Con đường Myeong-dong, là con đường dành riêng cho người đi bộ nổi danh thứ năm trên thế giới, cũng là trung tâm lưu hành quần áo và trang sức của thủ đô Seoul Hàn Quốc, ước chừng dài 1 km. Ở chỗ này, có đủ loại cửa hàng cửa hiệu, từ cửa hàng bách hóa, cửa hàng bán đồ miễn thuế, đến khách sạn vân vân cũng đều tập trung cùng một nơi. Khách hàng có thể mua được các loại trang phục, giày, mũ, đồ trang sức ...theo trào lưu tân tiến nhất. Ở đây bất đồng với khu Nam Đại Môn cùng Đông Đại Môn, tập trung rất nhiều nhãn hiệu sản phẩm có chất lượng thượng thừa, nó cũng chính là đặc thù ở đây. Cửa hàng bách hóa thì càng có rất nhiều, khách hàng thậm chí có khi còn mua được hàng hoá ở đây với giá rẻ hơn nơi khác mà lại mô đen.
Ngoài ra, nơi này có những cửa hàng thời trang sầm uất cùng các quán cafe có lịch sử lâu đời, biểu diễn đàn ghi-ta, cùng với các nhà hàng có đủ các loại hình thức làm thỏa mãn khẩu vị mọi người. Myeong-dong được xưng là thiên đường mua sắm, hai mùa xuân, thu hàng năm đều cử hành lễ hội trên đường phố Myeong-dong một lần,với nghi thức khai mạc mới mẻ và hoa lệ, rồi cuộc thi tuyển trọn người đẹp Myeong-dong, các trò chơi dân tộc, nghi thức hôn lễ truyền thống, người mẫu thời trang, hóa trang biểu diễn các loại tiết mục. Ở Myeong-dong, ngoại trừ mua sắm, còn có rất nhiều món ăn ngon cùng các trò vui chơi. Tại phương diện ăn uống, có nhà hàng kiểu dáng Tây Âu, cửa hàng bán thức ăn nhanh cùng với các loại nhà hàng với các món ăn kiểu Hàn Quốc, kiểu Mỹ, kiểu Nhật, trong đó món sườn lợn rán và mì sợi là nổi danh nhất Myeong-dong, coi như là một loại đặc sản ở đây. Ngoài ra, Myeong-dong còn có các cửa hàng SPA, ngân hàng, nhà hát kịch, rạp chiếu phim phục vụ đầy đủ cho du khách.
Đặc biệt đáng nhắc đến nhất chính là đến Myeong-dong thì du khách nhất định phải đi đến thánh đường Myeong-dong. Nơi này là giáo đường thiên chúa sớm nhất tại Hàn Quốc, kiến trúc thuần túy theo kiểu Gô-tích (http://de.wikipedia.org/wiki/Gotik), có sắc thái cổ xưa. Phía sau giáo đường có địa phương để cho mọi người trong thành phố tới tìm chút thư thái như đi dạo hoặc ngắm cảnh, du khách có thể ở chỗ này để giảm bớt mệt nhọc khi đi đường.
- Lưu Phi bị mang đi tại nơi này sao?
Đứng ở phía trước một khu trung tâm thương mại trên đường Myeong-dong, bên tai nghe nữ phiên dịch giới thiệu các loại về Myeong-dong, Hướng Nhật có chút sốt ruột hỏi, nếu không phải nhìn thấy bộ dạng đối phương mới vừa từ trong hoảng sợ trở nên hăng hái bừng bừng, Hướng Nhật đã sớm cắt đứt lời nàng rồi.
- Đúng vậy, Lưu Phi tiểu thư chính là bị mang đi tại nơi này.
Nhìn sắc mặt nam nhân kia có chút âm trầm, nữ phiên dịch lại khôi phục trạng thái hoảng sợ lúc trước, cúi đầu nói.
- Những cha xứ đó tổng cộng có bao nhiêu người? Lưu Phi là thế nào bị mang đi, cô kể lại một lượt với tôi xem nào.
Hướng Nhật càng ngày càng cảm thấy kỳ quái, theo lý thuyết, trên đường Myeong-dong náo nhiệt như vậy, lấy thực lực của Lưu Phi, coi như là "Chấp năng giả" muốn bắt nàng mang đi cũng không phải sẽ quá dễ dàng như vậy chứ?
