CHƯƠNG 52: LƯỠNG CÚC TƯƠNG NGỘ, TẤT XUẤT NHẤT ĐIỂU(1)
.
Cậu, Hàn Phong, một thanh niên tốt hai mươi lăm tuổi.
Cao một mét bảy mươi bảy, nặng sáu mươi hai ki lô gam, đập chai, nhà giàu, một hải quy(2) tiền đồ xán lạn.
Nguyện vọng là tìm được một anh chiêm to ngoại hình phù hợp cùng bên nhau.
Đáng tiếc… Vẫn chưa có kết quả…
Hàn Phong vẫn luôn nghĩ mình là một thanh niên tốt, đẹp trai không phải lỗi tại mình, nhà giàu cho đi du học cũng không phải lỗi tại mình. Ra nước ngoài bị bẻ cong, mê khoái cảm ở phía sau, giờ trở về lại không tìm thấy người chiêm to vừa ý cũng chẳng phải lỗi tại mình nữa.
Cậu vừa về là phải đi thám thính ngay những người nổi danh trong giới đồng tính, nhưng trong đám người có tiếng, số 0 thì nhiều, có được vài người 0,5, còn thuần 1 thì chỉ có ba người.
Đầu tiên là nổi danh quỷ súc mãnh nam Tiết Đồng, nghe nói Tiết Đồng rất mạnh mẽ, có thể làm người ta sướng đến chết. Đáng tiếc, lúc cậu về thì đã chậm chân, Tiết Đồng đã tìm được phu quân, cập bến mất rồi. Sau đó, vất vả bao nhiêu với có chút quan hệ với Tiết Đồng, người ta quả không hổ là quỷ súc, chơi cậu sống dở chết dở… đáng tiếc chỉ là dùng đạo cụ.
Người thứ hai nổi danh nữ vương, Chung Tình, đáng tiếc người này có khuynh hướng S, lại theo chủ nghĩa hoàn mỹ. Cùng hắn ta làm một lần rất đơn giản, nhưng bị hắn ta đá tốc độ còn nhanh hơn. Cậu mới leo được lên giường hắn ta một lần đã bị đánh giá không đáng một đồng, khiến cậu rầu lòng đến muốn đâm đầu vào tường cho rồi.
Người thứ ba, thôi… quên đi, từ nhỏ đã tắm với Vương Khải không biết bao nhiêu lần, dù bên ngoài tin vịt bảo Vương Khải mạnh lắm, nhưng mà cậu biết chiêm nhỏ mức đấy không ở trong phạm vi sắn bắn của cậu rồi.
Sau đó lúc thực tập lại vô ý phát hiện anh bác sĩ trong bệnh viện mình đang thực tập là một anh chiêm to, đáng tiếc nữa anh kia như lại là tình nhân của mãnh nam Tiết Đồng. Cậu biết cướp người yêu người ta là không đúng mà, nhưng mà với hấp dẫn của chiêm to, cậu vẫn muốn thử nếm chút, tiếc thay… hậu quả… thật thảm thiết sao.
Hàn Phong mặt dại ra ngồi trên giường khách sạn, nghe thứ mùi sót lại sau khi làm chuyện đó, trong đầu chỉ còn ngập đậu hũ hoa.
Trước đó… cậu đã làm gì vậy?
Nửa giường bên kia có một người đàn ông nửa nằm đang hút thuốc, vẻ mặt đầy thỏa mãn. Người này đẹp trai nhã nhặn, dáng người cũng là hạng nhất, kĩ thuật thì khỏi nói, đáng tiếc, hắn tên Đan Thanh – là một số 0 nổi danh.
Đan Thanh hút xong điếu thuốc, thấy Hàn Phong còn chưa hồi phục liền sờ sờ lưng cậu, nói: “Sao thế, lúc nãy chưa làm em thích hả?”
Hồn phách vừa bay đi đâu rốt cuộc đã trở lại, Hàn Phong nhảy dựng lên giật tay Đan Thanh ra, cưỡi trên người hắn quát: “Cmn, sao anh có thể làm vậy với tôi!!!”
