Quách Thiên Minh không chút do dự nói:
– Bí thư Tăng, tôi cam đoan với ngài, toàn bộ hành động của Ủy ban kỷ
luật thành phố Liêu Nguyên chúng tôi là dưới sự lãnh đạo của Ủy ban kỷ
luật Tỉnh, cương quyết dựa theo những quy trình liên quan của Ủy ban kỷ
luật để thực hiện, tuyệt đối không tồn tại bất kỳ vấn đề vi phạm quy
định làm việc nào.
Tăng Hồng Đào không nói gì, Vu Kim Văn ở bên cạnh lại lạnh giọng nói:
– Không có vi phạm quy định làm việc? Đồng chí Quách Thiên Minh, đồng
chí có phải hay không đang nói dối không chớp mắt, nếu các người không
vi phạm quy định làm việc, Liễu Kình Vũ rốt cuộc xảy ra chuyện gì?
Quách Thiên Minh lập tức giải thích:
– Trưởng ban thư ký Vu, Liễu Kình Vũ là uống nước không có tiết chế, chính mình uống nhiều quá nên no mà chết.
Lúc này, ông ta chỉ có thể đâm lao phải theo lao.
Vu Kim Văn không đáp lí với Quách Thiên Minh nữa, mà nhìn đến Lý Vạn Quân nói:
– Đồng chí Lý Vạn Quân, đồng chí có đồng ý với lời giải thích của Quách Thiên Minh không?
Củ khoai lang nóng một lần nữa chuyển đến tay Lý vạn Quân.
Lý Vạn Quân thoáng do dự một chút, vẫn nói:
– Cái này tôi nói không được, nhất định phải thông qua điều tra kỹ càng mới có thể xác định được.
Con cáo già Lý Vạn Quân này làm sao có thể mắc mưu chứ.
Lý Vạn Quân nói xong, Tăng Hồng Đào nhìn về phía Quách Thiên Minh hỏi:
– Quách Thiên Minh, vậy ông sai người đem băng video giám sát thẩm vấn mang ra đây xem một chút.
Quách Thiên Minh lập tức nhìn về phía Mạnh Khánh Nghĩa.
Mạnh Khánh Nghĩa vội vàng nói:
– Bí thư Tăng, do nhà khách này là chúng tôi tạm thời chọn làm nơi thẩm vấn, nên không có trang bị thết bị camera giám sát. Điểm này là thiếu
sót trong công tác của chúng tôi.
Tăng Hồng Đào nhìn về phía Quách Thiên Minh:
– Đồng chí Quách Thiên Minh, chẳng lẽ đây là như lời đồng chí nói là
nghiêm khắc dựa theo các quy trình liên quan của Ủy ban Kỷ luật làm việc sao? Trên quy trình của Ủy ban kỷ luật có viết như vậy sao?
Trên trán Quách Thiên Minh lập tức đổ mồ hôi, hai chân cũng bắt đầu run
rẩy. Ông ta đã nhận ra, hôm nay Tăng Hồng Đào đây là chuẩn bị đem mình
bức vào chỗ chết, lúc này, không phải ông ta có thể ngăn cản được rồi,
ông ta chỉ có thể dùng ánh mắt cầu cứu nhìn đến Lý Vạn Quân.
Lý Vạn Quân lập tức đứng ra nói:
– Bí thư Tăng, Ủy ban kỷ luật thành phố chúng tôi đúng là trong công
tác có tồn tại một chút vấn đề, song tôi tin rằng xuất phát điểm của bọn họ nhất định là tốt, hy vọng có thể dưới tình hình không bị bất kỳ ai
quấy rầy sẽ nhanh chóng đem vụ án này làm rõ, chỉ là không ngờ sẽ phát
sinh loại chuyện này mà thôi. Cái chết của Liễu Kình Vũ hoàn toàn là
ngoài ý muốn. Tôi thấy sự việc này có thể để cho Sở công an Tỉnh trực
tiếp tham gia điều tra, lúc cần thiết, có thể trực tiếp tiến hành giải
phẫu Liễu Kình Vũ, để lấy được kết quả điều tra đáng tin cậy nhất.
