Nhìn khuôn mặt nghiêm túc của Nepal, Benson nghi hoặc hỏi: "Huynh nói thật?"
"Đương nhiên!" Nepal thở dài nói: "Đệ cho rằng đây là đâu? Chỗ này là rừng Gobbi đó, muốn săn bắt tại đây, ngoài thực lực cao ra còn cần phải có kinh nghiệm."
Dừng lại một chút, Nepal nói: "Thực sự mà nói, lần này ta mang hai đệ tới đây, không hy vọng các đệ thu hoạch được nhiều, chỉ hy vọng các đệ học được cách sinh tồn trong rừng."
"Sinh tồn?" Benson nghi hoặc hỏi: "Nepal, đệ đã là bát cấp học đồ, dù gặp phải nhị cấp ma thú cũng có thể đối phó được."
Tiếu Ân đứng bên cạnh hai người, mắt nhìn nhưng không xen vào cuộc nói chuyện của hai người. Dù hắn là kẻ xuyên việt nhưng kiếp trước hắn không có kinh nghiệm sống trong rừng. Tuy nhiên có nghe phong phanh về những kinh nghiệm đó, hắn biết sinh tồn trong rừng không hề đơn giản.
Nepal mỉm cười hỏi: "Các đệ có biết, lần đầu tiên huynh tới đây, phải mất bao lâu mới thích ứng được không?"
"Bao lâu?"
"Hai tháng." Nepal cười khổ nói: "Dưới sự chỉ bảo của sư phụ, huynh phải mất hai tháng mới thích ứng được. Hơn nữa, một tháng sau huynh mới săn được con mồi đầu tiên."
Sắc mặt Benson biến đổi, hắn không tin lời Nepal nói, hắn cho rằng Nepal đang đùa hắn.
Nepal ngẩng đầu nhìn phương hướng mấy con Xú Thí Hồ chạy trốn, nói: "Kể từ giờ, huynh sẽ chính thức dạy hai đệ cách sinh tồn trong rừng. Hai đệ phải chú ý, nếu xảy ra vấn đề, đến lúc đó hối hận cũng không kịp."
Tiếu Ân và Benson nhìn nhau, đồng thời gật đầu.
Một tháng tiếp theo, Nepal truyền dạy kinh nghiệm sống trong rừng cho Tiếu Ân và Benson. Khiến hắn kinh ngạc đó là Benson và Tiếu Ân có năng lực học tập rất tốt, rất nhiều thứ hắn chỉ nói qua một lần là hai người đã nắm vững.
Điều này khiến Nepal phải nhìn hai vị sư đệ của mình bằng con mắt khác.
Tiếu Ân rất khâm phục Benson, hắn biết bản thân mình có thể tiếp thu nhanh như vậy là nhờ có Nhất Hào. Được Nhất Hào huấn luyện trong những cảnh tượng kinh khủng, hắn đã học được cách đoán sắc mặt người khác, học được cách cảm ứng sát khí, và học được cách sinh tồn trong những hoàn cảnh sống khắc nghiệt.
Mặc dù Nhất Hào không gian chẳng qua chỉ là không gian hư cấu, nhưng những hoàn cảnh nó tạo ra rất chân thực.
Trước khi tới rừng Gobbi, Tiếu Ân đã nhiều lần phải chịu khổ, cho nên hắn coi như đã có chút nhận thức tâm đắc. Vì vậy, hết thảy việc học tập của hắn đều khả quan hơn Benson khá nhiều.
Sống trong rừng Gobbi, cần phải nhận biết rõ từng loại thực vật, thậm chí phải nhớ kỹ đặc tính của loại thực vật đó và nhớ khu vực nào thường có ma thú xuất hiện.
Mấy vấn đề này mặc dù mới nghe qua thì rất phức tạp, nhưng với Tiếu Ân thì hắn chỉ cần xem qua hình dáng của những loại thực vật đó một lần là đã nhớ kỹ nó vào trong đầu.
Trước kia khi chế tạo ma pháp quyển trục, Tiếu Ân đã học được nhiều tri thức về phương diện này.
Trong Nhất Hào không gian có nghịch soa thời gian, ngoài tu luyện lực lượng tinh thần, hắn còn học tập các kỹ năng khác. Những tri thức đó đã được hắn nhớ kỹ nên hiện tại gặp mấy thực vật trong rừng, hắn chỉ cần so sánh một chút là đã hiểu.
Về phương diện này, hắn học tập nhanh hơn nhiều so với Benson, nhưng còn các phương diện khác hắn không chiếm được nhiều ưu thế.
Cho nên Tiếu Ân mới rất khâm phục thiên phú của Benson.
Một tháng sau, dù là Tiếu Ân hay Benson, miễn cưỡng được coi là pháp sư hợp cách trong rừng. Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyệnYY.com
Trong hoàn cảnh khắc nghiệt của rừng Gobbi, chẳng những bọn họ sống thoải mái, thi thoảng còn săn bắt nhất cấp ma thú.
"Ba…" Trong nháy mắt ba đạo Phong Nhận Thuật bắn ra, năng lượng dao động cường đại bắn nát một mảnh đất.
Có sáu con Gong Li nằm trên mặt đất, thân thể chúng bị Phong Nhận Thuật cường đại cắt nát, máu tươi chảy khắp nơi, vô cùng thê thảm.
"Gừ…" Tiếu Ân oán giận nói: "Ta giờ mới hiểu."
Benson từ nơi ẩn núp chạy ra, chém một đao vào con Gong Li đang hấp hối, kết thúc sớm sinh mạng của nó hỏi: "Đệ hiểu gì?"
Tiếu Ân vừa hỗ trợ, vừa nói: "Đệ giờ mới hiểu được, tại sao Wit lại muốn mua nhiều ma pháp quyển trục của chúng ta."
Benson đột nhiên dừng lại, nhìn nhất cấp ma thú trên mặt đất, ngẫm lại công sức vừa rồi bọn họ vừa bỏ ra, không nhịn được cười nói: "Không sai, một khối nhất cấp ma hạch đổi lấy nhị cấp quyển trục công kích, đích thực rất tham lam."
Lúc này ba người mỗi người sử dụng nhị cấp ma pháp Phong Nhận Thuật, đã giải quyết được sáu con nhất cấp ma thú - thú Gong Li, chia ra thì một ma pháp Phong Nhận Thuật thu được hai khối nhất cấp ma hạch và nguyên liệu ma pháp trên thân thể thú Gong Li. Cho nên Tiếu Ân và Benson mới hiểu ra mình bị lỗ lớn.
Nepal tiến đến, vừa rồi hắn đảm nhiệm vai trò dẫn dụ, dẫn dụ đám thú Gong Li tới địa điểm phục kích, cuối cùng còn thi triển ma pháp tiêu diệt hai con trong số đó.
Một loạt động tác đó được vị thập cấp học đồ này thực hiện rất thành thục, ngay cả Tiếu Ân cũng không dám nói mình có thể thực hiện được hoàn mỹ như thế.
Nhưng khi nghe câu chuyện của Tiếu Ân và Benson, Nepal không nhịn được cười nói: "Hai đệ cần phải hiểu, người ta đưa ra giá đó không phải quá thấp."
Benson quay đầu nói: "Nepal, bọn đệ mất một nhị cấp quyển trục mới đổi được một khối nhất cấp ma hạch đó."
"Thế thì sao?" Nepal lắc đầu nói: "Đệ cho rằng trong rừng Gobbi, sử dụng ma pháp Phong Nhận Thuật là có thể diệt được ma thú sao?"