thể hiện rõ là đang an ủi Trương Dương.

- Hì, có những lời này của chị Tĩnh không phải em cũng tiêu hết sự bức tức sao?

Trương Dương nghe Dương Tĩnh nói, tâm trạng cũng khá hơn, tên kia muốn khoe thì cứ việc khoe, ta cứ nhắm mắt làm ngơ đi.

- Ha ha, tôi có ma lực lớn như vậy sao?

Dương Tĩnh nghe thấy vậy liền mỉm cười, trong lòng cũng cảm thấy rất thoải mái.

- Đương nhiên là có rồi…

Trương Dương nhìn hai cô gái bên cạnh không có việc gì làm chỉ chơi điện thoại, hắn nghĩ trong lòng thôi thì cứ đi, đỡ gây trở ngại cho mấy nàng gửi tin nhắn.

Nhưng đúng lúc hắn đang định mở miệng nói với Dương Tĩnh thì đột nhiên nghe từ phía quầy giới thiệu của Lôi Bình Minh những tiếng xôn xao từ đám người đứng cạnh đó truyền sang, cả một đội ngũ cứ loạn hết cả lên.

Mấy cậu con trai lén la lén lút thậm chí còn hét trộm lên mấy tiếng cứ như là đang đi chợ mua thức ăn thì chợt nhìn thấy thần tượng mà phát điên lên vậy.

- Tây thần nữ đến rồi…

- A, kia không phải là hoa hậu giảng đường Tây Thần Tĩnh Lan sao? Sao cô ta cũng đến tham gia buổi thông báo tuyển dụng này nhỉ?

- Đại tiểu thư của gia tộc Tây Thần, như thế nào mà lại tới đây?

Những tiếng ngạc nhiên, xôn xao liên tiếp, đến nỗi nghe như tiếng gia súc kêu không dứt bên tai, cứ như là vừa mới chụp được một bức ảnh thần tượng lưu luyến mãi không thôi.

- Ôi, tuổi trẻ thật là tốt ghê!

Dương Tĩnh đứng bên nhìn thấy cảnh tượng này không nhịn được câu bà cụ non.

Trương Dương nghe thấy vậy không khỏi nhếch mép cười, liếc nhìn Dương Tĩnh một cái mà nói rằng:

- Chị Tĩnh, chị cũng có kém gì đâu, em nghe nói khi đỗ đại học Y khoa chị mới mười sáu tuổi, cũng là hoa hậu giảng đường ba năm liên tiếp còn gì.

- Hì hì, đó là chuyện đã qua rồi. Giang sơn có người mới xuất hiện, trước sóng dâng Trường Giang có người chết trên bờ cát, chị Tĩnh của cậu hoa tàn ít bướm rồi.

Dương Tĩnh duỗi cổ, nhìn đám người khởi xướng vụ xôn xao, cười tủm tỉm mà nói.

- Nói linh tinh, trong mắt em, chị mới là người phụ nữ đẹp nhất.

Tự nhiên trong đầu Trương Dương lại nhớ đến cảnh tượng tối hôm qua, thỏ ngọc tuyết trắng cao ngất, cặp đùi dài thon đẹp và khu rừng rậm màu đen ẩn hiện, hắn liền không nhịn được phản ứng ở phần dưới.

- Ha ha, vậy cậu đến nhìn cô bé kia đi, rồi sau nói cũng không muộn đâu, tôi thấy chỉ e là cậu sẽ phải thốt lên xinh quá mà liều mạng làm quen thôi.

Dương Tĩnh chỉ tay vào đám người nói.

Trương Dương nhìn theo hướng tay cô chỉ, vừa mới nhìn cũng không khỏi ngẩn ngơ, cô này đúng là đẹp thật.

Chỉ nhìn thấy trong đám người đông nghìn nghịt, một cô gái mặc trang phục màu trắng dáng người cao gầy giống như vách núi trắng xóa như tuyết đứng ngạo nghễ một mình giữa Thiên Sơn Tuyết Liên, cô độc mà đứng.

