Đế Tôn

Chương 2349: Chương 2349: Khổ Hạnh thiên tôn. (2)




Liên hoa trì này nhìn như hồ nước nho nhỏ, nhưng phảng phất sâu không lường được, tìm không thấy cuối!

- Quả nhiên, lão gia này rất quỷ quái, đồ vật tốt đều giấu ở chỗ này, để người ta nhìn không ra sâu cạn.

Ở bên trong Huyền Thiên tiên vực, Huyền Đô tiên quân ngẩng đầu nhìn hướng giữa không trung, chỉ thấy đạo tiên quang chi trụ kia oanh hướng hư không Huyền châu của Tiên giới thứ chín chậm rãi suy kiệt, lúc này hắn đứng dậy, nói:

- Nhìn bộ dáng, hơn phân nửa tiền sử ma đầu ở dưới lòng đất Huyền châu không sai biệt lắm sắp bị luyện hóa, nguyên thủy chi địa cũng sắp đóng lại, chư vị theo ta đi tới, nói không chừng có thể tìm được một phen chỗ tốt, so sánh với chỗ tốt của Tiên giới Nguyên thủy chi địa chưa chắc liền có chỗ thua kém.

Đám người Giang Tuyết, Đạo Vương, Lạc Hoa Âm không khỏi mừng rỡ, Nam Quách tiên ông lại càng vui mừng không thôi, chà chà tay nói:

- Lão phu sớm muốn đi tìm kiếm rồi, tìm chút ít bảo bối, cứu vớt vạn dân trong biển lửa!

Giang Tuyết nhẹ giọng nói:

- Đạo huynh, xin hỏi Tử Xuyên ở Nguyên thủy chi địa có an toàn hay không?

Huyền Đô tiên quân cười nói:

- Nguyên bản hắn là hổ bệnh, hôm nay đã hóa rồng, cần gì phải lo lắng thay cho hắn.

Mọi người đi ra Huyền Thiên tiên vực, hướng chỗ đệ cửu hư không oanh kích chi địa mà đi, dọc đường chỉ thấy Huyền châu vốn là cằn cỗi vô cùng, giờ phút này hiện lên rất nhiều tiên khí, tiên khí nồng đậm hơn xa trước kia, dần dần có một tia khuynh hướng của tiên cảnh.

Đây vốn là bởi vì dưới lòng đất Huyền châu trấn áp rất nhiều tồn tại tiền sử, cần điều động tiên khí của Huyền châu tới trấn áp, giờ phút này có một tôn tồn tại tiền sử sắp bị luyện hóa, luyện hóa đại trận mà Đế cùng Tôn bố trí ở dưới đất cũng không cần nhiều tiên khí như vậy nữa, cho nên trình độ nồng nặc của linh khí ở Huyền châu dần dần ngang bằng những Tiên châu khác.

- Huyền Thiên giáo chủ quả nhiên giảo hoạt, chiếm cứ một khối bảo địa lớn như vậy.

Huyền Đô tiên quân không nhịn được mà tán thán nói.

Không qua bao lâu, bọn họ liền đi tới trước động khẩu thật sâu kia, nhìn xuống phía dưới, chỉ thấy dưới lòng đất lại là một tòa địa cung rộng lớn hoành tráng, hiển thị rõ cổ xưa, để lộ ra khí tức tang thương hậu trọng.

Đệ cửu hư không như cũ điều động lực lượng của Tiên giới không ngừng oanh xuống, uy năng đủ để diệt sát Tiên Quân!

Huyền Đô tiên quân mang theo mọi người ránh khỏi quang trụ oanh xuống, hướng bên trong địa cung rơi xuống, chỉ nghe bên trong địa cung truyền đến từng trận đạo âm du dương, hiện ra bất diệt đại đạo, trầm bổng du dương, khiến người tỉnh ngộ.

Mà trên bích họa ở hai bên địa cung đều là điêu khắc từng tôn sa môn tăng nhân y xam lam lũ, xanh xao vàng vọt.

- Đại đạo của thời đại Sa môn!

Trong lòng Huyền Đô tiên quân nghiêm nghị, thấp giọng nói:

- Chẳng lẽ dưới lòng đất này trấn áp một tôn đạo quân thời đại Sa môn? Chư vị cẩn thân, Sa môn chính là Phật đạo thủy tổ, Phật đạo của Thanh Hoa tien quân cũng là nhận được một chút áo nghĩa của Sa môn, lúc này mới có thành tựu đó, cường giả Sa môn giỏi về kết thúc nhân quả, đạo quả lại càng cường đại, nếu như Đạo Quân của thời đại Sa môn tồn tại đến hiện tại, chỉ sợ không dễ dàng bị luyện chết như vậy!

Đột nhiên chỉ nghe ở chỗ sâu địa cung truyền đến một thanh âm đau khổ vang lên, nói:

- Tiên Đế, Tiên Tôn, các ngươi nếu là lại tiếp tục luyện, Khổ Hạnh liền phải thân tử đạo tiêu rồi, hai vị đạo hữu, các ngươi muốn đuổi tận giết tuyệt sao?

