Dựa vào hiểu biết của đám người Hoàng Lập Hải, Triệu Chí Cường này là
thế hệ trẻ nhà Triệu gia thành phố Yến Kinh. Tuổi tác chỉ mới 32 đã làm
tới cấp bậc Bí thư huyện ủy, tiền đồ không thể đo lường được. Hơn nữa
huyện Thanh Phong mà gã ta chủ quản hiện tại là một trong những huyện
phát triển nhanh nhất trong toàn thành phố Nam Hoa. Triệu Chí Cường bước tiếp theo thăng cấp lên lên Phó giám đốc sở căn bản không tồn tại bất
kỳ trở ngại gì. Bây giờ người ta chỉ cần có chút chiến tích mà thôi.
Còn lần này Triệu Chí Cường lập quy hoạch xây dựng cải tạo tuyến đường cao
tốc thứ 2 ở huyện Thanh Phong với mục đích là tạo thành tích để thực
hiện mục tiêu một năm sau tấn công vào cái ghế Ủy viên thường vụ thành
ủy. Mà lần này, quy hoạch con đường cao tốc thứ hai của huyện Thanh
Phong dự tính thiết lập lộ trình 70km, dự tính đầu tư khoảng 6 tỷ.
Triệu Chí Cường tối nay biểu hiện vô cùng nhiệt tình, đối với các vị lãnh đạo cũng vô cùng cung kính, đám người Hoàng Lập Hải tự nhiên cũng “có qua
có lại mới toại lòng nhau.”
Hoàng Lập Hải cười nói:
–
Đồng chí Chí Cường à, cậu yên tâm đi, Thành ủy chúng tôi đối với những
người thực sự làm việc đều khá là ủng hộ. Sự phát triển của huyện Thanh
Phong các cậu thật không tệ, chúng tôi nhất định sẽ ra sức ủng hộ việc
làm của cậu.
Nhận được câu trả lời khẳng định từ Hoàng Lập Hải, trên mặt Triệu Chí Cường lộ ra nụ cười vui mừng hạnh phúc.
Triệu Chí Cường là một người thông tin hết sức nhanh nhẹn. Vài ngày trước gã
ta đã nghe nói về việc ở huyện Thụy Nguyên gây sức ép trong sự việc
đường cao tốc, mà Hoàng Lập Hải lại từ huyện Thụỵ Nguyên đi lên. Điều mà gã ta lo lắng nhất là Hoàng Lập Hải ủng hộ huyện Thụy Nguyên, điều này
đối với huyện Thanh Phong bọn họ mà nói là một điều vô cùng bất lợi.
Sau đó, ba vị ủy viên thường vụ khác khẳng định trả lời càng khiến cho
Triệu Chí Cường yên tâm hơn. Gã biết rằng, ít nhất ở cấp độ ủy viên
thường vụ Thành ủy, trước mặt mình cũng đã nhận được sự ủng hộ của 3 Ủy
viên thường vụ quan trọng. Điều này khiến cho dự án đường cao tốc này
của huyện Thanh Phong bọn họ giành được tỷ lệ ủng hộ tăng lên rất nhiều.
Sau khi uống rượu xong, Triệu Chí Cường lại cùng 3 vị lãnh đạo
đi đến khu vui chơi giải trí sang trọng nhất của thành phố Nam Hoa chơi
đến hơn 2h rạng sáng, lúc này mới lưu luyến cáo từ.
Đúng 9h sáng ngày thứ hai, thành phố Nam Hoa bắt đầu tiến hành Hội nghị thường vụ theo thông lệ.
Các vị Ủy viên thường vụ thành ủy đầu tiên là thảo luận một chút về công
tác ngoài lề, đợi đến khi đều xử lý tương đối rồi, Chủ tịch thành phố
Hoàng Lập Hải trầm giọng nói:
– Bí thư Đới, tiếp theo chúng ta
thảo luận một chút về việc huyện Thanh Phong xin xây dựng cải tạo dự án
đường cao tốc Thanh Nam thứ 2. Tôi tin rằng quy hoạch dự án của huyện
Thanh Phong mọi người đều đã xem rồi. Mọi người cùng đưa ra ý kiến của
mình đi.
