Việc Gia Á hỗ trợ lỗ đạt giải quyết vấn đề thực nhân thử rất nhanh lan truyền khắp bộ lạc. Người theo đuổi Gia Á đột ngột tăng vọt, suốt cả ngày đều có lỗ đạt tới lui tặng quà, nhà cửa cứ như một buổi dự tuyển mỹ nữ, tụ tập không biết bao nhiêu lỗ đạt đủ màu sắc. Nhóm khảm đặc cũng vô cùng hâm mộ, nhưng Gia Á chỉ có mỗi một cảm giác là buồn nôn.
Kỳ thật lỗ đạt luôn hi vọng bầu bạn của mình có thể mạnh mẽ một chút, số lượng khảm đặc so với lỗ đạt ít hơn nhiều, hơn nữa thân thể cũng rất yếu đuối, nhiều khi có thể chết vì sanh con, vì thế khảm đặc khỏe mạnh lại dũng mãnh như Gia Á được nhóm lỗ đạt độc thân trong tộc chú ý đặc biệt.
“Gia Á, ngươi thích nhé, có nhiều lỗ đạt thích ngươi như vậy.” Bill cũng rất hi vọng mình có thể mạnh mẽ hơn một chút, nhưng vóc dáng vẫn cứ như thế không cao lớn hơn được chút nào, cứ như cơ thể của trẻ vị thành niên.
“Này có gì tốt đâu——” Gia Á không cảm thấy việc này có gì đáng hãnh diện.
“Nói thật, Gia Á, ngươi rốt cuộc thích mẫu lỗ đạt thế nào a?” Bill hiếu kỳ hỏi.
Ta không thích lỗ đạt, ta thích nữ nhân—— ai!Nếu nói như vậy, Bill nhất định sẽ không hiểu.
“Ôn nhu đi.” Gia Á trả lời, hắn thích dạng ôn nhu nữ tính, giống như mẫu thân của hắn. Nàng cũng là biến chủng đời 3, có năng lực trị liệu, đã mất trong lần thanh trừng đó——
“Kỳ thật ca ta rất ôn nhu a, thật đó!” Bill nhìn Gia Á chằm chằm, hai mắt giống như đang tỏa sáng. Ôn nhu, lão ca cậu nhất định có đủ ôn nhu a!
“Có sao——” Gia Á bật cười, hắn thật sự không thể đem Tắc Vạn cương nghị sánh ngang ngọn băng sơn kia liên hệ với hai chữ ôn nhu. Hơn nữa, Tắc Vạn căn bản chưa bao giờ có ý tứ kia với hắn thì phải? Tắc Vạn chưa bao giờ giống những lỗ đạt kia, đối đãi hắn như với những khảm đặc yếu ớt khác, hơn nữa Tắc Vạn còn cho hắn tham gia chiến đấu, tình cảm giữa bọn họ chính là tình nghĩa huynh đệ.
Từ lúc đầu gặp nhau Tắc Vạn luôn giúp đỡ hắn. Hắn muốn tìm năng lượng nguyên, Tắc Vạn cơ hồ tìm kiếm tất cả mẩu thử năng lượng nguyên trên tinh cầu này tới.
Nhưng đáng tiếc chính là vẫn không tương thích với kỹ thuật của hệ ngân hà. Nói cách khác, hắn và Sophie không có cách nào rời khỏi. Có lẽ một ngày nào đó Sophie sẽ chế tạo được một cổ máy chuyên dụng có thể chuyển hóa năng lượng của Thụy Bá đại lục, nhưng mà không biết tới tận bao giờ.
Trong suy nghĩ của các lỗ đạt ở bộ lạc Phỉ Tư Thắc, khảm đặc ở tuổi của Gia Á còn độc thân nằm trong phạm vi người lớn tuổi vẫn chưa lập gia đình. Bọn họ đã xem Gia Á là người của bộ lạc, nên thường sẽ do tộc trưởng ra mặt chỉ hôn cho ‘thặng nữ’.
