Đỉnh Cấp Công Tử

Chương 61: Chương 61: Hệ Thống Cập Nhật




Bệnh viện số 2 Vũ Hán, phòng kiểm tra tiêu chuẩn, tiếng nổ lớn cùng cúp điện đột ngột cũng không khiến cho Dương Lộ Thần hoảng hốt, bởi nàng biết việc này sẽ nhanh chóng được giải quyết, bởi bệnh viện luôn có trạm cấp điện dự phòng. Nên nàng cũng không vội vàng mà vẫn bình tĩnh nán lại chờ đợi hệ thống điện của bệnh viện khôi phục.

“Ầm”

Diệp Hiểu Phong lúc này đang bị thống khổ dày vò đột nhiên cảm thấy đầu như bị nổ tung, tiếng nổ đến như cao tần sóng âm chấn động đánh úp lại.

Hoạt động kịch liệt của việc xây dựng lại não bộ làm mỗi bộ phận trong đầu hắn bỗng chốc vặn vẹo, đồng thời khiến khuôn mặt hắn thoạt nhìn có chút hèn mọn, hình như là cố ý rình coi Dương Lộ Thần cảnh xuân dưới váy.

Phải biết hôm nay Dương Lộ Thần chọn mặc là một chiếc váy bó toàn thân kiểu cup cut với các đường xếp ly nhăn màu tím nhạt, với thiết kế bó sát toàn thân làm nổi bật những đường cong của cơ thể, nhất là cái kia tròn trĩnh cao ngất kinh người, cùng vòng eo mảnh khảnh của nàng phác họa đến tinh tế, nhất là cái kia kiều đồn cao tròn đầy khiên gợi, Dương Lộ Thần váy kia vậy lại thuộc loại siêu ngắn nên càng là có chút khiêu gợi hơn đi ra. Nhất là cái kia hờ hững khoác bên ngoài blouse trắng đồng phục làm cho sự tương phản của màu sắc càng tôn lên độ trắng nõn mềm mại của cặp đùi kia.

Trong lúc kịch liệt giằng co với cơn đau nhức từ đại não phát ra, trong bất tri bất giác vậy mà tay hắn năm đầu xúc tu lại truyền đến một trận vô cùng mềm mại, vậy mà còn có chút co dãn lên tới, tay hắn vậy mà đem cái bộ vị không ngừng nắm tới, cái kia vậy mà cảm giác chẳng khác nào cho phê á phiện cảm giác nha.

“Lách tách!”

Giống như trong khu rừng rậm yên tĩnh, người đi săn giẫm lên cành khô bị đứt, Diệp Hiểu Phong bỗng nhiên ý thức được lỗ mũi hắn vốn rất yếu ớt bỗng chốc vỡ ra, một dòng chất lỏng màu đỏ ấm áp chảy ra khỏi lỗ mũi hắn. Hắn vậy mà lúc này thật chảy máu mủi.

Đang thư giản lúc Dương Lộ Thần vậy mà bị dọa cho nhảy dựng lên, hỗn đãn là ai dám đem nàng “thỷ thỷ” cho tập kích, đã vậy gia hỏa này vậy mà không ngừng đem nàng đại “thỷ thỷ” cho nhào nặn tới, phải biết trong phòng lúc này chỉ có mình nàng nha (Diệp Hiểu Phong lúc này với nàng chả khác một cái xác chết là mấy), có quỷ sao?

Đúng lúc Dương Lộ Thần có chút bị cái kia ý nghĩ cho dọa sợ thì lúc này vậy mà hệ thống cấp điện của bệnh viện được khôi phục trở lại. Nhưng khi ánh sáng trở lại căn phòng thời điểm càng khiến cho Dương Lộ Thần bị dọa cho sợ cái kia gia hỏa tập kích nàng đại “thỷ thỷ” không phải ai khác mà chính là Diệp Hiểu Phong người mà nàng nhận định là một cái xác chết không khác mấy đây này. Hồn nhạt! hắn vậy mà còn chảy đang chảy máu mũi, nhất là khuông mặt càng là hèn mọn bộ dáng chăm chăm nhìn xoáy vào nàng cái kia dưới váy bộ vị nhạy cảm.