Đan Thanh bình tĩnh như không, dập thuốc vào gạt tàn, đưa tay ôm cổ cậu hỏi: “Sao cơ?”
Cái kiểu giả mù sa mưa này của Đan Thanh khiến Hàn Phong giận tím mặt, mắng: “Anh biết rõ tôi là 0, vậy mà còn quyến rũ tôi, khiến tôi làm 1. Lại còn làm với anh những ba lượt?!”
Đan Thanh nâng chân, cọ cọ mông cậu, miệng nhẹ cắn vành tai cậu nói: “Em cũng không phải không thể làm 1, làm vài lần thì có làm sao? Mới rồi không phải biểu hiện cũng tốt lắm sao?”
“Nói như rắm, tôi là 0 đó!!!” Hàn Phong bi phẫn ngồi dậy, tự kéo tai mình ra khỏi miệng Đan Thanh.
“Em cũng có thể làm 1 mà.” Đan Thanh cười thật quyến rũ, tay bắt đầu sờ nơi khác.
“Tôi không muốn làm 1!” Cảm giác Đan Thanh lại đụng tới chiêm nhà mình, Hàn Phong nhanh chóng gỡ tay hắn ta ra.
“Nhưng em vừa mới làm rồi còn gì.” Đan Thanh lại sờ lên hạt đậu đỏ trên ngực cậu, thoải mái quá, Hàn Phong không cự tuyệt.
“Tôi không muốn mà? Là anh quyến rũ tôi!” Hàn Phong vừa nói vừa đánh giá Đan Thanh, cũng bắt đầu xuống tay.
“Có thể bị tôi quyến rũ thì em không phải thuần 0 rồi.” Đan Thanh ném cho Hàn Phong một cái liếc mắt đầy sắc tình, lại nhe răng cười.
“Ai bảo tôi không phải thuần 0, ngoài anh ra tôi còn chưa có đè ai bao giờ đâu.” Hàn Phong nghĩ đến lại tức, quyết cướp lại món nợ.
“Nói vậy là tôi lãi rồi ha, he he.” Đan Thanh di chuyển thắt lưng, một nơi đã dần cứng rắn cọ cọ trên mông Hàn Phong.
“Lời lãi cái rắm! Trả lại tôi mấy lần lúc nãy đi!” Hàn Phong cảm giác được, cũng bắt đầu xoay eo.
“Trả như nào đây?” Đan Thanh tay đặt trên cái của cậu, bắt đầu di chuyển.
“Anh đè lại tôi mấy lần là được.” Hàn Phong thấy có vẻ hấp dẫn, bắt đầu cúi đầu nhìn Đan Thanh.
“Tôi là thuần 0.” Đan Thanh ngoài miệng tuy nói vậy nhưng tay lại mò đến phía sau của cậu.
“Tôi có thể làm 1, anh cũng có thể.” Hàn Phong vốn không chịu thiệt bao giờ, quyết đòi lại hết món nợ lúc nãy.
“Phía sau ngứa rồi? Vậy tôi sẽ thỏa mãn em.” Ngón tay Đan Thanh ở phía sau cậu vẽ vòng vòng, Hàn Phong cao hứng cong mông chờ Đan Thanh tiến công.
Đan Thanh lật cậu xuống phía dưới, bắt đầu dùng tay tiến công. Hàn Phong nhìn chiêm Đan Thanh, kích thước (3) có vẻ cũng được, dù không phải loại chiêm to cậu thích, nhưng cũng không tồi.
Đến lúc Đan Thanh mặc đồ rời đi, Hàn Phong lại căm phẫn kêu gào: “Đan Thanh! Đồ khốn! Anh lại gạt tôi!”
Đan Thanh xoay người ném cho cậu một cái hôn gió, nói: “Tôi nói rồi, tôi là thuần 0. Hơn nữa, lúc nãy dùng tay làm vậy còn chưa thỏa mãn được em hay sao?”
