Diễm Tu

Chương 10: Chương 10: Thúc tẩu cấm kỵ (phần cuối)




"Không muốn….Tam đệ…." Sự sợ hãi thuộc về bản năng làm cho tiểu phúc của Khanh Nương trận trận run rẩy, khuôn mặt ngọc ngà đã trở nên trắng bệch, sự phản kháng càng thêm kịch liệt, tâm trạng vốn do dự đã chuyển qua thành ý thức "phản kháng ".

" Tẩu tẩu, tẩu là của đệ " Kiều Tam cũng không hối hận bản thân mình đã lộng xảo thành chuyết (giả vờ biến tinh xảo thành vụng về, ý tác giả muốn nói KT cứ giả ngây ngô tiến tới), đôi mắt đầy những tia máu đang bay múa lặng yên dị biến, tiếng hô từ linh hồn đã gần chuyển qua giống như tiếng rít gào, sau đó thân thể đơn giản mà kiên định tiến về phía trước một chút.

Trong sát na tại đây đang kích tình vạn trượng, thiên địa nhị giới đột nhiên phong vân biến sắc, sét đánh liên hồi, sấm chớp không ngừng, thiên địa phảng phất như muốn hoan hô Kiều Tam đã " vượt qua" thời khắc trọng yếu.

" Không….á!" tiếng kêu thảm thiết cùng những giọt nước mắt khuất nhục tràn ngập từng tấc không gian trong am đường, mật huyệt chưa bao giờ tiếp nhận bảo bối theo bản năng trở nên căng thẳng chặt chẻ, mị nhục co rút lại giáp ở viên đầu rung động, khiến cho Kiều Tam tiến vào chỉ được nửa tấc.

Khuôn mặt ngọc muợt mà của Khanh Nương thống khổ nhăn nhó, nàng dĩ nhiên không nghĩ tới bản thân mình lại bị tiểu thúc cường hành chiếm hữu! Đã không còn nữa...., trinh tiết tối trọng yếu của nữ tử đã bị tiểu thúc cường hành chiếm được! Ôi…..

Như thế nào lại "khó" như vậy? Như thế nào lại có thể như vậy được?! Bản thân hắn trở nên hoan hỉ, rồi như một con ác lang mạnh mẽ tiến vào vùng thánh địa của xử nữ!

" Ôi….đau, đau quá! Tam đệ dừng lại! " Bi oán bị nổi đau đớn xua tan, ngọc thể của Khanh Nương khó chịu trận trận co quắp, trên mặt ngọc nét tái nhợt cùng ráng hồng không ngừng đảo quanh.

" A?!" Kiều Tam sửng sờ, ngay sau đó vui mừng như điên dại, " tên này " nghe thấy một lời nói từ trong tâm khảm cuồng nộ phát ra.

Xử nữ! Tẩu tẩu tuyệt sắc thành thục này dĩ nhiên là xử nữ!

Chính mình đã có được thân thể xử nữ của Khanh Nương, nàng chính thức là một nữ nhân của mình!

Xử nữ tuyệt vời!

Ngàn vạn niềm vui sướng làm cho luồng khí nóng tại mi tâm Kiều Tam tự động tiêu tán, dục vọng cuồng bạo biến thành vạn trượng nhu tình, tâm lý thỏa mãn làm cho hắn càng thêm…bành trướng mãnh liệt!

" Tam đệ, van cầu đệ, hãy thả tẩu tẩu đi thôi, tẩu tẩu không trách đệ! Ôi…" Một tia cuối cùng của thân thể xử nữ còn được giữ lại, sự giãy giụa vốn đã biến mất bây giờ đã quay lại.

"Không…" Lúc này giây phút này, kiều Tam tuyệt sẽ không lùi bước, chắc rằng ở tình cảnh này mọi nam nhân trên thế gian đều cũng không lùi bước,

" Tẩu tẩu, đệ muốn mang đến cho tẩu tẩu sự vui sướng! "

Dương căn lặng lẽ điều chỉnh vị trí một chút, tỏa ra một khí thế bàng bạc rồi nhấn mạnh một cái, thúc tẩu hai người không nhịn được đồng thời phát ra một tiếng kêu kinh hãi ngân dài.

"Nha.." Thân thể và tâm hồn Khanh Nương trong nháy mắt như bị xé rách vì đau đớn, nước mắt ai oán đã mãnh liệt chảy thành dòng, ngọc thủ đang vung vẩy chợt dừng lại, thân thể mềm mại đang giãy giụa bỗng cứng đơ, trong sát na tất cả sự phản kháng của tấm thân xử nữ đều hóa thành mấy khói.

"Tẩu tẩu, tẩu còn đau không? Đệ cũng chỉ là lần đầu tiên!" Vài đóa "hoa đào" rơi xuống, màu sắc đỏ tươi của nó làm cho Kiều Tam cảm thấy một niềm tự hào của nam nhân không gì sánh được, liền ngẩng mặt lên trời sung sướng huýt lên một tràng sáo dài.

Nghe được sự bộc bạch đầy thâm tình của Tam đệ, oán khí tích tụ ở trái tim Khanh Nương từ từ nhạt dần, tâm linh rung động làm gương mặt bổng chốc chuyển thành vẻ " thuận tình " ôn nhu như nước.

