Tiểu U!" Long Mẫu
thần sắc đại biến, ngọc thủ giương lên, một đạo pháp lực kịp thời bao
phủ lấy linh thể nữ quỷ trong lúc nguy hiểm! Nguy hiểm thật! Nếu lại
chậm nửa phần, Tiểu U sẽ tự thiêu mà chết!
Ôi... Như vậy cũng
tốt! Sớm một chút để nàng vào địa phủ luân hồi chuyển thế, để cho nàng
đến nhân gian hưởng thụ một cuộc đời bình an vinh hoa!" Thái Nguyên Ngọc Nữ từ thật sâu trong tâm hồn không khỏi thở dài cảm thán, nàng không hề có ý trách cứ Long Mẫu nói dối, ngược lại thập phần đồng ý cách làm này của nàng.
Lấy tình hình Quỷ Cơ hôm nay nhập ma phát cuồng, đã
biến thành lệ quỷ dâm tà hung tàn, lục thân không nhận; một mẫu thân như vậy đối với Tiểu U mà nói, để cho nàng ta nghĩ mẫu thân đã chết thì còn tốt hơn. Nếu để cho Tiểu U nghĩ đến Quỷ Cơ bị hại chết, có thể lưu giữ
trong tim nàng hình ảnh mẫu thân hoàn mỹ, như vậy đối với Tiểu U mà nói
không chừng là biện pháp tốt nhất!
" Đi thôi, không cần đuổi bắt ả Dâm Hồ nữa, mau đi tìm Quỷ Kinh."
" Hô biến" Mây trắng tung bay hướng về phía phía chân trời, dần dần khung cảnh cũng trở về tự nhiên như xưa, một tiểu yêu trong Quỷ Lâm sợ hãi
nhìn về hướng hai vị nhị tiên đi khuất, ánh mắt quỷ run rẩy trong một
mỏm đá nhìn một hồi mới cảm nhận được kiếp nạn này cuối cùng đã qua!
" Đại...... Đại vương, không... không có việc gì rồi!" Tiểu yêu phụ trách dò đường hai chân run rẩy dần dần hồi phục sự bình tĩnh, yêu động trong vòng, ngoại trừ một mà đá vụn, cùng với xuyên thủng đích ngoài cửa lớn, kỳ thật cũng không có cái gì tổn thất quá lớn.
" Uhm!" Chăm chú
quan sát bóng hình nhị tiên cùng tiểu ma nữ đi khuất, Hổ Yêu lúc này mới dám ưỡn thẳng sống lưng, Sơn Đại vương một bên chỉ huy lâu la dọn sạch
động phủ của mình, một bên thuận miệng hỏi:" Lang Đại vương đem tên tiểu tử nhân gian lại đây, đem thi thể của hắn rửa cho sạch sẽ rồi chúng ta
uống ít rượu giải xui đi!"
" Khải bẩm Đại vương, tên tiểu tử gian xảo kia đã bị Quỷ Vương đại nhân đá xuống Âm Phong Giản rồi ạ!" Một
tiểu yêu đôi mắt sắc nhọn mở miệng trả lời, đem ngay lúc đó đem tình
hình khoa trương miêu tả một phen," Đại vương, ngay cả chúng ta là những yêu quái mà rơi xuống Âm Phong Giản cũng sẽ xương nát máu tan, phàm
nhân kia nhất định đã biến thành bọt máu mất rồi, xem ra vốn là ăn không được!"
" Hừm! Vì cái gì Thiên Pháp đột nhiên cùng Quỷ Kinh mất
đi liên lạc? Chẳng lẻ lúc trước nhận định sai rồi?!" Hai tiên một quỷ
vẫn chưa lập tức rời Quỷ Lâm, mà là dừng thân tại một mỏm núi đá lớn.
" Nơi này kêu là Âm Phong Giản. Thái Nguyên, muốn hay không đi xuống nhìn xem? Có lẽ Quỷ Kinh ở nơi này chăng." Long Mẫu vẫn đang ôm Tiểu U hôn
mẹ gục trên ngực nàng, cùng bạn tốt sóng vai nhìn xuống dưới khe vực
sâu.
Thái Nguyên cùng Tiểu U đều có thân hình cao gầy, nhưng cùng Long Mẫu so sánh với, vẫn kém hơn vài phần, cho dù sát khí chưa tiêu
tan, đã che lấp không ít vẻ đẹp của vị tiên nữ đứng đầu Tứ Hải.