Mái tóc đen buông dài từ đầu xuống ngực, mái tóc đen dài thẳng và cái váy dài màu trắng hình thành đối lập rõ nét càng làm nổi bật khuôn mặt dài tuyệt đẹp, ngũ quan có thể nói là hoàn mỹ, mày liễu mắt phượng, cái mũi phẳng phiu, đôi môi hồng đào hơn nữa khuôn mặt trái xoan hồng hào như một kiệt tác nghệ thuật vậy.

Trong ấn tượng của Trương Dương, xét về tướng mạo đẹp như vậy mà nói quả thực cũng chỉ có Dương Phi và Lâm Âm là có thể so sánh cùng cô. Cô ta cao xấp xỉ với Dương Phi, ước chừng khoảng trên một mét bảy mươi hai. Chân còn đi thêm đôi giày cao gót màu trắng, trong đám người này cảm giác cô đúng là con hạc lẫn giữa bầy gà.

Thế nên, làm cho những người bên cạnh cô không đủ một mét tám mươi phải tự động dời xa để tránh xấu hổ vì sự chênh lệch này.

Nhưng cô ta khiến cho Trương Dương có một cảm giác đầu tiên chính là tiên, rất tiên! Hình dáng này như tranh vẽ vậy, mang theo một loại linh khí xuyên qua bộ váy trắng dài, giống như tiên tữ hạ phàm vậy, không giống như người trần mắt thịt mà thật sự như là bồng bềnh trôi qua.

Xung quanh cô còn có mấy cái lá cây, lá cây cũng không giống như liên tưởng trước kia của Trương Dương nữa mà nó quả thực còn tôn lên nét đẹp diễm xưa. Nhưng có điều cái vật này so với mỹ nữ Tây Thần thì có vẻ hơi tục.

Nhưng mỹ nữ vẫn là mỹ nữ, nói thật ra, Trương Dương cũng không thể nào mà không chăm chú nhìn cho thật kỹ, bởi hắn cũng không phải là không thích. Trên thực tế, tiên nữ mang theo năng lực thần kỳ như thế này mà cố giữ bên cạnh mình cũng chỉ là cho đẹp thể diện mà thôi, đối với Trương Dương mà nói kiểu nữ nhân mà hắn tôn thờ chính là những người phụ nữ thực sự bên cạnh hắn.

Những nàng muốn xinh đẹp có xinh đẹp, muốn trong trắng tinh khiết thì có trong trắng tinh khiết, muốn làm thì làm, một khi vào phòng rồi đã quen mặt rồi còn phải chơi được lão hán đẩy xe, váy ngắn vén lên là hắn có thể trực tiếp mà nhũng nhiễu.

Nếu như là đối mặt với tiên nữ chốn nhân gian như thế này, Trương Dương cũng không dám khinh nhờn.

Hay nói cách khác, hắn thà rằng là yêu nữ tục hơn một chút.

Chẳng qua, mỹ nữ kia bề ngoài giống như là đang hướng về phía quầy giới thiệu của Lôi Bình Minh cùng mấy tên cành lá vây quanh, xem ra đúng thật là đang muốn đi tìm việc làm.

Thấy cô đang định đi về phía quầy của mình, Lôi Bình Minh bật người di chuyển, y lập tức sắp xếp mấy tiểu đệ đi lên phía trên ra vẻ là dọn đường cho mỹ nữ đi lại.

Chỉ bất quá đúng lúc bọn hắn dàn trận chào hỏi, thậm chí Lôi Bình Minh còn chỉnh lý âu phục định bụng khom lưng chào đón, thì nàng tiên nữ đã đi thẳng qua cái quầy giới thiệu, lướt qua Lôi Bình Minh làm vô số người chết lặng chỉ biết giương mắt mà nhìn. Tiên nữ chậm rãi đi tới quầy trưng bày của Trương Dương ở phía trước.

