Điệu Thấp Làm Hoàng Đế

Chương 47: Chương 47: Lữ Bố chém ngược cường giả Tông Sư đỉnh phong




Lúc này Phương Lâm chỉ huy một ngàn nhân mã còn đang tuần tra Hắc Phong sơn, thuận tiện thu phí qua đường!

Lúc bọn người Phương Lâm ở trong núi rừng nghỉ ngơi! Đột nhiên thám báo truyền đến tin tức, ở phía sau có một chi tàn quân chạy tới Hắc Phong sơn!

- Đối phương có bao nhiêu nhân mã!

Phương Lâm đứng lên hỏi.

- Hơn hai ngàn nhân mã! Cầm đầu chính là vị Tần Hoàng phi sáng nay kia, mà lại giống như đằng sau có người đang đuổi giết bọn hắn!

Thám báo trả lời.

Phương Lâm nghĩ nghĩ, ánh mắt lộ ra vẻ kiên định:

- Ngươi lập tức trở lại bẩm báo Lang Chủ!

- Vâng!

Thám báo nhanh chóng chạy về Hắc Lang trại.

Phương Lâm lập tức chỉnh đốn đội ngũ, tiến lên tiếp ứng Tần Lâm Quân!

Lúc này đội ngũ Tần Lâm Quân còn đang nhanh chóng trốn về hướng Hắc Lang trại!

Đội ngũ hiện tại còn thừa lại hơn hai ngàn nhân mã, mà cơ bản đã bị thương thật nặng, không có sức tái chiến! Có hơn một ngàn huynh đệ lưu lại sơn cốc. Nhưng bây giờ không phải là thời điểm thương cảm, hai vị cường giả Tông Sư đỉnh phong của Chu gia Hà gia đang chỉ huy bốn ngàn nhân mã đuổi sát bọn họ không thả!

Lâm Ngọc Kiệt ở hàng trước nhìn thấy phía trước xuất hiện đội ngũ một ngàn người, ánh mắt sáng lên! Nhìn kỹ lại quả nhiên là người Hắc Lang trại!

- Vương phi! Là người Hắc Lang trại!

Lâm Ngọc Kiệt hô;

Tần Lâm Quân nhìn thấy địch quân ở phía sau đã theo tới trước mắt, lập tức nói:

- Ngươi bây giờ lập tức đi cầu cứu Hắc Lang trại!

Sau đó quay người đối mặt địch quân!

Quân đội sau lưng cũng bày ra đội hình, đối mặt địch quân!

Lâm Ngọc Kiệt gật đầu, cưỡi ngựa phóng tới Phương Lâm. Người còn ở phía sau truy sát trông thấy tình hình đội ngũ Tần Lâm Quân như thế không khỏi dừng lại. sau khi Lâm Ngọc Kiệt nhìn thấy Phương Lâm, hô lớn:

- Phương thủ lĩnh, chúng ta là người Tần Vương phủ, nữ tử phía sau chúng ta kia chính là Tần Vương phi, hiện tại có nghịch tặc dám đánh giết Tần Vương phi! Mời các vị hảo hán Hắc Lang trại giúp đỡ, chúng ta tất có thâm tạ!

Mà lúc này phía sau hai quân đối lập! Bầu không khí hết sức nghiêm túc. Tần Lâm Quân chăm chú nhìn đối diện, trong trong lòng nàng minh bạch lần này có thể là triệt để thất bại, nàng có thể chạy đi, nhưng thủ hạ của nàng sẽ ở lại đây. Tuy về sau mình có thể vì bọn họ báo thù, nhưng thua ở chỗ này, nàng sao có thể cam tâm, hi vọng Hắc Lang trại thần bí có thể giúp mình!

Mà đối diện, hai vị Tông Sư đỉnh phong Chu gia cùng Hà gia cũng ngừng lại, quan sát rừng rậm phía sau đội ngũ Tần Lâm Quân, không biết có mai phục hay không!

Hai người liếc nhau, đang định để cho thủ hạ vọt thẳng qua, phía sau Tần Lâm Quân chấn động một trận, bên cạnh xuất hiện đội ngũ một ngàn người xông lại! Chính là đội ngũ của Phương Lâm. Phương Lâm nghe lời Lâm Ngọc Kiệt nói, lập tức nhẹ gật đầu, suất lĩnh nhân mã vọt tới, nhưng vừa vọt tới phía trước trông thấy địch quân đối diện đông như kiến, hai người cầm đầu vậy mà tản mát ra khí thế Tông Sư đỉnh phong khủng bố! Nhất thời có thoái ý (ý lui)! Đáng tiếc không còn kịp nữa!

Cường giả đỉnh phong Chu gia trông thấy người tới cầm đầu chẳng qua là Tiên Thiên hậu kỳ, nhất thời cười ha hả:

- Tần Lâm Quân, đây là viện quân của các ngươi à, ha ha, lên cho ta!

