Vũ Hán dần chìm vào màn đêm lạnh giá, giữa cái lạnh như thế này thì cũng chẳng mấy ai muốn ra khỏi nhà vào lúc này trừ khi là có việc bắt buộc.
Dương Lộ Thần lúc vẫn miệt mài với việc tiến hành kiểm tra đánh giá tiêu chuẩn theo đúng quy trình, sau khi đã thông báo và xin ý kiến từ Vương Kiện Lâm. Lúc này Vương Kiện Lâm vậy mà cũng đứng ngồi không yên, Diệp Hiểu Phong đột nhiên xảy ra chuyện hắn cũng là có chút trở tay không kịp, vì việc này đến quá nhanh và quá bất ngờ, hắn vậy mà khi nghe Dương Lộ Thần báo cáo cũng là có chút khó mà tin tưởng, đến lúc nhận được điện thoại từ Dương Thế Cương hắn mới cố gắng đem chuyện này tiếp nhận tới.
Không phải hắn không tin tưởng chuyên môn của Dương Lộ Thần mà vì chuyện này quá nhạy cảm, càng là dính tới hai đại thế lực ở Vũ Hán nếu xử lý không tốt thì sẽ gây ảnh hưởng không nhỏ cho danh tiếng của bệnh viện cũng như của hắn, Vương Kiện Lâm là không muốn đem chuyện này ra để đánh bạc nên hắn liền nay lập tức cho phong tỏa tin tức càng là để Dương Lộ Thần đích thân tới làm các kiểm tra cần thiết, chuyện này tốt nhất là càng ít người biết càng tốt.
Dương Lộ Thần là con gái duy nhất của Dương Thế Cương, từ nhỏ đã mồ côi mẹ, hai cha con vậy mà nương tựa vào nhau mà sống. Nên từ nhỏ nàng đã tập cho mình tính tự lập rất cao, khi mà Dương Thế Cương luôn là chìm đắm trong công việc để quên đi người vợ quá cố.
Có thể nói Dương Lộ Thần là một cô gái thông minh, càng là tốt nghiệp loại ưu Đại Học Bắc Kinh chuyên nghành đi ra. Không những là một cô gái thông minh quan trọng nhất vẫn là Dương Lộ Thần là một cái siêu cấp mỹ nữ, tóc đen mắt đen, khuôn mặt trứng ngỗng, làn da trắng nõn nà, đặc biệt nhất là nàng ta thuộc loại chân dài, tiêu chuẩn chân dài chiếm tám phần đầu thân.
Mà càng khiến cho Dương Lộ Thần nổi bật hơn cả đó là cái kia bộ ngực tròn trĩnh cao ngất kinh người, không có một chút cảm giác chảy sệ, thuộc về loại hình giọt nước hoàn mỹ tuyệt đối vô cùng bắt mắt, có thể nói Dương Lộ Thần vậy mà dậy thì hoàn mỹ đến hiếm thấy.
Mấu chốt nhất là Dương Lộ Thần vậy mà sở hữu cho mình một cặp chân dài, không đơn thuần là trắng ngần mà thôi, cặp chân dài trắng ngần kia của nàng tỉ lệ tuyệt đối là cấp hoàng kim, đôi chân thẳng tắp thon dài cơ hồ không thấy bất kỳ vết sẹo nào, nhìn mà dự đoán thì cặp chân kia của nàng ít nhất cũng phải có gần 1 thước 2 tả hữu.
Dương Lộ Thần lúc này đang rất là rất chăm chú vào việc kiểm tra đánh giá về tình trạng của Diệp Hiểu Phong, chỉ còn một vài kiểm tra nữa thôi là việc kiểm tra theo quy trình đánh giá tiêu chuẩn sẽ kết thúc nhưng nàng đã có thể 99,99% kết luận rằng Diệp Hiểu Phong đã thực sự “chết não”.
Khi mọi việc kiểm tra đang tiến hành một cách thuận lợi, và chỉ còn một vài bước cuối cùng để đưa ra kết luận theo đúng quy chuẩn đánh giá thì lúc này vậy mà một tiếng nổ lớn có phần chói tai vang lên.
“Bùm…”
Sau khi tiếng nổ bạo liệt qua đi, toàn bộ bệnh viện số 2 Vũ Hán vậy mà có chút rung động, kèm theo đó là bóng tối bao trùm, toàn bộ hệ thống điện của bệnh viện rơi vào tình trạng tê liệt hoàn toàn bởi việc cắt điện đột ngột xảy ra.
