Diễm Tu

Chương 95: Chương 95: Dâm nhục Ngọc phi




" Nương nương, nương nương... "- Ngoài cửa phòng, lão thái giám thật lâu sau đợi mãi không thấy lời đáp lại của chủ nhân, thanh âm hắn đã lộ ra vài phần sợ hãi.

" Ngọc Phi nương nương, bần đạo phụng chỉ đuổi bắt yêu nghiệt, có thể mở cửa để cho bần đạo đi vào... "

Ngoài cửa phòng, ngoại trừ Ngự lâm quân ra, còn có một đám phàm nhân tu chân, Ngọc Phi không có phản ứng gì làm cho mọi người thần sắc ngưng trọng, giương cung rút kiếm.

Trong phòng Kiều Tam ngón tay chĩa nhẹ, sắc như đao xé tan miếng vải bịt miệng Ngọc phi, Ngọc Phi há mồm thở dốc, hắn không đợi nàng có phản ứng gì, liền kề miệng vào lổ tai nàng uy hiếp:" Thông minh chút, bằng không... "

Đồng thời khi nói chuyện, tên vô lại lưu manh tham tài háo sắc còn không ngừng đâm mạnh xuống, hưởng thụ no nê mật huyệt tuyệt vời của hoàng phi xinh đẹp.

" A... " Ngọc Phi nghiến chặc hàm răng vào môi dưới, lúc này mới mạnh mẽ tạm ngưng tiếng rên rỉ khoái lạc, sự đau đớn đã bị dục vọng lamfm cho chết lặng, sinh lý khoái cảm làm cho nữ nhân tâm cao khí ngạo, thủ đoạn ngoan độc không thừa nhận cũng không được, nếu so sánh với Kiều Tam, thì long căn Hoàng Thượng kỳ thật chỉ là một con ấu trùng nho nhỏ.

Mắt thấy cửa phòng bị đập liên hồi, nữ nhân giảo hoạt cho hiểu được ánh mắt Kiều Tam, lập tức dùng thân thể trần truồng nằm trên giường, lấy tư thế dâm mĩ nói lời uy nghi lẫm liệt.

" To gan! Phòng ngủ bổn cung há để cho người lạ xâm nhập; Lí tổng quản, ngươi muốn sống thì mau mau trở về!"

Ngoài cửa lão thái giám bùm một tiếng quỳ rạp xuống đất, trong lòng như bị tảng đá đè nặng, mồ hôi lạnh điên cuồng chảy: " Nương nương tha tội, lão nô xin lui ra!"

Lão thái giám phải đi, nhưng đội truy tìm không thể đuổi dễ dàng như vậy, kẻ dẫn đầu lão đạo Lôi Hỏa giáo Lôi Âm Chân Nhân, Lôi Âm run phất trần lên nói:" Nương nương, yêu nghiệt gian xảo hung tàn, hay là cho phép bần đạo đi vào làm trong lục soát, bảo đảm nương nương phượng thể kim an!"

" Hỗn trướng! Chỉ dụ của bổn cung cũng dám không nghe!"- Ngọc Phi hét lên vô cùng tức giận, theo thói quen giương ngọc thủ lên, muốn vỗ bàn giận dữ khiển trách, tay vừa động, nàng lúc này mới phát giác, giờ phút này mình còn đang nằm úp sấp trên giường, nào có phượng án* để mà vỗ?

Hoàng phi lời còn chưa dứt, phượng thể cao quý của nàng lại đột nhiên chấn động, thế nhưng lại bị Kiều Tam từ sau cắm vào thật sâu trong mật huyệt.

" Bạch bạch... " Kiều Tam cố ý vừa thong thả vừa cường hãn đâm dương căn vào sâu trong mật huyệt, hai tay hướng tới bả vai nàng, đem Ngọc Phi biến thành thế hai đầu gối quỳ trên giường, phong mông nhếch cao lên, mặc cho hắn từ đằng sau tận tình tàn phá bừa bãi, đâm phầm phập vào.

Ngay lúc này, Ngọc Phi chỉ có thể thầm nhủ nghiến răng nghiến lợi, nhưng không dám có nửa điểm phản kháng, loại tình hình này nếu bị người ta phát giác, cho dù Đại Đảm Tam không hạ sát thủ, lão già hoàng đế cũng sẽ không buông tha nàng!