Hoàng Lập Hải nói xong, Trưởng ban Tuyên giáo Thành ủy Khâu Tân Bình nói:
– Tôi nói trước cái nhìn của tôi nhé, tôi cho rằng dự án cao tốc Thanh
Nam là một dự án lớn đem huyện Thanh Phong nhập vào mạng lưới giao thông của toàn bộ tỉnh Bạch Vân. Điều này đối với huyện Thanh Phong, thậm chí đối với sự phát triển của cả toàn bộ thành phố Nam Hoa chúng ta đều là
rất có lợi đấy. Tôi cho rằng thành phố Nam Hoa chúng ta hẳn là nên dốc
sức ủng hộ xây dựng dự án này của huyện Thanh Phong, giúp cho huyện
Thanh Phong tạo ra động cơ phát triển kinh tế tương lai cho thành phố
Nam Hoa chúng ta.
Khâu Tân Bình nói xong, Trưởng ban Tổ chức Thành ủy Liêu Cẩm Cường cũng lập tức nói:
– Ừ, tôi cũng đồng ý với ý kiến của đồng chí Khâu Tân Bình. Thành phố Nam Hoa chúng ta năm nay không phải là quy hoạch một chương trình hỗ trợ
xây dựng giao thông đấy ư, tôi cho rằng chúng ta có thể đầu tư 50% tiền
vốn của kế hoạch này đến tuyến đường cao tốc huyện Thanh Phong, xem như
làm một dự án trọng điểm của thành phố Nam Hoa chúng ta năm nay.
Lúc này, Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật thành phố Cao Cảnh Toàn đột nhiên nói:
– Đồng chí Liêu Cẩm Cường, anh cũng đã biết tiền vốn cho quy hoạch xây
dựng của chúng ta tổng cộng có bao nhiêu đúng không? Tổng cộng tiền vốn
mới có 1 tỷ, đây chính là tiền vốn chủ yếu của 1 năm trên dự án xây dựng giao trông toàn thành phố, lấy ra một nửa cho dự án huyện Thanh Phong
này, toàn bộ các huyện khác chỉ có phân nửa còn lại, làm như vậy e rằng
sẽ khiến cho nhiều người tức giận đấy.
Liêu Cẩm Cường trả lời ngay lập tức:
– Nhiều người tức giận, làm sao có thể, dự án này của huyện Thanh Phong
chính là dự án trọng điểm của Thành phố, tập trung tiền vốn một chút
cũng là việc rất bình thường. Nói cho cùng nguồn lực của thành phố Nam
Hoa chúng ta cũng hạn, nhất định phải mang nguồn lực có hạn đó sử dụng
một cách khôn ngoan. Tôi cho rằng 50% không phải là nhiều.
Ngay sau đó, Cao Cảnh Toàn lập tức tiến tới phản kích.
Ngay khi hai bên giao chiến quyết liệt, Bí thư Thành ủy Đới Giai Minh đột nhiên nói:
– Ừ, mọi người nói đều rất có đạo lý, có điều trong mắt của tôi, nếu một
nửa tiền vốn chúng ta lấy ra dùng cho một dự án trọng điểm, cũng không
phải là không được.
Lời nói này của Đới Giai Minh lập tức khiến cho Cao Cảnh Toàn kinh ngạc.
Cao Cảnh Toàn và Đới Giai Minh có quan hệ mật thiết, ông ta sở dĩ phản đối
đề nghị của Liêu Cẩm Cường là do trước khi bắt đầu cuộc họp ông ta đã
biết được đối phương có thể sẽ đưa ra đề nghị này. Lúc đó Đới Giai Minh
và Cao Cảnh Toàn còn kịp nói đề nghị này rất bất hợp lý, cho nên, Cao
Cảnh Toàn mới đối đầu gay gắt với Liêu Cẩm Cường trong cuộc họp.
Nhưng hiện tại, Đới Giai Minh không ngờ đột nhiên đứng về phía Liêu Cẩm Cường, Đới Giai Minh này rốt cuộc là có ý gì?
Vào giờ phút này, ngay cả đám người Hoàng Lập Hải, Liêu Cẩm Cường cũng có
chút ngạc nhiên. Từ lúc nào Đới Giai Minh lại đột nhiên thay đổi lập
trường của mình rồi.