Mà trong lúc này, trong đầu Trương Dương đang còn đang thắc mắc trả lời câu hỏi rời khỏi hay không rời khỏi hội chợ việc làm này. Mãi đến khi ngửi thấy cái mùi nước hoa tương tự như cái mùi nước hoa của Dương Tĩnh, hắn mới tỉnh ngộ mà nhìn ra cái cô tiên nữ kia đang muốn cười khanh khách, để lộ ra hai cái xoáy nho nhỏ trên má.

Cái xoáy nho nhỏ ấy của cô đương nhiên là không giống cái của Lưu Bích Oánh bởi Lưu Bích Oánh cho dù không cười cũng có thể nhìn thấy tiểu má lúm đồng tiền trên khuôn mặt nàng ta, còn đối với tiểu tiên nữ trước mắt mà nói…ừ thì, chỉ có thời điểm đang cười trên khuôn mặt trắng nõn phía bên cạnh khóe miệng mới thấy được hai cái tiểu núm đồng tiền cực kỳ đáng yêu này.

- Ừm, Công ty Nữ Oa?

Tiểu tiên nữ vừa mới mở miệng đã làm cho Trương Dương phải cực kỳ sợ hãi, cũng không phải là tiếng của cô khó nghe mà là nó giống như tiếng của con chim hoàng anh vậy, thanh, ngọt ngào khiến người ta phải lịm đi còn kèm theo một chút hờn dỗi, thật đúng là rất êm tai.

Điều khiến Trương Dương bực bội chính là phương cách mà cô ta nói chuyện, cái gì gọi là “Ừm, công ty Nữ Oa?”.

Nghe kiểu nói này khiến cho một cậu con trai ngây thơ như là bị nhiễm HIV bị điều trị bằng một cột sóng điện lan truyền, rồi như bị bệnh giang mai lan truyền qua đường tình dục vậy.

Đương nhiên lâm vào trạng thái đó không phải chỉ có một mình Trương Dương mà cả một đám người đứng bên như bị hóa đá. Đặc biệt là tên Lôi Bình Minh lúc này còn đang trong tư thế khom lưng, chìa tay, trên miệng còn đang định buông lời chào đón Tây Thần tiểu thư mà đành nuốt trở lại bụng, thì bộ dạng hắn khó chịu y như thể bị người ta lấy nước tiểu từ gia súc hắt thẳng vào mặt hắn từ bốn phía vậy. Cũng may còn nhanh chóng thu tay về nhét vào trong túi quần.

Sống quá ngày tận thế, còn sợ gì đâu chứ!

- Ồ, tôi biết anh mà, anh chính là Trương Dương, tổng tài Công ty Nữ Oa, năm nay hai mươi mốt tuổi, đúng không? Anh có thể gọi tôi là chị!

Lần thứ hai thần tiên tỷ tỷ mở miệng là lần thứ hai khiến Trương Dương như rơi vào trạng thái hóa đá.

Thế này là có ý tứ gì? Cô nàng này là đến nhận em trai hay là đến tìm việc làm đây?

- A, ô kìa, tôi quên tự giới thiệu.

Thần tiên tỷ tỷ này chu miệng uốn cái lưỡi thơm tho, sau đó tựa hồ như sợ người khác nhìn đến mình trộm mắt liếc đám người xung quanh một cái (trên thực tế, thì cả đám người xung quanh ấy không có đôi mắt nào là không ghé qua nhìn nàng ta), rồi vươn tay che miệng cười trộm một chút.

- Tôi tên là Tây Thần Tĩnh Lan, học thạc sĩ sinh vật học Học viện Y Thanh Hoa, chuyên môn chủ yếu là kỹ thuật sinh vật học và nghiên cứu chế tạo dược vật, hiện tại là đang học tiến sĩ, năm nay hai mươi bốn tuổi, ừ…

Cô ngẩng đầu nhìn tấm giấy hồng viết yêu cầu thông báo tuyển dụng được dán phía trên, cười tủm tỉm để lộ hai xoáy đồng tiền nho nhỏ rồi nhìn Trương Dương mà hỏi:

- Điều kiện của tôi chắc chắn phù hợp với yêu cầu của các vị, vậy có thể cho tôi một cơ hội phỏng vấn hay không?

