Điện Đức Hoàng (Trần Hùng)

Chương 1100: Chương 1100: Mua hết toàn bộ




“Cẩn Lương.”

Trong lòng Thích Trùng lẩm nhẩm hai chữ này, rất nhanh, cả người anh ta giống như bị sét đánh.

Xưng hô như thế này thật sự là quá mập mờ, cho nên làm thế nào đi chăng nữa thì Thích Trùng cũng không thể mở miệng gọi được.

“Cô chủ, tôi không thể gọi được.”

Tô Cẩn Lương cũng không tức giận, nói: “Thích Trùng, một ngày nào đó anh sẽ gọi tôi như vậy.”

“Được rồi, anh đi tắm thay quần áo khác, lát nữa đi cùng tôi đến chỗ này.”

“Đi đâu vậy cô chủ?”

Tô Cẩn Lương trả lời: “Đi tìm một nhóm người rất mạnh, đám người này có thể đối phó với người của Trần Hùng. Trần Hùng còn sống thì tôi không ngủ yên được.”

Nửa tiếng sau, Tô Cẩn Lương và Thích Trùng đều đã thay một bộ quần áo sạch sẽ đi ra từ trong biệt thự, hai người lên chiếc Bentley màu đỏ lái ra khỏi biệt thự.

Khu biệt thự cạnh hồ Tây Tử là khu biệt thự mới được khai phá ở Tô Hàng.

Khu biệt thự này được mở rộng rất lớn, chiếm diện tích vô cùng rộng, hơn nữa bất kể là hình dáng hay chất lượng của những căn biệt thự được xây dựng ra đều không tệ.

Nhưng biệt thự trong khu này lại không bán chạy, mặc dù nó tên là bên bờ hồ Tây Tử nhưng thật sự vẫn cách hồ Tây Tử một khoảng không gần.

Những năm gần đây tốc độ phát triển của vùng Tô Hàng này vô cùng nhanh, đặc biệt hồ Tây Tử này là một khu du lịch nổi tiếng trong nước nên càng vô cùng náo nhiệt.

Cho nên có lẽ trước đó nơi này đã được khai phá, bây giờ xuôi theo xung quanh hồ Tây Tử đã sớm xây dựng không ít biệt thự và nhà cao tầng, hơn nữa từ mấy năm trước việc buôn bán cũng đã tương đối phát đạt.

Nhưng trong những năm gần đây, đi đôi với sự bão hòa trên thị trường và việc những vị trí tốt trong cùng khu vực đã sớm bị các công ty bất động sản khác chiếm hết. Nhà đầu tư của bờ hồ Tây Tử nghĩ rằng việc kiếm tiền từ xây sửa biệt thự này đã không còn quá thực tế nữa.

Đến bây giờ, đừng nói là bán ngay cả cho thuê được căn biệt thự này thì cũng vô cùng khó khăn.

Lúc này, một mình Trần Hùng đang đi vào trong bộ phận kinh doanh của khu biệt thự bờ hồ Tây Tử.

Nhân viên kinh doanh của bờ hồ Tây Tử đi đến chào đón có vẻ tương đối nhiệt tình.

Không còn cách nào khác, tình hình bây giờ không cho phép bọn họ kiêu ngạo, dù sao thì biệt thự của mình cũng không bán được nên bọn họ không có tư cách để làm giá.

Vì vậy lúc Trần Hùng tiến vào lập tức có một đám nhân viên kinh doanh đi đến vây quanh anh đưa nước bưng trà, hỏi han ân cần vô cùng nhiệt tình.

“Chào anh, xin hỏi anh đến đây muốn mua biệt thự đúng không? Ở chỗ của chúng tôi kiểu nào cũng có, vị trí và hướng cũng tốt, hơn nữa phía trước còn có thể nhìn thấy cảnh đẹp của hồ Tây Tử, mặc dù khoảng cách hơi xa một chút nhưng không có cái gì cản tầm nhìn hết. Hơn nữa bây giờ công ty của chúng tôi đang có chương trình ưu đãi nên giá cả vô cùng tốt.”

“Thưa anh, nếu như anh nhìn trúng căn nào thì cứ nói với tôi, chắc chắn sẽ khiến cho anh hài lòng.”

Nhân viên kinh doanh vừa nói vừa dẫn Trần Hùng đến chỗ bàn cát, nói thao thao bất tuyệt, miệng lưỡi lưu loát, ba hoa chích chòe.

Trần Hùng nhận lấy ly nước mà người bên cạnh đưa cho rồi uống một ngụm, anh hỏi: “Khu biệt thự bờ hồ Tây Tử này của các người có tổng cộng bao nhiêu căn biệt thự?”

Tên nhân viên kinh doanh này vội vàng trả lời: “Tính luôn những căn kết hợp và biệt thự độc lập thì có tổng cộng hơn tám mươi căn.”

“Ừm.”

Trần Hùng gật đầu một chút, sau đó uống hết ly nước trong tay: “Chỉ có hơn tám mươi căn, xem ra khu biệt thự này cũng không lớn lắm.”

“Không lớn sao?”

Nhân viên kinh doanh này lập tức có chút mất hứng, quả thật là khu biệt thự bờ hồ Tây Tử này hoàn toàn không lớn nhưng ở nơi tấc đất tấc vàng như bờ hồ Tây Tử này thì diện tích như thế cũng không tính là nhỏ.

Hơn nữa đây chính là biệt thự, không phải nhà cao tầng, quy mô hơn tám mươi căn đã là tốt lắm rồi.

“Thưa anh, tôi cảm thấy ở trong biệt thự thì nên chú ý đến hoàn cảnh xung quanh, càng nhỏ thì các biện pháp bảo vệ càng tốt. Nếu như anh mua một căn biệt thự ở chỗ này thì chắc chắn sẽ được hưởng thụ rất nhiều đãi ngộ mà những khu biệt thự lớn hơn khác không có.”

Trần Hùng gật đầu nói: “Nói vậy cũng đúng, hơn tám mươi căn gần như cũng đủ rồi.”

“Vậy được, anh đi chuẩn bị hợp đồng một chút đi, tôi mua hết toàn bộ khu biệt thự bờ hồ Tây Tử này.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.