- Thiên cung này giỏi bắn chết đạo quả, Hỗn Độn thiên quốc và Tiên giới đại chiến hơn mười ức năm, trong bảy mươi hai đệ tử Đế và Tôn có hơn một nửa chết vào thiên cung.
Đại Diễn Cổ Thần cười nói:
- Giáo chủ, ta khiến Kim Đồng thống lĩnh ba ngàn Cổ Thần bày ra đại trận, giáo chủ mà không nghe lời là sẽ bắn chết.
Giang Nam tặc lưỡi khen không dứt.
Đại Diễn Cổ Thần lại chỉ vào một tòa hỗn độn tế đàn khác, mỉm cười nói:
- Giáo chủ hãy xem bên đó, nơi đó là nguyên chung, tiên thiên linh bảo ngang hàng với nguyên đỉnh, nguyên tháp. Cái chuông này thì ta kêu Ngân Đồng thống lĩnh tám ngàn Cổ Thần mai phục gần đó, nếu Giang Nam tránh thoát Hỗn Độn Thiên Cung bắn chết, Ngân Đồng sẽ khởi động nguyên chung nổ nát giáo chủ.
Giang Nam khen không dứt:
- Chuông tốt, chuông tốt.
Đại Diễn Cổ Thần thấy Giang Nam không sợ hãi thì khá ngạc nhiên, cười nói:
- Giáo chủ còn cười được, không biết giáo chủ có cách gì đón đỡ hai đòn sát thủ này của ta không?
Giang Nam thành thật nói:
- Không có cách nào. Ta nghe Linh Hỗn Độn thiên quốc mời đến dự tiệc nên vui vẻ tham gia, không nghi ngờ gì khác.
Đại Diễn Cổ Thần không tin, cười cười:
- Giáo chủ nói đùa, nếu giáo chủ là người dễ đối phó như thế đã sớm chết trăm ngàn lần. Giáo chủ không muốn nói thì ta không ép.
Đại Diễn Cổ Thần dẫn Giang Nam đi hướng tế đàn chính giữa Hỗn Độn thiên quốc. Tế đàn cao ngất đâm mây, đỉnh tế đàn có một đại điện tế tự lớn.
Đại Diễn Cổ Thần đưa Giang Nam đến ngoài diện, nói:
- Linh Thiên Quốc ta đang chờ giáo chủ, mời vào. Ngu huynh đợi ở đây, chút nữa giáo chủ đi ra nếu Linh ra lệnh một tiếng là ngu huynh sẽ ra tay giết người ngay, tránh cho giáo chủ trốn thoát.
- Đạo huynh khách sáo quá.
Giang Nam cất bước đi vào đại điện tế tự.
Đại Diễn Cổ Thần nhìn theo Giang Nam bước vào đại điện, nhíu mày nói:
- Hắn bình tĩnh hơi lố, Huyền Thiên giáo chủ sẽ không chẳng chút đề phòng đến dự tiệc Hỗn Độn thiên quốc. Chắc chắn Huyền Thiên giáo chủ có đòn sát thủ, Ma Kha, ngươi nhìn ra chiêu trò gì của hắn không?
Hư không sau lưng Đại Diễn Cổ Thần nứt ra, Ma Kha Thiên Quân từ từ bước ra ngoài.
Ma Kha Thiên Quân nhíu mày nhìn lối vào đại điện, lắc đầu nói:
- Bây giờ Tiên giới trải rộng sắp đặt, cơ duyên của Đế và Tôn, chúng nó khởi động làm thần toán của ta tính sai. Ta không thể tính ra đòn sát thủ của Huyền Thiên, nhưng theo ta thấy hơn phân nửa là hắn phô trơng thanh thế hù chúng ta.
Đại Diễn Cổ Thần nhẹ giọng nói:
- Hỗn Độn thiên quốc là đầm rồng hang hổ, Linh mời Huyền Thiên đến dự tiệc. Ngươi hiểu biết Huyền Thiên giáo chủ, cảm thấy hắn sẽ đến tham gia mà không chuẩn bị đòn sát thủ sao?
Ma Kha Thiên Quân sửng sốt, lắc đầu:
- Đúng là không, Huyền Thiên kiêu căng ngang ngược nhưng mỗi lần đều có chuẩn bị, không thì đã chẳng sống đến bây giờ. Nhưng đòn sát thủ của Huyền Thiên là cái gì?
Hai người nhìn nhau, suy đoán lung tung.
La Ma Cổ Thần xuất hiện, cười khẩy nói:
- Ta cho rằng mặc kệ Huyền Thiên có đòn sát thủ gì, chờ hắn đi ra là ta sẽ vận chuyển đại trận nhốt hắn lại. Đại Diễn, Ma Kha, Thiên Nguyên, ba vị lãnh tụ thừa cơ oanh giết hắn. Sau đó lấy nguyên chung Hỗn Độn Thiên Cung ra giết Huyền Thiên, chấm dứt tai họa ngầm.
Ma Kha Thiên Quân lắc đầu, nói:
- La Ma, ngươi sắp xếp kiểu đó ai cũng dễ dàng nghĩ ra. Chắc chắn Huyền Thiên có thủ đoạn khác đềp hòng chiêu này, nếu Huyền Thiên giáo chủ dễ bị đối phó thì ta không cần nhức đầu với hắn.