- Cô… cô muốn tham gia phỏng vấn?

Trương Dương đến tận bây giờ mới chính thức phản ứng kịp, cái vị thần tiên tỷ tỷ trước mắt này thật là muốn tới phỏng vấn? Thị lực nàng ta không tốt hay là bị mắc cận thị độ cao? Không thấy được cái gian trưng bày ở đây vắng vẻ đến nỗi trước cửa có thể giăng lưới bắt chim hay sao?

- Vâng, có vấn đề gì không?

Thần tiên tỷ tỷ bộ dáng tỏ vẻ hết sức ngạc nhiên, nhìn Trương Dương, vươn tay chỉ chỉ yêu cầu thông báo tuyển dụng đang lộ ra ở phía trên.

- Bằng cấp thạc sĩ trở lên, hạn chế chuyên ngành, chiều cao trên một mét sáu mươi, dung mạo thanh tú… Yêu cầu địa điểm công tác tại Mai Ninh…Tất cả yêu cầu tôi đều phù hợp.

Kỹ thuật sinh vật cùng nghiên cứu phát triển dược vật? Cô này chuyên môn chính là nghiên cứu phát triển dược vật sinh học, hơn nữa cũng chính là yêu cầu trọng điểm của Trương Dương. Hiện tại ở phòng thí nghiệm chỉ mới có một mình Kiều Hi Nhi nghiên cứu đến nỗi đầu óc choáng váng mà còn không ứng phó cho kịp nhu cầu sản xuất Nam Tinh số 1, mà hiện tại Linh Quang số 2 cũng sắp đưa vào sản xuất. Tuy rằng, tạm thời để cho Lưu Tử Tuyền cùng với Lý Trân Ny phụ trách Linh Quang số 1 cho tới sau khi nghiên phát, nhưng nhân viên quả thực vẫn là cực kỳ thiếu thốn. Mà Đại học Y tổng hợp Thanh Hoa chính là hệ đại học nổi tiếng, chỉ cần tấm bằng thạc sĩ y học đi ra ngoài thì đều là nhân tài chạm tay có thể bỏng, chỉ cần bọn họ đạo đức nghề nghiệp không có vấn đề gì thì những người như vậy mà tới Trương Dương mừng cũng không kịp.

- Vâng, không thể giả được.

Thần tiên tỷ tỷ liền bổ sung thêm.

- Vì sao lại chọn công ty của chúng tôi?

Trương Dương khóe mắt dư quang ngắm ngắm thông báo tuyển dụng phía sau mình, thật sự nghĩ không ra này có cái gì là nhân tố mê người, có thể hấp dẫn đến như vậy một đại mỹ nữ tiến đến nhận lời mời.

Không từ mà biệt. Rõ ràng cái điều kiện đăng tuyển của Khoa học kỹ thuật Bình Minh bên cạnh không thể nghi ngờ so với Công ty Nữ Oa là cao hơn rất nhiều, hơn nữa quy mô công ty bọn họ cũng lớn hơn gấp mấy lần. Còn về phần nói là khai phá Nam Tinh số 1, nói trắng ra thì cũng chỉ là có nổi tiếng hơn chút ít, mà hơn hết đối với một người làm công mà nói điều tối quan trọng vẫn là vấn đề tiền công và phúc lợi.

Huống chi Công ty Nữ Oa còn chưa thể tuyển mộ công tác tại Bắc Kinh, điều này đối với những người quyết chí xây dựng sự nghiệp tại kinh thành không thể nghi ngờ là một cái đả kích rất nghiêm trọng.

Thần tiên tỷ tỷ nhìn Trương Dương, khẽ liếm đôi môi anh đào trên cái miệng nhỏ nhắn lại hơi hơi mỉm cười, sau đó giống như kẻ trộm, đúng vậy, động tác của cô tựa hồ như là kẻ trộm, tựa hồ như sợ bị người ta phát giác liền rất nhanh mà lấy ra một bộ sơ yếu lý lịch, hai tay đưa cho Trương Dương:

- Xem trước một chút đi!