Trong mơ hồ, Diệp Hiểu Phong cũng thấy được gương mặt Dương Lộ Thần vì phẫn nộ mà cũng như hắn có chút vặn vẹo, tuy là cũng xinh đẹp, cũng mê người, nhưng Diệp Hiểu Phong có thể thấy, biểu cảm như thế hiển nhiên giá trị phẫn nộ đã vượt qua 90%, trước mắt nàng hắn lúc này chẳng khác nào một tên dê xồm không những đang đem nàng cái kia dưới váy bộ vị nhạy cảm cho chăm chăm nhòm ngó mà hắn tay vậy mà còn đang không ngừng tập kích nàng đại “thỷ thỷ”.

Lúc này sự phẩn nộ của Dương Lộ Thần đã được nâng lên đến cực điểm, nàng vậy mà đem hắn là một cái đã bị nàng coi là xác chết biến thành một tên dê xồm người, hắn vậy mà nhìn thấy trong mắt Dương Lộ Thần sự căm phẫn là đến mức nào, hắn tin tưởng đối phương sẽ không chút nào do dự đem hắn phân thây.

Chết, nàng nhất định cho rằng ta liếc trộm nàng điểm tư mật dưới váy nên mới chảy máu mũi, Diệp Hiểu Phong theo bản năng muốn giải thích chút gì đó, nhưng hắn vậy mà lúc này lại không thể mở miệng nói được cái gì, nhất là hắn tay vậy mà vẫn dán chặt vào Dương Lộ Thần cái kia đại “thỷ thỷ”.

“Sắc Lang!”

“Bốp!”

Dương Lộ Thần vậy mà giận dữ đi ra, càng là không thể kiềm chế được nàng bản thân vậy mà đem Diệp Hiểu Phong mặt cho xán tới một cái bạt tai, khiến hắn nổ cả đom đóm trực tiếp ngất lịm đi ra.

Vừa đến ngoài phòng kiểm tra tiêu chuẩn thời điểm càng là nghe tiếng Dương Lộ Thần hét lớn, Mạch Địch Na vậy mà vội vã đẩy cửa tiến vào, trên mặt càng là có chút lo lắng hỏi tới.

“Bác sĩ Dương có chuyện gì xảy ra?”

Nhưng lúc này đập vào mắt nàng lại là cảnh nằm cứng đờ trên giường Diệp Hiểu Phong vậy mà tay đang dán chặt vào Dương Lộ Thần cái kia đại kiều đồn, từ xa nhìn lại vậy mà có chút mờ ám đây này.

“Cái kia Diệp thiếu gia không phải là xác định chết não sao… Chẳng lẽ bác sĩ Dương thật là có cái kia kỳ lạ sở thích”

Sự xuất hiện bất ngờ của Mạch Địch Na vậy mà khiến cho Dương Lộ Thần có chút bối rối cùng mắc cỡ đi ra, phải biết cái kia mờ ám tư thế giữa nàng và Diệp Hiểu Phong lúc này thật khó giải thích, hơn nữa nàng cái kia bộ vị nàng vậy mà đã giữ gìn nhiều năm, trước giờ là chưa có một người đụng qua, đến cả chính nàng lúc tắm cũng không nỡ nhiều một chút ma sát đây này, vậy mà cái tên kia gia hỏa không những không ngừng nhào nặn, thậm chí trực tiếp không kiêng nể gì chảy máu mũi.

Dương Lộ Thần vậy mà lúc này vừa xấu hổ vừa giận giữ, nhìn cái nét mặt biểu cảm của Mạch Địch Na nàng vậy mà liên tưởng cái này có chút lớn mật trợ lý là đang nghỉ tới cái gì, không phải là đang nghỉ nàng tranh thủ lợi dụng cái kia bệnh nhân tới thỏa mãn nhu cầu a (còn là thỏa mãn ra sao, thỏa mãn như thế nào các ngươi tự tưởng tượng nha! Tg: Lão Thất).