Hàn Phong vô cùng bi phẫn đó, rất muốn nhào qua cắn Đan Thanh một miếng đó, nhưng vừa rồi bị Đan Thanh làm quá mạnh, eo cũng sắp đứt rồi, giờ căn bản không sức đâu mà lết khỏi giường nữa. Có thể vì Đan Thanh thường tự làm nên kỹ thuật mát xa tuyến tiền liệt đúng là hạng nhất, chỉ hai ngón tay mà khiến cậu sướng hết lần này đến lần khác.
Cảm giác thấm đến tận óc như này, những anh chiêm to trước đây đều chưa từng cho cậu, đúng là thích lên giời.
Đan Thanh nhìn vẻ mặt Hàn Phong dần trở lại, vui vẻ huýt sáo rời đi.
Hàn Phong thấy Đan Thanh đã đi khỏi mới tỉnh ngộ. Thề là lần sau gặp nhất định phải làm Đan Thanh đè mình mới hả, nếu không mình lỗ to rồi.
Đan Thanh là số 0 nổi danh trong giới đồng chí, đã duyệt qua vô số đàn ông, luôn chỉ có hắn áp bách người khác, chưa từng chịu lỗ bao giờ. Đáng tiếc người đi trên bờ sông tất có lúc trượt chân. Một tối, hắn bị một tên côn đồ đánh thuốc rất mạnh, sau đó đưa vào nhà vệ sinh làm, thuốc kia tác dụng quá mạnh khiến hắn “thượng mã phong”.
Còn may khi đó có bác sĩ Tô Đình Chi “bò lạc” vào đó cứu, hắn mới không chết oan uổng.
Sau đó, hắn liền nổi hứng với người được gọi là “người lừa” kia, nhưng mà hắn còn chưa có muốn đâm đầu vào chỗ chết, tranh người với tên quỷ súc kia, chỉ có thể âm thầm dõi theo. Sau đó hắn lại biết tin Tiết Đồng muốn thử lòng Tô Đình Chi, không nghĩ gì thêm liền đi xung phong, quyến rũ Tô Đình Chi.
Đáng tiếc, một thân tự tin tràn đầy, cùng người kia đi thuê phòng lại bị người ta ói cho đầy người, cuối cùng chỉ có thể thất bại mà lui bước, báo cáo lại cho trung tâm chỉ huy chiến lược bọn họ ở phòng bên.
Tiết Đồng thấy hắn như vậy, vui vẻ đi kiếm ông xã nhà mình, để lại tên bại trận là hắn cùng với Hàn Phong đến hóng bên cạnh.
Hàn Phong cười nhạo hắn một người đàn ông cũng không câu được, tức giận, hắn đảo mắt, nghĩ tới cách đánh bại Hàn Phong.
Hắn biết Hàn Phong là số 0, mà lại luôn muốn tìm chiêm to. Hừ, đắc tội hắn, hắn sẽ trả thù.
Nghĩ cách trả thù một số 0, không thể tìm một chiêm to 1 đến đè nó được, thế thì thành ra nó lãi rồi, cách trả thù chính xác nhất là làm cho số 0 này biết thế nào mới là cực phẩm 0.
Thế là, hắn câu kéo Hàn Phong, để Hàn Phong làm 1.
Nói thật ra, trước đây vẫn luôn cảm thấy Hàn Phong là một thằng ranh đáng ghét, nhưng giờ thử, cũng cảm thấy Hàn Phong nếu làm 1 cũng là một số 1 không tồi. Hàn Phong đẹp trai, dáng cũng đẹp, chiêm cũng không nhỏ. Giờ 1 tốt khó tìm, hiếm khi lại kiếm được người thân thể hòa hợp như này, vậy hay bẻ Hàn Phong thành 1 dùng luôn ha?
Đan Thanh bắt đầu tính toán nhẩm bảng cửu chương trong lòng.