Nữ phiên dịch nhớ lại nói:
- . . .Khi tôi chuẩn bị mang Lưu Phi tiểu thư vào cửa hàng Emilio, đúng lúc đó, từ phía đối diện đi tới năm cha xứ, bọn họ nhìn thấy Lưu Phi tiểu thư, nói nàng là ác ma, sau đó thì đem nàng ta mang đi.
- Đơn giản như vậy ư?
Hướng Nhật nghi hoặc nhìn cô nàng.
- Có cái chỗ nào kỳ quái gì không, là Lưu Phi nguyện ý theo chân bọn họ đi, hay là bị ép buộc đi?
- Tôi nhớ kỹ Lưu Phi tiểu thư cùng bọn họ nói mấy câu, nhưng dùng là tiếng Pháp, cho nên ta căn bản tôi nghe không hiểu…
Nữ phiên dịch càng nói, đầu cúi càng thấp.
Hướng Nhật đã cơ bản phân tích rõ ràng quá trình sự việc, xem ra, Lưu Phi đúng là chủ động đi cùng mấy cha xứ kia. Trong lòng không khỏi buông lỏng, lấy thực lực hiện tại của Lưu Phi, người có thể đối phó với nàng cũng không nhiều.
Nhưng Hướng Nhật chung quy vẫn có chút lo lắng, đối phương dù sao có năm người, cái gọi là song quyền khó địch bốn tay, huống chi hiện tại là 10 tay, vậy càng không cần phải nói nữa.
- Cô có nhìn thấy Lưu Phi bị bọn họ mang đi nơi nào hay không?
- Là đi về phía thánh đường Myeong-dong.
- Thánh đường Myeong-dong? Chính là cái giáo đường thiên chúa mà cô vừa mới vừa giới thiệu kia ư?
Hướng Nhật lập tức chợt hiểu được, quả thực rất có khả năng. Năm cha xứ kia nếu có thể xuất hiện ở chỗ này, điều này nói rõ, vùng phụ cận nhất định có cứ điểm – là giáo đường của bọn họ.
Nữ phiên dịch chưa kịp gật đầu, Hướng Nhật đã nắm lấy cánh tay của nàng.
- Mau dẫn tôi đi thánh đường Myeong-dong.
Mặc dù tay bị nắm rất đau, nhưng nữ phiên dịch cũng không dám kêu ra tiếng, nàng hiện tại đã hối hận lúc trước vì sao muốn nhận lấy công việc phiên dịch này. Từ khi nhìn thấy Ngô lão bản kia thuê mình làm, nàng đã biết cái công việc phiên dịch này không dễ dàng. Thế nhưng thấy một đám người hung thần ác sát theo bên người đối phương, nàng căn bản không dám chối từ.
Xa xa, Hướng Nhật đã thấy được một nhà thờ kiến trúc kiểu Gô-tích cao 40,50 mét, nghe nữ phiên dịch nói, đó là nơi ở của giáo chủ thánh đường, toàn bộ dùng đá xây thành.
Tuy rằng đã tới nơi rồi, nhưng Hướng Nhật cũng không có tuỳ tiện xông vào, hiện tại là ban ngày, hơn nữa quảng trường giáo đường còn có nhiều người như vậy, nếu muốn trực tiếp đi vào, phỏng chừng lập tức sẽ đưa tới phiền phức với cảnh sát Hàn Quốc.
Để tránh đả thảo kinh xà, Hướng Nhật phái nữ phiên dịch đi vào hỏi đường, xem có đúng là có một nữ nhân được năm cha xứ mang vào trong giáo đường hay không.
Lấy tướng mạo của Lưu Phi, tin tưởng người nhìn qua nàng một cái sẽ rất khó quên.
Nữ phiên dịch rất mau trở về, nhìn nét mặt, hình như gặp phải cái chuyện gì không thoải mái.
- Thế nào rồi? Có nghe được tin tức của Lưu Phi hay không?
Hướng Nhật tiến lên hỏi.
Nữ phiên dịch sắc mặt rất bối rối:
- Tôi không biết có đúng là Lưu Phi tiểu thư hay không, tuy nhiên nghe người kia nói. . . Đúng là có một cô gái rất đẹp đi cùng năm cha xứ vào giáo đường dưới lòng đất.
- Giáo đường dưới lòng đất?
Hướng Nhật sửng sốt, nghe tên hình như sẽ không là một địa phương đứng đắn gì.
Có thể là nhìn ra sắc mặt không tốt của nam nhân kia, nữ phiên dịch lại giải thích nói:
- Đó là nơi nằm gần chỗ ở của giáo chủ, bình thường sáng sớm 10 giờ ở nơi đó sẽ cử hành lễ Mi-sa cùng cầu nguyện.
