Editor: Vy Vy 1505
"Lý Minh Hạo, ngươi đang làm cái gì vậy?"
Ngay khi tất cả mọi người trong điện bị chuyện Lý Minh Hạo chính là Vũ Hoàng Diệp làm cho cả kinh ngốc lăng, ngoài cửa bỗng nhiên truyền đến giọng nói Bùi Chư Thành tức giận ồ ồ, mà bản nhân ông cũng theo âm thanh hô quát bước vào trong điện, cả giận nói: "Chính ngươi đưa ra mật chỉ là bút tích của Hoàng thượng, nói ngươi phụng chỉ làm việc, ta mới thả ngươi rời đi, cho ngươi đến Huyên Huy cung, vì sao ngoài điện lại có nhiều hộ vệ bị thương như vậy?"
Đang nói đến đó, Bùi Chư Thành lập tức nhận thấy được không khí trong điện không đúng, ánh mắt đảo qua, nhìn thấy Bùi Nguyên Ca và Thư Tuyết Ngọc đứng ở cạnh cửa, sắc mặt ngưng trọng, lại là ngẩn ra, nhưng lần này ông không nói chuyện khác trước, mà là tiến lên hành lễ: "Vi thần khấu kiến Hoàng thượng. Theo Hoàng thượng phân phó, nghịch tặc đêm nay đã toàn bộ bị tiêu diệt, hơn nữa bắt được mấy người đầu lĩnh, hiện áp ở ngoài điện, chờ Hoàng thượng thẩm vấn xử lý."
Hoàng đế nhìn vào mắt Thái hậu, thế này mới vuốt cằm nói: "Bùi ái khanh vất vả, đứng lên đi!"
Thấy sau khi ông đứng dậy, ánh mắt không rời khỏi Bùi Nguyên Ca và Thư Tuyết Ngọc bên kia, Hoàng đế biết trong lòng ông nhớ thương vợ con. Hơn nữa, bản thân Hoàng đế cũng rất kỳ quái, Bùi Nguyên Ca đã sớm trở lại Bùi phủ, với sự tỉnh táo của nàng, chẳng lẽ không biết thời cuộc hung hiểm sao? Vì sao lại vào cung vào lúc này? Liền hỏi: "Bùi Nguyên Ca, vì sao ngươi lại ở hoàng cung?"
Bùi Nguyên Ca giản lược nói một lần chuyện trải qua.
Nghe vậy, Hoàng đế cũng hơi nhíu mi, ánh mắt hoài nghi nhìn về phía Thái hậu, cũng đồng dạng không rõ tại sao ở thời khắc trọng yếu thế này, Thái hậu còn có thể phân tâm nhớ đến Bùi Nguyên Ca, muốn bắt cóc nàng vào cung?
Mà tinh thần Thái hậu lại đều tập trung trên người Lý Minh Hạo và Bùi Chư Thành. Chuyện tới giờ, cho dù bà có ngây thơ đến mức nào cũng nên hiểu được, bắt đầu từ lúc Lý Minh Hạo xuất hiện, mỗi một chuyện đều là cái bẫy, chỉ vì dụ bà và Diệp thị mắc câu, làm ra chuyện mưu nghịch! Nếu bà và Diệp thị có thể hạ quyết tâm, dùng phương thức mà bọn họ hiểu rõ nhất để chống lại Hoàng đế, tuy rằng không dám nói chắc thắng, nhưng ít ra khó phân thắng bại, kết quả lại bị Lý Minh Hạo lừa gạt, bị binh quyền mà chính mình mong nhớ ngày đêm đẩy vào đường cùng! Thế gian còn có chuyện gì đáng châm chọc hơn so với chuyện này sao?
Thái hậu tuyệt vọng nhắm mắt lại, không muốn để ý tới bất kỳ chuyện gì xung quanh nữa.
Lý Minh Hạo nhướng mày, nhìn về phía Bùi Nguyên Ca, tuy rằng Bùi Nguyên Ca không bị người của Thái hậu đưa vào cung, mà là được Vũ Hoàng Mặc cứu, nhưng không có vấn đề gì, dù sao hiệu quả là giống nhau, nàng vẫn tận mắt chứng kiến một màn thân phận hắn được bóc trần trước mặt Hoàng thượng, nàng vẫn tinh tường biết, hắn lập công lớn bình định cuộc phản loạn rung chuyển của Diệp thị! Hắn không chỉ là con của Tĩnh Châu bố chính sử tư tham chính, hiện tại hắn là thất hoàng tử Vũ Hoàng Diệp tôn quý, mẹ đẻ hắn là Liễu quý phi, thân phận địa vị càng thêm tôn quý hơn so với Vũ Hoàng Mặc!
Thậm chí có thể nói, Vũ Hoàng Mặc chỉ là thế thân của hắn, là thế thân mà mẫu phi tìm kiếm sau khi hắn mất tích mà thôi!