Mà Hoàng Chí Trung cùng Liêu Hồng trong đội ngũ lửa giận ngút trời nhìn bọn người Tần Lâm Quân đối diện, bởi vì phụ thân bọn họ đều bị trọng thương!

Nghe thấy cường giả Chu gia hô, lập tức phóng tới đội ngũ Tần Lâm Quân!

Ánh mắt Tần Liệt sáng như đuốc cũng chỉ huy thiết kỵ xông tới. Mà Phương Lâm trông thấy địch quân đối diện cũng xông về phía mình, ánh mắt quyết tâm, lập tức chỉ huy các huynh đệ xông lên chém giết!

Nhất thời ba phương chém giết cùng một chỗ!

Nhưng bởi vì đối phương có cao thủ Tiên Thiên đông đảo, nhân số cũng nhiều, mà bên đội ngũ Tần Liệt từng người bị thương, cộng thêm đội ngũ Phương Lâm mới miễn cưỡng ngăn cản!

Tần Lâm Quân chăm chú nhìn hai vị Tông Sư cường giả của Chu gia cùng Hà gia.

Mà hai vị này không có động thủ, vẫn đang quan sát Tần Lâm Quân phải chăng còn có át chủ bài khác, nếu như một lần nữa bọn họ cũng không có may mắn như trước, có thể sẽ đi xuống tìm Lão Chu!

Ba người cứ thế đối kháng.

Mà đội ngũ Hoàng Chí Trung cùng Liêu Hồng chỉ huy đánh cho đội ngũ Tần Liệt cùng Phương Lâm liên tục bại lui, mắt thấy sắp bị đánh bại!

Tông Sư đỉnh phong Hà gia trông thấy tình huống như vậy cười ha ha:

- Tần Lâm Quân ngươi không nắm chắc lá bài tẩy của mình rồi!

Hai người liếc nhau đồng loạt ra tay, phóng tới Tần Lâm Quân!

Ngay tại thời điểm Tần Lâm Quân định dùng bí thuật!

Chỉ thấy một thanh vũ khí bay qua từ phía sau đâm về phía hai vị Tông Sư đỉnh phong!

Bọn họ dừng lại! Chỉ thấy một thanh Phương Thiên Họa Kích cắm ngay phía trước ở đội ngũ!

Mặt đất lập tức chấn động!

Phương Lâm thấy Phương Thiên Họa Kích, khí thế phóng đại! Hô:

- Là Lang Chủ!

- Lang Chủ đến rồi!

- Ngạo!

Quả nhiên chỉ thấy một đội kỵ quân lao đến, cầm đầu chính là Lữ Bố!

Chỉ thấy Lữ Bố vọt thẳng vào trong đội ngũ giận dữ hét:

- Cuồng đồ! Dám đụng đến người Hắc Lang trại của ta!

Đưa tay cầm lấy Phương Thiên Họa Kích vọt thẳng tới chỗ hai vị cường giả Tông Sư đỉnh phong!

Bọn người Tần Lâm Quân, Tần Liệt, Phương Tư Vũ. Lâm Ngọc Kiệt khiếp sợ nhìn Lữ Bố đầu đội tam xoa, tóc buộc Tử Kim Quan, người mặc áo bào màu đỏ lụa Tây Xuyên, khoác thêm áo da thú bên ngoài, eo buộc dây lưng linh lung sư vung vẩy Phương Thiên Họa Kích, như một mãnh tướng tuyệt thế!

Mọi người nhìn không chớp mắt!

Chỉ thấy Lữ Bố tản ra khí tức kinh khủng phóng tới hai vị cường giả Tông Sư đỉnh phong!

Tay cầm Phương Thiên Họa Kích trực tiếp chém về phía Tông Sư Hà gia!

Tông Sư đỉnh phong Hà gia nhìn thấy tuyệt thế mãnh tướng xông lại, giật mình dùng toàn lực ngăn cản!

Bành!

Lữ Bố - Tông Sư sơ kỳ trực tiếp chém cường giả Tông Sư đỉnh phong của Hà gia thành hai khúc!

Đội ngũ đang chém giết yên tĩnh lại không thể tin mà nhìn máu của Tông Sư đỉnh phong Hà gia đang rơi vãi ra trên thân Lữ Bố giống như Thần Ma kia!

Cường giả Chu gia kinh hãi, lập tức xoay người bỏ chạy! Nhưng làm sao kịp, bóng người kinh khủng sau lưng đã tới gần, chỉ có thể vội vàng quay người ngăn cản!

Cường giả Chu gia toàn lực bạo phát thực lực Tông Sư đỉnh phong, nhưng vẫn ngăn cản không nổi, ngắn ngủi đối bính cùng Lữ Bố mấy chiêu! Miệng phun máu tươi. Dưới mấy ngàn ánh mắt của người thuộc ba bên, Lữ Bố - Tông Sư sơ kỳ ngược sát cường giả Tông Sư đỉnh phong của Chu gia!