Nhưng nghĩ tới trước kia Gia Á từng sống trong bộ lạc khác, hơn nữa lại rất mạnh mẽ nên mọi người quyết định tôn trọng ý kiến của Gia Á, để hắn tự mình chọn lựa. Cho Gia Á tự do chọn lựa là một chuyện, Gia Á cứ chậm chạp không quyết định lại là một chuyện khác, bởi vì số lượng khảm đặc không còn nhiều nên không thể lãng phí thời gian, vì thế nhóm lỗ đạt coi trọng Gia Á bắt đầu trờ nên nóng nảy.
Lúc đầu phương thức biểu đạt rất tinh tế, chỉ gửi tặng một ít quà vặt này nọ v…v…. nhưng càng về sau càng giống như lưu manh muốn trói hắn lại trực tiếp hành động. Gia Á lần đầu tiên gặp phải chuyện này còn chưa hiểu đối phương muốn làm gì, lúc hiểu ra thì lập tức thưởng cho đối phương một đôi mắt gấu mèo. Về sau sự việc như vậy lại càng nhiều hơn, Gia Á rốt cuộc mới hiểu ra nguyên lai bọn họ muốn gì, dĩ nhiên là——!
Bình tĩnh, bình tĩnh! Gia Á nhịn xuống cơn xúc động muốn giết người, tự nói với chính mình phải tỏ ra thân thiện, phải nghiêm túc suy nghĩ vấn đề này, hắn còn phải ở đây một thời gian!
Gia Á bực bội nhíu mày nhìn một lỗ đạt có làn da thanh sắc xuất hiện trước mặt.
“Làm bầu bạn của ta đi.”
Lại tới nữa.
“Ta biết ngươi thích ta!”
Cho xin đi, tên ngươi ta còn không biết!
“Hôm qua ở quảng trường ngươi liếc mắt nhìn ta một cái.”
Ta cũng ‘liếc mắt một cái’ với rất nhiều người khác! Là ánh mắt xem thường.
“Chúng ta làm đi!”
“Ta cho ngươi 3s để biến mất trước mặt ta.” Gia Á bị một lực mạnh đẩy ngã xuống đất, lạnh lùng giương mắt nhìn lỗ đạt đang đè lên người mình.
Cố gắng làm lỗ đạt thanh sắc trên người mình thông suốt đầu óc, nhưng có vẻ tên này cũng không tiếp thu được bài học nào từ đám lỗ đạt bị giáo huấn, một khảm đặc khi bực bội có thể mạnh mẽ tới cỡ nào đi.
Thế giới này, chính vì có những người không tin vào những chuyện kì lạ nên mới có nhiều chuyện ngoài ý muốn như vậy.
“1, 2, 3!” Giá Á vừa dứt lời, một sức mạnh không biết từ đâu xuất hiện đánh văng cái tên lỗ đạt xanh lá ngu ngốc kia đi với tốc độ ngang ngửa vận tốc ánh sáng, nếu nhìn kỹ phía sau lưng áo anh ta có một cái móc kim loại.
“Thật là, lần nào cũng như thế——” Gia Á bật người dậy, phủi bụi đất trên người, đột nhiên nghe thấy tiếng cười từ khu rừng phía sau truyền tới.
“Tắc Vạn, ta biết là ngươi.” Gia Á khó chịu nói, bóng dáng Tắc Vạn từ khu rừng tiến ra, trên mặt còn mang theo tươi cười làm ai đó oán giận.
“Thấy cũng không biết giúp ta.” Gia Á bất bình.
“Ngươi cần ta hỗ trợ sao?” Tắc Vạn hỏi lại.
“Không giúp cũng không được cười, ta đã bực muốn chết rồi.” Cứ như vậy sao được, nghĩ đến cảnh tượng chính mình bị thú nhân cao lớn đặt dưới thân mà xâm chiếm, thật sự là lạnh thấu xương, cả người hắn nỗi hết cả da gà. Hắn nghĩ thế nào cũng không chấp nhận được, ngày nào trinh tiết mình cũng gặp nguy cơ, nên làm thế làm mới tốt a!
