Cố Hành Chi bất đắc dĩ nhìn đệ đệ bảo bối vội vã rời cung, trong lòng buồn bã như cha mẹ già trong nhà có con đã trưởng thành, lắc lắc đầu, chịu trận phê duyệt tấu chương bị Phượng Thiên Y trả về, cũng không biết vì sao tinh thần có chút không yên, năng suất lập tức giảm xuống, đợi đến khi phê xong tấu chương cao đến đầu, sắc trời bên ngoài đã tối sầm.
“Hoàng Thượng, nên dùng bữa tối thôi, về tẩm cung ạ?” Thôi công công hỏi.
Cố Hành Chi xoa xoa cổ, gật đầu.
Lúc dùng bữa, Cố Hành Chi ăn rất ít, Thôi công công nhìn Hoàng Thượng đầy mặt tâm sự nặng nề cũng không dám hỏi nhiều, sai người dọn dẹp bàn xong lập tức cùng nhau lui xuống, đi chuẩn bị việc tắm gội.
Hoàng Thượng trẻ tuổi lúc tắm gội tự mình làm không cần người hầu hạ, cung Ninh Tâm to như vậy chỉ còn lại một người, dưới ánh sáng le lói của dạ minh châu càng có vẻ trống vắng hơn.
Cố Hành Chi khoác áo bào màu vàng đi đến mép giường, trên người mang theo ướt át sau khi tắm rửa. Đế vương thu lại uy nghiêm ban ngày, giờ đây dáng vẻ thanh lãnh ngọc ngà toát ra mấy phần lười biếng, y dùng một chân đạp lên giường một chân đặt ở dưới giường, tựa vào giường ngồi nghiêng nghiêng, như thường lệ vươn tới đầu giường mở ra ngăn kéo bí mật lấy ra một cái hộp gỗ nhỏ, mím môi lại mở hộp ra.
Một mùi hương thảo dược tỏa ra từ hộp gỗ, lập tức thấy bên trong hộp gỗ có một cái bát to bằng bạch ngọc chứa đầy nước thuốc màu xanh nhạt, trong nước thuốc đó có ngâm hai đồ vật bằng gỗ được chạm trỗ long phượng tinh xảo, rõ ràng là hai con *** giả bằng kích thước thật của nam tử... là ngọc thế.
Khuôn mặt trắng nõn của Cố Hành Chi bắt đầu ửng hồng, mặc dù mỗi đêm đều phải chào hỏi ông bạn già nhưng mỗi khi nhìn thấy vẫn cảm thấy xấu hổ không chịu nổi. Y đặt hộp gỗ sang một bên trên bàn nhỏ, bàn tay thon dài cầm lấy một cây trong đó, tay còn lại thì vén trường bào lên, lộ ra núm vú và nửa người dưới.
Cố Hành Chi xê dịch thân thể, banh hai chân thẳng dài ra rộng hết cỡ, *** nhỏ mềm mại ở giữa hai chân nhỏ hơn so với nam tử bình thường một chút, phía dưới đó vậy mà lại mọc ra một đóa hoa xinh đẹp không nên tồn tại, hồng hào kiều diễm, nhìn qua vừa thành thục vừa sạch sẽ, khép mở theo hô hấp của chủ nhân, ngẫu nhiên còn chảy ra một chút dịch trong suốt, giống như đóa hoa hải đường sau cơn mưa đẹp không sao tả xiết, xuống dưới chút nữa là lỗ đít nhỏ ẩn nấp trong cặp mông múp. Có lẽ bởi vì chưa khai phá, nên vẻ đẹp vẫn còn trinh nguyên, mỗi một nếp gấp đều tinh xảo không thể tưởng tượng.
Đế vương tôn quý trẻ tuổi bày ra tư thế dâm đãng như thế, lại không khiến người ta cảm thấy thấp hèn vô sỉ, ngược lại trên người y toát ra khí chất lãnh đạm cấm dục, sự mâu thuẫn này càng thêm mê người.
Trên mặt Cố Hành Chi tuy không bộc lộ, nhưng hàng mi dài run run lại tiết lộ nội tâm không bình tĩnh. Y rũ mắt, duỗi tay đè xuống hột le nhô lên trên lỗ ***, cảm giác sướng tê dại xông thẳng lên não, làm y hô hấp lộn xộn cả lên, cũng may y cắn môi dưới kịp thời, nuốt xuống tiếng rên rỉ suýt chút nữa bật ra.
