13101404_866120366866974_154215181_n.jpg
11
Cuối tuần Lộ Vọng Xuyên kéo Kiều Mục đi câu cá, Kiều Mục đã quen ở nhà, nhưng Lộ đại thiếu lại rất kiên quyết muốn hắn đi, lý do là sợ hắn có ngày đột tử trong nhà.
Về loại nguyền rủa ác độc này, Kiều Mục khá khinh bỉ, nhưng vẫn đi theo. Đồ đạc gì đó Lộ Vọng Xuyên cũng đã chuẩn bị tốt, hắn chỉ cần đi tay không là được.
Đến chỗ ngồi, liền nhìn thấy đám hồ bằng cẩu hữu của Lộ Vọng Xuyên: Với tư cách là một tên hoàn khố (quần là áo lụa), Lộ đại thiếu đương nhiên có không ít đồng bọn cùng chung chí hướng với y. Cũng mệt cho một người như Kiều Mục có thể lẫn không sai trong nhóm bọn họ.
*
Kiều Mục ngồi ở bờ sông, mắt híp hờ, một dạng buồn ngủ. Nhưng rất nhanh hắn dùng lực kéo một cái, ném cá lên bờ, có thể nhìn ra được hắn còn chưa ngủ tới váng đầu.
Vẻ mặt Đào Tử Kỳ sùng bái nhìn Kiều Mục, không ngừng phát ra tiếng oa cổ động.
“Kiều đại ca, anh làm sao được vậy, khoảng 10 phút thì lại có một con.”
Miệng Kiều Mục co lại, “Bảo cậu là đừng gọi Kiều đại ca rồi mà.” Làm cho hắn nghĩ đến Kiều Phong Kiều đại hiệp…
Hắn đem chú ý quay về hướng mặt nước, nói: “Chỉ cần biết thời tiết, hướng gió, độ ấm, thủy chất, địa hình, kết cấu địa chất, mồi câu, tập tính của cá… Sau đó tìm một chỗ ngồi là được rồi.”
“À…” Đào Tử Kỳ đáp, thế nhưng trên khuôn mặt tuấn tú nhỏ nhắn lại tràn đầy vẻ khó hiểu.
… Cũng không biết một đứa trẻ đơn thuần như vậy làm sao lại bị lầm đường lạc lối lẫn vào cái đám hoàn khố của Lộ Vọng Xuyên, quả thực là đang độc hại đóa hoa tương lai của tổ quốc, điên rồi điên hết rồi.
*
Chưa câu được bao lâu Kiều Mục đã cảm thấy không có ý nghĩa.
Lộ Vọng Xuyên không ngồi bên cạnh hắn, Kiều Mục nâng mắt nhìn, bộ dạng Lộ đại thiếu rất nghiêm túc. Đem cần câu cắm xuống mặt đất, sau đó đi vào trong một rừng cây nhỏ cách đó không xa. (mình nghĩ ảnh đi WC^^)
Trong khung cảnh có cái đập chứa nước rất đẹp bên cạnh, dù là không câu cá, nhìn ngắm phong cảnh cũng không tệ. Bất quá Kiều Mục luôn khuyết thiếu tế bào nghệ thuật ở phương diện này, tìm dưới gốc cây, sau khi xác định không còn một con mồi nào sót lại liền nằm xuống.
…
Ngủ một lúc lâu mới mơ mơ màng màng tỉnh lại.
Nhìn thời gian đã đến giờ ăn cơm, Kiều Mục gãi gãi đầu định đến chỗ tập hợp. đột nhiên cảm thấy có gì đó không đúng.
Hắn đưa tay sờ sờ môi dưới.
Sao lại… Ẩm ướt thế này?
12
Sau khi ăn uống no say hai người liền lái xe trở về, những người khác vốn muốn bọn hắn ở lại chơi đánh bài, bất quá Kiều Mục bị biên tập hối thúc bản thảo hối đến đau đầu, còn Lộ Vọng Xuyên…
“Tao đưa mày về.”
Rất có đạo lý, thật khiến cho người khác khó có thể phản bác được.
Kỳ thực Kiều Mục biết lái xe, nhưng hắn không có xe, hơn nữa… Cũng không có giấy phép lái xe.
*
Kiều Mục ngồi ở vị trí phó lái, hắn hơi nghiêng đầu, liền có thể nhìn thấy sườn mặt hoàn mỹ của Lộ Vọng Xuyên.
Đương nhiên so với hắn vẫn còn kém một chút.
Hắn tựa vào ghế ngồi, nhắm mắt lại.
Chuyện ở khu rừng nhỏ lúc trước, muốn hắn tin hắn không bị hôn trộm là hoàn toàn không thực tế.
Đem nữ sinh lừa xoay quanh, nhưng bản thân lại có một trái tim thiếu nữ nha Lộ đại thiếu.
Thật sự là, sao lại khó nghĩ như vậy chứ.
13.
Kiều Mục cẩn thận ngẫm lại, dường như cuộc sống của hắn đều bị Lộ Vọng Xuyên chiếm đầy.
Dạo phố, đi chơi, xem phim.
Không chỉ một lần bị người khác trêu chọc là đôi tình nhân, nhưng Kiều Mục lại hoàn toàn chưa từng để ý.
Chỉ đùa một chút thôi mà, để ý cọng lông ấy.
… Nhưng nếu như không phải trò đùa thì sao.
.
.
.
.
.
Phiền.
Vì vậy cùng ngày ấy trong bản thảo của Kiều đại gia, nhân vật phụ cao nhân khí nhất bị viết chết.
