Sophie sau khi trở lại không gian nhân ngư liền chạy thẳng tới nơi của Bàng
Đốn, Bàng Đốn thấy Sophie tới, còn không biết đại họa lâm đầu, còn bày
ra bộ dáng ngây thơ ngây ngô cười.
“Ngươi!” Sophie vô cùng tức giận chỉ vào mũi Bàng Đốn.
“Lúc trước nói chúng ta là bầu bạn đúng không!” Sophie hiện tại phải xác nhận lại lời khai!
“Đúng vậy……………..” Không biết vì cái gì, Bàng Đốn có cảm giác lạnh sống lưng, bộ dạng Sophie thoạt nhìn thực hung ác a.
“Đáng giận………….” Trong đầu Sophie lại hiện ra hình ảnh vừa nhìn thấy trong rừng, cả người không khỏi rùng mình một cái.
“Ngươi đi! Ngươi lập tức rời khỏi không gian nhân ngư, chúng ta nơi này không
chào đón loại người hèn hạ như ngươi. Sinh vật bỉ ổi!” Cách Lỗ Khắc cố
tình bôi xấu, hiện tại ấn tượng của bá khắc lí trong lòng Sophie đã xấu
tới cực điểm.
Bàng Đốn không hiểu gì cả, này là làm sao vậy? Sao tính tình Sophie lại đột ngột biến đổi như vậy?
“Sophie, ta lại làm sai chuyện gì sao?” Bàng Đốn không bị hành động của Sophie
kích động bởi vì anh không hiểu rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, vẻ mặt ù ù cạc cạc.
“Là ta làm sai!” Sophie vô cùng ảo não nói.
“Ta
như thế nào lại đem ngươi tới đây? Lỡ như không gian nhân ngư bị sinh
vật ghê tởm các ngươi làm ô nhiễm thì phải làm sao bây giờ?”
Bàng Đốn nghe vậy, cố ý làm trái điều Sophie nói, đặt mông ngồi xuống một tảng đá, bộ dáng vô cùng kiên trì.
“Ta chính là không đi, em có thể làm gì ta?” Bàng Đốn bướng bỉnh nói.
“Tái độc chết một lần nữa sao?” Bàng Đốn nói tới đây nhất thời cảm thấy chán nản vô cùng, Sophie đây là muốn mưu sát chồng a! Anh kém cỏi tới vậy
sao? Trước kia khi còn là người máy Sophie không chịu tiếp nhận anh,
hiện tại thành nhân ngư vẫn không chịu tiếp nhận.
“Ngươi cho rằng ta không dám!”
“Vậy em cứ độc chết ta tốt lắm, chết cho xong, đỡ phải sống mà chịu tra tấn.”
Sophie tức giận muốn chết, nhưng thật là muốn cậu giết Bàng Đốn một lần nữa
thật sự là không thể ra tay như lúc trước. Sophie dù sao cũng không
thích giết người, nhất là lại lặp lại trên cùng một người.
“Bá khắc lí đê tiện các ngươi, nô dịch nhân loại ở trên bờ còn chưa đủ! Bây giờ còn muốn bắt cả nhân ngư sao!”
Bàng Đốn nghe vậy dùng ánh mắt kỳ quái nhìn Sophie, Sophie có ý gì? Cái gì gọi là ‘nô dịch’ nhân loại!
“Sophie, em không phải nhầm lẫn đi? Chúng ta từ lúc nào lấy nhân loại làm nô
dịch!” Chuyện này không thể làm trò đùa được, tất cả mọi người đều biết, vị trí của khảm đặc trong bộ lạc rất cao quý.
“Ta tận mắt nhìn
thấy, nếu không phải Cách Lỗ Khắc nói bộ mặt thật của các ngươi, ta sẽ
không biết gì còn nghĩ các ngươi là sinh vật chất phát!” Sophie không
ngờ mình cũng có lúc nhìn sai như vậy.
“Cách Lỗ Khắc?” Bàng Đốn nghi hoặc, anh không biết người này! Cách Lỗ Khắc làm sao biết được ‘bộ mặt thật’ của anh a!
“Người này là ai? Là hắn nói cho em nhân loại là nô dịch của chúng ta?” Có lầm hay không a! Bôi xấu anh như vậy, Bàng Đốn nổi giận, tên Cách Lỗ Khắc
này có bệnh a! Anh vất vả lắm mới thuyết phục được Sophie để mình ở lại
không gian nhân ngư, tên này lại ở phía sau nhảy ra làm rối!
“Hắn không chỉ nói còn mang ta lên bờ tận mắt nhìn………………” Sắc mặt Sophie đột nhiên đỏ ửng.
“Các ngươi bắt nhân loại làm thợ khéo, còn đem……………đem bọn họ đặt dưới thân
làm loại chuyện này!” Sophie càng nói càng tức giận, chủ yếu là vì nghĩ
tới chính mình lúc trước cũng có thể đã gặp phải những chuyện bi thảm
như vậy.
“Ngươi còn dám nói lúc trước chúng ta là bầu bạn! Bầu
bạn cái gì, rõ ràng là nô lệ của ngươi!” Sophie nói ra căm phẫn trong
lòng.