Ngón tay học theo người nọ nắm lấy đầu v* nhẹ nhàng xoa nắn, rất nhanh bụng nhỏ đau xót, lỗ *** lập tức trào ra một luồng chất lỏng, ngón tay thon dài vì vậy mà mò xuống dưới, bắt đầu chạm vào lỗ ***, chậm rãi nhét vào hai ngón tay, từ từ đâm thọc.
“Ưm...”
Vật lạ xâm nhập cùng với cảm giác mềm mại chặt khí trên ngón tay làm Cố Hành Chi nhíu chặt mi, trong miệng không tự giác thốt ra một chút âm thanh, giọng nói mềm mại rất êm tai, làm cho đế vương đã quen kiềm chế rầu rĩ không thôi.
Đợi *** đã chảy nước dầm dề, ngón tay dài lập tức rút ra, ngọc thế đã chuẩn bị sẵn sàng để trước miệng ***, tay dùng chút sức đẩy đầu ngọc thế đi vào, cảm giác được bạn già đã đến, miệng *** vui sướng mấp máy một chút nuốt ngọc thế vào trong, thứ đáng thương này có vẻ nhỏ hơn của người nọ nên lúc nhét vào cũng không khó khăn, rất nhanh đã đẩy nguyên cây vào trong lỗ ***, trong lúc vô tình còn chạm phải điểm n*ng mẫn cảm.
“A...”
Cố Hành Chi khó khăn đón nhận khoái cảm mãnh liệt bất thình lình ập đến, mềm mại ngã trên giường, thở hổn hển vài hơi mới bình ổn lại. Y lại ngồi dậy tiếp tục lấy một cái ngọc thế khác mang đến, y banh chân ra muốn nhét nó vào trong lỗ đít, nhưng lỗ đít trời sinh không phải nơi để làm tình, y cũng không phải người có khả năng đặc biệt, đành phải dùng thuốc bôi trơn trước một lúc, sau đó mới đổi ngón tay thành ngọc thế, dù vậy nhét vào cũng không dễ dàng.
Cố Hành Chi nhắm mắt nhíu mày, hàm răng cắn vào cánh môi để lại dấu răng nhợt nhạt, y há miệng hít từng hơi, cố gắng thả lỏng lỗ đít, chờ ngọc thế nhét vào hoàn toàn, trên người y đã đổ một lớp mồ hôi mỏng.
Nếu như thường lệ, sau khi hai cái lỗ ngậm dược ngọc tẩm bổ, Cố Hành Chi sẽ đi ngủ, nhưng đêm nay lại có chút khác biệt.
Người song tính có nhiều ham muốn hơn người bình thường, nhưng Cố Hành Chi tuổi còn nhỏ đã đăng cơ, nhiều năm vất vả sinh tồn trong thâm cung, triều đình nguy hiểm bốn phía, từ lâu đã trở nên biết nhẫn nhịn kiềm chế, ngược lại biến thành thanh tâm quả dục, nếu không có sự việc ngoài ý muốn năm đó, hiện tại y không chừng vẫn giống như hòa thượng. Trong mắt Cố Hành Chi, dược ngọc này cùng với chén thuốc khi sinh bệnh không có gì khác nhau, hàng đêm phải ngậm đi vào giấc ngủ, chưa hề có suy nghĩ khác, nhưng đêm nay lại cảm thấy không thể bỏ qua hai món đồ này như vậy.
Trong đầu y hiện lên hình ảnh vừa ngượng ngùng vừa vui sướng của đệ đệ khi nhắc tới Phượng Thiên Y, y có chút nhớ nhung nam nhân đã mấy tháng không gặp. Trong lòng trống rỗng, thân thể cũng trở nên hư không, hai cái lỗ trước sau bị dược ngọc lấp đầy tự động mấp máy, sinh ra ngứa ngáy khó chịu.
Cố Hành Chi nhấp môi, trong mắt hiện lên đấu tranh, nhưng vẫn xuôi theo dục vọng của bản thân. Y nằm trên giường gập lên một chân, đôi tay một trước một sau nắm lấy hai cái ngọc thế, chậm rãi đâm thọc.
Đây là lần đầu tiên Cố Hành Chi tự an ủi, cách làm cùng kỹ năng đều mới mẻ, trúc trắc đâm rút một lúc lâu cũng không thỏa mãn, ngược lại còn làm cho ham muốn lớn hơn nữa. Cố Hành Chi nghĩ mình là một đế vương mà ngay cả việc này cũng làm không xong, y cảm thấy thật khó chấp nhận, lại có chút tủi thân, lạnh lùng và trấn tĩnh ban ngày biến đâu mất, trong mắt tràn ngập một tầng hơi nước.