Lý Vạn Quân sở dĩ nói như vậy, là bởi vì ông ta biết, lúc này nếu để
Tăng Hồng Đào mượn việc này để tiếp tục nói chuyện của mình, e rằng đám
người Quách thiên Minh toàn bộ đều bị xử lý rồi. Bản thân không còn cách nào khác, vì vậy ông ta muốn sử dụng một kế hoãn binh, chỉ cần Tăng
Hồng Đào không tức giận, như vậy đợi sau khi việc điều tra chính thức
triển khai, chính mình sẽ có đủ thời gian đi dàn xếp. Bất kể là tìm
người chịu tội thay cũng được, cùng Tăng Hồng Đào giao dịch cũng được,
từ đó để toàn bộ sự việc này được giải quyết một cách viên mãn, tránh
cho thế lực của mình gặp phải quá nhiều tổn thất, ông ta hiện tại là
chuẩn bị thí tốt giữ xe.
Tất cả những quyết định của Lý Vạn Quân đều dựa trên cơ sở Liễu Kình Vũ
đã chết. Theo ông ta, Liễu Kình Vũ chết không có đối chứng, hiện trường
lại toàn bộ đều là người của mình, chỉ cần mọi người trăm miệng một lời, cho dù là Sở công an tỉnh cũng không thể điều tra ra bất kì kết quả gì, nhất là chính mình vẫn có sức ảnh hưởng đến kết quả điều tra của Sở
công an tỉnh. Đến lúc đó bất luận Tăng Hồng Đào xuất phát từ loại suy
xét nào đều nhất định phải nghĩ biện pháp đem sức ảnh hưởng của sự việc
này nói đến mức thấp nhất, để tránh ảnh hưởng đến danh dự của tỉnh Bạch
Vân, như vậy Liễu Kình Vũ uống nước mà chết chính là cái cớ tốt nhất.
Dù cho lấy cái cớ này đến người kém thông minh nhất cũng không tin,
nhưng chỉ cần Tỉnh ủy tỉnh Bạch Vân tin, như vậy những điều nghi ngờ bên ngoài đều không có bất kì tác dụng gì, đây chính là logic của ông ta.
Nhưng mà Lý Vạn Quân tuyệt đối không nghĩ đến, lời nói của ông ta vừa
nói ra, liền nghe thấy một chuỗi âm thanh yếu ớt giống như từ chín tầng
địa ngục truyền đến:
– A…thật là ngột ngạt chết tôi rồi, rất…khó chịu…
Âm thanh là từ trên bàn trước mặt mọi người truyền đến.
Lần này, nhưng lại dọa cho Quách Thiên Minh, Mạnh Khánh Nghĩa, đặc biệt
là đám người Nghiêm Lực Cường sự hãi. Những tên này thiếu chút nữa bị
dọa đến tiểu ra quần, Nghiêm Lực Cường trực tiếp kinh hô ra tiếng:
– Trời ơi, xác chết vùng dậy rồi.
Nói xong, y đứng dậy chuẩn bị chạy ra ngoài.
Lúc này, trên cái bàn trước mặt mọi người, Liễu Kình Vũ đã ngồi dậy,
mạnh mẽ kéo Nghiêm Lực Cường đang chạy ra ngoài lại, yếu ớt nói:
– Chủ nhiệm Nghiêm, Ông đây là muốn đi đâu? Ông trả mạng lại cho tôi.
Lần này, Nghiêm Lực Cường thật sự là bị dọa cho sợ hãi rồi. Y thật sự
cho rằng Liễu Kình Vũ xác chết vùng dậy, lúc đó sợ tới mức tiểu cả ra
quần, mùi tanh hôi ngay lập tức tản ra toàn hiện trường. Cùng với lúc
đó, Nghiêm Lực Cường sợ tới mức trực tiếp ngã trên mặt đất, hai mắt nhắm lại té xỉu.
Y là người trực tiếp hạ lệnh dìm chết Liễu Kình Vũ, trong lòng y là chột dạ nhất.
Trong phút chốc Liễu Kình Vũ ngồi dậy đó, ngoại trừ Tăng Hồng Đào và Vu
Kim Văn ra, tất cả mọi người tại hiện trường đều sợ ngây người. Ai cũng
thật không ngờ, trước đó vẫn là thân thể cứng ngắc như tử thi, thậm chí
đã bị khăn trải giường bọc lại chuẩn bị đưa đến nhà hỏa táng, Liễu kình
Vũ vậy mà đột nhiên tỉnh lại, tất cả mọi người gần như đều cho rằng đây
là xác chết vùng dậy.
Ba người Lý Vạn Quân, Quách Thiên Minh, Mạnh Khánh Nghĩa tất cả đều vẻ
mặt đầy khiếp sợ nhìn Liễu Kình Vũ. Ai cũng đều không ngờ rằng, Liễu
Kình Vũ lúc này lại sống lại. Như vậy, kế hoãn binh mà Lý Vạn Quân tỉ mỉ bày ra đã hỏng rồi, mà giờ khắc này, người sợ hãi nhất vẫn là Quách
thiên Minh và Mạnh Khánh Nghĩa. Tất cả những lời nói của Liễu Kình Vũ
lúc tỉnh dậy đó bọn họ đều nhớ rất rõ ràng.