Chỗ sâu địa cung truyền đến một tiếng nổ ầm vang, chỉ thấy từng kiện tiên thiên pháp bảo xông phá địa cung bay ra, biến mất không thấy gì nữa, rõ ràng là Tiên thiên ngũ sắc liên, Tiên thiên hỗn nguyên châu, Tiên thiên Yếm ma thương cùng mấy loại tiên thiên pháp bảo khác, tất cả là năm vật!

Trong địa cung khôi phục lại bình tĩnh, chỉ thấy một vị sa mon tăng nhân xanh xao vàng vọt đi ra khỏi địa cung, hướng mọi người đi tới, thân cao hai trượng, trong tay chống một thanh trúc trượng màu cam, trúc trượng kia thế nhưng cũng tràn ngập khí tức bất diệt độc hữu của Tiên thiên pháp bảo!

Đạo bào của Huyền Đô tiên quân bay phất phới, nhìn sa môn tăng nhân kia đi tới, khí thế dần dần tăng cường.

Sa môn tăng nhân kia đi tới trước mặt mọi người, dừng bước lại, hai đạo sầu mi nhíu lại cùng một chỗ, một tay cầm trúc trước, một tay thi lễ, nói:

- Đạo hữu, Tiên Đế, Tiên Tôn đã để cho Khổ Hạnh được thuận tiện rồi, Khổ Hạnh nóng lòng chuyển thế, kính xin đạo hữu cũng cho một cái thuận tiện.

- Không dám ngăn cản đạo huynh!

Huyền Đô tiên quân khom người nói:

- Đạo huynh chuyển thế, xin hỏi bảo vật trong địa cung này?

Khổ Hạnh thiên tôn kia ha hả cười nói:

- Bảo vật là vật ngoài thân, để người có duyên!

Dứt lời từ bên cạnh mọi người đi qua.

Sắc mặt của Huyền Đô tiên quân ngưng trọng, đưa mắt nhìn hắn đi xa, đột nhiên hướng đám người Đạo Vương, Giang Tuyết nói:

- Chúng ta chỉ có thể tham ngộ đại đạo của thời đại Sa môn, đồ trong địa cung một kiện cũng không cần mang đi!

Hạo Thiếu Quân buồn bực nói:

- Vì sao không thể mang đi?

Mọi người hướng bên trong địa cung nhìn tới, chỉ thấy từng kiện bảo vật treo ở các nơi trên địa cung, bảo quang các màu trùng thiên, mỗi một kiện bảo vật đều cực kỳ kinh người, uy lực có thể so với bảo bối hiếm thế của Tiên Quân chi bảo, thậm chí là Thiên Quân chi bảo!

Thậm chí trong địa cung còn có ba động cấp Đạo Quân, hẳn là Đạo Quân chi bảo!

Huyền Đô tiên quân trầm giọng nói:

- Tôn Đạo Quân kia nói để người có duyên, là ý nói nếu như ngươi có được bảo vật trong địa cung, chính là người hữu duyên với Sa môn, tương lai tất nhiên sẽ đến đây độ ngươi, để cho ngươi tiến vào Sa môn trở thành Khổ Hạnh tăng. Nếu như không cầm bảo vật của hắn thì không có việc gì, nếu như cầm, chỉ sợ tương lai các ngươi không cách nào chạy trốn Sa môn.

Lạc Hoa Âm thất hồn lạc phách nói:

- Nhiều bảo bối như vậy...

Huyền Đô tiên quân nói:

- Nếu như ngươi muốn làm ni cô Sa môn mà nói, cũng có thể đi lấy, chỗ cường đại nhất của Sa môn chính là đoạn nhân quả chi pháp cùng đạo quả chi pháp, nếu như có thể có được hai đại pháp môn này của Khổ Hạnh, còn hơn là có được vô số pháp bảo! Bên trong tòa địa cung này hẳn là có lưu lại đệ nhất kinh điển của hắn!

Đạo Vương quả quyết nói:

- Tiên giới nguyên thủy chi địa chỉ sợ sắp kết thúc, chúng ta mau chóng tu luyện, chậm thì những Tiên Quân khác sẽ cảm giác đến chỗ này!

Tiên giới nguyên thủy chi địa, trên bầu trời hỗn độn hải trước cung điện, Giang Nam cũng đang hướng trong hỗn độn hải rơi xuống, đột nhiên hắn nhấc chân nặng nề đạp mạnh, hỗn độn hải nhất thời lõm xuống một cái hố lớn, lực phản chấn đem thân hình của hắn nâng lên, rơi xuống trước cung điện.

Trước cung điện, mấy người đệ tử của Bát Tiên Quân như Tử An, Linh Vũ, Linh Đồ thất hồn lạc phách, đám người Ngọc Lâm Tử, Kim Huyên, Tu A Mộng Khiết sắc mặt trắng bệch, thất thần nhìn Giang Nam đi tới.

Rất nhiều Tiên Vương khác cũng không dám nhìn Giang Nam, chỉ cảm thấy vị Thần đạo giáo chủ trẻ tuổi trước mặt này đi tới giống như là một tôn sát thần!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.