Đáy mắt của Hàn Trạch Vũ thật sâu xem thường đau đớn cùng tâm trạng thấp thỏm của Lãnh Tiếu Tiếu.
Bề ngoài nhìn như kiên cường nhưng bên trong khủng hoảng cùng lo lắng, quật cường ngẩng đầu lên, nhìn thẳng vào ánh mắt hài hước của Hàn Trạch Vũ, một nụ cười ở khóe miệng của cô thoáng qua.
"Hàn Trạch Vũ, anh đoán rất đúng, tôi chính là đến tìm đàn ông, tìm cái người chịu tốn năm trăm vạn mua tôi!"
Mặt Lãnh Tiếu Tiếu yêu mị cười, giống như cảm giác mình bán đứng mình, hết sức trị giá vinh dự!
Hàn Trạch Vũ không biết có thể hay không giơ giơ lên khóe miệng, thái độ, cũng không có bởi vì Lãnh Tiếu Tiếu mà có một chút nào thay đổi, chỉ là đáy mắt của anh hình như đè nén tâm tình nào đó.
Thấy lời nói của mình không có đưa tới Hàn Trạch Vũ chút tức giận nào, Lãnh Tiếu Tiếu trong lòng dâng lên một cảm giác mất mát.
Thì ra là, vô luận mình làm cái gì, anh ta đều sẽ không chú ý! Vô luận mình tìm ai, tìm người đàn ông nào, anh ta căn bản cũng không quan tâm, cũng không để ý.
Lãnh Tiếu Tiếu, mày rốt cuộc là không đúng, lại còn vọng tưởng nhờ vào đó, để cho anh ta hối hận để cho anh ta động khí? Cũng thật là ngây thơ rồi!
Nghĩ đến chỗ này, đáy mắt Lãnh Tiếu Tiếu càng như đầm sâu có một tia thất vọng!
Thang máy vẫn lên tới tầng 18.
Tầng 18? Lãnh Tiếu Tiếu ngớ ngẩn, tầng 18 không phải là địa ngục sao?
Không có sai, hôm nay, nơi này chính là địa ngục, cô đột nhiên phát lên một câu Phật Ngữ: Ta không vào địa ngục thì ai vào địa ngục? Địa Tạng Bồ Tát ban đầu ở thời điểm lập lời thề này, cũng ngày hôm nay chính mình là bất đắc dĩ sao?
Cửa thang máy chậm rãi mở ra, Lãnh Tiếu Tiếu dọn dẹp suy nghĩ hỗn loạn đi ra thang máy. Cô đã không có tâm lực đi để ý tới Hàn Trạch Vũ.
Hàn Trạch Vũ cũng đi ra khỏi thang máy, mắt nhìn anh đi bên trái Lãnh Tiếu Tiếu, lộ ra một tia đùa giỡn: Lãnh Tiếu Tiếu, lần thứ nhất sẽ mang cho cô vui mừng!
Lãnh Tiếu Tiếu cũng không biết mình là tâm mù, hay là mắt mù. Cô vòng quanh cả tầng lầu chạy một vòng lại một vòng, rốt cuộc đứng ở cửa của căn phòng này.
Cô có chút do dự vung tay lên, phát hiện cửa cũng không có khóa, chỉ là khép, mà bên trong truyền ra một trận trận tiếng nước chảy.
Anh ta đã tới?
Trong nội tâm Lãnh Tiếu Tiếu hồi hộp hạ xuống, bình tĩnh tăng lên! Cuối cùng là muốn đối mặt, nếu như trốn không thoát, vậy thì thản nhiên tiếp nhận đi!
Cô đẩy cửa ra, đi vào, một mùi thơm sữa tắm bay tới trước mặt, hơi thở mát mẻ, khiến thân thể Lãnh Tiếu Tiếu khẩn trương, thoáng tỉnh táo lại.
Ánh mắt của cô không tự chủ hướng phòng tắm nhìn sang, trong nháy mắt ngây dại!
Anh ta cư nhiên tắm không đóng cửa?
Trong phòng tắm tràn đầy hơi nước, mặc dù không thấy rõ bộ dáng của anh ta, nhưng cái thân thể trần truồng kia vừa xem là hiểu ngay.
Vòi hoa sen nước từ tóc trên đầu anh ta nghiêng mà chảy xuống, văng lên vô số hoa nước, một màn khêu gợi khiến Lãnh Tiếu Tiếu nội tâm có chút xáo động!
Cô có chút mất hồn tham lam quan sát anh ta. Anh ta nghiêng người hết sức hoàn mỹ, cơ bụng bền chắc, chân thẳng tắp to lớn thon dài, còn có. . . . . .
Ánh mắt của cô lộ ở cái hông của anh ta, mặt bỗng chốc đỏ lên!
Cái đó Tiểu Lão Đệ hình như nhận thấy được bị người nhìn chăm chú vào, nhiệt tình của nó lập tức dâng cao, càng thêm trở nên đứng thẳng!
Mà Lãnh Tiếu Tiếu giống như là bị hạ độc, đứng ở nơi đó, cư nhiên quên mất thu hồi ánh mắt của mình!