Đế Sư Xuất Sơn

Chương 148: Chương 148




Thấy mọi chuyện diễn ra như vậy, Điền Thanh ngây dại!

Rất lâu sau, anh ta run rẩy toàn thân, ánh mắt lộ ra vẻ vô cùng hoảng sợ!

Mình vừa rồi đã làm cái gì không đúng nhỉ?

Đi so sánh tài đua xe của thầy với xiếc xe đạp à?

Hơn nữa còn dùng lời lẽ châm chọc anh ta?

Mặc dù bản thân mình có gia thế tốt, nhưng so với Hứa Phi, chả là gì cả, mà Hứa Phi đối với Diệp Phùng rất lễ phép, chỉ cần Diệp Phùng yêu cầu, Hứa Phi sẽ không chút do dự mà tự mình ra tay!

Nghĩ như vậy, Điền Thanh lo lắng làm sao giữ thể diện của gia đình giàu có, thầm than một tiếng, chạy vội tới trước mặt Diệp Phùng, khóc rống lên, nước mắt nhạt nhòa: “Người anh em Diệp, à không, ông lớn Diệp, tôi sai rồi! Tôi thật sự sai rồi!”

“Tôi không biết anh có mối quan hệ với anh cả Hứa!”

“Nếu tôi biết, anh có cho tôi mượn ba lá gan tôi cũng không dám bất kính với anh đâu!”

Bên kia Hứa Phi lạnh lùng nhìn anh ta, dùng giọng lễ phép nói: “Thầy ơi, có cần em dạy dỗ tên không biết trời cao đất rộng này không ạ?”

Vừa nghe nói như vậy, Điền Thanh sợ đến mức mặt trắng bệch!

Hứa Phi mà ra tay, thì không đơn giản chỉ là dạy dỗ đâu!

“Ông… ông lớn Diệp, tôi thật sự biết sai rồi! Lần sau tôi không dám làm như thế nữa!” . Chap mới luôn có tại # t r ù m t r u y ệ n . C OM #

Nhìn thấy dáng vẻ sợ hãi của Điền Thanh, Diệp Phùng chắp hay tay ra sau lưng, khóe miệng cong cong nửa như cười nửa như không cười: “Anh còn dám đuổi theo Sở Kiều Thanh nữa không?”

Điền Thanh hoảng hốt dập đầu như đánh trống: “Không dám đâu, không dám đâu! Cô Sở giống như tiên nữ, chỉ có ông lớn Diệp mới xứng đôi với cô ấy!”

“Tôi lập tức trở về Thành Đô, từ nay về sau, không bao giờ xuất hiện trước mặt hai người nữa!”

Nhìn thấy dáng vẻ vô cùng hối lỗi của anh ta, Diệp Phùng cũng bật cười: “Nếu đã như vậy, chuyện này, cho qua đi!”

“Cảm ơn ông lớn Diệp!”

Điền Thanh nhận ơn tha tội xong, sau đó anh ta bước chân xoay người biến mất như một làn gió nóng, phút chốc đã không thấy tăm hơi đâu!

Diệp Phùng lắc đầu cười cười, sau đó nhìn về phía Hứa Phi: “Tại sao anh lại đột nhiên đến đây?”

Hứa Phi vội vàng lễ phép nói: Em vốn đang chuẩn bị tham gia một trận đấu chuyên nghiệp, đột nhiên xem Tiktok thấy trận đấu của thầy và Điền Thanh, em háo hức mong gặp thầy, nên vội vàng chạy đến đây!”

Diệp Phùng vỗ nhè nhẹ vào bờ vai của anh ta: “Có lòng rồi!”

Chỉ có ba chữ ngắn ngủn, nhưng Hứa Phi dường như được hưởng vinh dự lớn lao,sắc mặt trở nên ửng đỏ: “Những gì em có ngày hôm nay, tất cả đều là nhờ thầy mà có!”

“Bất luận thầy cần làm việc gì, đều là trách nhiệm của em!”

“Được rồi được rồi, thầy trò hai người muốn ôn lại chút chuyện cũ, thì hẹn lúc khác đi, người ta sốt ruột muốn về nhà rồi nè!”

Lúc này, Sở Kiều Thanh nhẹ nhàng liếc mắt, nũng nịu nói.

Nếu là người bình thường, Hứa Phi đã sớm nổi giận, mà khi nhìn thấy người nói là người cùng sư môn đồ Sở Kiều Thanh, mặt Hứa Phi cứng đờ, cười gượng gạo: “Đàn chị nói phải, tôi lập tức rời đi ngay!”

Nhìn bóng dáng Hứa Phi chạy biến, Sở Kiều Thanh ra vẻ chiến thắng, vừa cười tủm tỉm vừa lấy chìa khóa xe ra, khua khua trước mặt Diệp Phùng: “Thầy yêu dấu, tiếp tục làm nhiệm vụ của thầy đi…”

Sắc trời đang từ từ tối đi, hai người lái chiếc xe bọ, đang trên đường về nhà!

Ngay khi sắp đến nơi ở của Sở Kiều Thanh, cô đột nhiên mở miệng: “Dừng xe!”

Diệp Phùng theo bản năng dừng xe lại, nghi ngoặc nhìn cô một cái: “Lại làm sao vậy?”

Sở Kiều Thanh cười gian: “Buổi tối đẹp như vậy, chẳng lẽ phí sao?”

