Một đám hồng quang từ trong cơ thể Kiều Tam bắn mạnh ra, nữ nhân không còn
cử động nào nữa, nam nhân cũng không đâm vào nữa, không gian đang huyên
náo đến cực điểm thoáng cái yên lặng tĩnh mịch, chỉ có mùi tình dục giao hợp vẫn còn phảng phất quanh quẩn.
Thời gian đã thản nhiên trôi
qua chẳng biết đã bao lâu, cũng chẳng biết qua bao lâu hồng quang trong
người Kiều Tam bừng dậy, tiếng cười hưng phấn thiếu chút nữa làm kinh
động trong ngoài hoàng cung.
Âm dương bí quyết quả nhiên kỳ diệu, mặc dù không thể giúp Thập Dương Thể hoàn toàn khôi phục, nhưng bây giờ hắn đã không còn bó tay chịu chết, hắc, hắc...... Ít nhất có thể chạy
trốn!
" Ủa? Nữ tiện nhân đâu? Bất hảo!" Kiều Tam ánh mắt đảo
qua, nhưng lại không thấy Ngọc Phi bị mình khô đến bất tỉnh đâu, dự cảm
không ổn làm cho hắn kinh sợ, ý niệm vừa động, Quỷ Vân bao phủ xung
quanh hắn.
Trong lúc này, cánh cửa bỗng được đẩy nhẹ ra, một thân trang phục xinh đẹp Ngọc Phi chậm rãi tiến vào, mắt phượng mày ngài, mi tâm chút hồng, xinh đẹp ung dung tràn ngập khí chất, thấy thế nào cũng
không giống nữ nhân dâm đãng lúc trước nhếch phong mông lên mặc cho
dương căn đâm vào!
" Ngươi?" Kiều Tam ngón tay giật giật, nhưng
cũng không bắn ra sát khí trí mạng, bởi vì giờ phút này vẻ mặt Ngọc Phi
rất bình tĩnh, nhìn không ra chút sát khí nào, trong khóe mắt ngược lại
còn có vài phần mỉm cười, hơn nữa phía sau nàng không bóng dáng ai cả.
" A? Nữ nhân này bị mình chơi đến choáng váng sao, nàng sẽ không yêu mình chứ?" Kiều Tam tự sờ sờ cằm mình, nghi vấn khó hiểu từ trong ánh mắt lộ ra, hắn cũng không tin tưởng, một Ngọc Phi ngoan độc sẽ lại dễ dàng
khuất phục như vậy!
" Đại Đảm Tam, việc đã đến nước này, bổn cung không muốn truy cứu!" Ngọc Phi chủ động xoay tay lại đóng cửa phòng,
dùng hành động biểu đạt thành ý của mình, sau đó xoay người chăm chú
nhìn Kiều Tam một lát, lúc này mới từng chữ từng chữ nói:" Chúng ta làm
một giao dịch, thế nào?"
Giao dịch, lại là giao dịch?
Trong lúc Kiều Tam đại triển hùng phong lưu manh, là lúc ngàn dặm ngoài Lục Manh Trấn đồng dạng mây gió biến sắc.
Trên bầu trời, hơn mười đạo nhân ảnh ngự kiếm(cưỡi kiếm) mà bay, mây bay gió mát vờn quanh đón chào, thánh địa lưu manh đã cản không được tu chân
khí phiêu dật.
" A, phía dưới có yêu khí, xuống nhìn xem!" Đầu lĩnh đám người đột nhiên ngừng lại.
" Tiểu sư tôn, không thể! Khi xuống núi đạo tôn có dặn, chúng ta khẩn cấp nhập kinh tham gia đàn tiên đại hội, không được có biến!"
" Tiểu sư tôn, phía dưới là cánh cửa phía đông của Địa Giới, đương nhiên có yêu khí, chúng ta hay là bay đi quan trọng hơn!"
Vài nhân ảnh đều tiến lên góp lời, bọn họ mặc dù tuổi đều cao hơn vị tiểu
sư tôn kia rất nhiều, nhưng ngôn ngữ lại thật là tôn kính, thân phận cao thấp đã rất rõ ràng.
Nhân ảnh dừng lại, hiện ra khuôn mặt tiểu
sư tôn kia, tuổi còn trẻ, một thân đạo bào, trên vai lộ ra nửa thanh
kiếm, ngoại trừ ánh mắt có chút ngạo mạn ra, thì đây đúng là một công tử anh tuấn.
" Ha ha... " Tiểu sư tôn phảng phất không nghe lời
khuyên bảo của mọi người, quay đầu về phía sau, vẫn không nói chuyện với hai nho sam lão giả, sau đó tự tin tràn đầy cười to nói:" Địa Giới có
cái gì mà sợ chứ, Xích Nha ta xuống núi một chuyến, tuyệt không có thể
tay không quay về; ta cũng muốn trảm yêu trừ ma, mới có thể chứng tỏ uy
danh Trần Duyên đạo đệ nhất của ta!"
Lời còn chưa dứt, tuổi còn
trẻ khí đang thịnh Xích Nha đã hướng mặt đất bau xuống, mọi người không
thể không đuổi theo, hai vị lão giả cao thâm khó lường đưa mắt nhìn
nhau, không khỏi ngán ngẩm thở dài một tiếng!
