Tôi nói với anh: "Thuộc
Đình, nếu cậu lớn lên mà không cưới tớ, cha mẹ tớ không nuôi cậu nữa đâu."
Anh liếc mắt nhìn tôi, "Ngây
thơ, tớ mới sẽ không cưới một cô gái xấu xí như cậu." Kỳ thật
nhiều chuyện lúc năm tuổi tôi nhớ không nhiều, nhưng khi anh nói tôi là
"Cô gái xấu xí" lại làm tổn thương tự trọng của tôi. Tôi cũng nhớ rất
rõ, ngay lúc đó tôi đã phản bác lại anh: "Mẹ tớ
cùng bà ngoại tớ đều là người đẹp, tới lúc trưởng thành tớ cũng sẽ trở thành
một cô gái cực kỳ xinh đẹp, bây giờ cậu không cưới tớ, lớn lên tớ sẽ làm cậu
hối tiếc đến chết." Sau đó, tôi cố gắng để
trở thành một người cực kỳ xinh đẹp.
Vì chuyện đó, anh cứ cho tôi là một người ích kỷ.
Nhưng mà, ở ngoài mặt, tôi vẫn là một tiểu Thiên Sứ.
Tôi với Thuộc Đình luôn luôn học cùng một lớp. Đến sơ
trung (cấp 2), Thuộc
gia đã phát đạt trở lại. Kỳ thật khi cha nuôi đang gây dựng lại sự nghiệp được
hai năm, chuyện của ông đã được điều tra rõ, những năm sau đó, doanh nghiệp của
cha nuôi cực kỳ phát triển, đã trở thành xí nghiệp gia tộc nổi tiếng. Khi Thuộc
Đình được chín tuổi đã rời khỏi nhà tôi, trở về bên cha mẹ. Tuy nhiên, hai gia
đình vẫn thường xuyên tụ họp nhau.
Tôi phải gọi thẳng Thuộc Đình là "Anh trai",
nhưng kỳ thật tôi không muốn gọi anh như vậy.
Lúc học lớp mười, lớp tôi có một nữ sinh xinh đẹp, tên
là Lưu Uyển Tình. Với kinh nghiệm thầm yêu mến anh nhiều năm, tôi nháy mắt một
cái đã nhìn ra Lưu Uyển Tình thích anh. Vì thế tôi liền mỗi ngày sau lưng cô ấy
mà nguyền rủa, hi vọng một ngày kia cô ấy đi đường té một cái, sẽ làm xước
khuôn mặt xinh đẹp kia, bởi vì tôi nhìn thấy ánh mắt của cô ấy khi nhìn Thuộc
Đình là sự kinh diễm. (giật
mình trước vẻ đẹp trai của anh ấy^^)
Bởi vì mọi người đều biết Thuộc Đình là anh của tôi,
chỉ cần nữ sinh thích Thuộc Đình đều đến tìm tôi làm bạn. Vì vậy tôi nói với
Thuộc Đình, "Nhờ phúc của cậu, tớ
chưa bao giờ tưởng tượng lại có thể quen biết được nhiều bạn như vậy, ngay cả
khi ở giữa những người đồng tính cũng có ảnh hưởng đếnthế. Rất cám ơn
cậu."
Chỉ có ở trước mặt tôi Thuộc Đình mới để lộ ra bản
chất tà ác của anh, chuyện của cha nuôi trước kia ảnh hưởng đến tâm hồn anh rất
nhiều. Ở mặt ngoài anh là một người tao nhã lại hơi mang vẻ là người không giỏi
kiềm chế, hơi ôn nhu lại vừa có tính khí xấu xa, hấp dẫn vô số tiểu nữ sinh
cùng đại nữ sinh. Chỉ có tôi mới biết được anh có bản chất tà ác, biết đáy lòng
của anh đều giống tôi mang vẻ mặt Ác Ma. Chính là, che giấu vẻ tà ác sau vẻ mặt
nho nhã, giống như tôi dùng nụ cười Thiên Sứ để giấu bản chất Ác Ma của mình.
Thuộc Đình cũng biết, tôi mới là người hiểu anh nhất.
Cho dù là cha mẹ anh, cũng không hiểu anh ta hơn tôi. Tất cả mọi người đều bị
vẻ ngụy trang của anh lừa gạt, ngoại trừ tôi. Cha nuôi thậm chí còn cho anh là
một con mọt sách.