Nhưng mà, vừa lúc đó, Đới Giai Minh lại nói tiếp:
– Đương nhiên rồi, dự án trọng điểm chúng ta nhất định phải hỗ trợ, nhưn
định nghĩa thế nào là dự án trọng điểm, lại phải bàn bạc đấy. Vài ngày
trước huyện Thanh Phong tuy là đã đưa ra kế hoạch tuyến đường cao tốc,
thế nhưng, hiện tại huyện Thụy Nguyên cũng đưa ra một bản kế hoạch tuyến đường cao tốc, mọi người cũng xem một chút đi. Tôi cho rằng bản quy
hoạch đường cao tốc này của huyện Thụy Nguyên cũng rất đáng tin cậy, vô
cùng quan trọng đấy. Đợi sau khi mọi người xem hết bản quy hoạch tuyến
đường cao tốc này của huyện Thụy Nguyên, chúng ta sẽ so sánh một chút về hai bản phương án quy hoạch này, xem xem rốt cuộc dự án nào có lợi hơn
đối với sự phát triển của thành phố Nam Hoa chúng ta.
Đới Giai
Minh nói xong lời nói này, lập tức Hoàng Lập Hải, Liêu Cẩm Cường tất cả
đều trợn tròn mắt. Lúc này, Cao Cảnh Toàn mới hiểu được vì sao Đới Giai
Minh đột nhiên thay đổi dự tính ban đầu của ông ta, hoá ra huyện Thụy
Nguyên này đột nhiên tiến vào. Có điều dựa vào sự am hiểu của Cao Cảnh
Toàn đối với huyện Thụy Nguyên, khả năng xây dựng cải tạo tuyến đường
cao tốc của huyện Thụy Nguyên là rất thấp. Phải biết rằng, Hoàng Lập Hải đi ra từ huyện Thụy Nguyên, hiện tại cũng không thể nào ủng hộ huyện
Thụy Nguyên được, huyện Thụy Nguyên làm sao có thể sẽ thành công chứ.
Lúc này, tổ nhân viên công tác Hội nghị đã đem phương án quy hoạch của
huyện Thụy Nguyên photo rồi phân phát cho các vị ủy viên thường vụ.
Mọi người không thể không cầm lấy bản tài liệu lên xem.
Vào giờ phút này, trong lòng khó chịu nhất phải kể tới Hoàng Lập Hải rồi. Y dù sao cũng là đi ra từ huyện Thụy Nguyên đấy, khi mà huyện Thụy Nguyên thông qua quy hoạch này, Ngụy Hoành Lâm tuy rằng đã âm thầm báo cáo qua với y rồi, nói là Liễu Kình Vũ kiên quyết muốn đẩy mạnh dự án này.
Nhưng Liễu Kình Vũ đường đường Bí thư huyện ủy này, vậy mà không báo cáo sự việc này với mình, lại trực tiếp đi tìm Đới Giai Minh báo cáo việc
này. Điều này làm cho y có chút ghen tức.
Tuy nhiên trong lòng
Hoàng Lập Hải cũng hiểu rõ, với tình hình của huyện Thụy Nguyên hiện
tại, mặc dù là đem 500 triệu quỹ hỗ trợ trong thành phố này tất cả đều
cho huyện Thụy Nguyên thì tuyến đường cao tốc của huyện Thụy Nguyên căn
bản cũng xây dựng không thành. Bởi vì tuyến đường cao tốc này cơ bản vay không được tiền vốn ở các nơi khác. Hoàng Lập Hải tuy rằng hy vọng
huyện Thụy Nguyên có đủ điều kiện để lấy được dự án này, nhưng y cũng
rất thực tế. Dưới tình hình nhận định huyện Thụy Nguyên cơ bản không có
khả năng lấy được dự án này, y quyết định dùng dự án này để làm một việc ân tình thuận nước cho Triệu Chí Cường. Đây không chỉ có thể tạo ra cho chính mình thêm một con đường, về sau trên con đường làm quan, nếu như
có thể nhận được sự chiếu cố của nhà họ Triệu, điều đó thực sự có lợi
rồi.
Cho nên, mục tiêu ủng hộ trong lòng của Hoàng Lập Hải là rất rõ ràng.
15 phút sau, mọi người xem xong phương án quy hoạch đường cao tốc của
huyện Thụy Nguyên, lúc này, Đới Giai Minh ngẩng đầu lên nói:
– Tất cả mọi người xem xong rồi chứ, nói ra ý kiến của mình đi.