" Tính rồi! Không hề có cảm ứng của Qủy kinh thế này mà tìm khác gì mò
kim đáy biển! Hết thảy tùy duyên, chúng ta tiên gia càng nên hiểu rõ đại lý này, có lẽ Thiên địa trường sinh kinh còn không đến lúc tụ họp, đây
đều là thiên ý!"
Thái Nguyên Ngọc Nữ băng thanh ngọc khiết cùng
Long Mẫu ung dung đại khí bên nhau thật ra rực rỡ chói sáng, mỗi thiên
thu dung mạo khiến cho thiên địa phải nhỏ lệ ca ngợi vài phần, thật
không hỗ là nhị tiên trong thiên địa ngũ mĩ!
Mây trắng lại bay đi xa, ma cây ma cỏ yêu hoa nhịn không được thầm nhủ hoan hô, địch nhân
đáng sợ rốt cục đã thực sự ly khai Quỷ Lâm!
Thượng cổ người thứ
nhất tại hỗn độn thế giới từ khi sinh ra, trải qua ngàn vạn năm trầm tư
suy nghĩ, hắn cuối cùng hiểu được rồi một cái đạo lý.
Thiên địa vô đối, nhân gian này không còn ai là đối thủ!
" A, lạnh quá! Lạnh quá à......"
Một đám mây mờ hắc ám xuất hiện trên không gian, ngay cả tiên nhân cùng yêu ma cũng đã nghĩ Kiều Tam đã hồn phi phách tán nhưng gã vẫn còn lưu lại
một ít tàn niệm, nguyên thần hóa thành Kiều Tam xích lõa trong hư vô
không gian huyễn cảnh hắc ám, dưới ánh sáng Kiều Tam thấy tay chân của
mình cứ hư ảo không rõ ràng, một chút một chút dần dần biến mất không
thấy gì cả!
" Tại sao có thể như vậy? Như thế nào...... Thế giới thay đổi sao?!"
Kiều Tam nhớ tới chính mình bị nữ quỷ cưỡng gian. Quả là một màn cực kỳ đáng xấu hổ, ngay sau đó bi phẫn cùng giận dữ hét lớn:" Lão thiên lưu manh
kia, ngươi dám để cho nữ quỷ cưỡng gian lão tử, lão tử sẽ có một ngày
nhất định cùng ngươi liều mạng, quyết đồng quy vu tận(cùng chết)"
Một nguyên thần nhỏ bé đang oán hận hò hét tại chửi mắng thiên địa vốn
chẳng ai để ý đến, nhưng đúng lúc đó một đạo ánh sáng mơ hồ bay tới
trước nguyên thần Kiều Tam.
" Kiều Sinh, con của ta, mẫu thân rốt cục đã nhìn thấy ngươi rồi!" Ánh sáng trong không gian vô ảnh, nhưng
truyền đến tai Kiều Tam khiến gã kích động tới quên hoàn cảnh tử vong
của gã mà chú ý vào tiên âm này.
" Mẫu thân, vốn là mẫu thân...
Ôi!" Ánh sáng ôn nhu đích chiếu vào vào tâm hồn Kiều Tam, giống như gió
xuân hây hẩy, vuốt lên cừu hận suốt mười năm nay của hắn, mười năm trước một màn đau thương đã khiến trí nhớ của hắn tự động trói buộc ký ức đau đớn kia, hoàn chỉnh tái hiện cho trước mắt Kiều Tam!
Nhớ ra rồi, Kiều Tam đã nhớ lại toàn bộ mọi chuyện năm xưa rồi!
Bởi vì chính mình còn trẻ ham chơi, dẫn tới tai họa, khiến cho mẫu thân
cùng gia nô bị kẻ cướp giết chết, mà chính mình cũng bị một nhát mất
mạng, cho đến một khắc cuối cùng, Thập Dương châu từ trên trời giáng
xuống, đúng lúc chui vào miệng vết thương của hắn.
Tìm được Thập
Dương Châu có khả năng khởi tử hồi sinh, ác phỉ hung tàn giết hại mẫu
thân đã bị uy lực của Thập Dương Châu thiêu đốt thành tro bụi, mà đáng
thương đích mẫu thân nhưng lại quay về ngày không có thuật!
"
Ô...ô…" Kiều Tam tựa như mười năm trước giống nhauhướng về phía mẫu thân khóc to, vừa khóc vừa nỉ non xin lỗi:" Mẫu thân, con sai rồi!"
Trong lúc Kiều Tam đang bi thương khóc lớn, luồng ánh sáng kia thần kỳ đột
nhiên chui vào ngực hắn, nguyên thần từ thế giới đên tối này trở thành
một đám khí đen đặc, trong lòng hắn đột nhiên phát sinh một sự huyễn
hoặc lạ kỳ.