CHƯƠNG 23: ĐẤU CỜ, NHẮN LẠI
Trần Cảnh ở trên biển ngây người hơn nửa tháng, tuy rằng Trần Cảnh còn rất trẻ, nhưng là nói tiếp số lần hợp tác không ít, lần này giằng co thời gian lâu vậy đúng là hiếm thấy.
Trong lòng Trần Cảnh còn băn khoăn quay về Nam Kinh, nhiều nhất tiếp qua một tháng nữa là Lý Dịch Chi đã phải đến Nam Kinh tham gia trận đấu, anh không muốn bỏ lỡ cùng Lý Dịch Chi gặp mặt.
Lý Dịch Chi là người có lòng tự trọng rất mạnh, chỉ cần là sự tình đã gật đầu đồng ý thì cũng sẽ không đổi ý, cũng sẽ không làm không được, anh ấy nếu đã đáp ứng đồ đệ sẽ đi Nam Kinh thi đấu, mấy ngày đó sẽ tích cực mà chuẩn bị chiến đấu.
Trong Kỳ xã mặc dù có rất nhiều Kỳ hữu mộ danh mà đến, nhưng đại đa số trình độ đều ở mức độ không chuyên, nên Lý Dịch Chi đem Kỳ xã giao cho Lý Trận, mỗi ngày ở nhà học đánh cờ phục bàn.
Có lẽ là có thể hồi phục thị lực đúng là một sự việc vô cùng tốt, ít nhất anh học đánh cờ không cần người khác nói cho mình nghe, có thể nhìn được bàn cờ cảm giác thật tốt.
Ngoại trừ nghiên cứu kỳ phổ, tay cũng không thể quen được, lúc này ưu điểm của Cờ vây online liền phi thường rõ ràng, kỳ phong uyên thâm, cái dạng cao thủ gì cũng không khó tìm, không thiếu đại sư chuyên nghiệp khoác áo ra trận.
Lý Dịch Chi login, tên của đồ đệ nhỏ là màu xám, nhưng có để lại lời nhắn cho anh, nói cậu ta mấy ngày nay ở bên ngoài, công tác xuất hiện một chút vấn đề, thời gian rất cấp bách không thể login, làm cho anh cố gắng chuẩn bị chiến đấu.
Bình thường đồ đệ nhỏ này thiếu từ ít tiếng, lúc đấu cờ chém giết tuyệt không nương tay, tính cách cũng tương đối lãnh đạm, duy độc lúc thời điểm khuyên nhủ mình dự thi thì nói nhiều một chút, thật giống như một dạng Trần Cảnh bé của năm đó.
Lý Dịch Chi cho cậu ta lại một cái tin nhắn, để cho cậu ta chuyên tâm công tác.
Sau khi hồi đáp tin nhắn, Lý Dịch Chi chuyển ra mấy bàn cờ xem ván cờ một chút, Cờ vây online ngư long hỗn tạp, hiện nay trong mấy bàn cờ Lý Dịch Chi đấu, cũng chỉ có cùng đồ đệ và Diệp Dương Dương hai người này là tương đối chuyên nghiệp một chút.
Lý Dịch Chi bình thường không chú ý tin tức cờ vây lắm, cũng không biết Diệp Dương Dương chính là Diệp Nhiên Ngũ đẳng gần đây tương đối náo nhiệt.
Kỳ thật nói đến Diệp Nhiên, Lý Dịch Chi cùng anh coi như là bạn cùng lớn, Diệp Nhiên nguyên quán chính là Bắc Kinh, hơn nữa là một đứa trẻ lớn lên ở địa phương tứ hợp viện, khi còn bé phi thường tinh nghịch, nhảy lên mái nhà lật ngói chỉ cần là sự tình gây chuyện anh ta tất cả đều sẽ làm.
Diệp Nhiên là gia đình mồ côi cha, ở loại thời đại này cha mẹ ly dị còn phi thường hiếm thấy.
Diệp Nhiên từ nhỏ không có cha, mẹ tính tình tương đối cổ quái, hơn nữa dễ nóng nảy, cùng tất cả những hàng xóm láng giềng đều không hợp.
Diệp Nhiên thường xuyên bởi vì một chút việc nhỏ mà bị mẹ ra sức đánh một phen, mỗi lần đánh xong mẹ anh còn sẽ một bên mắng anh một bên khóc, Diệp Nhiên khi còn bé không hiểu chuyện, lúc bị đánh thật sợ hãi, lúc bị mắng không thể lý giải, qua đau đớn cũng liền quên ngọn nguồn, lần tới tiếp tục tinh nghịch lại tiếp tục bị đánh.