Bàng Đốn nghe tới choáng váng, chẳng lẽ Sophie………..Bàng Đốn nghĩ nghĩ, thế nhưng lại bất ngờ hì hì vài tiếng! Hóa ra Sophie nhìn
thấy một vài chuyện không nên nhìn, nhưng Cách Lỗ Khắc kia rốt cuộc định làm gì a? Toàn bộ thế giới này đều biết khảm đặc từ khi sinh ra đã muốn kết hợp với lỗ đạt, cũng biết khảm đặc am hiểu nhất chính là trồng
trọt, đây bất quá chỉ là cuộc sống vợ chồng bình thường trên đại lục
thôi! Sophie đã quên hết mọi chuyện, điểm này không biết cũng có thể
hiểu, nhưng Cách Lỗ Khắc kia lại cố tình ăn nói lung tung đến tột cùng
là vì cái gì?
“Ngươi còn dám cười!” Sophie đập một cú vào ót Bàng Đốn làm anh thấy cả ngàn vì sao trước mắt.
“Sophie, em hiểu lầm, khảm đặc kết hợp với lỗ đạt trên đại lục là chuyện bình
thường, không phải loại quan hệ xấu xa như em nghĩ. Hơn nữa địa vị của
khảm đặc trong bộ lạc rất cao, lỗ đạt sao dám khi dễ khảm đặc cơ chứ!
Không ủng trong bàn tay thì thôi.” Bàng Đốn chậm rì rì giải thích, may
mắn Sophie còn tới đây trực tiếp hỏi anh, bằng không cứ như vậy bị Cách
Lỗ Khắc kia gieo rắc tư tưởng xấu xa.
“Ta không tin ngươi!”
Sophie kiên quyết trả lời, đối với cậu mà nói, Bàng Đốn mới chính là
ngoại nhân mà Cách Lỗ Khắc là người quen, lời nói của Bàng Đốn đương
nhiên sẽ không có vị trí.
Bàng Đốn bất đắc dĩ thở dài, cá tính
cứng nhắc của Sophie quả thực không thay đổi chút nào, ngay cả khi mất
đi trí nhớ cũng không nhu hòa được một chút. Nghĩ tới đây, Bàng Đốn lại
cười cười, chính vì thế này, Sophie mới là Sophie a.
“Em không
tin lời của ta, ta có thể dắt em tới bộ lạc nhìn lại một lần, em cẩn
thận quan sát phương thức khảm đặc và lỗ đạt ở chung sẽ biết ta và Cách
Lỗ Khắc ai đúng ai sai.” Bàng Đốn là vàng thật không sợ lửa, sự thật
chính là sự thật, nói dối không thể che dấu được.
Sophie khiêu đuôi chân mày, bộ dáng Bàng Đốn thật sự rất tự tin.
“Nhìn thì nhìn! Ngươi nghĩ ta không dám a.” Sophie tuy là thật sự không dám
đặt chân lên bờ một lần nữa, nhưng nếu không chứng minh được sự thật cậu thật không cam lòng………………..
“Chọn ngày không bằng đúng ngày,
hiện tại đi liền đi.” Bàng Đốn kéo Sophie vội vàng đi ra ngoài, nghĩ tới trong lòng Sophie có sự hiểu lầm lớn như vậy anh cảm thấy cả người rất khó chịu.
Khóe miệng Sophie có chút run rẩy, ai cho phép tên ngốc này kéo tay cậu!
“Ngươi biết đường sao! Cứ xông lên trước như vậy à!” Sophie lên tiếng nhắc nhở.
Bàng Đốn nghe vậy lập tức như người trong mộng vừa tỉnh lại gãi gãi đầu,
đúng a, anh không biết đường ……. vừa nãy quá chú ý tới Sophie mà hoàn
toàn quên mất tình cảnh của mình hiện tại. Sophie vung tay Bàng Đốn ra,
linh hoạt quẫy đuôi tiến lên phía trước dẫn đường, con đường vừa nãy
Cách Lỗ Khắc dắt cậu tới tiểu đảo kia cậu còn nhớ rất rõ.
Bàng
Đốn đi theo phía sau Sophie, lại nhớ lại lúc Sophie nghĩ tới hình ảnh
‘vận động’ kia, cả gương mặt đỏ bừng. Trong lòng bắt đầu nảy lên gợn
sóng, còn có cảm giác ngưa ngứa, trước kia Sophie không có công năng này nên anh luôn cố gắng nhẫn nhịn, tự nói với chính mình phải xem nhẹ dục
vọng, nhưng hiện tại không giống như vậy, Sophie đã có một cơ thể. Nghe
nói nhân ngư chỉ có một hình thái, là trung tính…………….Bàng Đốn nhịn
không được di tầm mắt bắt đầu đánh giá cơ thể Sophie, thân trên trắng
nõn, cái đuôi màu lam tuyệt đẹp khẽ lay động, gương mặt khéo léo tinh
xảo, hai bên lỗ tai còn có hai chiếc vây trong suốt đáng yêu vô cùng!
Trên mặt Bàng Đốn xuất hiện một nụ cười tươi rói, trong lòng bắt đầu tính
toán, chứng minh anh trong sạch xong có phải nên thưởng một cái hôn
v…v…. để bồi thường không a? Bàng Đốn cảm thấy phương án này rất khả
thi………. biểu tình ngày cảng quỷ dị vô cùng thích thú bơi trong nước,
ngay cả con cá bơi bên cạnh cũng nhịn không được lui bước nhường đường.
Cách Lỗ Khắc bi thương tính toán suốt cả buổi, chính là lại không ngờ được
Sophie lại cất giấu một bá khắc lí trong không gian nhân ngư, nghĩ tới
việc Sophie hoàn toàn mất hứng thú với việc lên bờ có thể nhàn nhã ở bên cạnh hắn suốt đời, mưu kế của mình hiện tại đã bị người ta vạch trần
lại không hề hay biết vẫn còn dương dương tự đắc vì trí thông minh của
mình.