Hiện tại hắn đã trở lại, thế thân Vũ Hoàng Mặc cũng lập tức từ tận trời cao rơi xuống vực sâu, trở thành bùn nhão dưới bàn chân hắn.
Bùi Nguyên Ca tận mắt thấy một màn kia sẽ có biểu tình gì? Lý Minh Hạo thực chờ mong, chờ mong vẻ mặt nàng khiếp sợ đến không thể nói thành lời, cho nên vòng ánh mắt qua. Nhưng mà, làm sao hắn cũng không ngờ, vẻ mặt Bùi Nguyên Ca lại là lo lắng? Đáng tiếc không phải lo lắng vì hắn, mà là vì Vũ Hoàng Mặc —— nàng chỉ lo lắng nhìn Vũ Hoàng Mặc, thậm chí ngay cả liếc mắt cũng không nhìn hắn một cái!
Trong lòng Lý Minh Hạo bỗng nhiên dâng lên lửa giận khó có thể nói thành lời, tiện đà phẫn hận nhìn chằm chằm Vũ Hoàng Mặc.
Hắn thề, hắn tuyệt đối tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho Vũ Hoàng Mặc!
Từ sau khi biết thân phận Lý Minh Hạo, Bùi Nguyên Ca đã theo bản năng nhìn Vũ Hoàng Mặc. Lý Minh Hạo... lại chính là Vũ Hoàng Diệp! Tin tức này thật sự rất kinh người! Hoàng Mặc đã từng nói, hắn vẫn luôn tìm kiếm Vũ Hoàng Diệp, hy vọng có thể chữa lành vết thương lòng của Liễu quý phi, để bà không cố chấp như vậy nữa, hiện tại Vũ Hoàng Diệp rốt cục xuất hiện, nhưng mà, lại là Lý Minh Hạo, hơn nữa là Lý Minh Hạo có công rất lớn diệt trừ Diệp thị, là Lý Minh Hạo có địch ý đối với Hoàng Mặc!
Về sau Hoàng Mặc... phải làm sao bây giờ?
Giống như đã nhận ra ánh nhìn chăm chú của Nguyên Ca, Vũ Hoàng Mặc quay đầu, đón nhận ánh mắt nàng thân thiết, vốn trong lòng hơi nặng nề đột nhiên lại phấn chấn hơn, nhìn Bùi Nguyên Ca lộ ra một nụ cười yếu ớt điên đảo chúng sinh, hơi gật gật đầu, lại lắc đầu, ý bảo nàng không cần lo lắng vì chính mình.
"Diệp nhi! Diệp nhi!"
Đúng lúc này, ngoài điện bỗng nhiên truyền đến tiếng gọi ầm ĩ bén nhọn thê lương, Liễu quý phi một thân hoa phục nghiêng ngả lảo đảo chạy vào điện, trên dung nhan kiều mỵ tràn đầy nước mắt, vẻ mặt nói không rõ là vui mừng hay là thê lương, tâm thần hoảng hốt, thậm chí không có chú ý tới ngưỡng cửa dưới chân, bị vấp suýt ngã, may mắn Vũ Hoàng Mặc phản ứng đúng lúc, tiến lên giúp đỡ một phen mới không ngã xuống mặt đất.
Nhưng mà trong đôi mắt run rẩy của Liễu quý phi không nhìn Vũ Hoàng Mặc, gạt tay hắn ra, nhìn chung quanh bốn phía, cuối cùng tập trung ánh mắt trên người Hoàng đế, giọng nói bi ai: "Hoàng thượng, nghe nói ngài tìm được Diệp nhi có phải không? Ở nơi nào? Diệp nhi của thiếp ở nơi nào? Là ai? Là ai?" Đôi mắt đẫm nước bối rối nhìn bốn phía, giống như e sợ sẽ nhận được đáp án phủ định, trong miệng liên thanh hô: "Diệp nhi! Diệp nhi! Con ở đâu? Ta là nương con, ta là nương ruột của con, Diệp nhi!"
Lúc này Lý Minh Hạo mới tiến lên, quỳ trước mặt Liễu quý phi, nói: "Con là Vũ Hoàng Diệp, khấu kiến mẫu phi!"
"Con là Diệp nhi? Con chính là Diệp nhi của ta?", Liễu quý phi hốt hoảng nhìn người trước mắt, bỗng nhiên ôm hắn vào lòng, thất thanh khóc rống: "Diệp nhi đáng thương của ta, vừa mới sinh ra đã phải xa mẫu thân! Đều là ta không tốt, là ta không bảo vệ tốt con, mới để cho con chịu khổ nhiều như vậy! Diệp nhi, Diệp nhi, thực xin lỗi, lúc ở thu săn ta không nhận ra con, không nhận ra con chính