Hoàng Lập Hải ngẩng đầu lên nói:
– Tôi là từ huyện Thụy Nguyên đi ra đấy, tôi xin nói trước về ý kiến của
tôi nhé. Đối với tình hình của huyện Thụy Nguyên tôi rất hiểu. Khi tôi ở huyện Thụy Nguyên, cũng đã từng quy hoạch phương án xây dựng của tuyến
đường cao tốc này, nhưng điều vô cùng đáng tiếc là do điều kiện kinh tế
của huyện Thụy Nguyên hạn chế, rất khó tìm được các nhà đầu tư sẵn lòng
đầu tư cho tuyến đường cao tốc này, cho nên, tôi cho rằng bản phương án
kế hoạch này của huyện Thụy Nguyên chỉ có thể coi là là lâu đài trên
không, chỉ có thể là nguyện cảnh thật đẹp, cũng rất khó thực hiện. Cho
nên tôi không ủng hộ huyện Thụy Nguyên, ủng hộ huyện Thanh Phong.
Hoàng Lập Hải nói xong, đám người Liêu Cẩm Cường, Khâu Tân Bình tỏ vẻ ủng hộ ý kiến của Hoàng Lập Hải.
Lúc này, Đới Giai Minh lại cười nói:
– Ừ, lời nói của đồng chí Hoàng Lập Hải là rất có lý lẽ. Tuy nhiên, tôi
cho rằng chúng ta phải xem xét nhiều khía cạnh, đôi khi, chúng ta không
thể lấy chủ nghĩa kinh nghiệm để kết luận một việc có thể thành công hay không, mà phải lấy khả năng phát triển để nhìn nhận vấn đề. Mượn dự án
quy hoạch tuyến đường cao tốc này của huyện Thụy Nguyên mà nói, đồng chí Hoàng Lập Hải khi ở huyện Thụy Nguyên không thể làm thành tuyến đường
cao tốc này, nguyên nhân trong đó là do nhiều phương diện đấy, nhưng
hiện tại ông không thể chỉ dựa vào kinh nghiệm của ông mà kết luận Liễu
Kình Vũ sẽ làm không thành. Đồng chí Hoàng Lập Hải, khi ông đang đảm
nhiệm ở đó, thậm chí là nhìn ra toàn bộ thành phố Nam Hoa chúng ta, ngay cả toàn bộ tỉnh Bạch Vân, muốn làm một Hội chợ hàng nông sản lớn như
huyện Thụy Nguyên, không có ai làm được đâu.
Nhưng, Liễu Kình Vũ đó lại làm được, đây là năng lực và khí phách của Liễu Kình Vũ.
Trước khi Liễu Kình Vũ làm thành công Hội chợ hàng nông sản, tôi còn nhớ các
đồng chí ở đây, không có mấy người cho rằng Liễu Kình Vũ có thể làm
thành công, nhưng kết quả thế nào?
Cho nên, tôi cho rằng, chúng
ta nên cho huyện Thụy Nguyên, cho Liễu Kình Vũ một cơ hội. Dù sao, suy
cho cùng là huyện Thụy Nguyên cũng tốt, huyện Thanh Phong cũng tốt, đều
là khu vực hành chính thuộc thành phố Nam Hoa chúng ta, đều là con cái
của thành phố Nam Hoa chúng ta, chúng ta tuyệt đối không thể bên trọng
bên khinh. Cho nên, tôi đưa ra một sáng kiến nhé, đầu tiên, chúng ta có
thể xác định xuất ra 50% từ Quỹ quy hoạch giao thông năm nay, chính là
trích ra 5 trăm triệu ủng hộ một trong hai dự án đường cao tốc của huyện Thụy Nguyên hoặc là huyện Thanh Phong.
Tiếp theo, chúng ta sẽ
để cho huyện Thanh Phong và huyện Thụy Nguyên đứng trên một nền tảng
cạnh tranh công bằng, xem xem thực lực của hai bên rốt cuộc như thế nào.
Lúc này, sau khi nghe được những lời nói này của Đới Giai Minh, đám người Hoàng Lập Hải liền ý thức được hôm nay tất cả mọi người rơi
vào trong bẫy được tính toán kĩ của Đới Giai Minh trước đó, lập tức ngắt lời nói:
– Bí thư Đới, theo ý của ông, chúng ta nên làm như thế
nào để huyện Thụy Nguyên và huyện Thanh Phong tiến hành cạnh tranh công
bằng đây.
Đới Giai Minh cười nói:
– Việc này rất đơn
giản, gọi bọn họ đến Hội nghị thường vụ của chúng ta, ngay trước mặt mọi người trả lời chất vấn công khai của mọi người, cũng đồng thời tiến
hành tranh luận lẫn nhau, xem bọn họ biểu hiện ra sao.