Đêm Mưa: Chọc Phải Tổng Giám Đốc Trí Mạng

Chương 54: Chương 54: Trò chơi vừa mới bắt đầu




"Cô gái, cô xem đủ rồi chứ?". Một âm thanh khàn khàn đang vang lên bên tai Lãnh Tiếu Tiếu.

Cô kinh ngạc phát hiện người đàn ông trong phòng tắm kia đã đi tới trước mặt của cô, khi khuôn mặt kia phóng đại hiện ra ở trước mặt cô thì mang cho cô lực uy hiếp tuyệt không thua gì uy lực một quả bom nguyên tử!

Lãnh Tiếu Tiếu không thể tin lần nữa xác nhận người đàn ông trước mắt, cô hy vọng dường như đây tất cả chỉ là mình ảo giác!

Nhưng là, hy vọng chính là tốt đẹp, thực tế thì rất tàn khốc!

Không có hoa mắt, không có nhìn lầm, càng không phải là ảo giác, thật sự là anh ta!

Chính là hắn, Hàn Trạch Vũ!

"Tại sao là anh?". Lãnh Tiếu Tiếu không nhịn được lòng tràn đầy nghi ngờ, bật thốt lên.

Hàn Trạch Vũ hết sức không vui nhìn phản ứng của Lãnh Tiếu Tiếu!

Người phụ nữ đáng chết!

Chẳng lẽ cô thật hi vọng ở trước mặt cô là người đàn ông khác? Nếu như không phải là việc mình phát hiện trước tìm được Hứa Mạch diễn, như vậy tối nay đứng ở chỗ này, có lẽ vẫn thật sự là tên đàn ông khác?

"Thế nào? Nhìn tôi em rất thất vọng sao? Em hy vọng là người nào? Hứa Mạch? Hay là người đàn ông kia?". Hàn Trạch Vũ khẽ vuốt qua môi của cô, trong âm thanh không khó nghe ra vẻ tức giận.

"Tại sao anh biết?"

Nghe được Hàn Trạch Vũ nhắc tới Hứa Mạch, Lãnh Tiếu Tiếu đột nhiên nhớ tới, phần hiệp ước, cô rõ ràng là hẹn Hứa Mạch, tại sao Hàn Trạch Vũ lại xuất hiện tại nơi này? Chẳng lẽ. . . . . .

Hàn Trạch Vũ liếc mắt nhìn Lãnh Tiếu Tiếu suy tư, nhìn vẻ mặt phong phú của cô, Hàn Trạch Vũ rất rõ ràng cô nghĩ tới rồi cái gì.

"Không sai, từ đầu đến cuối kim chủ của em kia chính là tôi, chẳng lẽ thời điểm em ký hiệp ước cũng không có xem một chút sao? Vậy thì em thấy trước mặt người đàn ông kia, cũng đã vội vã rồi hả?" Trong lời nói Hàn Trạch Vũ mang theo một cỗ mùi vị ê ẩm.

Lời nói Hàn Trạch Vũ hung hăng quăng vào Lãnh Tiếu Tiếu một cái miệng rộng!

Lúc ấy, tại sao mình không có xem một chút hiệp ước? Nếu như mà hiểu biết rõ người đàn ông này là anh ta, mình chết cũng không ký hiệp ước đấy!

Lãnh Tiếu Tiếu căm tức nhìn anh: "Nói cách khác, mua tôi ba tháng là anh?"

"Không sai!". Hàn Trạch Vũ hồi đáp hết sức dứt khoát, khiến Lãnh Tiếu Tiếu không có một chút dư âm may mắn.

"Tại sao? Hàn Trạch Vũ, anh thật là quá đáng, anh tại sao muốn như vậy trêu cợt tôi? Tại sao chính là không chịu buông tha tôi?"

Thanh âm của Lãnh Tiếu Tiếu hơi run rẩy, lộ ra tia vô dụng cùng bi thương. Cô vô lực lui về phía sau, cho đến sau lưng chống đỡ bởi chiếc cột La Mã.

Cô đã không còn đường có thể lui, không chỗ có thể trốn!

Hàn Trạch Vũ từng bước một tiến tới gần cô, một cái tay của anh chống trên cây cột, cúi đầu xuống đầu ở bên tai của cô cười nhạo một tiếng: "Bởi vì trò chơi giờ mới bắt đầu! Tôi không có tuyên bố dừng lại, thì em không thể có lối ra!

Trò chơi? Là một trò chơi?

Chẳng lẽ cô chỉ xứng làm Con Rối sao? Cô cũng không xứng đáng được thương yêu sao?

Lãnh Tiếu Tiếu ngẩng đầu lên, mông lung nước mắt thê lương nhìn anh, cặp mắt kia giống như nói, giống như chất vấn anh!

Hàn Trạch Vũ bị cô nhìn chăm chú trong lòng một hồi sợ hãi, anh nâng lên cằm của cô lên, mơn trớn làn môi đỏ thẫm của cô, lạnh lùng phân phó.

"Đi tắm, đặc biệt là nơi này! Lãnh Tiếu Tiếu, cô nhớ cho kĩ, nếu như để cho tên đàn ông khác hôn cô, tôi sẽ làm cho cô biết rằng cái gì gọi là hối hận!"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.