Editor: Vy Vy 1505
Nhận thấy được ánh mắt sắc bén ngưng sương kia, Vũ Hoàng Mặc hơi quay đầu, lần này không có lảng tránh mà là bình tĩnh đón nhận.
Ánh mắt hai người chạm nhau giữa không trung, chỉ trong giây lát nhưng tạo ra vô số đao quang kiếm ảnh. Chỉ chốc lát sau, ánh mắt Vũ Hoàng Diệp lược dời xuống, chuyển tới tay Vũ Hoàng Mặc đang nắm chặt bàn tay kia, có ống tay áo rộng thùng thình che lấp, chỉ lộ ra một chút da thịt trắng nõn như sương tuyết, lại giống như dầu hỏa đốt lên ngọn lửa giận trong mắt Vũ Hoàng Diệp. Lúc này rồi mà Vũ Hoàng Mặc còn cố ý thân thiết với Bùi Nguyên Ca, rõ ràng là khiêu khích hắn!
Không có vấn đề gì, Vũ Hoàng Mặc, rất nhanh, ta sẽ cho ngươi muốn khóc cũng khóc không được!
Người mà ta nhìn trúng, ai cũng đừng mơ tưởng cướp đi!
Vũ Hoàng Diệp lạnh lùng dời mắt, nhìn Liễu quý phi hai mắt đẫm lệ trong suốt và Hoàng đế vẻ mặt bình thản, bỗng nhiên cười nói: "Phụ hoàng, mẫu phi, Thái hậu nương nương và Bùi đại nhân đều ở đây, thật sự không phải lúc kể chuyện tình cảm. Theo ý kiến của con, trước mắt phụ hoàng hẳn là xử lý xong chuyện phản loạn mới đúng, đừng bởi vì con mà chậm trễ thời gian!"
Liễu quý phi lau lau nước mắt, gật gật đầu: "Hoàng thượng, Diệp nhi nói đúng, là thiếp thân thất nghi, thỉnh hoàng thượng xử lý chính sự trước!"
Thế này Hoàng đế mới bắt đầu hỏi Bùi Chư Thành và Vũ Hoàng Diệp về chuyện phản loạn đêm nay.
Vũ Hoàng Diệp vốn là ám cọc Hoàng đế phái đến Diệp thị, cái gọi là điều cấm vệ quân đến nơi không nên đến, tạo thành sự thật đã định, bức cấm vệ quân mưu nghịch tất nhiên đều là lời nói lừa gạt Thái hậu mà thôi, mục đích chính là dẫn toàn bộ thế lực Diệp thị vào cung, chứng thực tội danh mưu nghịch. Những tử sĩ đó vốn không đánh lại nhân mã Bùi Chư Thành mang đến, huống chi còn có Vũ Hoàng Diệp lâm trận phản chiến, rất nhanh đã bị trấn áp, mà Vũ Hoàng Diệp còn đề nghị tự mình ra trận bắt sống cha con Diệp Quốc công. Mà có Vũ Hoàng Diệp mật báo, thế lực còn lại rải rác cũng đều quân lính tan rã.
Sau khi thẩm vấn rõ ràng tất cả mọi chuyện, Hoàng đế vẫy tay, giam cha con Diệp Quốc công vào thiên lao, Thái hậu tạm thời bị giam lỏng ở Huyên Huy cung, chờ kết quả tam tư hội thẩm.
Đúng lúc này, người được phái đi kiểm kê tổn hại nhân mạng trong lần Diệp thị phản loạn này trở về bẩm báo, trong đó Ngọc Long cung và Trường Xuân cung tất nhiên tổn thất lớn nhất, cung điện các phi tần còn lại cũng thu được kinh hách cùng với linh tinh thương vong. Nói xong lời cuối cùng, người nọ bỗng nhiên hơi khó nói: "Khởi bẩm hoàng thượng, ngoại trừ những điều đó, còn có một việc kỳ quái, thuộc hạ không biết có nên bẩm báo hay không."
Hoàng đế khẽ nhíu mày: "Chuyện gì? Nói!"
"Theo lý thuyết lần này Diệp thị phản loạn, tiêu điểm bị bao vây tấn công là Ngọc Long cung của Hoàng thượng và Trường Xuân cung của quý phi nương nương, nhưng mà, kỳ quái là, trong Lãnh Thúy cung hẻo lánh nhất của hoàng cung cũng có thương vong vô số. Vương mỹ nhân ở Lãnh Thúy cung dưỡng bệnh đã bị ngộ hại bỏ mình, cung nữ thái giám không một ai may mắn thoát khỏi. Ngoài ra, còn có một khối thi thể, mặc quần áo không khác gì với Diệp thị loạn đảng đêm nay, nhưng mà...." Người nọ lại trầm mặc, lén lút ngẩng đầu nhìn Vũ Hoàng Mặc, có chút sợ hãi cúi đầu.
"Nhưng mà thế nào?", Hoàng đế tất nhiên thấy được vẻ biến hóa trên mặt hắn, lớn tiếng hỏi.
"Nhưng mà cấp dưới của thuộc hạ lại nhận ra, người nọ không phải là Diệp thị loạn đảng, mà là... mà là ám vệ Hàn Thiết bên cạnh Cửu điện hạ!". Bẩm tấu xong, trán hắn đã chảy mồ hôi lạnh ròng ròng, nếu có thể hỏi thăm chủ nhân Lãnh Thúy cung là Vương mỹ nhân, đương nhiên cũng biết vị này là mẹ đẻ của Cửu điện hạ, hơn nữa Cửu điện hạ và mẹ đẻ đã sớm trở mặt, hiện tại Lãnh Thúy cung bị tấn công, lại xuất hiện thi thể ám vệ bên cạnh Cửu điện hạ, còn mặc quần áo của loạn đảng Diệp thị...
Trong đó đến tột cùng có bao nhiêu nội tình, ngẫm lại đều cảm thấy trong lòng run sợ.
Nghe được ba chữ "Lãnh Thúy cung", tim Vũ Hoàng Mặc đã đập thình thịch, đợi nghe được hắn nói "Vương mỹ nhân bị ngộ hại bỏ mình", trong đầu lập tức ong ong loạn thành một nùi, rốt cuộc nghe không rõ ràng lắm câu nói kế tiếp nữa. Vương mỹ nhân ngộ hại bỏ mình, nói cách khác.... nương.... đã chết? Điều đó không có khả năng! Điều này sao có thể? Hắn còn muốn đón mẫu thân ra khỏi hoàng cung, nhận được đất phong, cùng với Nguyên Ca hiếu kính nương, làm sao nương có thể