Đại Diễn Cổ Thần than thở:
- Huyền Thiên vô cùng gian xảo, sẽ không đơn độc đến nơi. Huyền Thiên dám tham gia bữa tiệc chắc chắn có chỗ dựa. Ma Kha, tình hình bên Huyền Đô, Càn Nguyên thế nào?
Ma Kha Thiên Quân kêu một Cổ Thần đến hỏi, trả lời:
- Càn Nguyên tâm sự với thê nhi, Huyền Đô tham ngộ đại đạo.
Đại Diễn Cổ Thần nhíu mày, nhỏ giọng nói:
- Hai người này là đồng minh của Huyền Thiên giáo chủ, bình tĩnh hơi quá. Còn con rồng to Huyền Châu thì sao?
La Ma Cổ Thần phất tay xua mây dày che tầm mắt và hư không, nhìn Huyền Châu chằm chằm.
La Ma Cổ Thần trả lời:
- Con rồng kia đang nằm ngủ trên Chú Đạo thiên đàn.
Đại Diễn Cổ Thần nhíu chặt mày:
- Ngủ? Cũng bình tĩnh quá lố, vô tâm vô phế.
Ma Kha Thiên Quân biến sắc mặt nói:
- Ai tìm tung tích Vạn Chú Đạo Quân chung với ta?
Các Cổ Thần đứng trên áng mây, mắt bắn thần quang chiếu rọi Tiên giới, mắt thần tìm kiếm bốn phương tám hướng nhưng không thấy Vạn Chú Đạo Quân.
Ma Kha Thiên Quân lạnh lùng cười:
- Ta biết sắp xếp của Huyền Thiên giáo chủ rồi. Tên này quá to gan, hắn mang theo Vạn Chú Đạo Quân đến, rất có thể Vạn Chú Đạo Quân giâu trong tử phủ, chờ chúng ta hành động là Vạn Chú Đạo Quân sẽ triệu hoán Chú Đạo thiên đàn mang theo tiên thiên pháp bảo hoang dại kia lao ra. Cùng lúc đó Huyền Đô, Càn Nguyên sẽ khởi động tiên thiên pháp bảo trong tầng hư không thứ bảy đánh vào Hỗn Độn thiên quốc, tấn công trong ngoài.
Đại Diễn Cổ Thần rung động, nhỏ giọng nói:
- Quá . . . âm hiểm, nham hiểm thật.
Thiên Nguyên thần tổ hiện hình, ánh mắt hung ác lạnh lùng nói:
- Theo ta thấy mặc kệ hắn có đòn sát thủ gì, trực tiếp giêt hắn, bao gồm Vạn Chú Đạo Quân trong tử phủ, không cho hắn triệu hoán Chú Đạo thiên đàn và con rồng to kia. Huyền Đô, Càn Nguyên không kịp cứu.
Ma Kha Thiên Quân lắc đầu, nói:
- Không dễ vậy, Huyền Thiên vô cùng gian xảo, nếu hắn không giấu Vạn Chú Đạo Quân trong tử phủ thì sao? Nếu Huyền Thiên khiến Vạn Chú Đạo Quân ẩn núp ở đâu đó trong Thiên Quốc ta, dù chúng ta giết Huyền Thiên cũng sẽ rơi vào hoàn cảnh bị trong ngoài tấn công.
Mấy Hỗn Độn Cổ Thần tim rớt cái bịch. Vạn Chú Đạo Quân xuất quỷ nhập thần khó mà đề phòng, nếu gã núp trong Hỗn Độn thiên quốc thì rất phát hiện.
- Rung nguyên chung, lấy thiên cung ra, sưu tầm tung tích Vạn Chú!
Các Hỗn Độn Cổ Thần giơ gậy to lên gióng nguyên chung, Hỗn Độn Thiên Cung bị giơ lên, tự động mở ra. Thiên cung dẫn tiễn, mũi tên chậm rãi di động chỉ hướng quanh Hỗn Độn thiên quốc. Tiếng chuông nguyên chung đánh vào hư không, góc đó có gì rục rịch là mũi tên bắn ra đâm chết kẻ thù.
Đại Diễn Cổ Thần, Ma Kha Thiên Quân, La Ma Cổ Thần, các cường giả bận rộn thật lâu vẫn không sưu tầm ra trong không trung có gì khác lạ.
Đám người tim rung lên:
- Vạn Chú không uổng là Đạo Quân thời đại Hỗn Độn thiên quốc1, che giấu là không ai tìm được, thủ đoạn cao siêu làm người kính sợ.
Lúc này dưới lòng Huyền Châu, Vạn Chú Đạo Quân đào địa cung dưới lòng đất, dang tu luyện bỗng lòng máy động.
Vạn Chú Đạo Quân cười khẩy nói:
- Quả nhiên có kẻ muốn sưu tầm tung tích của ta. Biết ngay mà, Huyền Thiên giáo chủ sắp chết, chắc chắn có người muốn giải quyết ta trước, nhổ cánh Huyền Thiên đi. May mắn lão tử thông minh sớm ẩn núp, không ai tìm ra ta được, ha ha ha ha ha ha!
Trong đại điện tế tự, Giang Nam bước chậm đi trong đại điện trống trải, tiếng bước chân vang vọng bốn vách tường rõ to. Giang Nam đi mãi chợt bốn phía không còn trống rỗng, có núi sông hiện ra, thác nước đảo ngược, xung quanh muôn hoa đua nở chim hót.