Đế Thiếu Trong Lòng Sủng: Nam Thần Quốc Dân Là Nữ Sinh

Chương 10: Chương 10: Phó Cửu và Tần mạc chính thức gặp nhau




Chương 10: Phó Cửu và Tần mạc chính thức gặp nhau

Editor: hoapham290

Nghe được có người khen mình, Phó Cửu chuyển mắt nhìn, miệng cười cười: “Cảm ơn, các cậu cũng rất xinh đẹp.”

Cười như vậy nên nói thế nào nhỉ, quá dụ hoặc!

Các nữ sinh được chào hỏi lập tức đỏ mặt, hét to!

Trần Hiểu Đông đi theo sau Phó Cửu, biểu tình giống như thấy quỷ: “Thiếu gia, cậu vừa… Cậu vừa mới phóng điện tới các nữ sinh!?”

Phó Cửu nhướng mày: “Có vấn đề sao? Các bạn học nữ dễ thương thế mà.”

“Cậu không phải nói trời sinh cậu chính là yêu thích con trai sao!?” Trần Hiểu Đông đè thấp giọng.

Phó Cửu lười biếng hỏi lại: “Chuyện này cùng tôi phóng điện tới các nữ sinh có quan hệ sao?”

Trần Hiểu Đông: “…” 

Hắn thật sự không biết nên nói gì!

Chỉ là thiếu gia cậu khi nào học được cách quyến rũ người ta. Trước kia chẳng phải cậu chán ghét con gái, hận không thể nhìn thấy bọn họ liền bỏ chạy. 

Cậu nhìn xem cậu hiện tại!

Quả thực chính là một cao thủ chọc gái!

Phó Cửu không để ý người khác cảm thấy cô như thế nào, đặc biệt là bạn cùng bàn Tưởng Phi Dương sau khi thấy thái độ của Phó Cửu đối với các nữ sinh, hai mắt đều mở to!

Cái tên tiểu nhược tra (2) rốt cuộc là có chuyện gì?

(2) Yếu đuối, cặn bã.

Đang muốn cướp bạn gái người ta sao?

Hai mắt Tưởng Phi Dương nhanh chóng nổi lửa nhỏ, nhìn dáng vẻ kia lại cảm thấy tay mình không muốn an phận.

Phó Cửu tùy ý ném cặp sách lên bàn, cứ như vậy cho một tay vào túi quần nhìn hắn.

Chỉ thấy khí thế của Tưởng Phi Dương yếu dần, yếu dần đi… Cuối cùng rụt cổ lại, tránh sang bên để đường cho Phó Cửu đi.

“Haha.” Phó Cửu cười nhẹ một tiếng, sau khi ngồi vào chỗ liền mở bọc một cây kẹo que cho vào miệng, rất có bộ dáng một thiếu gia ăn chơi trác táng.

Hai tay Tưởng Phi Dương nắm chặt đặt ở trên bàn, trước sau không có bỏ xuống, bởi vì hắn thật sự đánh không lại đối phương.

Tại sao tên tiểu nhược tra luôn luôn đuổi theo hắn lại đột nhiên biến thành tiểu ma đầu? Cuộc sống này đúng là rất khó hiểu!

Đệ nhất soái ca lớp 013 ban D còn đang buồn rầu, giáo viên tiếng Anh đã từ bên ngoài đi vào.

Phó Cửu vừa thấy là môn học cô am hiểu, ngón tay trên bàn học nhanh chóng di chuyển, lấy bàn phím cứng ngắc đã chuẩn bị tốt ra.

Sách giáo khoa tiếng Anh dựng đứng, che khuất bàn phím đặt bên trên bàn học. Dù sao cô cũng không ngu ngốc, gõ phím không cần cúi đầu nhìn.

Nhanh chóng đăng nhập vào giao diện trò chơi.

Phó cửu không bấm vào xem thông báo, lại thấy lời mời kết bạn lần trước vẫn còn đó.

Tần Mạc?

Cô vừa định từ chối lần nữa, Tưởng Phi Dương ngồi bên cạnh đang nhìn giao diện trên màn hình của cô, khống chế không được kêu lên: “Tần, Tần thiếu!”

Lời này tựa như gió xoáy thổi quét toàn bộ phòng học.

“Cậu ta vừa nói ai? Tần thiếu?”

“Tần thiếu tới đây sao?!”

“Sao có thể! Nếu trường học không mời, nam thần sẽ không đến đây, một năm nhìn thấy không tới hai lần!”

“Vậy Tưởng soái ca vừa mới kêu tên ai?”

“Không biết nha, rốt cuộc tại sao lại như vậy?”

Ngón tay Tưởng Phi Dương còn đang chỉ vào sách giáo khoa của Phó Cửu. Trên thực tế chính là ngón tay hắn cứng ngắc, môi có chút run run: “Tần thiếu anh ấy…”

“Thưa cô!” Không đợi Tưởng Phi Dương nói xong, Phó Cửu liền mở miệng chặn lại, hai mắt nhìn lên bục giảng: “Tưởng Phi Dương nói lung tung ầm ĩ trong lớp học, rõ ràng là không tôn sư trọng đạo.”

Trên trán giáo viên tiếng Anh đã sớm nổi gân xanh, hiện tại lại nghe Phó Cửu nói, lập tức quát: “Các bạn khác tiếp tục tự học. Tưởng Phi Dương, em theo tôi tới văn phòng một chuyến!”

Tưởng Phi Dương biểu tình bị oan, tay chỉ Phó Cửu, sốt ruột nói với giáo viên tiếng Anh: “Thưa cô, không phải em, là cậu ta…”

“Em ấy làm sao?” Giáo viên tiếng Anh đi tới gần, ánh mắt đặt trên sách giáo khoa đang dựng đứng của Phó Cửu.

Sau đó giơ tay lên…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.