Vân Đình Ngọc nghe thấy thế thì vẻ mặt vặn vẹo đáng sợ, nàng ta nói lên trong giận giữ:
“Tứ hoàng tử chỉ có thể là của ta,không ai có thể cướp được chàng từ tay ta, ngay cả tỷ tỷ ngươi cũng không xứng với chàng “.
Nhìn vẻ mặt của Vân Ngọc Đình, Thượng Quan Lạc thở dài một hơi, nàng ta rất sợ Vân Ngọc Đình sẽ bỏ rơi nàng ta.
Thời gian vừa rồi nàng đã có gắng dùng chuyện này để kết thân với nàng ta, giao lưu với nàng ta sẽ rất có ích cho quá trình sau này của nàng.
Nàng ta tuy tính tình có hơi khó ưa một chút nhưng bù lại rất si mê tứ hoàng tử nàng chỉ cần lừa nàng ta một chút thôi nàng ta đã dễ dàng tin.
Phi Yến được cung nữ dẫn đến chỗ ngồi, một lúc sau An Bình mới từ từ đi đến, bụng An Bình đã lộ rõ hơn nhìn thấy Phi Yến đã đến nàng vui vẻ ra mặt vội bước nhanh hơn.
Phi Yến nhìn mà buồn cười vội nói:
“Tỷ làm gì mà đi nhanh thế, cẩn thận hài tử chứ, thật là đã làm mẫu thân rồi đó “.
An Bình vui vẻ nói:
“Ta nhớ muội chết đi được, muội thì hay rồi về cũng không qua thăm ta, từ khi ta có bảo bảo đến giờ hết mẫu phi rồi đến tam hoàng tử đều không cho ta đi đâu cả “.
Phi Yến mỉm cười nhẹ nhàng nói:
“Mọi người đều muốn tốt cho tỷ, tỷ phải lấy làm vui mừng khi có một phu quân chăm sóc cho mình chu đáo chứ “.
An Bình khuôn mặt tràn đầy hạnh phúc, Phi Yến nhìn thấy thế thì cũng yên lòng, đúng là không có sự xuất hiện của An Lăng Hoa kia tình cảm của tam hoàng tử giành cho An Bình thật tốt.
Từ đó cũng có thể cho thấy Y là một người trọng tình trọng nghĩa.
Hai người vui vẻ nói chuyện với nhau khiến cho những người khác để ý, có người thì tò mò có người thì ghanh ghét đố kỵ nhưng hai người đều mặc kệ.
Nhiều khi tình cảm thân thiết tri kỷ tự nhiên mà hợp lại chứ không phải đến với nhau vì lợi ích và vụ lợi như thế sẽ không bao giờ tồn tại lâu bền được.
An Bình quay qua nói với nàng:
“Lần này thái tử Tùy quốc kiến nghị buổi cung yến này mục đích chính là công bố chọn thái tử phi, ta có nghe nói rằng thái tử có duyên với vị tiểu thư này đã từng gặp gỡ, ta thật tò mò không biết đó là vị tiểu thư nhà quan đại thần nào “.
Phi Yến nghe An Bình nói xong mà giật mình, nàng hơi lo sợ trong lòng, “ vị tiểu thư có duyên “ đừng nói là trùng khớp như thế chứ, nàng hoang mang trong lòng không biết vị tiểu thư đấy có liên quan gì đến nàng hay không.
A Hoa đứng bên cạnh cũng giật mình, tiểu thư đã từng cứu giúp vị thái tử đó, thái tử cũng đã mấy lần gặp riêng tiểu thư.
Không được nàng phải gặp chủ nhân để nói qua sự việc thôi chứ nếu không sau này chủ nhân mà biết nàng không thoát nổi tội biết mà không báo mất.
A Hoa cúi người xuống nói thầm với Phi Yến:
“Tiểu thư nô tỳ cảm thấy đau bụng quá, ngươi cho nô tỳ ra ngoài một chút ạ “.
Nhìn vẻ mặt nhăn nhó của A Hoa, Phi Yến lo lắng hỏi:
“Có sao không, có ăn trúng đồ gì lung tung không, ta bảo A Phù đi với ngươi nhé, đi nhanh rồi về, nếu mệt quá thì xuất cung về phủ nghỉ ngơi đi, ta ở đây có A Phù là được rồi “.
A Hoa lắc đầu nói:
“Không sao đâu ạ, để A Phù muội muội ở lại đây, nô tỳ đi một lát là về thôi “.
Lúc này Phi Yến mới gật đầu, A Hoa vội cúi người xuống từ từ đi ra.
Lúc ra đến nơi A Hoa vội vàng đi tìm ám vệ của Dương Vương để trực tiếp gặp người nói cho rõ.
Cũng may lúc này Dương Vương vừa đúng lúc vào cung, A Hoa gặp được Vương gia ở ngay đoạn đường vào thiên điện.
Khi A Hoa ra hiệu cho ám vệ, ám vệ lập tức hiểu ý báo lại cho Dương Vương. Thiên Dương đoán là sự việc quan trọng chứ nếu không A Hoa sẽ không tìm gặp mình ngay trong hoàng cung thế này.
Hai người liền đi nhanh về phía hòn núi giả ở ngự hoa viên.
A Hoa vội quỳ xuống hành lễ:
“Tham kiến Vương gia!”.
Thiên Dương khoát tay rồi nói:
“Phi Yến muội muội có chuyện gì sao, đứng lên rồi nói đi “.
A Hoa vội vàng đứng lên rồi kể tường tận mọi việc cho Y nghe, lúc sau còn nhấn định một câu:
“Nô tỳ đoán là người mà hôm nay thái tử Tùy quốc muốn hòa thân là tiểu thư Phi Yến, nô tỳ biết là sự việc trọng đại nên mới đến gặp vương gia “.
Thiên Dương trầm tư suy nghĩ một lúc rồi nói:
“Hôm nay muội ấy vào cung có cài trâm Lục Hỷ của ta tặng không?”.
A Hoa vui vẻ trả lời:
“Dạ có ạ, tiểu thư rất thích cây trâm đó, chỉ khi nào vào hoàng cung mới cài thôi “.
Thiên Dương gật đầu tỏ vẻ vui mừng, Y nói:
“Ta đã biết rồi, ta sẽ sử lý, bây giờ ngươi hãy quay về bên muội ấy đi, đừng để muội ấy nghi ngờ, ta sẽ giải quyết chuyện này ổn thỏa “.
Nói rồi Y nhanh chóng rời đi, còn A Hoa thì đứng dậy quay trở về thiên điện để phục mệnh, nàng không thể đi quá lâu được.