- Rống!

Người Hắc Lang trại rống giận!

Tất cả mọi người nhìn về Lang Chủ Hắc Lang trại phía trước, bóng người giống như Thần Ma kia!

Người bên địch quân trực tiếp vứt vũ khí, tranh thủ thời gian chạy trốn!

Đang lúc Phương Lâm muốn truy sát, Lữ Bố ra hiệu, toàn quân đình chỉ.......

Lữ Bố đi qua phía Tần Lâm Quân.

Khí tức bọn người Tần Liệt thay đổi trầm trọng, khẩn trương nhìn lấy Lữ Bố đi đến. Chỉ thấy Lữ Bố đi đến trước mặt Tần Lâm Quân, bình thản nói:

- Ngươi chính là Tần Vương phi!

Tần Lâm Quân chắp tay nói:

- Đa tạ ân cứu mạng của Lang Chủ!

Chỉ thấy Lữ Bố cưỡi ngựa chậm rãi đi trở về:

- Ta chỉ nhìn trên mặt mũi của Tần Vương!

Ánh mắt Tần Lâm Quân ngưng tụ!

Ban đêm, trên quảng trường Hắc Lang trại, người Hắc Lang trại đang kiểm kê thu hoạch, thỉnh thoảng nhìn về phía đội ngũ Tần Lâm Quân ở phía dưới. Mà mấy người Tần Lâm Quân cũng lên Hắc Lang trại!

Tần Lâm Quân cùng Tần Liệt, Phương Tư Vũ, Lâm Ngọc Kiệt bốn người ngồi vây quanh bên cạnh đống lửa. Lâm Ngọc Kiệt mở miệng:

- Ta cùng Phương Tư Vũ hai người vừa đi dò xét một số tình báo về Hắc Lang trại! Chỉ biết rõ vị Lang Chủ Hắc Lang trại kia đã từng lấy thực lực Tiên Thiên đỉnh phong cường sát đại trại chủ Tông Sư hậu kỳ cùng nhị trại chủ Tông Sư sơ kỳ của Hắc Phong trại! Sau đó thành lập nên Hắc Lang trại.

- Tê, không nghĩ tới lại còn có thể ở gặp được tuyệt thế mãnh tướng loại địa phương này!

Tần Liệt rung động.

Bọn họ ngược lại không có hoài nghi thật giả, dù sao thi thể hai cường giả Tông Sư đỉnh phong vẫn còn nóng lắm!

Tần Liệt kích động nhìn Tần Lâm Quân:

- Thiếu chủ, chúng ta có thể thu phục vị mãnh tướng này hay không! Đây chính là ngàn năm một thuở! Coi như bên trong Đại Hiên hoàng triều cũng không có tuyệt thế mãnh tướng có thể sánh được với Lang Chủ này!

Tần Lâm Quân lộ ra ánh mắt đáng tiếc lắc đầu:

- Ngươi mới nói, tuyệt thế mãnh tướng như Lang Chủ làm sao sẽ thần phục với chúng ta đây!

Lâm Ngọc Kiệt cũng cười khổ lắc đầu, nếu như có được tuyệt thế mãnh tướng như thế! Tê, không dám nghĩ!

Phương Tư Vũ ngược lại là hơi hơi nhếch khóe miệng:

- Ta thật ra có biện pháp có thể thu phục Lang Chủ!

Mọi người khẽ động, ánh mắt lấp lánh nhìn hắn, Tần Liệt càng kích động lắc lắc Phương Tư Vũ:

- Mau nói! Biện pháp gì!

Phương Tư Vũ cười nói:

- Còn nhớ rõ Lang Chủ cứu chúng ta nói như thế nào không, xem ở trên mặt mũi Tần Vương!

- Vậy hắn tại sao muốn xem ở trên mặt mũi Tần Vương. Bởi vì Yến Dương phủ chính là đất phong của Tần Vương, ở Yến Dương phủ, Tần Vương là vua!

- Lang Chủ tuy cường đại, nhưng hắn là phỉ! Cho nên hắn muốn đầu nhập vào Tần Vương vào triều làm quan!

Phương Tư Vũ nhìn mọi người một chút lập tức đắc ý nói:

- Như vậy chúng ta vì cái gì không bắt tay từ nơi này!

Tần Liệt nói:

- Chúng ta làm sao bắt đầu, chúng ta còn không bằng Tần Vương!

- Ha ha, chúng ta không đủ, nhưng trấn quốc đại tướng quân Tần đại tướng quân chúng ta là đủ. Ngươi nói nếu như đại tướng quân thu hắn làm con nuôi, hắn có thể đáp ứng hay không. Lấy thực lực Lang Chủ có tư cách trở thành con nuôi đại tướng quân!

Phương Tư Vũ lộ ra vẻ tươi cười đắc ý, phi thường hài lòng kế sách của mình!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.