" Đừng... " Ngọc Phi hao hết tâm lực chịu đựng sự đau đớn hạ thể cùng khoái cảm, cố sức dùng ngữ điều vô cùng tức giận nói:" Lí tổng quản, bổn cung thân thể mệt mỏi, còn không nhanh đuổi những kẻ rảnh rỗi kia đi!"

" Nương nương, Thánh Thượng có chỉ, phải lục soát toàn bộ địa phương trong cung."

" A, a.... " Gặp truy binh ngoài cửa không đi, Đại Đảm Tam ngược lại còn ha hả nở nụ cười, vươn bàn tay chụp tới trước, bóp mạnh nhũ phong to căng của Ngọc Phi, hai ngón tay một vân vê, ngón út đè mạnh đầu nhũ chơi một trận thật là đã!

" Lôi Âm Chân Nhân, kêu quốc sư tới gặp bổn cung; Lôi Hỏa giáo các ngươi càng ngày càng chẳng biết lễ nghĩa gì, thật quá thể! A… A… A… "

Ngọc Phi tức giận đang mắng mỏ, đột nhiên phát ra một tiếng kêu sợ hãi, mặc dù kịp thời cắn chặt đôi môi, nhưng đã để cho đám tu chân ngoài cửa nghe được.

" Nương nương, ngươi như thế nào rồi?" Lão thái giám trong lòng căng thẳng, đã biết nội tình nên sắc mặt hắn trắng như một xác chết không còn giọt máu.

Trong phòng Ngọc Phi nổi giận vùng vẫy mạnh cái mông, không thể tưởng được vào thời sinh tử này, hắn lại coi như lúc bình thường lại đâm bàn tay to vào sau trong cúc hoa của nàng mà ngoáy.

" Ta.... Không có việc gì... Khụ, khụ... " Ngọc Phi nghĩ cách ứng phó với tiếng la hồi nãy, nghĩ lại thấy không ổn, vội vàng làm bộ ho khan hai tiếng, sau khi dùng tiếng ho che giấu liền thở dốc liên tục.

Ngọc Phi Khôn khéo phi phàm rất nhanh ổn định tâm lý, đầu ngón tay thầm nhủ véo mạnh lòng bàn tay mình, đem hết thảy nhục nhã đều giấu ở sâu trong tâm linh, lập tức dùng ngữ điều tự nhiên nói:" Lí tổng quản, bổn cung phượng thể bất an, nhanh gọi thái y đến cho ta! Những người khác còn dong dài, chém hết cho ta, có chuyện gì bổn cung một mình gánh chịu!"

" Lão nô lĩnh chỉ!"

Lão thái giám ngầm vuốt cái trán đầy mồ hôi lạnh, sau đó cố gắng ưỡn thân hình len, the thé cất tiếng nói hồi phục sự ngạo mạn ngày thường nói:" Đạo trưởng, nương nương có lệnh, mời trở về đi! Thống lĩnh đại nhân, ngươi cũng nghe rồi, các ngươi nghe rõ rồi chứ!"

Đạo sĩ Lôi Hỏa giáo còn đang do dự, thống lĩnh Ngự lâm quân đã sợ tới mức thân thể run run, trong cung trong ngoài cao thấp, có ai chẳng biết Ngọc Phi vừa có quyền thế lại vô cùng thủ đoạn.

Hô lên một tiếng, đám người rốt cục tán đi, tu chân đạo sĩ nhìn nhau, sau khi dùng ánh mắt thâm ý nghi hoặc, bọn họ đã rời khỏi Ngọc Phi Cung.

Đám người vừa đi, sự "Im lặng" trong phòng lập tức biến mất.

" Hắc, hắc... Quý phi nương nương, mở rộng chân ra chút!" Vô lại đồ đệ lại thi triển dâm huyết ấn, khí tức dâm dục lại bắt đầu bao trùm căn phòng.

... ...... .......

... ...... ...... ...... .....

Ngọc Phi gấp đến độ chân tay luống cuống, điên cuồng ưỡn mông về phía sau hưởng ứng dương căng nam nhân đang đâm tới, một bên lớn tiếng mắng to, mệnh lệnh nam nhân khô nàng nữa đi.

" Con mẹ nó, ngươi bảo ta khô ta phải khô, lão tử hôm nay hết lần này tới lần khác mặc kệ ngươi!"