14
Kiều Mục và Lộ Vọng Xuyên cùng đi trung tâm tập thể hình.
Đương nhiên là Lộ Vọng Xuyên luyện, Kiểu Mục ở bên nhìn.
Lộ đại thiếu đã từng học vật lộn tự do trong một khoảng thời gian ngắn, lý do là bị Kiều Mục khơi dậy tâm hiếu thắng, bởi vì mỗi lần bọn hắn đánh nhau đều là Kiều Mục thắng. Đáng tiếc sau khi khổ luyện cục diện cũng không nghịch chuyển được, đừng nhìn Kiều Mục vẫn luôn ở trong nhà, có thể nằm tuyệt không đứng, da trắng giống như quỷ hút máu, nhưng mỗi lần đều có thể dễ dàng đánh thắng.
Về điểm ấy, trước sau vẫn là một câu đố khó giải.
*
Kiều Mục kỳ thật không thể nào hiểu được lời mời cùng đi chung của Lộ Vọng Xuyên, dù sao hắn hoàn toàn không có chuyện gì làm… Ngoài việc uống tách trà hoa cúc.
Một đôi mắt trong trạng thái hằng ngày như cặp mắt bán nguyệt nổi tiếng của Conan (1), uống trà hoa cúc mà ngồi nhìn ở một bên.
Lộ Vọng Xuyên là khách quen ở đây, cho nên có không ít người biết, mỗi lần vừa đến đều có không ít phụ nữ… cùng đàn ông.
Kiều Mục nhìn những giọt mồ hôi từ nước da mật ong của Lộ Vong Xuyên đang chảy xuống, xẹt qua hầu kết, ***g ngực, sau đó tiến vào khu vực bí ẩn. Gợi cảm đến mức khiến người ta dục / hỏa đốt người, hắn rõ ràng nghe được có không ít tiếng hút khí.
Trong đầu Kiều Mục đột nhiên nhớ lại một câu nói danh chấn thiên hạ đại giang nam bắc ——
Ngươi cái đồ tiểu yêu tinh hại người này.
——what the ***
(1) bán nguyệt mắt thì giống giống thế này này
Meo-ke-eyeliner-tuyet-voi-cho-chi-em-8.jpg
mà conan thì vầy…. mấy nhân vật nữ thấy giống hơn… không biết mình có bị hiểu sai không nữa! *che mặt*
detective_conan_png_by_jinsuke04-d5gzd28.png
15
Kiều Mục 100% xác định Lộ Vọng Xuyên biết chuyện hắn biết chuyện y thích hắn rồi.
Tuy nghe có vẻ hơi rồi, nhưng chuyện chính là như vậy.
Lý do sao… Bởi vì Lộ Vọng Xuyên mới vừa quyến rũ hắn.
Còn là loại sắc / dụ cấp thấp không có hàm lượng kỹ thuật nhất.
Ha ha, y cho rằng loại phương thức này sẽ hữu dụng với một tên thẳng nam sao?
.
.
.
.
.
Hữu dụng.
Kiều Mục ngồi trên bồn cầu nhìn tiểu huynh đệ đang phấn khởi của mình.
Mẹ kiếp.
16
Kiều Mục về nhà lật luận văn mình viết ở năm tư tiểu học ——《 Xu hướng giới tính và định hướng phát triển tương lai của con người 》.
Lúc ấy hắn đối với con gái không có hứng thú mà chỉ cảm thấy phiền, vì vậy mới viết ra một thứ như vầy, đương nhiên sau đó phát hiện chuyện mấy bé gái hỉ mũi chưa sạch không có lực hấp dẫn với hắn không có liên quan gì tới xu hướng giới tính
Kiều Mục nhìn một hàng chữ xiêu xiêu vẹo vẹo trên giấy, lâm vào trầm tư.
—— nếu như tôi thích con trai, tôi nhất định phải tìm một người vừa giàu vừa soái.
Như vậy xem ra, dường như hoàn toàn không có lý do gì cự tuyệt hết = =
17
“Này, Lộ Vọng Xuyên à.”
“Chuyện gì?” Lộ Vọng Xuyên nghiêng đầu nhìn hắn, đôi mắt hẹp dài càng có vẻ quyến rũ.
Kiều Mục sờ mũi: “Mày không phải quen biết rất nhiều nữ sinh sao, giới thiệu một em đi.”
Lộ Vọng Xuyên ngẩn ra, nói: “… Mày muốn tìm bạn gái à?”
“Đúng vậy, từ lúc tốt nghiệp trung học tới giờ vẫn là chó độc thân, rất thảm đó. Mày cũng sớm an định lại chút đi, các cụ ở nhà còn đang trông mong được bồng cháu nội đó.”
Lộ Vọng Xuyên quay đầu đi, nhìn không ra cảm xúc, nói: “Mày nhiều tật xấu như vậy, tao không tìm mấy cô em đến để bị mày đầu độc đâu, cháu nội có A Vũ là được rồi, không phải chuyện của tao.” A Vũ là em trai y, vẫn còn học trung học.
Kiều Mục sách một tiếng, “Với mày mới là bị làm bẩn ấy, tao là đang cứu vớt các em khỏi nước sôi lửa bỏng đó biết chưa.” Hắn ngừng rồi lại nói tiếp, “Mày cũng hồi tâm lại đi.”
Lộ Vọng Xuyên dừng một lúc lâu, mới cười nói: “Tao mà hồi tâm, các cô em sẽ khóc chết mất.”