Nhìn thấy ánh mắt lấp lánh của cô, Diệp Phùng nép quần áo lại cho cô: “Không phải em muốn khai phòng cùng tôi chứ?”

“Tôi nói cho em biết! Tôi là người sống có nguyên tắc! Nếu em không ép buộc tôi quá ba lần, tôi tuyệt đối sẽ không đồng ý đâu!”

“Hì hì…”

Sở Kiều Thanh đột nhiên nghiêng người về phía trước, áp sát vào người anh, bộ ngực nóng bỏng như áp vào tuyết trắng, suýt chút nữa luống cuống với ánh mắt của Diệp Phùng.

“à, chúng ta chơi xóc xe đi!”

Chỉ một câu thôi, suýt chút nữa Diệp Phùng sợ tới mức lấy xe bỏ chạy, sắc mặt của anh trở nên trắng bệch, nhưng Sở Kiều Thanh chỉ cười duyên: “Được rồi, người ta chỉ đùa anh chút thôi mà!”

Trên mặt Diệp Phùng hiện lên ba đường chỉ đen.

đùa giỡn này về sau không nên thực hiện, nếu trái tim không tốt sẽ dễ dàng vượt qua giới hạn tại chỗ.

“Nhưng mà, ở Thủ Đô, em quả thực cần ở lại thêm mấy ngày nữa.”

“Đối với Thành Đô mà nói, Thủ Đô mới là trung tâm của toàn bộ Thiên Triều, chuẩn bị cho doanh nghiệp Lầu Từ Đức trọng tâm phía Bắc, vì vậy nhất định em phải đích thân đứng ra đảm nhận.”

Nghe vậy, sắc mặt của Diệp Phùng thả lỏng, nhẹ nhàng gật đầu: “Em đã có suy nghĩ của riêng mình, vậy thì cứ mạnh dạn làm tốt công việc đi!”

“Thầy dẫn lối, việc tu hành là ở cá nhân em!”

“Nhưng mà, chúng ta dù sao cũng từng là thầy trò, nếu em cần nơi giúp đỡ, có thể đến tìm tôi!”

Ai ngờ, vuốt mạnh tóc xong, Sở Kiều Thanh đột nhiên nói: “Thấy có biết tại sao em muốn một mình đảm nhận Lầu Từ Đức không?”

Trái tim Diệp Phùng có hơi rung động.

“Bởi vì, em không muốn sống mãi dưới sự bảo bọc của thầy, em muốn chứng minhrằng dù không có ai giúp đỡ, Sở Kiều Thanh em vẫn làm tốt, em sẽ chứng minh cho thầy xem, em đủ tư cách đứng bên cạnh thầy!”

Nhìn vào gương mặt tuyệt sắc bên cạnh, đôi môi của Diệp Phùng hơi run run.

Tâm tư của Sở Kiều Thanh làm sao mà anh không hiểu?

Từ giây khắc cứu cô năm năm trước, anh đã hiểu được tâm tư của cô!

Nhưng mà, anh từng nghĩ, không nên nghĩ đến tình cảm con gái, hiện giờ anh đã có một người là Hà Nghi, làm sao có thể tiếp nhận Sở Kiều Thanh được?

Cái này đối với Hà Tố Nghi, Sở Kiều Thanh, đều không công bằng!

Nếu có trách, chỉ có thể trách ý trời trêu ngươi, có duyên mà không có phận thôi!

“Được rồi, không nói nữa, tôi là Đế Sư, em là vợ bé xinh, trong nhà còn có người chờ em đó, mau đi nhanh lên!”

Nhìn thấy trong mắt cô hiện lên vẻ cô đơn không thể che giấu, Diệp Phùng thở dài, gật đầu nói: “Được rồi! Tôi đi trước đây!”

“Kiều Thanh…”

“Nhớ kỹ, mặc kệ có chuyện gì, tôi mãi mãi là thầy của em!”

Nhìn bóng lưng dài hẹp kia, Mạnh Ngọc Sương khẽ cắn môi, thầy sao? Có phải chỉ là thầy giáo?

chiều tà buông xuống, chiếu vào mặt đất, chỉ một lát sau, một chiếc xe thể thao trên đường lao tới, người đẹp lạnh lùng Mai Chi lúc trước gặp ở quán bar liền lại gần bên người Sở Kiều Thanh.

“Cô cả, tất cả mọi chuyện, đều đã được sắp xếp xong rồi!”

Sở Kiều Thanh hơi nhếch miệng: “Toàn bộ đã điều tra rõ ràng rồi phải không?”

“Đã điều tra rõ ràng rồi, tất cả chuyện này, đều là do Diệp Thiên Linh âm thầm ra tay!”

“Nhà họ Diệp hå…”

Ngẩng đầu liếc nhìn bóng người đã đi khuất, sâu trong mắt Sở Kiều Thanh hiện lên một tia sáng: “Em nghĩ thầy muốn có cuộc sống bình thường, em sẽ giúp thầy, tất cả các chướng ngại bất lợi cho thầy, em sẽ ra tay loại bỏ!”

“Thầy ơi, em đã lâu không được gặp thầy, chỉ cần thầy được vui vẻ trong lòng, em nguyện ý, sẵn sàng trả giá!”

Thâm tình trong mắt cô dần biến đổi thành sự lạnh lùng như băng: “Mai Chi, thông báo xuống dưới đi!”

“Lấy danh nghĩa Lầu Từ Đức, tuyên chiến với nhà họ Diệp!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.