Sau này Diệp Nhiên trưởng thành một chút, tuy rằng tính cách vẫn là tùy tiện, vô tư tới vô tâm, thấy người liền thích cười, nhưng cũng không dám tinh nghịch, anh ta sợ cái cảm giác mẹ chỉ trích mình.
Giống như là bởi vì mình, cha mới rời khỏi mẹ, Diệp Nhiên không biết mình rốt cuộc đã làm sai cái gì.
Bộ dáng của Diệp Nhiên rất giống mẹ, mẹ tuy rằng tánh khí nóng nảy, nhưng người trong hẻm nhỏ cũng không thể không thừa nhận, đó là một mỹ nhân, trưởng thành có dấu hiệu của xinh đẹp, vì thế khi Diệp Nhiên còn bé mặc dù tinh nghịch, nhưng bộ dáng đáng yêu thanh tú, nhất là ánh mắt sáng trong suốt, đen trắng rõ ràng, khiến cho người khác cũng không thể ngoan tâm đến trách cứ anh được.
Lúc Diệp Nhiên mười tuổi, có người ngẫu nhiên nhìn thấy anh ngồi xổm trước đầu hẻm nhỏ nhìn nhóm người già chơi cờ vây, nên mơ hồ bị khai thác đến nơi khác học cờ vây.
Mẹ của Diệp Nhiên cũng không có để ý đứa con nhỏ hay không nhỏ, có ở nhà hay không bên người, thậm chí muốn cho anh đi mau lên, chẳng qua trong nhà bỏ ra không nổi học phí đàn tràng.
Người khai thác Diệp Nhiên đi là một đại sư cờ vây tương đối có danh vọng, nói Diệp Nhiên vừa nhìn chính là người thông minh, về sau nhất định có thể thành người tài, coi như mình bỏ tiền ra, cũng muốn để cho anh học cờ vây, vì thế cứ như vậy, Diệp Nhiên một mình đến nơi khác, sau khi vừa đi, thẳng đến hiện tại Lý Dịch Chi cũng chưa gặp lại anh ta.
Lý Dịch Chi muốn ở trên Internet tìm người chơi cờ, bởi vì đồ đệ không ở, Than Bánh lại thật lâu không có lên mạng, vì thế cái thứ nhất nghĩ đến chính là Diệp Dương Dương.
Nhưng trạng thái của Diệp Dương Dương biểu hiện đang ở trong phòng, hiển nhiên đang ở trong ván cờ, vì thế Lý Dịch Chi đành phải tùy tiện chọn một cái phòng đi vào, bên trong có một người đang đợi đấu cờ.
Sau khi Lý Dịch Chi đi vào đối phương phản ứng rất nhanh, liền bắt đầu ngay.
Đối phương là một Thất đẳng online, thoạt nhìn tựa hồ mang vẻ của một cao thủ, có điểm tích lũy rất cao, nhưng sau khi bắt đầu Lý Dịch Chi liền không nhịn được cau mày, trình độ này thấy thế nào cũng không thể có bộ dạng của Thất đẳng.
Rất nhanh Lý Dịch Chi liền phát hiện, kỳ thật không phải là đối phương trình độ có bao nhiêu cao, hạ cờ có bao nhiêu giỏi, mà là đánh lừa đùa giỡn rất lợi hại.
Cờ vây online có đẳng cấp, có tích lũy điểm, cứ như vậy rất nhiều người chơi không thắng cờ, nhưng lại muốn hướng đến đẳng cấp mà bắt đầu đánh lừa đùa giỡn chuyện mờ ám.
Trước khi Lý Dịch Chi vào phòng bên trong đã có người, điều này nói lên đối phương là chủ nắm đen, có thể lựa chọn thời gian hạ của một người chơi.
Nói chung là không quy định thời gian hạ của một người chơi, mà người này thì đem thời gian hạ của một người xác định chỉ có nửa tiếng đồng hồ, rất nhiều trận đấu trong một thời gian hạ của một người là năm mươi phút, kỳ thủ còn phản ánh loại thời gian này khiến cho anh ta cảm thấy rất áp lực, huống chi nửa tiếng đồng hồ.
