Đẹp Trai Quá Cũng Phiền

Chương 5: Chương 5




13249383_875237449288599_1460865799_n.jpg

28

Lộ Vọng Xuyên lại còn ngại chưa đủ, một đôi mắt lấp lánh, thấy Kiều Mục không để ý tới mình liền ủy khuất chu môi lên. Sau đó đi đến sau lưng Kiều Mục, nhẹ nhàng ôm lấy hắn, còn đặc biệt thiếu nữ đem đầu tựa vào bả vai Kiều Mục.

“Tiểu Mục sao mày lại không thích tao hở ”

Mỗi câu nói của ngài có thể đừng mang mấy gợn sóng nhỏ tiêu hồn kia không, nô tì chịu không nổi.

Kiều Mục âm thầm chửi rủa trong lòng, nếu Lộ Vọng Xuyên tỉnh lại còn nhớ những lời này, nhất định sẽ xấu hổ muốn chết, đường đường là Lộ đại thiếu mà làm nũng như vậy, chậc chậc.

Nhưng mà mặc kệ lúc tỉnh lại thế nào, Lộ đại thiếu hiện tại chỉ là một đứa nhỏ. Y cọ đầu lên vai Kiều Mục.

“Tiểu Mục ”

Kiều Mục chịu không nổi y nữa, nói: “Thích thích, được chưa.”

Lộ Vong Xuyên lập tức nở nụ cười rực rỡ tới mức một tên thần kinh mạnh mẽ như Kiều Mục cũng phải ngẩn ra. Sau đó… sau đó!

Sau đó thằng nhóc chết tiệt này còn ngượng ngùng lại gần hôn lên mặt hắn một cái.

A a a a a a a a!

29

Bên này Kiều Mục còn đang gào thét trong lòng, Lộ Vọng Xuyên bên kia thì… mặt vụt cái đỏ bừng.

Cọng lông ấy, người bị đánh lén là tao đó, đồ phản bội nhân dân cặn bã của xã hội như mày ngượng ngùng làm cái lông gi chứ! !

Lộ Vọng Xuyên thẹn thùng nhìn Kiều Mục, sau đó lẹp bẹp lẹp bẹp chạy ra khỏi phòng bếp.



Má ơi, sao không ai nói cho hắn biết khi Lộ Vọng Xuyên uống say sẽ biến thân thành thiếu nữ xinh đẹp chứ…

Lòng Kiều Mục vẫn còn sợ hãi, sờ sờ ngực.

Dọa tới mức tim hắn nhảy lên bình bịch, mặt cũng bị dọa đỏ lên, thật đáng sợ quá.

30

Mỗi trạch nam đều có tật xấu là khi vừa thấy một sinh vật đáng yêu thì không thể bước đi được.

Kiều Mục cũng như vậy.

Hắn còn có tật xấu nữa là, miệng quá ngay thẳng.

Chậc chậc, ngạo kiều chết tiệt.

31

Hôm sau.

Kiểu Mục ngửi thấy mũi thơm của đồ ăn mà thức dậy, mơ mơ màng màng nhìn bóng người đang ở trong bếp kia.

Lộ Vọng Xuyên bưng đồ ăn ra, thấy hắn thức rồi, liền khiêu mi nói: “Thức rồi thì đi rửa mặt đi, sau đó tới ăn cơm.”

Tuy mang chiếc tạp dề nồng đậm vị nhân/thê trên người, nhưng biểu lộ trên mặt tuyệt đối là tổng giám đốc bá đạo không sai.

… Thần linh ơi, hắn cư nhiên cảm thấy loại tương phản như vậy có chút dễ thương, hắn có phải là đã hết thuốc chữa rồi không.

Nhìn bộ dạng này của Lộ Vọng Xuyên tựa hồ hoàn toàn quên mất chuyện ngày hôm qua rồi.

Ha ha.

Vẫn là cặp mắt bán nguyệt của Conan, Kiều Mục độit nhiên mở miệng nói: “A Xuyên, mày qua đây một chút.”

Lộ Vọng Xuyên không hiểu ý lắm, nhưng vẫn thả đồ ăn xuống, đi tới, “Làm sao vậy… Mày mày mày làm gì thế!” Y che lấy cái cổ nhảy ra như chú thỏ con bị giật mình, cả mặt đỏ bừng.

Kiều đại gia hoàn toàn không có giác ngộ về động tác quấy rối của mình vừa rồi, vẻ mặt bình tĩnh mà thu tay lại.

Ừm, vừa rồi hắn mới sờ cổ của Lộ Vọng Xuyên.

Mục đích sao, chỉ là muốn nhìn phản ứng của Lộ Vong Xuyên một chút.

Hắn giương mắt nhìn Lộ Vọng Xuyên, sau đó ý vị thâm trường mà sờ mặt.

Vụt ——

Lộ Vọng Xuyên cháy rồi.