“Kỳ thật biện pháp giải quyết rất đơn giản.” Tắc Vạn nói.
“Cái gì?”
“Ngươi tìm một bầu bạn thì tốt rồi, có chủ, những lỗ đạt khác sẽ không quấn quít lấy ngươi nữa.”
“Thật sự là ‘hảo’ chủ ý a——” Gia Á ngoài cười nhưng trong không cười.
“Thế nào, tộc trưởng muốn chỉ hôn cho ta sao?”
“Không có, ngươi không cần lo lắng.” Cho dù Tắc Vạn có chỉ hôn thật thì y nhất định chỉ đem Gia Á chỉ hôn cho chính mình.
“Như vậy rất tốt, ta căn bản không thích lỗ đạt, chuyện này ngươi cũng biết mà.” Nếu nhất định phải chọn, hắn tình nguyện lấy một khảm đặc còn hơn, giống như Bill vậy, ít ra còn có nhiều điểm tương tự nữ giới. Lỗ đạt? Miễn đi!
Tắc Vạn thấy thế cũng không sốt ruột, thong thả đi tới trước mặt Gia Á.
“Ta cũng không bảo ngươi làm thật, ý của ta là giả vờ, tìm một người sống chung thôi, đơn giản.”
“Nói dễ quá a, tìm ai được? Ai chịu giả bộ chứ?”
“Ta a.”
Gia Á choáng váng. Tắc Vạn vừa nói cái gì vậy?
“Ta cũng đang độc thân, làm tộc trưởng nên gần đây cũng bị nguy cơ bức hôn. Ngẫu nhiên chúng ta là có cùng nỗi khổ.” Tắc Vạn nói.
Gia Á suy nghĩ một chút, nghe cũng có lý. Nếu nói Gia Á là ‘thặng nữ’ thì Tắc Vạn vừa vặn cũng là ‘thặng nam’. Tắc Vạn rất mạnh mẽ được rất nhiều khảm đặc yêu thích, tìm mọi cách quyến rũ y, làm y có nhà mà không dám về, thực đáng thương a.
“Sao ngươi lại không tìm bầu bạn?” Gia Á cảm thấy rất kì quái, thú nhân bình thường luôn rất cố chấp với vấn đề nối dõi tông đường, nhưng Tắc Vạn dường như trái lại.
“Ta muốn tìm, nhưng chưa tìm được.” Tắc Vạn có chút đăm chiêu nói, trước kia y cũng không biét mình muốn có một người bầu bạn như thế nào, nhưng bây giờ y đã biết, đối tượng y muốn tìm chính là Gia Á!
“Ngày nào cũng trốn tránh thế này cũng không phải biện pháp, nếu có lỗ đạt đánh lén hay dùng thuốc mê, ngươi cũng không có biện pháp chống cự, đến lúc đó chỉ có ngươi chịu thiệt.”
Tắc Vạn nói cũng không phải lời đe dọa suôn, tình hình của Gia Á hiện tại cũng sắp tới mức độ này, lỡ như có tên nào đánh ngất hắn mang đi, thế thì hắn thảm rồi!
“Nói như vậy——” Gia Á lúc này cảm thấy ý tưởng của Tắc Vạn quả thực không tồi, dù sao hiện tại hắn cũng đang ở trong khu nhà của y, nếu giả kết hôn thì bất quá chỉ là chuyển từ phòng nhỏ qua nhà chính thôi, như vậy cũng không có khác biệt nhiều lắm. Hắn và Tắc Vạn cũng rất hợp rơ, và quan trọng nhất là Tắc Vạn không hề có ý tứ kia, nếu có một ngày hắn phải rời khỏi mọi người cũng có thể vui vẻ vỗ tay tán thành.
“Được rồi! Ta nghĩ đề nghị này cũng không tồi.”
Cá mắc câu, ý cười trên mặt Tắc Vạn ngày càng sâu.
“Vậy ta đi tuyên bố với người trong tộc.”
“Ân, ngươi là tộc trưởng, ngươi nói sao thì cứ làm vậy đi.”