Dị Giới Lĩnh Chủ Sinh Hoạt

Chương 24: Chương 24: Tuyển cử Lệnh chủ 2




Thời tiết oi bức, không hề có một tí gió nào.

Buổi chiều, người mạo hiểm đi vào dãy núi U Minh săn bắn lục tục trở về trấn nhỏ.

Đi trên ngã tư đường, bọn họ liên thanh oán than, “Cái thời tiết quỷ gì? Quả thực muốn nóng chết người!”

Khi nói chuyện, mồ hôi từ thái dương trượt xuống.

Quần áo đã bị mồ hôi thấm ướt, cơ hồ có thể gạt ra nước. Có người không nhịn được thở dài, “Lúc này nếu có thể uống ngụm bia, phải có bao nhiêu đã nghiền?”

“Trông mong vào Clayton sẽ bán bia?” Đồng bạn khinh thường cười giễu một tiếng, giống như là nghe thấy được câu chuyện cực kỳ buồn cười.

“Vạn nhất có thương nhân tinh mắt, chạy tới mở quán rượu thì sao?” Người nói chuyện kỳ thật không có ôm kỳ vọng gì, chỉ là thuận miệng nói chuyện.

Đi đến quảng trường gần đó, một khối màn nước hấp dẫn lấy tầm mắt mọi người.

Chỉ thấy chất lỏng màu đen rót vào trong ly, nổi lên từng chuỗi bong bóng nhỏ. Vài khối đá băng từ không trung rơi xuống, rơi vào cái ly, cuối cùng nổi bập bềnh trên mặt thức uống.

Lúc này, một người giơ ly lên, phóng khoáng trút xuống một ngụm lớn.

“Hô —— ”

Thoải mái hô hấp, biểu lộ vui vẻ, nhìn người rộn ràng.

“Đây là thức uống của nhà nào? Trong ly lại có đá lạnh!”

“Kỳ quái, hệ Băng là biến dị hệ Thủy, pháp sư có được thuộc tính này cũng không thấy nhiều, tại sao trên trấn có thể có được?”



“Đây không phải là CocaCola của cửa hàng thực phẩm Alice sao? Tôi đã nhìn thấy có người uống qua. Bởi vì đen như mực, không biết là mùi vị gì, lại thêm một ly cần đến 10 đồng nên tôi ngại quá đắt không có mua.”

“Quản nó có vị gì! Nhìn thấy băng lạnh, tôi phải cũng phải mua một chén giải nóng!” Vừa dứt lời, người nói chuyện xông vào cửa hàng thực phẩm.

Trước quầy hàng, khách hàng đã xếp thành hàng dài.

Katherine cười hỏi thăm, “Một ly CocaCola phải không? Cần thêm đá không? Là miễn phí nha.”

“Thêm thêm thêm.” Người khách vì mấy khối băng mà đến, lúc này không do dự mà trả lời.

“Chờ một lát.”

Katherine rót Cocacola đến 8 phần đầy trong ly, tiếp đến mở tủ lạnh, bỏ vào 3 viên đá hình vuông nhỏ, cuối cùng đưa cái ly ra, “CocaCola của ngài đây.”

Người khách rời khỏi đám đông, không kịp chờ mà uống một ngụm. Một giây sau, anh ta hết sức khiếp sợ, lời thật lòng thốt ra, “Sảng khoái!”

Cocacola ngọt ngào, không có chút nào khó uống.

Bởi vì được thêm đá lạnh, chất lỏng mang theo mát lạnh nhè nhẹ. Uống vào trong bụng, không bao lâu, cảm giác khô nóng biến mất vô tung vô ảnh.

“Đồ uống thần ky như vậy thế mà chỉ bán 10 đồng, quá tiện nghi!” Vị khách mừng rỡ, những lời dễ nghe không cần tiền lan truyền ra ngoài.

Đồ uống mà thôi, có ngon như vậy không? Trong lòng của những vị khách còn xếp hàng hết sức nghi hoặc.

Chờ đến phiên người chọn món, muốn chén ly Cocacola ướp lạnh, ngẩng đầu lên liền uống hết một phần ba.

Khách hàng, “?!!”

Như trong nháy mắt, thức uống dường như nổ ra ở bên trong khoang miệng, không ngừng có từng bọt nhỏ vỡ tan. Thật vất vả nuốt Cocacola xuống bụng, hé miệng, lại không kìm lòng được đánh nấc một cái.