Vượt quá thời gian, hệ thống lập tức nhảy ra chữ quân đen đã thắng.
Lý Dịch Chi lần đầu tiên gặp phải tình huống như thế, trước kia khi còn bé ở Đàn tràng học tập, tuy rằng cũng rèn luyện trên Internet, nhưng thời điểm này Cờ vây online đã tương đối hoàn thiện, không hề chỉ trông vào tích lũy điểm lên đẳng, mà còn phải chú ý tỉ lệ thắng thua.
Loại tình huống này bản thân phải gọi quản lý mạng đến, nhưng diễn đàn cờ vây người rất nhiều, hội viên đều phải xếp hàng, huống chi là phi hội viên không có nạp đủ tiền.
Lý Dịch Chi rời phòng, tuy rằng chỉ là một ván nho nhỏ thắng thua, nhưng trong lòng anh rất không thoải mái, mặc kệ là ở đâu, đều có bởi vì danh lợi thậm chí chỉ vì điểm tích lũy hư cấu mà lục đục với nhau, hoặc là hãm hại người khác, việc này mặc kệ là đời trước hay đời này, đều không có gì khác nhau.
Lý Dịch Chi cũng không biết hôm hay có phải hay không phá lệ xui xẻo, ván cờ thứ hai cũng đụng phải người đánh lừa đùa giỡn, đem tốc độ một phút đồng hồ hạ của một người đổi thành một trăm cho một người, như vậy càng nhanh, Lý Dịch Chi vừa mới hạ một quân, đã bị đá ra khỏi phòng.
Tâm tình kém tới cực điểm, Lý Dịch Chi theo bản năng muốn tìm tiểu đồ đệ trò chuyện, nhưng đối phương vẫn cứ biểu hiện không login, Lý Dịch Chi chỉ đành từ bỏ.
Vừa định rời mạng đi học đánh cờ, hệ thống nhảy ra một cái khung đối thoại, Diệp Dương Dương cửu đẳng mời ngài đấu cờ.
Lý Dịch Chi dừng một chút vẫn là tiếp nhận yêu cầu, rất nhanh tiến vào phòng.
Hai người cũng không lời vô ích, mà lập tức bắt đầu chơi cờ, Lý Dịch Chi mới vừa rồi bị hai bàn kích thích, cho dù anh có rộng lượng đi nữa, trong lòng cũng khó tránh khỏi có thuốc súng.
Diệp Dương Dương vừa lên cũng cảm giác được, hôm nay hạ ván cờ này có chút nổi lên khí thế phong vũ, cái người khoác áo gọi ‘Phái Thần’ này cách thức hạ cực kỳ bưu hãn, hơn nữa tính toán đường đi tinh thông chuẩn xác, thường xuyên xuất liên tục diệu thủ, Diệp Dương Dương có chút kiên trì không nổi anh ta tiến quân đột phá, nhưng lại rất hưng phấn khi tìm được một đối thủ mạnh.
Lý Dịch Chi căn bản không chú ý, chỉ là chuyên tâm xem bàn cờ, hai người cũng rất tập trung tinh thần, trong phòng kỳ hữu vây xem lại tiến vào một người, đúng là Trần Cảnh tranh thủ login.
Trần Cảnh login, vị trí của Lý Dịch Chi lại là ở trong phòng, thời gian chơi cờ vây thường rất lâu, một giờ tiêu diệt đều là đấu cờ của cao thủ cùng nghiệp dư, nếu như là cao thủ gặp cao thủ, thông thường sẽ chém giết một ngày cũng nói không chừng.
Trần Cảnh chỉ là tranh thủ login, bời vì đã có vài ngày không thể login, anh không thể nhìn thấy Lý Dịch Chi sẽ cảm thấy trong lòng không thoải mái, cho nên mấy ngày nay mất ăn mất ngủ chuẩn bị nói chuyện hợp tác, để phải nhanh chóng chạy về Nam Kinh, không muốn chậm trễ thời gian thi đấu.
Trần Cảnh phát hiện lúc anh vào ván cờ, không thể không nói trong lòng có chút nho nhỏ thất vọng, toàn cục là vài tiếng, vậy lúc anh logout thì gần như Lý Dịch Chi cũng ra không được.
Vào phòng, không nghĩ tới người Lý Dịch Chi đấu cờ vậy mà lại là Diệp Dương Dương, như vậy đối thủ có trình độ thời gian giằng co càng lâu hơn, tuy rằng không thể cùng Lý Dịch Chi trò chuyện, bất quá Trần Cảnh nhìn bàn cờ của hai người, trong lòng vẫn là kìm nén không được vui sướng.