Hình bóng anh tuấn trước đây của Tam đệ nổi lên trong tâm tưởng, đánh động đến tâm linh của tuyệt mỹ giai nhân làm nó biến hóa một cách vi diệu.

Trinh tiết nếu đã mất, thì bản thân cần gì phải kiên trì nữa? Hơn nữa …. Hơn nữa….dù sao hắn cũng là Tam đệ!

Ý niệm khẽ biến, u cốc của tuyệt sắc mỹ nhân không tự chủ được khẽ run lên ……

Đang lúc khoái cảm thấu tận tâm can, thì người vợ tuyệt sắc này bỗng khóc lên thành tiếng.

Lúc này đây, không phải là sự bi thương, mà là quá vui mừng mà khóc, nàng nghĩ không được, chuyện này đối với nữ nhân nguyên lai lại tuyệt vời đến như vậy!

Đại sắc lang mặc dù chưa hiểu rõ được hàm nghĩa của ngôn ngữ đáng yêu này, nhưng bản tính nam nhân dường như đã tưởng tượng ra được mãnh liệt kích tình đáp trả, yêu đồn (eo và mô…) nam nhân chấn động, bắt đầu trùng kích cuồng mãnh thêm một vòng mới, đang là lúc chiếc miệng nhỏ nhắn của thiếu phụ không ngừng liên tục rên rỉ, hoa tâm của hắn bốc lên khẩn cấp hỏi: " Hảo tẩu tẩu, đến tột cùng là như thế nào? "

" Ác…..ngô……" Khanh Nương phí tận tâm lực, lúc này thét lên một tiếng chói tai, nhưng cũng đỡ không được sự bức bách của tiểu thúc xấu xa vô lại, trái tim mềm yếu liên tục run lên, rốt cục không thể tự chủ được liền gật đầu, sau đó cố gắng kìm chế sự e thẹn khe khẽ nói ra hai chữ: " Thư….phục! " " (dể…chịu)

" Ách! " Một lần khoái cảm rung trời lở đất làm cho người vợ tuyệt sắc lên tới đỉnh của dục hải, Khanh Nương không tự kìm chế được hung hăng cắn một miếng lên bả vai của Kiều Tam, thanh âm hoan hỉ mạnh mẽ cuồng loạn biến thành những tiếng tắc nghẹn: " Úc…ác ….ngô…"

Mái tóc mềm mại như nước nhộn nhạo vần vũ, hương đồn của Khanh Nương rung động, ngọc thể phập phồng nhấp nhô, người vợ tuyệt sắc đã hoàn toàn rơi vào đại dương dục vọng, rơi vào lưới tình của thiên địa giăng sẵn!

" Á….Tam đệ……" Khoái cảm cực độ làm cho ngọc thối của Khanh Nương run rẩy, bị ngọc trụ của tiểu thúc toàn tâm toàn ý kích động, nàng cũng liều mạng dùng song nhũ của mình hướng tới bộ ngực nam nhân đè ép, mà gương mặt ngọc ngà của thiếu phụ tuyệt sắc bổng ngửa lên trời, chiếc miệng nhỏ nhắn lại một lần nữa mở ra đến cực hạn.

Thanh âm mây mưa hoan lạc xuyên qua mây xé rách trời cao(xuyên vân liệt không), liên miên không ngớt, đảo mắt đã gần một canh giờ.

Kiều Tam mặc dù thiên sinh dị bẩm, nhưng rốt cục cũng là tấm thân xử nam, không hiểu được dâm xảo kỷ năng lại vừa liên tiếp đẩy mấy trăm lần.., rốt cục cũng không khống chế được ngọn núi lửa dục tình bộc phát ra,.

"Không….không nên, không nên xạ vào bên trong! " Khanh Nương mặc dù đã rũ rượi vô lực, nhưng mật huyệt lại càng thêm mẫn cảm.

" Nha…" Tiếng kêu lớn của nam nhân quanh quẩn tại không trung, Kiều Tam mặc kệ mọi việc vẫn mạnh mẽ tiến về phía truớc.

" Ôi…Tam đệ! " Tâm ý tương thông, Khanh Nương cảm ứng được sự kiên định của tiểu thúc trước sự cầu khẩn của mình, tâm hồn tuyệt sắc giai nhân không khỏi mềm nhũn, bất đắc dĩ đành buông rơi lòng phản đối, ngọc môn không hề giãy giụa, hoa tâm hoàn toàn bị khai phát ngược lại hoan hô mở ra tiểu khẩu, chuẩn bị đón nhận dục vọng sôi trào của tình lang tiến vào.

" Ách…" Cơ hồ Kiều Tam cắn răng kêu lên một tiếng đau đớn, sát na chờ mong rốt cục bộc phát.

Ngay lúc dòng dung nham phún xạ, một luồng khí nóng quái dị đột nhiên tiến vào mi tâm Kiều Tam, trong lúc này tiểu thúc đang bị hãm trong cơn cao trào, cũng như tẩu tẩu đang mê loạn xấu hổ, đều không chú ý tới, mi tâm của "đại đảm Tam " đột nhiên hiện ra một dấu huyết ấn to bằng đầu ngón tay, sau đó có một luồng ánh sáng hồng lóe ra một lát, rồi theo dấu huyết ấn không một tiếng động ẩn lại vào mi tâm.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.