Đông môn Địa Giới, Quỷ Lâm, trong Hổ Yêu Động.
Lúc này, Hổ Yêu cùng Hùng Tinh vừa tránh được đại kiếp lần trước đang chu đáo tận tình h hầu hạ một phàm nhân - Kiều Đại.
" Kiều gia, có phân phó gì xin cứ giao cho tiểu yêu, tiểu yêu sẽ đi chuẩn bị cho người rượu ngon cùng thức ăn ngon!"
" Không cần đâu!" Kiều Đại nằm thẳng trên chiếc giường đá trải da thú nhìn Hổ Yêu, vội vàng hỏi:" Thập Nhị khi nào thì trở về?"
Hổ Yêu một bên kêu tiểu yêu đỡ Kiều Đại ngồi dậy, một bên cung kính nói:"
Khải bẩm kiều gia, Thập Nhị công chúa đến Âm Phong Giản hái Tục Cân Thảo ạ, loại cây này đã đã thành tinh, trốn rất sâu, có thể còn phải mất
thêm mấy canh giờ nữa!"
" Đại vương, việc lớn không tốt… " Một
tiểu yêu kinh hoảng luống cuống chạy ào vào động đến, lắp bắp nói:"
Đại... Đại vương, động... ngoài động sát... đánh tới rồi... "
"
Đánh tới rồi? Ai dám tới Đại vương động phủ giương oai? Rống!" Hổ Yêu
nghe vậy tức giận đến mức râu tóc dựng đứng, hổ rống thật to, trận trận
gió tinh thổi đến mức yêu động vù vù rung động, uy thế quả thực là bất
phàm!
" Đại ca, ta ra ngoài, ai mà đui mù như vậy chứ, lão Hùng
ta đem bọn họ kéo thành mảnh nhỏ nhắm rượu!" Hùng Tinh vỗ mạnh ngực,
liền xông ra ngoài.
" Bịch!" Hùng Tinh chân trước vừa mới xuất động, hùng yêu lông đen lại lảo đảo chạy về.
" Đại ca, những người đó thật là lợi hại! Làm sao bây giờ?" Luôn luôn tứ
chi mạnh mẽ mặt mũi dữ tợn Hùng Tinh, may mắn một thân da gấu cứng cáp,
hắn mới may mắn thoát chết.
" Mau, từ sau động bỏ chạy, giữ được rừng sanh, sợ gì không có củi đốt!"
Một đám tàn yêu bại binh nhanh chóng chạy đi, chỉ nghe Hùng Tinh chạy trối
chết vẫn không quên nịnh nọt:" Đại ca, cũng là ngươi thông minh, không
cái cửa sau động này, chúng ta nhất định phải chết!"
" Dát, dát... Đương nhiên, Đại vương không thông minh có thể làm Quỷ Lâm Đại vương sao?
Nếu lần trước có bí động này, sẽ không phải chật vật rồi!"
Trong phút chốc, yêu quái trong động chạy trốn, trong lúc hỗn loạn lũ yêu sớm đã quên sự tồn tại của Kiều Đại.
Ngoài động trong đại sảnh, đám chính đạo tu chân đang trảm yêu trừ ma, Xích
Nha giết đến cao hứng thả người bay lượn, cước đạp hư không, tay niết
pháp quyết, trên thân có chút cúi về phía trước một chút!
" Càn Khôn vô cực, Vạn kiếm chính đạo!"
Ánh sáng pháp lực chiếu sáng yêu động âm trầm, kiếm tiên trên lưng Xích Nha phát ra linh tính minh âm, theo kiếm quyết lay động, kiếm tiên tuốt ra
khỏi vỏ bay đi, run lên giưa không trung, hóa thành vô số kiếm ảnh.
Trong phút chốc, vạn kiếm tề bay, kiếm khí sắc bén tràn ngập mỗi tấc không gian yêu động.
Một lát sau, không còn thấy khí tức yêu quái, Trần Duyên tiểu sư tôn thỏa
mãn thu hồi Càn Khôn kiếm tiên, sau đó chính khí lẫm liệt nói:" Đốt yêu
động!"
Hơn mười nhân gian tu chân bay lên không, bóng dáng phiêu
dật mang theo công tích trảm yêu trừ ma bay đi, chỉ để lại hừng hực hỏa
diễm bên trong thạch động phun ra nuốt vào lóe ra, càng cháy càng lớn!
Ước chừng một nén nhang qua đi, một nhân ảnh xinh đẹp bay lên lưng chừng núi, lo lắng nhào vào trong biển lửa.
" A!" Đột nhiên, nhìn thấy hỏa diễm đang tàn phá yêu động tan hoang,
phảng phất như bị đả kích thật đáng sợ, tức giận, phẫn nộ, tiếng rống
giận dử chấn động hồn phách quanh quẩn trong không gian Quỷ Lâm.
Sát khí, đã mất đi lý trí sát khí giống như cơn lốc rít gào, âm khí Quỷ Lâm thoáng cái trầm trọng thêm gấp trăm ngàn lần!