Liễu Kình Vũ ngồi dậy nhìn thoáng qua Nghiêm lực Cường hôn mê ngã trên
mặt đất bĩu môi, ngay sau đó ánh mắt hướng đến Tăng Hồng Đào nói:
– Bí thư Tăng, tôi hiện tại chính thức tố cáo với ngài rằng những cán
bộ chủ chốt của Ủy ban kỷ luật thành phố Liêu Nguyên là thông đồng với
nhau, sử dụng những thủ đoạn thẩm vấn phi pháp với tôi, suýt nữa dìm tôi chết chìm.
Liễu Kình Vũ bên này vừa nói xong, Quách Thiên Minh bên kia liền kịp phản ứng, lập tức lớn tiếng nói:
– Liễu Kình Vũ, cậu không nên nói bậy nói bạ được không. Chúng tôi lúc
nào sử dụng thủ đoạn thẩm vấn phi pháp với cậu? Rõ ràng chính bản thân
cậu uống quá nhiều nước dẫn đến chết, cậu đây là phỉ báng có biết không
hả? Bí thư Tăng, ngài phải làm chủ cho Ủy ban kỷ luật Liêu Nguyên chúng
tôi.
Tăng Hồng Đào lạnh lùng nói:
– Đủ rồi, các người vẫn còn ngại không đủ hỗn loạn ư? Các ông ai có
chứng cứ có thể chứng minh điều tố cáo của mình? Quách Thiên Minh, ông
có không?
Quách Thiên Minh lập tức lấy tay chỉ đến đám người Mạnh Khánh Nghĩa nói:
– Bí thư Tăng, bọn họ là nhân chứng.
Tăng Hồng Đào nhướn mày:
– Chẳng lẽ ông cho rằng tôi cái gì cũng không hiểu sao? Bọn họ thuộc về bên đương sự, đương sự được xem như là nhân chứng sao?
Quách Thiên Minh hết chỗ nói rồi.
Lúc này, Liễu Kình Vũ trực tiếp lấy ra điện thoại di động của mình, đưa cho Tăng Hồng Đào nói:
– Bí thư Tăng, trong điện thoại này của tôi đã ghi âm từ lúc tôi bị bọn họ bắt đi đến bây giờ, tất cả mọi sự việc xảy ra cho đến hiện tại, bao
gồm việc Mạnh Khánh Nghĩa xin chỉ thị của Quách Thiên Minh xử lí tôi như thế nào, việc ông ta đích thân truyền đạt mệnh lệnh tới Nghiêm Lực
Cường phải sử dụng bốn loại thủ đoạn với tôi, ghi lại tất cả các cuộc
trò chuyện giữa Mạnh Khánh Nghĩa và Quách Thiên Minh, cả việc Lý Vạn
Quân chỉ thị cho Quách Thiên Minh…Tất cả những gì cần có đều có, muốn
video có video, muốn âm thanh có âm thanh. Nếu không bởi vì thể chất của tôi đặc thù, tôi hiện tại e rằng đã thật sự trở thành một bộ xác chết
rồi. Bí thư Tăng, một số lãnh đạo của thành phố Liêu Nguyên chúng ta quả thực là quá vô lý rồi.
Trong khoảnh khắc Tăng Hồng Đào tiếp nhận điện thoại của Liễu kình Vũ
chuyển đến, sắc mặt của Lý Vạn Quân thay đổi, sắc mặt của Quách Thiên
Minh cũng thay đổi, Mạnh Khánh Nghĩa lại cả người run rẩy, cơ thể vô
lực. Mọi người đều không ngờ rằng, Liễu Kình Vũ vậy mà vẫn dấu một chiêu như vậy. Đặc biệt là Mạnh Khánh Nghĩa, y đã tiến hành đầy đủ mọi phòng
bị đối với Liễu kình Vũ, bao gồm cả việc sau khi y bắt Liễu Kình Vũ đến
đây, đích thân ép Liễu Kình Vũ tắt điện thoại của hắn. Điện thoại sau
khi tắt nguồn làm sao có thể quay video và ghi âm được chứ.
Mạnh Khánh Nghĩa trong lòng tràn đầy nghi hoặc, y cho rằng điều này căn bản là không thể nào.
Nhưng mà, thực tế thì tàn khốc.
