Điện Đức Hoàng (Trần Hùng)

Chương 17: Chương 17




Hôn lễ thế kỷ, chính thức bắt đầu!

Mọi người đều nhìn vào màn hình lớn.

Người của nhà họ Lâm cũng nhìn chằm chằm về phía đó, mong đợi diện mạo của người siêu giàu và vợ của anh.

“Đùng đoàng..”

Trên màn hình chiếu cảnh pháo hoa.

Giây tiếp theo, hình ảnh phát trực tiếp bên trong hôn lễ ở Lâu Đài Trên Mây hiện trên màn hình lớn.

“Đó chính là người siêu giàu và vợ của anh ta.”

“Đẹp trai quá, đẹp gái quá!”

Xung quanh kinh ngạc ồ lên.

Người siêu giàu cuối cùng đã xuất hiện, người vợ hạnh phúc nhất thế giới của anh, cũng xuất hiện trước mặt mọi người.

Trong màn hình, Trần Hùng và Lâm Ngọc Ngân nắm tay nhau giữa bầu không khí long trọng, đứng trên sân khấu bằng thủy tinh giống như trong cung điện, đón nhận sự chúc phúc của khách quý đông đúc.

Những khách quý đó, là những nhân vật đẳng cấp trong giới chính trị hoặc thương nhân nổi tiếng.

Trần Hùng mặc âu phục màu trắng, ngũ quan tuấn tú, khí chất tao nhã mê người, giống như bạch mã hoàng từ bước ra từ trong truyện tranh.

Còn Lâm Ngọc Ngân thì mặc váy cưới màu đỏ, rực rỡ chói mắt.

Tên của bộ váy cưới này là “Hoàng Hậu Hoa Hồng”, được chính tay Michelle – nhà thiết kế hàng đầu của thương hiệu Guci xa xỉ và cao cấp của nước Ý làm ra.

Trị giá ba mươi lăm tỷ!

Bộ váy cưới này kết hợp với thân hình cực phẩm và ngũ quan tinh xảo của Lâm Ngọc Ngân, tuyệt đối có thể gọi cô là cô dâu xinh đẹp nhất trên toàn thế giới.

Khoảnh khắc này, dường như cả thành phố đều đang hoan hô, đều đang điên cuồng.

Lúc những người của nhà họ Lâm nhìn hình ảnh đang phát trên màn hình lớn, toàn bộ đều ngây ngốc, hoàn toàn ngây ngốc.

Không thể dùng lời nào để diễn tả tâm trạng lúc này của họ.

Chấn động, mơ hồ, không thể tin được?

Từng người của nhà họ Lâm đều giống như bị yểm bùa, đứng im không nhúc nhích.

Họ chỉ cảm thấy máu huyết toàn thân đều đông lại.

“Đó là, Trần Hùng và Lâm Ngọc Ngân?”

Một lúc lâu sau, cuối cùng đã có người của nhà họ Lâm kinh ngạc kêu lên.

“Trời ơi, Trần Hùng, vậy mà chính là ông chủ đứng sau đã chi một tỷ rưỡi đô la Mỹ để mua Đại Hưng Thịnh, chính là người trẻ tuổi siêu giàu kia.”

“Lâm Ngọc Ngân, vậy mà chính là người phụ nữ may mắn nhất trên thế giới.”

Lúc này, Lâm Danh Sơn, Lâm Tú Minh cùng những người khác đã định thần lại.

Sắc mặt Lâm Tú Minh trắng bệch, sự đố kỵ trong lòng đã khiến cô ta sắp điên lên rồi.

Từ nhỏ đến lớn, cô ta cái gì cũng không bằng Lâm Ngọc Ngân, khó khăn lắm mới nhân chuyện của sáu năm trước để giẫm đạp Lâm Ngọc Ngân.

Bây giờ, Lâm Ngọc Ngân lại may mắn trở thành người phụ nữ của người siêu giàu.

Chuyện này bắt Lâm Tú Minh phải chấp nhận như thế nào chứ?

“Không thể nào, chuyện này không thể nào, Trần Hùng, sao lại là người siêu giàu kia?”

“Lâm Ngọc Ngân dựa vào cái gì mà có thể trở thành vợ của người siêu giàu?”

Vẻ mặt Lâm Tú Minh hung tợn, gào thét giống như ác quỷ.

Còn Lâm Văn Dương thì lập tức kéo Lâm Danh Sơn dậy: “Cha, phát tài rồi, nhà họ Lâm chúng ta lần này phát tài rồi.”

“Trần Hùng, là cháu rể của cha.”

“Cha còn ngẩn ra làm gì vậy? Chúng ta nhanh chóng vào trong, tham dự hôn lễ của họ.”

“Phải phải phải.”

Lâm Danh Sơn gật đầu lia lịa, sau đó ưỡn ngực, cao ngạo đi về phía cửa lớn của khách sạn.

Giống như lúc nãy, họ lại một lần nữa bị bảo vệ chặn ở cửa.

Lần này, nhóm người của Lâm Danh Sơn nói chuyện tràn đầy tự tin:

“Đám chó coi cửa các anh, mau nhường đường, người siêu giàu và vợ cậu ta đang cử hành hôn lễ bên trong, là người nhà họ Lâm chúng tôi đấy.”

“Còn dám cản đường, cẩn thận lát nữa đánh gãy cái chân chó của các anh.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.