Chuyện sau đó không cần Huyền Minh kể thì ai cũng biết, bởi không có
chuyện gì hai người họ làm ra không oanh động cả đại lục, thậm chí còn
được biên tập lại thành cuốn “Sáng thế thần phiêu lưu kí” được bán vô
cùng chạy, đến hiện tại vẫn càn lưu truyền. Nhưng có chuyện mà Lăng Vân
Trúc không ngờ đến là nguyên nhân mình có thể nắm giữ được hết thảy căn
nguyên trong tự nhiên. Cô thế mà lại có huyết mạch của Thiên Phượng.
Nghe nói Thiên Phượng là vua của Phượng tộc, mỗi Thiên Phượng đều là con cái, cũng giống như Huyền Long của Long tộc chỉ có con đực. Nếu Thiên
Phượng hoặc Huyền Long kết hợp với đồng tộc hoặc giống loài khác không
phải đối phương sẽ không ra được đời sau thuần chủng. Không ai giải
thích được nguyên nhân này là vì sao. Nhưng trước nay chưa từng có ngoại lệ. Nguyệt Liên chính là ví dụ rõ nhất. Nàng chỉ có một nửa huyết mạch
của Thiên Phượng. Tuy nhiên trong “Sáng Thế Thần phiêu lưu kí” không có
nhắc đến chuyện này, hẳn liên quan đến chuyện truy sát với kẻ mang dòng
máu dị loại.
“Không ngờ lần gặp đầu tiên của hai người lại ly kì
như thế” Lăng Vân Trúc khẽ cười, ánh mắt xinh đẹp như trăng rằm quay
sang nhìn nam nhân của mình “Lần đầu gặp của chúng ta cũng rất thú vị”
Lãnh Thần Phong chìm vào hồi tưởng cũng bật cười. Nha đầu của hắn bình
thường trong cung giả một bộ công chúa phế vật cả ngày ngồi xe lăn,
nhưng ngày Hoa Lang hội lại một thân nam trang chạy ra ngoài trêu chọc
nữ nhân. Nếu không phải hắn sớm bắt được tiểu yêu tinh này về, không
biết cô còn gây ra không biết bao nhiêu hoạ anh đào.
Lăng Vân
Trúc bình thường thân nữ nhi đã dung mạo khuynh lệ như thuỷ nguyệt, khi
nam trang lại treo thêm tầng khí chất phong lưu phóng khoáng, ôn nhu như nước, đừng nói là nữ nhân, thân hắn là Cô Lãnh Vương Gia cũng phải động dung vì người.
“Vậy khi nào chúng ta mới có thể dung hợp lại
nguyên thần?” Nhớ lại nguyên nhân đưa bọn họ đến nơi này, Lãnh Thần
Phong mắt sắc nhìn Huyền Minh.
“Chuyện này hiện tại chưa làm
được, vẫn phải chờ khi các ngươi đột phá Khải Thiên” Huyền Minh khẽ lắc
đầu “Ta và Nguyệt Liên không phải nhân loại, đương nhiên các ngươi cũng
thế. Nhân loại đột phá Khải Thiên thì không cần vượt qua Thiên kiếp,
nhưng các ngươi có huyết mạch Thần thú nên sẽ phải trải qua chín đạo
thiên lôi. Và đương nhiên nếu các ngươi vượt qua được, thực lực sẽ mạnh
hơn nhân loại cùng cấp rất nhiều”
“Thôi, chuyện hôm nay các ngươi biết đến đây là đủ” Huyền Minh đứng dậy, phất tay đưa Lăng Vân Trúc và
Lãnh Thần Phong rời khỏi Không Gian giới, trước khi họ rời đi còn bỏ
thêm một câu “Khi các ngươi sắp đột phá, bản tôn sẽ lập tức báo trước
cho các ngươi. Vậy nhé, tạm biệt”
Đợi hai người hồi thần thì đã
đứng ở trong phòng mình rồi. Lăng Vân Trúc khoé miệng co quắp nhìn Bạch
Nguyệt trên tay. Thật ra mục đích cô tiến vào Không gian giới là tìm tài nguyên luyện khí có được hay không, vậy mà cái gì cũng chưa có được đã
bị đá ra ngoài. Nhưng thôi, Huyền Minh nói nàng chưa nắm được Hoả căn
nên không có cách nào luyện khí và luyện đan. Giờ chỉ có luyện cấp tăng
thực lức nhanh chóng đột phá Khải Thiên cấp.
Lãnh Thần Phong biết sắc mặt cô không tốt khẽ xoa đầu mỉm cười, trong lòng thầm nhủ bản thân cũng phải nhanh chóng nâng thực lực. Nhưng hiện tại không phải là thời
gian tốt, bởi một tháng nữa là sinh thần của Vu Ly thái hậu, lúc đó sẽ
có yến hội, hắn không thể bỏ mặc được.
Đợi sau khi yến thọ sinh
thần kết thúc, hắn dự kiến sẽ dẫn cô vào Thú Hộ sâm lâm luyện cấp. Nhưng hắn sẽ không nói mình có tư tâm muốn dẫn nàng đến đó là vì đây là nơi
một ngàn năm trước họ gặp nhau lần đầu đâu.
“À phải rồi” Lăng Vân Trúc đang trầm ngâm như nhớ ra cái gì ngẩng đầu lên nhìn hắn “Ta nghe
nói ngươi có một muội muội gọi là Huyền Ngân công chúa, nhưng từ khi đến Lãnh Ngân chưa từng thấy nàng?”
“Nàng nói Huyền Như?” Lãnh Thần
Phong nhướn mày, thở dài nói “Nha đầu thối một chút cũng không có phong
thái của công chúa, không lúc nào chịu yên một chỗ, nàng không gặp được
cũng không lạ. Hiện nha đầu đó đang du ngoạn ở Thuỷ Minh, chờ đến sinh
thần của mẫu phi nàng sẽ gặp được thôi.”
“Vậy sao, ta rất mong
chờ” Trong mắt Lăng Vân Trúc đậm ý cười. Cô em chồng này thú vị như vậy
sao? Quả thật phải gặp mặt một lần.