Sắc mặt Tiếu Ân biến đổi, cướp lời Benson: "Không thể."
Nepal hài lòng gật đầu nói: "Đúng vậy. Nếu không có ta dẫn dụ thú Gong Li vào vòng vây thì làm sao mà phát động được ba đạo Phong Nhận Thuật đan chéo nhau, làm sao thu được hiệu quả tốt được như bây giờ."
Benson có chút không phục nói: "Đệ biết, nhưng Wit là phó đoàn trưởng của dong binh đoàn Khoa Lý Ốc, đệ chắc chắn thủ hạ của hắn có người am hiểu dẫn dụ ma thú."
"Không sai, bọn họ là một đoàn thể, tập hợp lại với nhau mới có lực chiến đấu cường đại." Nepal khẳng định, nói: "Nhưng ở trong rừng Gobbi, không dễ tìm được địa điểm để phục kích. Ngoài ra, không phải ma thú nào cũng ngốc như thú Gong Li, dễ dàng rơi vào bẫy phục kích. Cho dù bị phục kích, chúng cũng sẽ đánh trả lại, chứ không chờ chúng ta tới giết."
Benson suy nghĩ một lúc rồi hỏi: "Nepal, huynh đã xem dong binh đoàn săn bắt ma thú chưa?"
"Xem rồi." Nepal gật đầu nói: "Nhưng trong rừng Gobbi, dong binh đoàn có quy mô lớn không thể hoạt động. Nói chung, một đoàn đội có mười hai người là cực hạn rồi. Đầu tiên, bọn họ lựa chọn địa điểm phục kích, sau đó phái người ra ngoài dẫn dụ ma thú. Bởi vì trí tuệ của nhất cấp, nhị cấp ma thú không cao, cho nên nếu tìm được địa điểm phục kích tốt, phần lớn ma thú sẽ dính bẫy."
"Sau đó thì sao?" Benson hưng phấn hỏi.
"Sau đó thì đồng loạt phát ra vài nhị cấp ma pháp để ma thú bị tổn thương lớn." Sắc mặt Nepal nghiêm túc lại, nói: "Kế tiếp, chiến sỹ cận chiến và pháp sư phụ trợ sẽ chiến đấu trực diện với ma thú. Đó là màn chiến đấu sinh tử đó."
Lông mày nhíu lại, Benson hỏi: "Chiến sỹ cận chiến? Nepal, huynh có nhầm không?"
Nepal tức giận, trừng mắt nhìn hắn, nói: "Săn bắt nhất cấp, nhị cấp ma thú ở đây đều là pháp sư tự do, phần lớn bọn họ không có khả năng tiến giai trở thành ma pháp sư chính thức. Đồng thời, lực lượng tinh thần của bọn họ có giới hạn, nhiều nhất chỉ đạt tới thất cấp, bát cấp, cho nên cần phải có chiến sỹ giúp đỡ."
Benson bừng tỉnh ra, nhưng lại biến sắc nói: "Không tốt."
"Sao thế?" Tiếu Ân và Nepal đồng thời hỏi.
"Chúng ta cũng chỉ là học đồ, nhưng không có chiến sỹ đi theo?"
Tiếu Ân và Nepal nhìn nhau, đồng thời nhận ra thần sắc dở khóc dở cười trong mắt đối phương.
"Benson, chúng ta khác so với học đồ bình thường." Tiếu Ân giải thích: "Nepal là thập cấp học đồ, nếu đệ không đoán sai, huynh ấy khẳng định nắm giữ một tam cấp ma pháp, nếu không sư phụ sẽ không yên tâm để huynh ấy dẫn hai chúng ta tới đây."
Mắt Benson tỏa sáng, hâm mộ nhìn Nepal hỏi: "Huynh đã học được tam cấp ma pháp?"
Tam cấp ma pháp chỉ có ma pháp sư chính thức mới nắm giữ được. So với nhị cấp ma pháp thì loại ma pháp này cần nhiều lực lượng tinh thần để duy trì, hơn nữa mức độ phức tạp của lộ tuyến ma pháp rất cao.