Tăng Hồng Đào tiếp nhận điện thoại di động của Liễu Kình Vũ, dưới sự
hướng dẫn của Liễu kình Vũ mở ra một tập tin video. Rất nhanh, tất cả
mọi việc sau khi Liễu Kình Vũ tới đây toàn bộ đều hiện ra trước mắt. Đặc biệt là thời khắc Liễu Kình Vũ đem tập tin video mở đến đoạn Quách
Thiên Minh truyền đạt chỉ thị của Lý Vạn Quân cho Mạnh Khánh Nghĩa, sắc
mặt Lý Vạn Quân lúc này lập tức trở nên trắng bệch.
Lý Vạn Quân biết rằng, lần này mình thật sự gặp phiền phức rồi, có lẽ sẽ bị thất bại thảm hại. Mặc dù bản thân chỉ thị cho Quách Thiên Minh
không nói ra rõ ràng, nhưng Liễu Kình Vũ có thể có loại kết quả này,
tuyệt đối có liên quan đến chỉ thị của mình, Tăng hồng Đào nhất định
không bỏ qua việc thông qua cơ hội này để đả kích mình.
Sau đó, ngay tại hiện trường, mọi người xem đoạn video trên điện thoại
của Liễu Kình Vũ. Đám người Mạnh Khánh Nghĩa tận mắt nhìn thấy từng tình tiết một xảy ra giữa bọn họ và Liễu Kình Vũ, hơn nữa thông qua video
này y phát hiện, góc độ quay chụp của những video này hẳn là ở trên phần ngực của Liễu kình Vũ. Nhưng nếu những video này dùng điện thoại quay
lại, rất rõ ràng là không thể được, bởi vì điện thoại vẫn luôn được
Lliễu Kình Vũ đặt trong túi quần.
Trong lúc mọi người xem video, Nghiêm Lực Cường đã bị người lôi ra ngoài, đưa đến bệnh viện.
Sau khi xem xong video, đám người Mạnh Khánh Nghĩa tại hiện trường tất
cả đều ngây dại, trên mặt của Vu Kim Văn, Tăng Hồng Đào lại tràn đầy tức giận. Tăng Hồng Đào nhìn thẳng đến Vu Kim Văn nói:
– Đồng chí Vu Kim Văn, lập tức thông báo đến tất cả Ủy viên thường vụ
Tỉnh ủy lập tức tới hiện trường, chúng ta phải triệu tập hội nghị khẩn
cấp ngay tại đây, để mọi người nhìn xem, các đồng chí của Ủy ban kỷ luật thành phố Liêu Nguyên rốt cuộc là làm việc như thế nào?
Tăng Hồng Đào nói xong, Vu Kim Văn lập tức lấy điện thoại di động ra chuẩn bị gọi điện thoại.
Lý Vạn Quân vừa thấy tư thái này của Tăng Hồng Đào, liền biết rằng ông
ta muốn đem việc này làm lớn lên. Đây tuyệt đối không phải là điều mình
mong muốn, nếu thực sự phải triệu tập hội nghị làm việc ngay tại hiện
trường, bản thân sẽ bị thất bại nặng nề, vì vậy Lý Vạn Quân lập tức nói:
– Bí thư Tăng, tôi thấy triệu tập hội nghị tại hiện trường là không cần thiết. Sự việc tại hiện trường đã vô cùng rõ ràng rồi, đám người Quách
Thiên Minh, Mạnh Khánh Nghĩa liên quan đến việc vi phạm pháp luật nghiêm trọng, trực tiếp xử lí là được rồi, còn cần phải kinh động đến Ủy viên
thường vụ khác sao?
Tăng Hồng Đào trầm mặt nói:
– Nhất định phải kinh động. Sự việc lần này vô cùng lớn, tất cả Ủy viên thường vụ của chúng ta nhất định đều phải lấy việc này làm cảnh cáo,
nhất định phải để mọi người biết, bất luận cơ quan chúng ta ở đâu cũng
đều phải nghiêm khắc dựa trên quy định của pháp luật làm việc. Vu Kim
Văn, gọi điện thoại đi.
Giờ phút này, Tăng Hồng Đào đem tính cách mạnh mẽ, cứng rắn của Bí thư Tỉnh ủy bày ra vô cùng nhuần nhuyễn.
Lý Vạn Quân không còn cách nào khác rồi. Ánh mắt âm lạnh của ông ta
hướng đến Liễu Kình Vũ. Ông ta biết, bản thân bị thất bại như thế này,
tất cả đều do tên thanh niên đó.