Sau đó một thời gian, quan hệ giữa Hàn Phong với Đan Thanh thật sự tiến triển, nguyên là hai tiểu 0 không đội trời chung quan hệ lại bắt đầu trở nên ám muội. Người trong bar phát hiện Hàn Phong đang ngồi trên đùi Đan Thanh, đòi Đan Thanh đè cậu, đúng là cả đám ngã ngửa rớt cả mắt kính.
Này này này… Đây là cái sự gì đây… Số 1 trên đời chết sạch rồi hay sao? Sao mà hai tên thuần 0 thế này giờ lại cùng nhau chứ?
Lão Khải đen mặt nhìn, trong đầu hiện ra cảnh Hàn Phong và Đan Thanh cùng nhau xài chung một cây song đầu long (4) mà mắc ói.
Hàn Phong chủ động chèo kéo thế này, Đan Thanh biết ngay là tên này muốn đòi lại món lỗ hôm trước, thế này thì tội gì mà không hưởng chứ. Vậy là hắn chủ động cắn câu, để xem Hàn Phong thích chơi thế nào.
Hàn Phong với Đan Thanh đi thuê phòng, vào phòng thì vui vẻ vuốt ve, lại 69.
Hàn Phong đẩy ngã Đan Thanh, muốn cưỡi lên, lại bị Đan Thanh sờ phía sau, sờ đến lúc sung sướng rồi, không cẩn thận lại đè Đan Thanh mất.
Kế hoạch trả thù thất bại, lại tới nữa.
Hàn Phong đem Đan Thanh mang về nhà, muốn trói Đan Thanh lại. Kết quả chính mình lại bị trói, chiêm lại thất thủ.
Kế hoạch trả thù tiếp tục thất bại, mà càng đánh càng hăng.
Khó có dịp Đan Thanh nói muốn đè cậu, kết quả lại là dùng đạo cụ. Nhưng Đan Thanh kỹ thuật cao siêu, chơi đạo cụ cũng rất tuyệt, khiến lúc cậu sung sướng muốn chết, chiêm lại bị chiếm dụng.
Kế hoạch trả thù lại thất bại, nhưng Hàn Phong vẫn không chịu buông tha.
Cứ như vậy, Hàn Phong lần nào cũng muốn làm Đan Thanh đè mình, mà đáng tiếc lần nào cuối cùng rồi cậu cũng đều bị bức làm 1.
Sau đó, Hàn Phong biết mình không thể đấu với Đan Thanh, cứ tiếp tục thế sẽ yêu hắn ta mất. Cậu âm thầm trốn đi kiếm người khác, mãi mới tìm được một người thì cuối cùng không hiểu sao lại thành ra Đan Thanh cùng cậu làm, anh kia đứng cạnh xem.
Trong một góc quán bar, Hàn Phong kéo quần áo Đan Thanh nói: “Đan Thanh, anh buông tha cho tôi được không, tôi không muốn liên quan với anh nữa đâu.”
Đan Thanh cười nở nụ cười hồ ly, ôm cổ Hàn Phong nói: “Tôi thích em, làm bạn trai tôi đi.”
“Đệch, anh một cái vạn năm 0, lại muốn cưa tôi?” Hàn Phong vô cùng tức giận, nói: “Trừ khi anh có thể đè tôi, không thì còn lâu tôi mới làm bạn trai anh.”
Kết quả, Đan Thanh lần đầu tiên trong cuộc đời làm 1.
“Chiêm anh bé thế, tôi chẳng cảm thấy gì.” Hàn Phong vẻ mặt buồn bực, rõ là cậu muốn Đan Thanh đè, mà đóa cúc đã quen với những thứ thô to của cậu đối với kích thước tiêu chuẩn của Đan Thanh lại không hứng lên nổi.
So với cậu, Đan Thanh còn buồn bực hơn, khiến vạn năm 0 hắn làm 1 đã quá lắm rồi, Hàn Phong còn kén cá chọn canh?