Bệnh viện vậy mà có chút hỗn loạn đi ra, nhưng các bác sĩ và nhân viên y tế rất nhanh chóng đem việc này cho ổn định, phải biết trước đó việc Diệp Hiểu Phong có thể “chết não” đã đem Vương Kiện Lâm cho rung động đi ra, nên toàn thể nhân viên bệnh viện cũng là được Vương Kiện Lâm điều động tới và đặt trong tình trạng cao độ, nhưng Vương Kiện Lâm lại không ngờ rằng việc này vậy mà là vừa lúc bệnh viện xảy ra sự cố, cũng vậy mà giúp hắn chủ động đem sự hỗn loạn cho nhanh chóng giải quyết.
Rất nhanh vụ nổ lớn ấy cũng đã được điều tra tới nhanh chóng, đó tựu là một thiên thạch có đường kính hơn năm mét trong quá trình va chạm vào trái đất vậy mà vô tình đem trạm cấp điện chính của bệnh viện số 2 Vũ Hán cho phá hủy dẫn đến tình trạng mất điện đột ngột. Sự cố mất điện sẽ nhanh chóng được khắc phục khi trạm cấp điện phụ của bệnh viện sẽ nhanh chóng được khởi động.
Lúc này trong phòng kiểm tra tiêu chuẩn, Diệp Hiểu Phong giữa lúc tưởng chừng như sắp chết thời điểm, trong đầu hắn vậy mà mà vang lên một giọng nữ nhân vô cùng quen thuộc, giọng nói ấy vậy mà có chút ôn nhu, nhưng không giấu nỗi sự gấp gáp cũng như lo lắng.
“Phong tử! … Mau … Mau tỉnh lại a! … Chúng ta không còn nhiều thời gian…Tiểu nha đầu mau tới giúp anh ấy! … Phong tử xin lỗi! Ta không có nhiều thời gian để hoàn thành… Hy vọng sẽ kịp lúc!...”
Cùng sau đó là một hỗn hợp giọng nữ có chút tinh nghịch cùng bất mãn vậy mà quỷ dị đột nhiên vang lên.
“Thủ tục hệ thống Dịch Thiên nhận chủ bắt đầu tiến hành, kiểm tra gien chủ nhân... Nam giới, nhóm máu O, chiều cao một thước tám, cân nặng 70 kg… Đánh giá tình trạng thể chất: Cơ thể suy nhược, nên hạn chế quan hệ tình dục vào lúc này… Chỉ số IQ 120, chỉ số EQ 45… Đánh giá tình trạng trí tuệ: Là một cái phế vật… Điều kiện ăn khớp, bắt đầu cập nhật...”
“Bắt đầu cập nhật ư? Cái gì mà cơ thể suy nhược? Chỉ số như vậy mà cũng là phế vật? Chuyện gì đang xảy ra?”
Hai mắt Diệp Hiểu Phong tối đen, trong nháy mắt, đầu hắn giống như bị người cho lấy hơn mười cục gạch đồng thời nện vào, từng cơn đau đớn kịch liệt cứ vậy xông lên, ngay sau đó, hắn thậm chí rõ ràng cảm giác được não bộ với hàng tỉ dây thần kinh của mình như là bị vô số côn trùng cắn nuốt, bỗng chốc trở thành trống rỗng.
Mặc dù rất đau, đau đến mức hắn thấy cho dù giờ bị người ta dùng gạch đập chết hắn cũng sẽ cảm ơn người đem hắn đập chết.
Nhưng hắn lại chỉ có thể mở to hai mắt, thân thể cứng ngắc giống như bị điểm huyệt vậy.
Hắn có thể cảm giác được rất rõ ràng đầu mình đang vận chuyển cấp tốc, hơn nữa tốc độ rất nhanh, rất nóng, như một chiếc tàu Thần Châu xuyên qua tầng khí quyển với nhiệt độ cao cùng tốc độ cực nhanh làm bạn.
Hắn có thể cảm giác được các dây thần kinh chính của bản thân mình đang bị lực lượng không biết tên nào đó đem từng sợi từng sợi cho xé rách, sau đó lại một lần nữa chải vuốt, sắp xếp, như một chương trình Computer đang xây đựng lại từ những miếng vá, được sửa đổi, cập nhật thêm những thông tin cần thiết.
Lúc này, mọi thứ xung quanh với hắn mà nói giống như một cuốn phim 3D, hắn cảm giác được vật thể di chuyển, không khí lưu thông, nhưng hắn lại không có tham dự vào trong đó, như một người đang xem lại một cuốn phim vậy, có điều chân thật và sắc nét hơn mà thôi.
Nói ra thì lâu nhưng việc này lại diễn ra rất nhanh chóng tựu là chỉ trong một cái chớp mắt mà thôi.