Vừa dứt
lời, chỉ thấy toàn bộ bên hồ Vô Danh đồng loạt giơ tay lên, ngay cả những
sinh viên lớn tuổi năm tư tốt nghiệp đều giơ tay lên.
Tôi
hướng về phía mọi người Bão quyền (1), một
tư thế như nữ giang hồ, "Nhận được đánh giá cao
của mọi người, tôi Quan Tâm quyết sẽ không các bạn thất vọng. Kỷ hội trưởng xin
yên tâm, dưới sự dẫn dắt của tôi, sẽ đem hội sinh viên tiếp tục đi lên, bảo vệ
quyền lợi của tất cả sinh viên."
(1) nắm tay vào trong
lòng bàn tay khác
Cuộc
sống đại học cứ như vậy lặng lẽ trôi qua. Thuộc Đình thay đổi một vài bạn gái,
những cô gái đó tuy rằng xinh đẹp ôn nhu hoặc là gợi cảm nóng bỏng, nhưng anh
chưa bao giờ đến trước mặt tôi mà nói: đây là bạn gái của anh. Thuộc Đình mỗi
lần chia tay đều kéo tôi đi làm hồ ly tinh, mỗi lần đều làm ở trường học tạo
lên một phen triều cuồn, và những chuyện trước kia lại sẽ bị hội tin tức lần
nữa đem ra phỏng đoán.
Hứa Uy
Nhi cùng Tang khả Trữ cũng biết chuyện tôi cùng Thuộc Đình, tôi tin tưởng các
cô ấy sẽ không nói lung tung. Mà những cô gái của Thuộc Đình, đến rồi đi khiến
cho lòng tôi đau đến chết lặng. Chỉ khi ở trên giường mỗi đêm, tôi mới có cảm
giác chân thật là có anh.
Đảo mắt
đã là năm 3 ĐH, sinh hoạt của tôi trừ bỏ bận rộn vẫn là bận rộn. Cha nuôi đã
thành lập cho bọn tôi tại thành phố B một chi nhánh của gia tộc công ty, cũng
giao cho Thuộc Đình quản lý, mà Thuộc Đình cũng đem công ty quản lý có da có
thịt. Tôi ở công ty có 30% cổ phần, nhưng tôi rất ít đến công ty, cho nên có
rất ít người biết tôi là cổ đông của công ty.
Chúng
tôi vẫn sống cùng nhau. Từ năm 2 trở đi Thuộc Đình hầu như mỗi đêm đều ở chỗ
này của tôi qua đêm, chúng tôi rất tự nhiên trải qua cuộc sống ở chung. Cuộc
sống của tôi rất quy luật, đến trường, tan học, mua thức ăn, nấu cơm, mà Thuộc
Đình còn vừa đến trường lại còn phải chạy đến công ty, mặc dù đã trễ cùng mệt
mỏi, anh đều đã trở lại căn phòng nhỏ này uống cà phê do tôi pha . . . . . .
Thuộc
Đình, cứ như vậy thì làm sao mà em không yêu anh được?
Thuộc
Đình cũng nói không được lý do tại sao như vậy, mỗi lần ra khỏi công ty, xe
không tự chủ lại chạy đến căn phòng nhỏ, thói quen này đã trở thành tự nhiên
rồi sao? Quen thuộc với hương vị đồ ăn của cô ấy, quen thuộc với cơ thể mềm mại
của cô ấy cùng anh dạo lên cảnh xuân, quen thuộc với tách cô ấy pha đúng khẩu
vị cà phê Ireland mà anh thích. . . . . .
Khi ở
năm hai đã đi theo Kỷ Như Hàng đến nhà anh ta, đã cho tôi thấy được gia đình
này thật quái dị. Kỷ Như Hàng vâng theo mệnh của cha anh mang tôi đến. Bởi vì
ông nghe nói con trai ở trong trường học có cô bạn gái, lại còn tiếp nhận vị
trí của con gái ông, nói không chừng có lẽ sẽ là một nhân tài. Vì thế liền cho
tôi đến diện thánh. Khi đó tôi mới biết được nguồn gốc bọn họ ban đầu là
"Lôi minh". Mặc dù là tổ chức ngầm nổi tiếng, tôi cũng không sợ. Hơn
nữa tôi tin tưởng có thể sinh ra Kỷ Như Hàng là một Thiên Sứ như vậy thì
cũng không thể là người xấu được.