Một phương diện khác, lúc trước tâm tình buồn bực nói không nên lời, uống xong nửa ly Cocacola, lập tức tốt hơn rất nhiều.

Khách hàng ngây ngốc nhìn lấy thức uống trong tay, mãi lâu không có phản ứng. Chờ khi anh ta tỉnh táo lại, vội vã chạy đến đám người xếp hàng ở phía sau —— đồ tốt như vậy, chỉ mua một ly quá thiệt thòi!

**

Hôm nay buôn bán không được tốt, bận rộn cả một ngày, đáng thương chỉ lời được hơn 40 đồng.

Wilson vốn nghĩ chỉ muốn đến cửa hàng cửa phẩm ăn một bữa ngon, không có ý định tiêu tiền lung tung. Nhưng mà đứng xếp hàng, đại sảnh không ngừng có khách hàng phát ra tiếng thán phục.

“Đây là đồ uống gì? Lại uống ngon hơn bia lúa mạch nhiều!”

“Một hơi uống sạch một ly, cực sảng khoái!”

“Tôi tuyên bố, từ hôm nay trở đi, tôi muốn kiêng rượu! Tiết kiệm tiền uống Cocacola!”

Wilson không khống chế được mình, con mắt ngăn không được nhìn đến bên cạnh.

Càng hỏng bét chính là, lúc sắp đến phiên anh ta thì người ở phía trước chọn mua một ly CocaCola ướp lạnh.

Viên đá nổi bên trên đồ uống, tản ra từng hơi mát lạnh trắng trắng. Hơi nước tản đến trước mặt, mang đến cảm giác mát mẻ khó mà có được.

Đến lượt Wilson chọn món, dựa theo kế hoạch, cậu ta vốn muốn nói là, “Cho một phần sandwich thịt heo.”

Nhưng lời đến khóe miệng, lại nói là, “Cho một phần sandwich thịt heo, còn có một ly CocaCola, thêm đá”

“Được rồi, chờ một lát.” Katherine xoay người lấy thức ăn.

Wilson chết lặng, tựa hồ nghĩ mãi không hiểu, vì sao miệng lại phản bội ý chí, nói ra món mà mình vốn không cần.

Hiện tại muốn sửa lại lời đã nói cũng đã muộn, bằng không dứt khoát đâm lao phải theo lao?

Wilson một bên đau lòng nhức óc, một bên nhếch môi, cười giễu lấy từ trong túi ra 30 đồng.

Tùy tiện ở đại sảnh tìm một chỗ ngồi xuống, hung hăng uống một ngụm Cocacola, anh ta kinh ngạc phát hiện, kỳ thật giá cả không hề mắc.

Bất luận là cảm giác ngọt ngào, còn là có thể làm cho toàn thân đặc biệt sảng khoái, giá trị thực sự vượt xa 10 đồng.

“Alice mở cửa hàng thực phẩm, là dự định để dân của cả trấn phá sản chăng?” Wilson không khỏi cảm thấy tuyệt vọng. Nhưng chẳng biết tại sao, chính là kiềm chế không được muốn tiêu phí.

**

Rose thì không giống như vậy.

Cho dù có được phương thuốc ma lực, để chế tạo được phương thuốc hết thảy đều cung không đủ cầu. Vì vậy, mỗi ngày cậu ta tiêu phí vài giờ để hoàn thành công việc, sau đó sẽ đến cửa hàng thực phẩm, mua 1 ly CocaCola chậm rãi uống.

Nghe nói trong của hàng miễn phí thêm đá lạnh thì vừa mừng vừa sợ.

Lúc này ngồi ở đại sảnh, khí định thần nhàn uống xong đồ uống, cho viên đá trong ly vào miệng, chậm rãi nhai nuốt.



“Sandwich ăn ngon, bánh mì có nhân cũng là món ngon, Cocacola ướp lạnh sảng khoái ngon miệng.” Rose nhàn nhã tự đắc nghĩ, “Bản thân mình lại định cư ở trấn Clayton! Thật sự là quá sáng suốt!”

**

Nhiệt độ tăng cao từng ngày, khẩu vị khách hàng ngày càng kém, sandwich, bánh mì có nhân lượng tiêu thụ giảm xuất hiện sự bất đồng.

Nhưng mà cùng lúc đó, Cocacola lực lượng mới xuất hiện, lấy sức một mình kéo toàn bộ lợi nhuận của cửa hàng lên cao.