Chỉ có nhập môn học đồ may mắn tiến giai lên thập cấp học đồ mới được truyền thụ tam cấp ma pháp. Nhưng có những ngươi cả đời không hiểu được lộ tuyến ma pháp, cho nên bọn họ dù có luyện tập lâu hơn, lực lượng tinh thần có cường thịnh, vĩnh viễn cũng không thể trở thành ma pháp sư chính thức.
Nhưng nếu thập cấp học đồ thuận lợi nắm giữ tam cấp ma pháp, chỉ cần hắn chuyên tâm tu luyện, một khi lực lượng tinh thần đạt đủ tiêu chuẩn, sẽ tiến giai thuận lợi trở thành ma pháp sư chính thức.
Cho nên nắm giữ được tam cấp ma pháp là mấu chốt để trở thành ma pháp sư chính thức, cho nên Benson mới kích động như thế.
Nepal cười ha ha, nhìn Tiếu Ân, sau đó có chút đắc ý nói: "Không sai, ta nắm giữ được tam cấp ma pháp Phong Tường Thuật."
Mắt của Tiếu Ân và Benson lập tức mở to, hai người chăm chú nhìn Nepal, dường như muốn nuốt sống hắn. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://truyenyy.com
Nếu là tam cấp ma pháp khác, Tiếu Ân và Benson sẽ không kích động và đố kỵ như thế, ma pháp Phong Tường Thuật thì không như vậy.
Ma pháp này mặc dù chỉ là tam cấp ma pháp phụ trợ, nhưng trong hàng ngũ tam cấp, tứ cấp, ngũ cấp ma pháp, là ma pháp duy nhất giúp ma pháp sư phi hành trên không.
Có thể nói, học được ma pháp này, ma pháp sư mới được coi là bất bại.
Bởi ma pháp sư chỉ cần bay trên trời, con người bình thường thì không thể công kích được ma pháp sư. Chỉ cần đủ độ cao, dù là cũng tiễn thủ cũng không làm gì được.
Đương nhiên, nếu địch nhân có bộ nỏ khổng lồ dùng khi công thành thì cũng tạo ra uy hiếp đối với ma pháp sư. Nhưng vấn đề là, muốn bắn trúng lại là một chuyện khó, chắc không có một ma pháp sư ngu ngốc tới nỗi khi nhìn thấy cung nỏ để công thành lại đứng im làm bia ngắm.
Trong thế giới ma pháp có một câu tục ngữ: "Chỉ có ma pháp sư biết phi hành mới là ma pháp sư chính thức."
Câu nói này đã chứng minh địa vị quan trọng của Phong Tường Thuật trong thế giới ma pháp.
Dù là ai, bị kẻ khác chăm chú nhìn đều không thoải mái, Nepal cười khổ một tiếng, nói: "Hai đệ không cần phải nhìn ta như thế, chờ các đệ tới thập cấp, là có thể học được mà."
Benson nặng nề gật đầu, nói: "Đệ nhất định phải học được."
Nepal cân nhắc một chút, nói: "Benson, nếu đệ muốn nhanh chóng học được Phong Tường Thuật, huynh đề nghị đệ, học theo Tiếu Ân, đạt tới trình độ thuấn phát Phong Nhận Thuật."
"Ách…" Benson đột nhiên ngẩn ra, nói: "Đệ hiểu rồi, cám ơn huynh."
Hài lòng, Nepal cười nói: "Tiếu Ân nói không sai, sư phụ biết ta nắm giữ được ma pháp Phong Tường Thuật nên mới yên tâm cho hai đệ đi theo ta. Nhưng Tiếu Ân còn sở hữu ma pháp Phi Tường Bạo Tạc Thuật, đó là thứ bảo vệ cho chúng ta, cho nên trong đội ngũ của chúng ta mặc dù không có chiến sỹ nhưng các đội ngũ khác không thể so sánh được."