Đối với hai vị công chúa là tâm trạng buồn bã còn đối với các vị tiểu thư kia thì ngược lại, họ nằm mơ cũng không thể rằng cơ hội tốt kia lại có thể rơi trúng đầu họ.
Hôm nay ai cũng ăn mặc rực rỡ và nổi bật hơn ngày thường, mục đích chính của bọn họ là vị thái tử Tùy quốc kia.
Các vị hoàng tử đã đến và yên vị vào chỗ ngồi, chỉ một lát sau hoàng thượng và hoàng hậu bước vào, tất cả mọi người đều quỳ xuống đồng thanh hô to:
“Hoàng thượng vạn tuế, vạn vạn tuế!”.
“Hoàng hậu thiên tuế, thiên thiên tuế!”.
Hoàng thương và hoàng hậu đều mỉm cười ra hiệu cho tất cả mọi người đứng lên.
Thái tử Tùy quốc dùng lễ nghĩa của người Tùy vấn an hoàng thượng và hoàng hậu.
Buổi yến tiệc bắt đầu được diễn ra, bao giờ cũng thế tiết mục múa hát không bao giờ có thể thiếu được.
Mọi người vui vẻ cùng nhau ăn uống và nghe nhạc, tứ hoàng tử cũng đã nghe phong phanh được sự việc của Thái tử Tùy quốc.
Thời gian gần đây Y có cho người điều tra và theo dõi Phi Yến nên Y có biết được thái tử Tùy quốc có gặp gỡ đích nữ phủ tướng quân hai lần.
Bây giờ trùng lặp thái tử Tùy quốc lại không có ý định hòa thân với công chúa mà lại đổi thành một vị tiểu thư thế gia, hắn có hơi lo lắng trong lòng…
Thời gian vừa rồi hắn đã nhiều lần mất điểm trong mắt phụ hoàng, đã bị thiệt hại đi bao nhiêu vây cánh mà hắn đã bồi dưỡng rất nhiều năm qua.
Bây giờ chỉ có liên hôn với đại tiểu thư của phủ trấn quốc đại tướng quân thì hắn mới có thể cân bằng được lực lượng của mình, mới có thể đứng ra tranh đấu với các hoàng tử khác.
Nàng là con mồi, là mục tiêu của hắn,hắn không thể vuột mất con mồi này được nên hôm nay hắn phải đánh liều, trước mặt bá quan văn võ và thái tử Tùy quốc để xin phụ hoàng ban hôn.
Hắn nghĩ là làm, đang định bước ra thì thái tử Tùy quốc đã nhanh hơn một bước, Y tiến đến và nói dõng dạc:
“Ta thay mặt Tùy quốc cảm ơn thịnh tình và đối đãi của hoàng đế Thục quốc thời gian qua, lần này sang đây thăm hỏi mục đích chính là muốn quan hệ bang giao hai nước thân càng thêm thân. Vì thế ta muốn hoàng đế Thục quốc thành toàn ban hôn cho ta một vị thái tử phi, ta vô cùng cảm tạ “.
Lời nói hùng hồn, giõng dạc của Hiên Viên Thác khiến cho các quý nữ đều khuôn mặt ửng hồng, tâm trạng vô cùng kích động, cuối cùng điều bọn bọ mong muốn đã đến.
Hoàng thượng Thục quốc cũng biết trước sự việc nên cũng không bỡ ngỡ lắm, liền quay ra nói:
“Ta cũng rất đồng quan điểm với thái tử, muốn tình bang giao giữa hai nước ngày càng gắn kết hơn, ta không biết vị tiểu thư của quan đại thần nào có diễm phúc như thế, thái tử có thể nói là vị tiểu thư nào không?”.
Hiên Viên Thác vội kính cẩn nói:
“ Vị tiểu thư đó đã cứu giúp ta một lần trong lúc ta bị trọng thương khi vừa đến đây không ai khác chính là đại tiểu thư của phủ Thượng Quan tướng quân.”
Khi Hiên Viên Thác giõng dạc nói lên điều vừa rồi cả cung điện lập tức im lặng, An Bình quay sang nhìn nàng mấy lần.
Ánh mắt ghen ghét của tam công chúa và nhị công chúa nhìn về phía nàng, ánh mắt ghen tỵ của các vị tiểu thư khác.
Ngay cả tứ hoàng tử cũng giật mình, hắn không tin chuyện này là sự thật, hắn buông thõng thân mình lẩm bẩm nói:
“Hết rồi kế hoạch của hắn hoàn toàn đổ vỡ rồi, là ai hắn có thể tranh được chứ là thái tử Thục quốc thì hắn làm sao có thể tranh nổi “.
Thượng Quan Vũ nghe thấy mọi người quay sang chúc mừng ông mà ông ngạc nhiên vẫn không sao chấp nhận được chuyện này.
Còn với bản thân Phi Yến, nàng trầm ngâm, tuy nàng đã nghĩ đến trường hợp xấu nhất rồi cũng không nghĩ nó lại rơi vào mình.
Nàng đang suy nghĩ xem làm sao có thể từ chối mối hôn sự này để không làm ảnh hưởng đến tình bang giao giữa hai nước.
Nàng đang định bước ra thì Thiên Dương đã nhanh hơn nàng một bước liền tươi cười nói:
“ Có lẽ thái tử phải tìm người khác rồi, đại tiểu thư của Thượng Quan tướng quân đã là Vương phi của bổn vương rồi “.
Cả hoàng cung lại dậy sóng thêm một lần nữa, Vương phi, vương phi nào chứ từ khi nào mà Dương Vương điện hạ có vương phi.
Lâm Kỳ Thần lúc này khuôn mặt đã tái xanh, lúc đen lúc trắng, toàn bộ hành vi của hắn đều không qua khỏi ánh mắt si mê của một người con gái.
Lúc này hoàng thượng ở giữa cũng thật khó sử, ông rất sợ ảnh hưởng đến tình bang giao giữa hai nước, tuy nhiên cũng may chiếu chỉ ban hôn đã được viết từ trước nên cũng đỡ hơn.
Nhìn vẻ mặt như không tin của Hiên Viên Thác, hoàng thượng liền cười nói:
“Lời hoàng đệ nói đúng đó, trẫm đã đích thân viết thánh chỉ ban hôn rồi đang định sẽ đọc trong buổi yến tiệc ngày hôm nay, nhân tiện đây ta cũng công bố luôn “.
Ông liền ra hiệu cho công công đọc thánh chỉ, cũng may ngày tháng giờ giấc được ghi rõ ràng trên chiếu thư nên không ai có thể nói được gì cả.