Đến cuối cùng tính tổng lại, Alice phát hiện, lợi nhuận hàng ngày chẳng những không giảm, ngược lại càng ngày càng cao hơn.

“Ba ngày trước, cửa hàng thực phẩm đăng thông báo tuyển dụng lần thứ 3, một lần tuyển thêm 6 người làm mới.” Trong phòng ngủ trên lầu, cô suy nghĩ sâu xa, “Hiện tại, trong cửa hàng có tổng cộng 12 nhân viên. Bao gồm cả Katherine, chắn chắn có 3 người, có thể phụ trách quầy hàng chọn món ăn, không lo nhân lực không đủ dùng.”

“Mở cửa hàng gần một tháng, kinh doanh rất ổn định, cửa hàng thực phẩm đã đi vào quỹ đạo. Chỉ cần bổ nhiệm người tin cậy làm cửa hàng trưởng là không có chuyện gì.”

“Người ứng cử Lệnh chủ khảo sát trong ba tháng, trong lúc đó lại mở cửa hàng, xây dụng Clayton càng thêm phồn thịnh, Lệnh chủ sẽ đánh giá mình cao hơn

“Học viện Hoàng Gia có sẵn tọa độ, cần tài liệu có thể qua đó mua sắm”

“Mở cửa hàng cần tiền vốn. Đúng lúc cửa hàng buôn bán khá tốt, lục tục gom góp 11 đồng vàng, số tiền này đủ để trang trải chi tiêu trong giai đoạn đầu cho của hàng mới.

“Tuy nói mỗi ngày sáng trưa tối đều phải mang bữa ăn đến cho Noah, nhưng dành chút thời gian làm bữa ăn là được, cũng không mất gì.”

Alice cân nhắc nhiều lần, quyết tâm an bài mọi việc rõ ràng, thỏa đáng

Ở dưới lầu đột nhiên có tiếng thô lỗ phát ra cắt đứt suy nghĩ của cô, “Ôi chao, cô tính cái biểu giá này là không đúng! Sandwich sao lại đến 20 đồng? Không phải là 10 đồng tiền một phần thôi sao?”

“Quý khách, từ lúc cửa hàng khai trương đến nay, bảng giá chưa từng thay đổi qua, chính là cái giá này.” Katherine nhẫn nại giải thích, “Sandwich vô cùng ngon, còn có công hiệu hồi phục thể lực nha.”

“Vậy... Cho tôi phần sandwich vị thịt heo.” Người kia nghĩ nghĩ, miễn cưỡng nhượng bộ.

Chờ khi món ăn đưa qua, cầm lấy sandwich nếm thử một miếng, lập tức lửa giận tăng vọt, “Nói đến dễ nghe, kết quả đồ ăn giống hệt quán ở ven đường! Người ta bán 10 đồng, quán cô lại bán 20 đồng, còn nói không phải hắc điếm?”

Người kia càng nói càng tức giận, cuối cùng giọng căm hận nói, ” Không ăn nữa! Trả lại tiền cho tôi đây!”

Katherine nhíu mày. Sandwich đã cắn qua một ngụm, sao có thể trả hàng?

“Vị khách này, ý của ngài là, quán nhỏ ven đường có bán sandwich, hương vị giống hệt trong cửa hàng?”

“Đúng thế! Đây không phải lừa người à?” Người khách với cơn giận còn sót lại chưa tiêu.

“Nếu vậy sandwich nhà họ ăn xong có thể hồi phục thể lực sao?” Katherine cất giọng dịu dàng tiếp tục hỏi.

Người khách nghẹn lời. Nhưng rất nhanh, anh ta nói năng hùng hồn đầy lý lẽ, “Tôi không hiếm lạ gì hồi phục thể lực! Chỉ muốn ăn ngon một chút, lấp đầy bao tử!”

“Quý khách, sandwich của cửa hàng thực phẩm Alice nổi tiếng thơm ngon, chưa từng nghe qua nơi nào khác có hương vị tương tự.” Katherine tốt tính nói.

“Nếu như lời ngài nói là sự thật, phiền chỉ đường, tôi cho người cùng ngài đi một chuyến.”

“Nếu có cùng một dạng hương vị, có người chỉ bán 10 đồng, tôi to gan làm chủ, trả lại 20 đồng cho ngài.”

“Thât sao?” Người khách bán tín bán nghi.