- Không cần phải nói nữa, dẫn tôi đi nơi đó.
Hướng Nhật cũng mặc kệ là địa phương nào, trước mặt quan trọng chính là xác định an toàn của Lưu Phi.
- Chúng ta không phải là tín đồ Cơ đốc giáo, hơn nữa cũng không phải nhân viên làm việc, không thể đi vào…
Mặc cho nữ phiên dịch giải thích thế nào, Hướng Nhật cũng kéo nàng đi, một màn này thoạt nhìn có chút giống ác bá cưỡng đoạt dân nữ, người bên cạnh tuy nhiều, nhưng cũng chỉ xem náo nhiệt, không có một ai tiến lên làm anh hùng cứu mỹ nhân.
Nữ phiên dịch rơi vào đường cùng, chỉ có thể mang Hướng Nhật đi.
Đi tới chỗ giáo đường kia, nhưng cửa chính lại đóng chặt, Hướng Nhật biết nữ phiên dịch nói không sai. Lúc này, quả thực ngoại nhân không thể đi vào.
Nhưng hắn cũng không để ý điểm này, đem cửa đóng lại thì có thể ngăn cản mình đi vào sao? Thực sự là buồn cười.
Đi ra phía trước ,Hướng Nhật đẩy đẩy cửa, thử dùng sức lực, suy nghĩ có nên dùng sức mạnh đá văng hay không.
Phía sau, một thanh âm hi hi ha ha truyền tới:
- Này, hai người các ngươi đang làm gì, chẳng lẽ là muốn đi vào trong đó hẹn hò sao? Ha ha ha…
Mặc dù nghe không có hiểu ý trong lời nói, nhưng giọng điệu hèn mọn cùng thái độ kiêu ngạo lại làm cho Hướng Nhật cực kỳ khó chịu, liền quay đầu lại.
Ngay trước mắt chính là bốn thanh niên đứng ngang hàng đang chậm rãi đi tới, cách ăn mặc cũng không có phản cảm, chỉ là thái độ không nghiêm túc, ánh mắt hạ lưu, mê đắm đều tập trung trên người nữ phiên dịch, trong đó một thanh niên trên đầu cột khăn giống hải tặc càng lớn tiếng huýt sáo.
Nữ phiên dịch rõ ràng là hoảng sợ quá độ, không chút nghĩ ngợi, liền trốn phía sau Hướng Nhật.
Nhìn bốn thanh niên lưu manh này hình như đã đem hai người bên mình trở thành con mồi đã sập bẫy rồi, Hướng Nhật suy đoán bọn họ vừa rồi hẳn là vẫn đứng ở phía sau, bằng không thì cũng sẽ không trùng hợp như thế yên lặng xuất hiện tại cánh cửa vào giáo đường ở đây.
Hướng Nhật lập tức nghĩ đến vừa rồi vì sao sắc mặt nữ phiên dịch bối rối như thế, phỏng chừng là khi hỏi đường, bị mấy tên không có hảo ý này chiếm tiện nghi gì. Này cũng khó trách, nữ phiên dịch trẻ tuổi vóc người cao gầy, hơn nữa tư sắc cũng không tính kém, có người đùa giỡn cũng là bình thường. Chỉ là bởi vì lúc đó là ở trước cống chúng, mấy tên lưu manh này cũng không tiện động tay động chân, vì vậy vẫn theo dõi đến nơi đây.
Nhưng Hướng Nhật hiện tại không rảnh cùng bọn họ chơi cái trò chơi anh hùng cứu mỹ nhân, nếu như là ở bình thường, hắn có thể sẽ không để ý cái gì mà như mèo bắt chuột trêu chọc mấy tên lưu manh này một chút, tuy nhiên hiện tại có việc gấp cần làm, nhẫn nại của hắn cũng có hạn, lạnh lùng nói với nữ phiên dịch phía sau:
- Nói cho bọn chúng, thừa dịp lúc tâm tình của tôi còn tốt, mau mau cút đi!
Nữ phiên dịch nơm nớp lo sợ thò đầu ra, hướng bốn tên lưu manh thanh niên nói một câu.
Bốn tên lưu manh thanh niên đều là trên mặt giận dữ, tiếp đó hắc hắc cười rộ lên, nhìn Hướng Nhật huyên thuyên mắng cái gì, thỉnh thoảng còn hướng nữ phiên dịch trốn phía sau làm vài thủ thế hạ lưu.