Lúc này Dương Lộ Thần chỉ có nước muốn độn thổ, vừa uất hận vừa xấu hổ nàng vậy mà bị dọa cho hai tay ôm mặt khóc một mình vậy mà cho chạy ra khỏi tiêu chuẩn phòng kiểm tra, bỏ mặc Mạch Địch Na đang ngơ ngác cùng cái kia trực tiếp té xỉu Diệp Hiểu Phong, một đường không ngừng nức nở.

“Bác sĩ Dương thật có cái kia sở thích!...” Mạch Địch Na vậy mà có chút đỏ mặt đi ra, nàng là tuy có chút lớn mật người nhưng vậy mà cũng chưa dám thử qua cái kia nha! (ý ta là thẩm du ấy) Cái kia Dương bác sĩ vậy mà thật to gan nha, thật là không giống với vẻ bề ngoài chút nào. Mạch Địch Na vậy mà trong đầu không ngừng loạn nghĩ.

Còn về phần Diệp Hiểu Phong hung thủ chính gây nên chuyện này vậy mà trực tiếp bất tỉnh đi ra. Hắn một phần vì chịu đựng có phần thái quá cơn đau đầu kia, một phần vì Dương Lộ Thần vậy mà ra tay thật là nặng. Có khi lại khiến người không biết tưởng hắn vậy mà giả chết bộ dáng.

Mãi một lúc sau hắn mới mơ hồ tỉnh lại, cơn đau đầu lúc này đã có phần lui xuống, trong đầu hắn lúc này lại truyền đến cái kia kì lạ âm thanh, vẫn là cái giọng nữ đáng yêu tinh nghịch cùng bất mãn hỗn hợp với tiếng kim loại vừa nãy, song bây giờ tựa hồ càng nhân tính hóa một chút:

“Hệ thống Dịch Thiên cập nhật xong, chính thức vận hành..... Thân phận chủ nhân, Diệp Hiểu Phong, sinh viên năm 3 khoa kinh tế Đại Học Vũ Hán, cấp bậc Phế Vật sẵn sàng, nhiệm vụ khai phá hệ thống, nhiệm vụ mục tiêu tìm kiếm Bổ Tinh Sứ Giả, kế hoạch đầu tiên của Phế Vật cấp chủ nhân, quy tập tới ba Bổ Tinh Sứ Giả đầu tiên, trước mắt xác xuất thành công 80%.”

Một hàng phụ đề cùng với giọng nữ có phần hậm hực dần dần rõ ràng hiển hiện ra trong đầu hắn.

“Chuyện gì xảy ra? Ta là đang sống hay đã chết?” Diệp Hiểu Phong trong đầu lúc này có chút mơ hồ, hắn vậy mà có chút khó hiểu, hắn chỉ nhớ là lúc trước Diệp Thiên Thành tiến vào phòng sau đó tiêm cho hắn một cái gì đó, sau đó mọi việc hắn đầu rất mơ hồ. Cho đến khi nghe được cái giọng nói thần bí kia, nàng ta vậy là ai? Còn cái kia có chút quái vật hệ thống kia là cái gì? Vậy mà không ngừng nói hắn là “phế vật”. Còn cái kia lúc nãy sự tình có phải là sự thật! Khoan hắn mặt vậy mà đang cảm thấy rất đau đây này, cái kia nữ nhân vậy mà ra tay thật nặng nha, còn hắn cái kia tay vậy mà còn truyền đến cái kia mềm mịn cảm giác mà đã mấy tháng nay hắn chưa có đụng chạm qua.

Là thật! Hắn là không có chết! Khoan! Hắn vậy mà cơ thể có thể phản ứng nha. Diệp Hiểu Phong vậy mà có chút kích động, nếu hắn lại có thể quay lại!... Hắn vậy mà không ngường miên man suy nghĩ đến. Hắn sẽ làm gì tiếp đây? Hắn cần phải có sự chuẩn bị!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.