“Đương nhiên.” Katherine quay người về phòng bếp, gọi em gái Katy đi ra, thấp giọng căn dặn, “ĐI với anh ta qua nhìn một chút. Nếu là thật, nhớ kỹ vị trí của của hàng, mua sandwich về. Nếu như là gạt người, xé mở quyển trục, đem tên gây sự thổi đi.”

“Em hiểu.” Katy nhẹ gật đầu.

Trên mặt hiện lên một chút do dự, cô nhỏ giọng hỏi, “Cô chủ ở trong phòng trên lầu, có cần đi lên thông báo cho chị ấy không?”

“Cô chủ có nói qua, không việc gì thì đừng lên lầu.”

“Nhưng bây giờ là có việc mà!”

“Không sao, chị có thể xử lý được.” Katherine nghiêm mặt nói,”Lỡ như cô ấy ngủ đang ngủ, đánh thức cô ấy dậy thì không tốt?”

“Nếu chị chủ đã biết chuyện, không đồng ý trả lại tiền thì làm sao bây giờ?” Katy lo lắng

Katherine thản nhiên nói, “Đã đồng ý hoàn lại 20 đồng thì cứ trừ lại từ trong tiền lương của chị”

Katy lại càng khiếp sợ, vừa muốn nói gì, nghe lời chị ruột nói liền đổi ý, “Cô chủ là người tốt như vậy, sẽ không so đo với chị.”

Katy, “...”

Ở cửa hàng thực phẩm làm việc được một tháng, chị gái giống như đã thay đổi rất nhiều. Nếu là lúc trước, sự tình liên quan đến 20 đồng đã sớm muốn rũ sạch trách nhiệm, nào dám tự mình quyết định?

“Vậy, vậy em đi đây?” Cô không quá yên lòng nói.

“Đi đi.” Katherine đưa mắt nhìn em gái ra ngoài.

Nghe thấy dưới lầu xảy ra tranh chấp, ngay lúc đó liền phát ra tinh thần lực để điều tra tình hình, Alice trùng hợp nhìn thấy toàn bộ quá trình, không khỏi nhíu mày, trong lòng thầm than, “Katherine thật sự là càng ngày càng tài giỏi.”



Nhân viên nghe lời tất nhiên là tốt, nhưng nếu có thể tự mình đảm đương một phương, chống đỡ khủng hoảng, vậy thì càng tốt hơn. Có người như vậy ở trong cửa hàng trấn giữ, cô mới có thể an tâm đi làm chuyện khác.

“Mỗi khi cảm thấy có thể buông tay mặc kệ, lại có người muốn gây sự.” Alice suy nghĩ, “Thà để cho Katherine thăng chức còn tốt hơn là thuê một người không thân thuộc làm cửa hàng trưởng”

**

Hai người đi nhanh, trở về cũng nhanh. Không bao lâu, liền cùng trở về cửa hàng.

Săc mặt Katy cực kỳ khó coi, tiến đến bên tai chị gái nói nhỏ, “Lời vị khách này nói là sự thật, cửa hàng ở trên đó cũng bán sandwich vị thịt heo và vị thịt bò. Hai loại chia ra nếm thử, em phát hiện khẩu vị gần giống, cơ hồ không khác biệt.”

Xem ra sự tình phát triển theo hướng gây go nhất. Katherine sắc mặt căng cứng, trả 20 đồng tiền lại.

Tiền quay trở về, sandwich đã ăn qua cũng không bắt anh ta giao ra. Vị khách cảm thấy chiếm được tiện nghi, không tiếp tục dây dưa, vô cùng cao hứng rời đi.

“Tình huống khẩn cấp, đến báo với chị chủ một tiếng.” Katherine quả quyết nói.

Một giây sau, Alice xuất hiện ngay bên cạnh các cô, “Nói cái gì?”

Katy giật nảy mình, suýt chút kinh hô lên, may mắn kịp thời dùng tay che lại miệng.

Katherine biểu tình ngưng trọng, đem chuyện phát sinh vừa rồi một năm một mười nói ra.

“Em làm rất tốt.” trong ánh mắt Alice toát ra vẻ khen ngợi.

Katherine có chút ngượng ngùng, nhưng chính sự quan trọng. Cô bé cố lấy dũng khí trưng cầu ý kiến, “Chúng ta nên làm sao đây?”

Những người khác cũng bán sandwich, hàng hóa của cửa hàng thực phẩm cũng không còn là độc nhất nữa, việc buôn bán ắt phải chịu ảnh hưởng.

“Đừng lo, trong lòng chị có tính toán.” Đối với Alice là việc không đáng lo.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.