Trương Dương nhìn cô một cái, vẫn cứ cảm thấy có chút không thể tưởng tượng nổi, nhưng vẫn nhận lấy, giả bộ nhìn lên, nói thật, bản thân hắn vẫn còn là sinh viên chưa tốt nghiệp tuy cũng cùng là sinh viên khoa chính quy, nhưng mà nhìn thấy cái lý lịch sơ lược của Tây Thần Tĩnh Lan, ừ thì… cô rõ ràng viết tất cả nội dung bằng tiếng Anh, cái này không phải là làm khó cho hắn hay sao?!

Nếu trong khoảng thời gian này không bị Dương Phi tăng cường huấn luyện thêm một khoảng thời gian, hắn chắc chắn chỉ nhìn thứ này không khác gì đám giun, nhưng cho dù là như bây giờ hắn vẫn cảm thấy chính mình muốn đơ luôn cho xong, bên trong cái sơ yếu lý lịch này có rõ là lắm danh từ chuyên môn…thứ này dù có đọc vài chục lần e rằng vẫn không thể hiểu!

- Ơ kìa, lấy nhầm.

Lý lịch trong tay Trương Dương cầm còn chưa ấm nhiệt thì Trương Dương đã thấy không còn đâu. Tờ sơ yếu lý lịch bay ngược lại về trong tay Tây Thần Tĩnh Lan, cô lại lấy ra phần sơ yếu lý lịch bằng tiếng Trung đưa cho Trương Dương nhanh như làm ảo thuật vậy.

Cái cô này thật là, sao không làm song ngữ cả tiếng Trung lẫn tiếng Anh luôn cùng một cái đi?

Trương Dương cầm tờ sơ yêu lý lịch lại, ngắm vài lần, cái cô này… Thần tiên tỷ tỷ này thật đúng là tâm tính thiện lương, mấu chốt chính là cô thực tập ở mấy bệnh viện nổi tiếng Bắc Kinh này cũng thu thập được thành tích đáng nể.

Đang định tiến hành chất vấn đánh giá cô thì…

- Ủa, có phải là chị Dương Tĩnh?

Thần tiên tỷ tỷ lại lần nữa “ủa”, không thèm đếm xỉa đến Trương Dương, cười tủm tỉm mà đem hai xoáy má lúm đồng tiền nho nhỏ hướng về phía Dương Tĩnh đang đứng cạnh.

Dương Tĩnh từ lúc để Lôi Bình Minh nhận ra đến nay, cô thường dùng khăn quàng cổ che mặt, có thể nói chính xác là che gần hết nửa khuôn mặt, bộ dạng như thể là lính đặc công ngụy trang cốt để cho không ai nhận thấy là cô đến nơi này.

Nhìn Tây Thần Tĩnh Lan hướng đến mình mà chào hỏi, cô đành phải từ từ hé lộ khuôn mặt xinh đẹp tuyệt mỹ ra khỏi tắm khăn quàng cổ đang quấn quá nửa đầu, vươn chiếc cằm xinh xinh ra mà chào lại:

- Ừm, Tây Thần học muội à?!

- Ồ, là chị thật à, thật tốt quá.

Tây Thần Tĩnh Lan trên mặt cười tủm tỉm rõ ràng là đang vui vẻ lắm, bộ dạng cô tựa hồ như hận là không thể ôm chặt lấy Dương Tĩnh mà hôn một cái.

- Cho nên nói, các anh chị đến Bắc Kinh là để tuyển người cho Công ty Nữ Oa sao?

- Ừ, chuyện này đích thực là vậy!