Cố Hành Chi muốn bỏ cuộc, nhưng thân thể đã bị dục vọng xâm chiếm đến khó chịu vô cùng, nếu không thỏa mãn bản thân thì đêm nay đừng hòng ngủ yên. Vì thế tay y lại nắm ngọc thế, cố gắng nhớ lại nơi nam nhân ** mình, đế vương thông minh mò mẫm trong chốc lát cũng tìm được chính xác vị trí điểm n*ng của lỗ đít và *** dâm.
“Ưm... A a...”
Sức lực toàn thân đều đặt hết lên cánh tay, Cố Hành Chi cũng không dừng lại, nhỏ giọng rên rỉ, y nắm vững tốc độ đâm thọc vào điểm mẫn cảm trong lỗ đít và *** dâm, hai cái ngọc thế cách nhau một lớp mỏng không ngừng cọ xát, khoái cảm liên miên ập tới như điện giật, rốt cuộc cũng bắt đầu n*ng lên.
Trên long sàn rộng lớn, đế vương tôn quý thanh lãnh lúc bình thường giờ đây tóc tai hỗn độn nằm uốn éo trên giường, mồ hôi ướt nhẹp trên khuôn mặt ửng hồng, mắt khép hờ khó kìm nén nước mắt, lông mi ướt nhẹp không nhịn được run rẩy, cái mũi thanh tú thở hổn hển, đôi môi đỏ khẽ nhếch thỉnh thoảng ngâm nga vài tiếng rên rỉ, áo ngủ trên người đã bị vặn vẹo rơi xuống bả vai từ lâu, chỉ bị đai lưng buộc lại trên hông lộ ra một mảnh ngực trắng nõn, trên đó là hai cái đầu v* xinh xắn hồng hào lớn hơn nhiều so với người bình thường, vô cùng sắc tình, *** nhỏ phía dưới cũng ngẩng lên cao, đầu *** không ngừng chảy ra chất lỏng. Ngọc thế không ngừng ra vào trong lỗ đít và *** dâm, nước dâm chảy đầm đìa từ *** n*ng hòa với một chút dịch chảy ra từ lỗ đít làm cho phía dưới ướt nhẹp, khăn trải giường phía dưới bị ướt biến thành sẫm màu. Cố Hành Chi đột nhiên dùng sức cùng lúc ở hai tay, cắm cả hai cái ngọc thế vào trong thật sâu.
“Ưm... Tần Qua...”
Cố Hành Chi đột nhiên rên rỉ gọi tên một người, ngực ưỡn cao, cơ thể uốn thành một đường cong mê người, *** nhỏ không được an ủi lập tức bắn ra tinh dịch đặc sệt, rải rác nằm trên lồng ngực đầy mồ hôi cùng trên bụng. Bụng nhỏ từng trận co rút điên cuồng, một lượng lớn dịch dâm từ trong thân thể không ngừng trào ra ngoài, cái ngọc thế kia muốn chặn cũng không chặn được, chỉ có thể trơ mắt nhìn khăn trải giường dưới thân nhanh chóng tích tụ một vũng nước dâm.
Cao trào qua đi, Cố Hành Chi há lớn miệng thở phì phò, hai mắt thất thần nhìn nóc giường, thân thể lại không đạt được vui sướng như tưởng tượng, không có hơi thở nồng đậm giống đực của nam nhân, không có dịu dàng vỗ về sau khi làm tình, không có nụ hôn ướt át nóng bỏng cùng cái ôm vững vàng của nam nhân, ngọc thế vừa lạnh vừa cứng không thoải mái chút nào, tay cũng mỏi nhừ...
Cố Hành Chi đột nhiên rút hai cái ngọc thế ra ném sang một bên, khuôn mặt ửng hồng bò đến nửa bên giường sạch sẽ nằm xuống, kéo chăn đắp lên thân thể đã bắt đầu thấy lạnh, y lấy mu bàn tay che trên đôi mắt, không bao lâu hô hấp dần dần vững vàng, chỉ có bên sườn mặt chảy xuống một giọt nước mắt chứng tỏ y vẫn chưa hề ngủ.
Đêm lạnh trong cung, luôn dễ dàng khiến người ta cảm thấy tịch mịch.