32

Kiều Mục ngồi trên ghế sa lon, lẳng lặng nhìn Lộ Vọng Xuyên bối rối ra khỏi nhà trọ, sau đó hớp miếng trà.

Phải miêu tả tâm trạng của hắn sao đây?

Quan hệ anh em tốt đột ngột thay đổi.

Hắn che mặt.

Chết tiệt, vậy mà có chút cầm giữ không được.

33

Kỳ thực về nguyên nhân cự tuyệt Lộ Vong Xuyên, tổng kết lại là, không được tự nhiên.

Rất không được tự nhiên.

Người bạn khăng khít thân thiết của mình lại thích mình, rất không được tự nhiên.

Bạn có thể tưởng tượng ra được hình ảnh mình cùng người bạn tốt của mình lăn trên giường không?

… Hình như có thể nha.

… Nhất định là chỗ nào của hắn bị hư mất rồi.

34

Kiều Mục biết chuyện Lộ Vọng Xuyên sẽ tham dự một buổi da tiệc là nhờ Chu Hâm nói cho hắn biết, rồi lại săn sóc để người tình nhỏ của gã chuẩn bị quần áo cho hắn.

Thay đổi quần áo kiểu tóc xong, đợi Kiều Mục ra xuất hiện lần nữa thì ngay cả stylist cũng bị sốc mà há to miệng.

Trên mặt Stylist cũng lão lệ tung hoành: “Tay nghề của tôi quả nhiên vô địch thiên hạ, một thứ hàng giảm giá như vậy tôi cũng có thể biến hắn trở thành Cao Phú Soái…”

Kiều Mục trực tiếp đạp ông qua một bên, hàng giảm giá gì chứ, hắn vẫn là hàng đỉnh cao biết chưa hả.

*

Thật vất vả mới trà trộn được vào buổi tiệc, sau khi xuyên qua một đám nam nam nữ nữ rốt cuộc cũng tìm được chính chủ.

Ánh đèn rực rỡ, âm nhạc du dương.

Lộ Vọng Xuyên mặc một thân âu phục màu bạc, ưu nhã lười biếng, đẹp đẽ vô song.

Y cầm ly rượu, đang nói gì đó với người bên ngoài, thoạt nhìn có vẻ thờ ơ nhưng lại hấp dẫn nói không nên lời.

Mái tóc màu đen có mấy sợi hơi cong lên, làm cho cả người y có vẻ tản mạn không bị trói buộc, ánh đèn phản chiếu vào mắt y, giống như có ánh sáng lưu chuyển. Khóe môi y hơi hơi nhếch lên, là nụ cười thường dùng để ứng phó qua loa, nhưng lại khiến người khác không thể cáu giận.











Kiều Mục tự hỏi một chút là cái gì đã làm cho hắn trở nên văn nghệ mà cẩu huyêt như thế.

35

“Thật ngại quá, xin quấy rầy một chút, tôi có một số chuyện cần tìm Lộ đại thiếu.” Một giọng nói trầm thấp đã cắt đứt cuộc nói chuyện của bọn họ.

Đồng tử Lộ Vọng Xuyên co rụt lại, có chút kinh ngạc ngẩng đầu lên, thấy Kiều Mục đang cưởi tủm tỉm nhìn hắn.

Tây trang giày da, anh tuấn phi phàm, tự tin đứng trước mặt mọi người. Lộ Vọng Xuyên có chút hoảng hốt, y đã rất lâu không thấy Kiều Mục như vậy rồi.

Vì vậy cứ mơ mơ màng màng mà bị Kiều Mục lôi đi.

Đợi đến lúc Lộ Vọng Xuyên phục hồi tinh thần lại thì đã ở trong thang máy rồi, y vừa định mở miệng hỏi Kiều Mục muốn làm gì, đã thấy Kiều Mục lấn thân tới.



Kiều Mục liếm môi dưới, nghĩ nghĩ rồi nói: “Cảm giác cũng không tệ lắm.”

Lộ Vọng Xuyên cúi đầu, thân thể run run.

Sao hắn lại không biết Lộ Vọng Xuyên còn có chứng bệnh động kinh này nhỉ? Kiều Mục nghi hoặc chọt chọt Lộ Vọng Xuyên.

Sau đó Lộ Vọng Xuyên lại đỏ lên như trứng tôm luộc, ở trên đầu cũng có hơi nước rồi.

36

Người tình nhỏ của Chu Hâm rất biết cách săn sóc, săn sóc đến mức đặt cả phòng khách sạn trên lầu, rồi trực tiếp nhét chìa khóa cho hắn.

*

Người bình thường khi biết chuyện bạn tốt thầm mến mình thì sẽ có phản ứng thế nào?

Lập ức trở mặt? Hay im lặng giả vờ không biết?

Bất kể như thế nào, Kiều Mục đã nằm ở trên giường, cùng Lộ Vọng Xuyên.

Còn phần phiên ngoại và tiểu kịch trường nữa, chắc 4, 5 ngày nữa có…. *chạy té khói*

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.