Dương Tĩnh nhìn nhìn tờ sơ yếu lý lịch trong tay Trương Dương, lại nhìn gian giới thiệu vắng tanh vắng ngắt, đương nhiên, lúc này do có sự xuất hiện của Tây Thần Tĩnh Lan quanh đây đã chật kín chỗ đứng khiến cho hai cô quản lý phát tờ rơi nãy giờ đứng nhắn tin đang phải luống cuống tay chân mà phân phát tư liệu công ty.

Cô có chút xấu hổ mà nói:

- Vốn là định trực tiếp nhờ giáo sư Hà giới thiệu, nhưng kết quả giáo sư bảo chúng tôi đến nơi này góp vui nhân tiện thử thời vận xem thế nào.

- Phải thật không, thật tốt quá, may mà các vị tham gia.

Tây Thần Tĩnh Lan biểu cảm giống như thể mới vừa uống cả vại mật, ngọt giọng nói:

- Vậy các vị có thể tuyển tôi chứ?

Một bên Trương Dương toát cả mồ hôi, ra vẫn muốn tìm việc làm thật.

- Tôi đây không làm chủ chuyện này được, em nên hỏi ông chủ của tôi.

Dương Tĩnh nhìn nhìn một chút Trương Dương đang giả vờ xem sơ yếu lý lịch của Tây Thần Tĩnh Lan, cười hì hì mà nói.

- Thật không?

Tây Thần Tĩnh Lan nghe vậy vội vàng quay đầu sang phía Trương Dương, hai tay chắp tay trước ngực:

- Trương tổng, anh xem tôi có đủ chuẩn không? Anh tuyển tôi chứ? Anh tuyển tôi chứ?

Tờ sơ yếu lý lịch trong tay Trương Dương thiếu chút nữa rơi thẳng xuống mặt đất.

Hắn nhìn nhìn Dương Tĩnh, cô đứng sau hắn kiên định mà gật đầu, liền không cần (phải) nghĩ ngợi gì ngay tức khắc gật đầu nói:

- Phương diện tiền lương mà nói, chúng tôi chưa có khả năng trả lương cao, cô không để ý gì sao?

Trương Dương đã đặt ra tiền lương khởi điểm cho mỗi một nhân viên phổ thông của công ty bước đầu đều là một vạn một tháng, đối với một số nhân viên bằng cấp thấp hoặc không phải là đứng đầu chuyên môn mà nói cái này cũng có thể coi là lương cao. Nhưng so với thạc sĩ tốt nghiệp mà lại đúng chuyên môn như Tây Thần Tĩnh Lan thì mức như vậy tương đối thấp, đặc biệt cô lại là sinh viên tốt nghiệp đại học có danh tiếng, mà còn phải nói là trường đại học y hàng đầu trong các trường đại học hàng đầu nữa.

- Không có quan hệ, nhưng anh phải giúp tôi tìm được chỗ để ở!

Tây Thần Tĩnh Lan trên mặt biểu thị một chút như là trút được gánh nặng, rốt cục trút ra một hơi thở dài, nhìn cô có vẻ như đã sớm kỳ vọng hôm nay đạt được đến như thế.

Điều này làm cho Trương Dương cảm thấy có chút kỳ quái, có thể nào là đến mức như vậy không, như thế nào mà hắn lại cảm thấy như đang đi buôn,… được rồi, cái vụ giao dịch này có phần không thẳng thắn cho lắm!

Mà yêu cầu của cô nàng cũng rất là đơn giản thôi, vốn là chính mình phải kiếm người thế mà như thế này có khác gì chính cô kiếm được chỗ? Về vấn đề này nhất định là thiên duyên, phải đến tìm Dương Tĩnh thảo luận một chút.

- Tây Thần học muội, sao em lại tới đây tìm việc làm? Như thế nào mà lại không cân nhắc đến Khoa học kỹ thuật Bình Minh thay vì chỗ chúng tôi?

Trương Dương hiện tại đang nghiền ngấm tâm tư thần tiên tỷ tỷ kia, cái câu nói kia vừa buông ra đã khiến hắn hồn siêu phách tán một phen, nhìn bộ dạng hắn chết lặng tựa hồ như giữa đường gặp cướp vậy.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.