Kiều Tam làm bộ bất cần hơi rút dương căn ra một đoạn, Kiều Tam liếm liếm cặp môi khô ráo, làm bộ muốn bứt ra lui về phía sau.

" Ôi... Đại Đảm Tam... đừng có.. đừng có…" Nữ nhân vội vàng dùng ngọc thủ bắt lấy dương căn nam nhân, lung tung đem dương vật trở về mật huyệt, sau khi phí công một phen, cơn ngứa ngáy tận xương tủy làm cho Ngọc Phi không tự chủ được nước mắt lưng tròng, ai ai rên rỉ nói:" Van cầu ngươi, Đại Đảm Tam, mau.... Mau... đâm ta thật mạnh... "

Ý chí Kiều Tam cũng không phải là quá kiên cường, dương căn bị nữ nhân cứ bóp bóp cào xé, rốt cục phát "Giận", hắn mở miệng ra, dùng răng nanh cắn mạnh nhũ phong của nàng, cắn mạnh chiếc răng nanh, một ít huyết tinh đã chảy vào trong miệng nam nhân.

" A... " Đau nhức cùng khoái hoạt đồng thời chui vào trong cơ thể Ngọc Phi, nhũ phong càng đau nhức, trong cơ thể lại càng ngứa ngấy thèm dục, phương thức đặc biệt để cho cao cao tại thượng hoàng phi chân chính mơ hồ mê mệt!

Trời ơi, tư vị này rất sảng rồi! Đây chính là cảm giác khoái lạc mà trước kia mình chưa bao giờ hưởng thụ qua!

" Con mẹ nó, thực không phải tiện nhân bình thường!"

Kiều Tam đã không thể nhịn được nữa, dục hỏa hừng hực, hắn đã hiểu được, thì ra mình gặp nữ nhân thích bị ngược đãi!

" Tiện nhân, khô chết ngươi tiện nhân ngoan độc!" Kiều Tam một cước đá Ngọc Phi đi ra ngoài, sau khi bay ra xa hơn cả trượng, mới rơi ầm xuống trên tấm thảm, không đợi Ngọc Phi kịp đứng lên, Kiều Tam chịu kích thích mạnh mẽ như hổ nhào tới, đem nữ nhân đặt trên vách tường, không nói hai lời, đỉnh thương đâm vào khe giữa hai mông nàng.

" A... Sai.... Sai rồi!"

Thì ra hắn không đâm vào mật huyệt mà lại đâm vào lỗ nhỏ phía sau, cơn đau rát lại một lần nữa tới với Ngọc Phi. Mới vừa bị khai phá mật huyệt giờ nơi còn lại cũng bị đâm mạnh như điên….

... ...... ...... ...... .....

Thời gian qua hồi lâu, xuân sắc không ngừng, đôi mắt Ngọc Phi đã trắng bệch, nước miếng chảy ròng ròng, hoàng phi xinh đẹp luôn luôn lấy khôn khéo ngoan độc để nổi danh thế nhưng bị tên lưu manh Kiều Tam làm cho ngơ ngác ngây ngốc!

Hư... Lửa nóng tràn ngập không gian, lưu chuyển khí tức kích thích dục vọng, Phong nhi(cơn gió) thấy tình cảnh khác thường không thể không tại bên trong bao quanh đảo quanh, nhìn thấy hai bóng trắng khỏa thân đang bên trong quay cuồng không ngớt!

" Ách!" Sau khi điên cuồng đâm bóp, một lũ tê dại khoái cảm chui vào đan điền Kiều Tam, Kiều Tam cắn chặt răng, kịp thời vận chuyển âm dương bí quyết, đem tinh nguyên nam nhân đè ép trở về.

Cùng lúc đó, lực lượng âm dương bí quyết để cho dương căn nhảy dựng cứng ngắc, khe hở từ viên đầu đột nhiên mở ra, phát ra cường đại hấp lực!

" A… A… A… " Vốn đã mê say trong hoan lạc Ngọc Phi trong phút chốc hét gầm lên, ngọc thể cố gắng, lại thêm một lần nữa hôn mê trong cơn cực lạc.

Đây không phải song tu, mà là đơn thuần thải âm bổ dương, Kiều Tâm dùng "Ác nhân thì có ma ác nhân" danh ngôn phát huy tới cực hạn.

phượng án*:bàn của hoàng phi, vợ vua

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.