Nửa tháng này Trần Cảnh login chấm chấm rời rạc, vẫn không biết Lý Dịch Chi chuẩn bị rốt cuộc thế nào, hôm nay thấy được trận đấu cờ này, khó tránh khỏi có chút kinh ngạc, cờ vây đối với Lý Dịch Chi mà nói quả thực chính là dễ như trở bàn tay, vấn đề ở chỗ anh ấy rốt cuộc dùng cái loại tâm trạng gì mà hành xử.
Chỉ trong thời gian ngắn ngủi nửa tháng, Lý Dịch Chi đã muốn có thể cùng nhân vật truyền kỳ trên Cờ vây online địa vị ngang nhau.
Trần Cảnh nhìn ván cờ cũng không khỏi tập trung tinh thần vào đó, mỗi một bước phân tích tính toán đường đi của Lý Dịch Chi, mỗi một lần diệu thủ đều làm cho Trần Cảnh có một loại nhiệt huyết sôi trào.
Chỉ xem nửa giờ Trần Cảnh lại không thể không logout ra, trước khi đi để lại cho Lý Dịch Chi lời nhắn.
Một bàn kết thúc đã là hơn tám giờ tối đồng hồ, trong phòng tập hợp rất nhiều kỳ hữu vây xem, kết quả khiến cho mọi người ồ lên, một người mới Tam đẳng vậy mà lại thắng, thắng một quân.
Trên diễn đàn rất nhanh xuất hiện một người phát lên bài post tên là ‘Đỉnh cao quyết đấu’, nói gần đây Đại Đao không login, nhưng lại có người mới trình độ bất phàm xuất hiện, rất nhiều người sôi nổi suy đoán cái người gọi Phái Thần này có phải hay không khoác áo Đại Đao, bởi vì kỳ phong của Phái Thần cũng rất bức người lạnh thấu xương.
Ở dưới người hồi đáp rất nhiều, tỏ vẻ vừa rồi vây xem ván cờ đến bây giờ còn rất kích động, đương nhiên cũng có tỏ vẻ khinh thường, nói Cờ vây online rất hạn hẹp, điều đó cũng có thể gọi là đỉnh cao quyết đấu sao?
Có người hiểu chuyện còn đi phỏng vấn một chút cảm nhận thua cờ, Diệp Dương Dương cũng không né tránh kiêng kị, chỉ gõ tám chữ, bị người nhiều chuyện cắt ra phát vào trong bài post ——
‘Phong mang sở chí, vô kiên bất tồi.’ (tài năng bộc lộ, không gì cản nổi)
Trong nhất thời, Cờ vây online biến thành thế vạc ba chân, Than Bánh, Phái Thần, Diệp Dương Dương người hâm mộ đếm không ít, rất nhiều người muốn tìm Đại Đao xuất hiện, để cho Đại Đao cùng Phái Thần đấu một ván cờ, không biết hai người kỳ phong mạnh mẽ hung hãn đấu cờ là có bộ dáng gì nữa.
Lý Dịch Chi liên tục nhìn chằm chằm máy tính vài tiếng đồng hồ, đôi mắt có chút khô khốc, vai cũng rất mỏi, không khỏi nhớ tới thật lâu trước kia, bản thân chỉ cần vào Kỳ xã ngồi trong khoảng thời gian lâu một chút, cũng sẽ bị Trần Cảnh khẩu khí già dặn lải nhải.
Tuy rằng khi đó anh còn là một người mù, nhìn không thấy bộ dáng Trần Cảnh, nhưng anh có thể tưởng tượng ra đó là một hồi biểu tình gì.
Hiện giờ nhớ tới không khỏi có chút thổn thức.
Lý Dịch Chi nguyên bản muốn tắt máy tính, không nghĩ tới hệ thống nhắc nhở có tin nhắn lại, là đồ đệ nhỏ.
Trong lúc anh đấu cờ, Thiên Nguyên đản đản thế nhưng login, đưa để lại cho anh một câu.
0 Thiên Nguyên 0: Sư phụ chú ý thân thể, thời gian học đánh cờ dài nhớ rõ ra ngoài đi lại một chút
Cuối cùng còn kèm theo cái mặt cười nhỏ, một trận nhã nhặn rất không thích hợp…