“Em là cái đồ cúc rỗng!” Đan Thanh tức giận thêm mấy ngón tay vào, Hàn Phong lúc này mới thích lên.
“Đan Thanh, tay anh làm sướng quá.” Ừm, đây mới chính là cảm giác cậu muốn mà.
Đan Thanh đen mặt, cảm giác Hàn Phong căn bản không phải muốn chiêm, mà là muốn tay mình, sớm biết vậy hắn đã không hi sinh lần đầu tiên phía trước của mình như vậy. Đan Thanh bực mình dùng tay chơi Hàn Phong, khiến Hàn Phong thích tới muốn bay lên giời.
“Tôi cho em thích rồi, em cũng phải chăm sóc tôi chứ, không thì không chơi với em nữa.”
“Chăm sóc như nào?”
“Đè tôi.”
Sau đó, Hàn Phong dọn sang ở cùng Đan Thanh, với các thể loại đạo cụ, hai người mỗi ngày chơi thật vui vẻ.
Hai người thành đôi, khiến vô số người câm nín.
Không phải nói “thụ thụ bất thân” sao? Sao hai người đó lại có thể thành đôi được cơ chứ?
.
.
Tác giả:
Tiểu kịch trường: “Bí mật lớn nhất của Đan Thanh”
Một ngày Hàn Phong gối đầu trên đùi Đan Thanh xem ti vi, vô ý hỏi: “Tên anh dị thật đấy, anh họ Đan?”
“Không, anh họ Trần.”
“Trần Đan Thanh? Tên này hợp với anh thật.”
“Là tên anh tự lấy.”
“Vậy tên thật anh là gì ? Em muốn lúc mình ở cùng nhau gọi tên thật của anh.”
“Em sẽ không đâu. Sắc mặt Đan Thanh không tốt.”
“Vì sao?”
Đan Thanh lấy chứng minh thư ra, Hàn Phong nhìn đến cái tên bên trên mà trợn tròn mắt: “Trần Kiến Quốc” (5).
“Ha ha ha ha ha ha ”
.
.
(1) “Lưỡng cúc tương ngộ, tất xuất nhất điểu…”: Hai cúc gặp nhau tất sẽ lòi ra một bạn chiêm, ý chung của cả chương này, hai bạn cùng là 0, nhất định phải có một bạn chịu xòe chiêm ra dùng, hẳn là Hàn Phong thua phải xòe ra rồi =)) Câu nàynghe nó có vẻ văn vẻ nên bạn muốn để nguyên, không muốn dịch ra hề hề.
(2) “Hải quy” này mình đã từng giải thích ở Bát điểm đương thì phải, ở đây lại gặp , là chỉ những người đi nước ngoài về, Hàn Phong là đi du học về.
(3) Xích thốn (尺寸, nguyên văn: ”好像尺寸还行”): tra ra thì xích (尺) và thốn (寸) là đơn vị đo 1尺=10寸=30,3 cm hoặc từ 尺寸 cũng để chỉ chung độ to – nhỏ kiểu như câu dịch ở trên, không biết chọn thế nào nên mình dịch vậy :3
(4) Song đầu long: hẳn đã đọc đến đây rồi thì đầu các bạn đã đủ đen để tưởng tượng được gậy “tự sướng” mà có hai đầu rồi ha =))
(5) Cái này đúng là cù người không có máu buồn mà :3 Có nhiều bạn hiểu nhưng hẳn cũng có nhiều bạn đọc xong đoạn truyện cười này vẫn chưa biết phải cười ở đâu ha. Căn bản lịch sử của cái tên “Kiến Quốc” này là từ hồi chiến tranh rồi giải phóng… các cụ vẫn hay thích đặt cho con, kiểu thể hiện tinh thần yêu nước đó, hồi đấy chắc đàn ông 10 người thì 3 người tên là Kiến Quốc, mà đặt cho người như Đan Thanh cái tên nghiêm túc này thì quả là liên quan, quá là có lỗi với chủ tịch Mao mà. :3