Điện Hạ Nhà Ta Có Chút Ngoan

Chương 113: Chương 113: Tiểu mỹ nhân ngư bệnh kiều (31)




Editor: Nha Đam

Trên đường quay về phòng, hai người vừa lúc đụng phải Tây Á.

Tây Á ngước mắt trong nháy mắt, ngây ngẩn cả người.

Thiếu niên trước mặt, có mái tóc dài màu lam ngọc, đôi mắt màu xanh ước biển giống như dá quý được chế tác tinh, so với sao trời còn lộng lẫy hơn.

Bên trong hình như có ngân hà lưu chuyển, thâm thúy mê người.

tầm mắt hắn không chút để ý ở trên người cô dừng lại một giây, liền thu hồi ánh mắt, ôm cô gái trong lòng ngực mắt nhìn thẳng bỏ qua đối phương.

Dung mạo hắn quá đáng xuất sắc, khiến Tây Á nhất thời sững sờ ở tại chỗ.

Chờ đến khi cô ta phản ứng lại, đối phương đã ôm cô gái kia vòng qua người cô ta.

Tây Á quay đầu, ánh mắt vẫn còn dư lại sự sửng sốt cùng kinh diễm, cô ta gọi đối phương lại: "Anh...... Đứng lại!"

Tiểu mỹ nhân ngư dừng bước chân lại, lông mày xinh đẹp bởi vì bị quấy rầy mà nhăn lại.

Thiếu niên cũng không có ý định đáp lại đối phương, chỉ là sắc mặt hơi hơi lộ ra chút bất mãn, tiếp tục bình tĩnh ôm cô gái trong lòng ngực rời đi.

Phong Thiển nghe được thanh âm của Tây Á, chớp chớp mắt.

Tây Á thấy tiểu mỹ nhân không để ý đến cô chút, vừa bực tức, vừa xấu hổ.

Cô ta bước nhanh chạy đến trước mặt hai người.

Tây Á thở phì phò, cô ta nâng cằm, ánh mắt từ trên cao nhìn xuống tiểu mỹ nhân ngư.

Tầm mắt lại đột nhiên dừng ở người con gái đang ở trong lòng của tiểu mỹ nhân ngư.

Cô ta hơi hơi nhíu nhíu mày.

"Anh là ai?"

Tây Á nhìn về phía tiểu mỹ nhân ngư, trong thanh âm mang theo vài phần chất vấn, đồng thời cũng có vài phần thật cẩn thận thẹn thùng.

Đôi mắt màu lam nhạt mang theo vài phần si mê.

Tuy rằng cô ta đã ở cực lực che dấu, nhưng mà hiển nhiên là hiệu quả cực nhỏ.

Nghe vậy, Phong Thiển từ từ dò đầu ra từ trong lòng tiểu mỹ nhân ngư, nghiêng đầu xem.

Đôi mắt đen nhánh của cô đối diện với đôi mắt màu lam nhạt của Tây Á.

Tây Á sửng sốt.

Cô ta lúc này mới nhớ tới, trước đó không lâu cô nghe nói qua, Phong Thiển mang theo một vị khách nhân trở về.

Nhưng mà, cô ta chưa bao giờ gặp qua cái gọi là khách nhân này, cũng không để ở trong lòng.

Chính là, ai có thể nghĩ đến, sẽ là một thiếu niên đẹp đến mức tận cùng như thế này.

Chỉ là liếc mắt một cái, liền có thể khiến người ta tim đập thình thịch.

Cô nhìn nhìn em gái kế tiện nghi của mình.

Phong Thiển mím môi.

Cô ta đây là...... Coi trọng mảnh nhỏ?

Ánh mắt Phong Thiển có chút phức tạp, cũng mang một chút rối rắm.

Tiểu mỹ nhân ngư ôm cô, hắn rũ mắt, trong ánh mắt đều là dung nhan của cô.

Về phần Tây Á, xin lỗi nha, hắn không rảnh đi để ý tới.

Vẫn là tiểu cô nương trong lòng ngực càng thêm đáng yêu.

Phong Thiển lại nhìn Tây Á liếc một cái, tầm mắt đối phương dừng ở trên người tiểu mỹ nhân ngư, tùy ý mà đánh giá.

Phong Thiển nhấp môi, không hiểu sao có cảm giác thật không thoải mái.

Tầm mắt của Tây Á, thực chán ghét.

Cô gái nhỏ phồng má, tay nhỏ đột nhiên gắt gao ôm lấy cổ tiểu mỹ nhân ngư, đầu dán vào cằm tiểu mỹ nhân ngư.

Cô nghiêng đầu nhìn về phía Tây Á.

Thanh âm mềm mại thêm chút hung dữ: "Anh ấy là của tôi!"

Đôi mắt xinh đẹp của cô trừng đến tròn trịa, bộ dáng hung dữ ngược lại là có vẻ thập phần đáng yêu.

Tây Á ở một bên thần sắc cứng đờ.

Nghe được lời nói biểu thị công khai chủ quyền của cô như vậy, tiểu mỹ nhân ngư sung sướng mà cong cong mắt, hắn cằm nhẹ nhàng cọ cọ đầu cô, hầu kết hơi hơi lăn lộn, tiếng nói dễ nghe trầm thấp dụ hoặc: "Ừm. Anh là của em."

Cô phối hợp gật đầu.

Ừm, là của mình.

Tây Á: "......"

Cô ta rũ mắt xuống, móng tay dài đâm vào lòng bàn tay.

Thần sắc vặn vẹo, ghen ghét cùng oán hận đan chéo ở bên nhau.

Vì sao?

Dựa vào cái gì chị ta đều có thể có được đồ tốt nhất.

Thân phận, địa vị, sự sủng ái.

Ngay cả nam nhân, cũng xuất sắc như vậy, không có người nào có thể so sánh.

Buồn cười cô còn tự cho là đúng, mình đã đoạt được vị hôn phụ mà chị ta luôn yêu thương.

Quanh người Tây Á là hơi thở trầm thấp.

Mà bên kia.

Tay tiểu mỹ nhân ngư ôm cô hơi hơi dùng sức.

Hiện tại hắn chỉ nghĩ...... Không kiêng nể gì hôn môi cô gái trong lòng ngực.

Cô ấy sao lại có thể, đáng yêu như vậy?

******

Cuối chương này tác giả có giải thích tại sao lại không có "Tiểu mỹ nhân ngư bệnh kiều (29)" là do bị ẩn nhé ╥_╥, thế nên nội udng chương trước nó mới bị cắt ngang như vậy

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.