Hướng Nhật vẫn là một câu cũng nghe không hiểu, cũng lười hỏi nữ phiên dịch bên cạnh, dù sao thì hắn biết đối phương cũng không phải đang ca ngợi hắn. Lạnh lùng cười, khóe miệng nổi lên một tia sát ý dày đặc.
Trong nháy mắt, hình ảnh tựa như bị dừng lại, bốn tên lưu manh thanh niên đột nhiên đứng im bất động, vẫn còn duy trì tư thế há mồm mắng chửi vừa rồi. Tuy nhiên ánh mắt lại là sợ hãi hoảng loạn, rất rõ ràng là bởi vì đột nhiên bị hạn chế tất cả cử động mà cảm thấy sợ hãi trước nay chưa từng có.
Đây là "Lĩnh vực" lực lượng của Hướng Nhật, mấy tên lưu manh thanh niên lại cách hắn không xa, lực lượng vô hình khi triển khai, trong phạm vi này, hắn chính là thần. Hơn nữa cũng không cần lo lắng động tĩnh quá lớn, đưa tới chú ý của người khác từ phía xa.
Nữ phiên dịch không rõ xảy ra chuyện gì, nàng trốn ở phía sau nam nhân, tuy nhiên nhìn thấy bốn tên lưu manh thanh niên đột nhiên không nói, nàng hiếu kỳ từ phía sau Hướng Nhật đi ra.
- Bọn họ…
Một màn trước mắt làm cho nữ phiên dịch cảm thấy quỷ dị nói không nên lời, vừa rồi bốn tên lưu manh rõ ràng còn vui vẻ, thế nào lại chỉ chớp mắt liền giống như bức tượng rồi, ngoại trừ tròng mắt di chuyển, còn lại thì không có khác như một bức tượng sáp.
Không đợi nàng tiếp tục suy nghĩ, Hướng Nhật đã ở bên cạnh nói:
- Nói cho bọn chúng, trong ba giây nếu không biến mất, thì vĩnh viễn làm một pho tượng.
Nữ phiên dịch thân thể bỗng run lên, bởi vì nàng từ câu uy hiếp này của nam nhân đã hiểu được hàm nghĩa bên trong, bốn tên lưu manh thanh niên sở dĩ biến thành tượng sáp, chính là do nam nhân bên cạnh này giở trò quỷ, thế nhưng hắn làm như thế nào?
- Thế nào, không có nghe tôi nói gì sao?
Thấy nữ phiên dịch ngơ ngác suy nghĩ, Hướng Nhật lạnh lùng trừng mắt với nàng.
Nữ phiên dịch lập tức luống cuống tay chân, không dám nhìn Hướng Nhật một cái, dùng tiếng Hàn nói với mấy tên lưu manh thanh niên.
Khi vừa dứt lời, Hướng Nhật cũng cùng lúc giải trừ "Lĩnh vực" .
Mấy tên lưu manh thanh niên lúc này mới cảm giác được thân thể nhẹ nhõm, có năng lực khôi phục hành động, không dám ở lại nữa, giống như nhìn thấy ác quỷ liều mạng chạy mất.
- Hướng tiên sinh, vừa rồi…là xảy ra chuyện gì thế?
Nữ phiên dịch lá gan rất nhỏ, nhưng một màn vừa rồi thực sự làm cho nàng quá hiếu kỳ, kiên trì hỏi.
- Cái gì không nên hỏi, thì đừng hỏi nhiều.
Hướng Nhật nhàn nhạt trả lời một câu, đem bàn tay đặt tại trên cửa, lực lượng từ kẽ hở trên cánh cửa tiến vào trong. Đây cũng là biện pháp hắn vừa rồi khi vây khốn mấy tên lưu manh thanh niên mới nghĩ đến, nếu cánh cửa được khóa trái từ bên trong, vậy thì chỉ cần từ bên trong có thêm một cánh tay, là có thể mở cánh cửa rồi, mà lực lượng vô hình vừa lúc có thể làm được điểm này, vừa an toàn lại không cần kinh động những người khác.
Trong chốc lát, chỉ nghe "Cạch" một tiếng, Hướng Nhật nhẹ nhàng đẩy, cửa liền mở ra.
Nữ phiên dịch trừng lớn hai mắt, cũng không hiểu được đây là chuyện gì xảy ra, chỉ nhìn thấy nam nhân dùng bàn tay để vào, cửa này liền tự động mở.