Đỉnh Cấp Rể Quý

Chương 201: Chương 201: Ai có thể nghĩ đến




“Không phải, không có liên quan gì đến Trần Dật Thần.” Hạ Nhược Y lắc đầu, nói.

“Chuyện xảy ra khi nào?” Trần Dật Thần nhíu mày mở miệng, anh biết rõ, chuyện Lâm Như Tuệ tham ô công quỹ căn bản là lời nói vô căn cứ, Hạ Thiên Hồng cũng không có quyền đuổi Hạ Nhược Y khỏi vị trí phụ trách dự án núi Ngọc Tuyền, chỉ có thể là Hạ Nhược Y chủ động rời đi.

Chẳng lẽ Nhược Y còn giận dỗi với mình? Trần Dật Thần thầm nghĩ, anh không suy nghĩ sâu sắc như Hạ Nhược Y, chỉ cảm thấy Hạ Nhược Y tức giận vì anh đã che giấu thân phận.

“Hôm nay.” Hạ Nhược Y ngập ngừng nói, trên thực tế, cô còn không nói cho Hạ Thiên Hồng biết chuyện này, bởi vì bị Lâm Như Tuệ làm chậm trễ, nhưng bây giờ chuyện của Lâm Như Tuệ đã được giải quyết, cô chuẩn bị đi đến nhà Hạ Thiên Hồng.

“Nếu không liên quan đến phế vật này, vậy liên quan đến ai?” Lâm Như Tuệ dường như muốn đập vỡ nồi đất, truy hỏi đến cùng.

“Mẹ, mẹ đừng hỏi nữa, chuyện này là do con tự quyết định, không có liên quan đến ai cả.” Hạ Nhược Y sốt ruột nhìn Lâm Như Tuệ, nói: “Thôi, mẹ về đi, con đến công ty đây.”

“Con…” Lâm Như Tuệ vốn đang muốn hỏi Hạ Nhược Y chuyện gì xảy ra ở căn biệt thư trên núi vào tối hôm qua, nhưng nhìn bộ dạng lúc này của Hạ Nhược Y, cũng biết không thể hỏi ra cái gì, đành từ bỏ.

Trần Dật Thần thở dài, đi tới trước mặt Hạ Nhược Y: “Anh đưa em đi.”

Hạ Nhược Y chần chờ một lát, sau đó nhẹ nhàng gật đầu.

Sau khi hai người rời đi, Vương Mai nhìn Lâm Như Tuệ, nói: “Lâm Như Tuệ, xe của con rể bà, hình như không phải xe thuê.”

Lâm Như Tuệ trợn mắt xem thường: “Không phải thuê, vậy là mua sao? Bảy mươi tám tỷ kia, đừng nói anh ta là người giao đồ ăn, ngay cả nhà họ Hạ chúng ta, trong một lúc cũng chẳng có nhiều tiền như vậy.”

Vương Mai dừng một chút, cũng không nói gì nữa, bà ta mơ hồ có một cảm giác kỳ quái, chẳng những chiếc xe kia không phải Trần Dật Thần thuê, thậm chí, bà ta còn cho là “bạn trai”đó của Hạ Nhược Y là Trần Dật Thần.

Rất có thể Trần Dật Thần đã mua biệt thự trên đỉnh núi!

Ý niệm này lướt qua giây lát trong đầu Vương Mai, nhưng sau đó bị Vương Mai gạt bỏ, bởi vì quá vô lý.

Bên kia, Lâm Triệu Trung và Lâm Phương cũng đã về tới nhà họ Lâm.

Sau khi về đến nhà, việc đầu tiên Lâm Triệu Trung làm là gọi điện thoại cho cậu em thứ ba Lâm Triệu Nam, người đang làm cảnh sát.

“Lão Ba, giúp anh xem thông tin cá nhân, anh ta dùng xe Koenigsegg, biển số xe u Tlà C0000…” Lâm Triệu Trung rất nhanh chóng nói ra tin tức.

“Anh Hai, ở Thương Châu chúng ta chỉ có một chiếc Koenigsegg thôi, là của Thẩm Kình Thiên, không phải tra nữa.” Lâm Triệu Nam hơi ngạc nhiên, không rõ vì sao đột nhiên Lâm Triệu Trung lại hỏi về Thẩm Kình Thiên.

Lâm Triệu Trung cũng không biết rằng, tin tức mỗi một chiếc xe của những ông lớn như Thẩm Kình Thiên Lý Tuấn Thành đều khắc sâu trong đầu của mỗi nhân viên cảnh sát, cái này chính là đề phòng, lỡ có ngày nào gặp phải để tránh mà va chạm với ông lớn.

“Thẩm Kình Thiên?!” Lâm Triệu Trung kinh hãi hô lên một tiếng, vậy mà lại có quan hệ với Thẩm Kình Thiên.

“Anh Hai, anh không phải… đắc tội với Thẩm Kình Thiên chứ?” Lâm Triệu Nam nói chuyện với giọng dè dặt, Lâm Triệu Trung nghe cách nói chuyện giống như có kiêng nể Thẩm Kình Thiên, nếu Lâm Triệu Trung thực sự đắc tội với Thẩm Kình Thiên, giấc mộng đưa nhà họ Lâm tiến xa có thể tan biến.

Thậm chí nếu Thẩm Kình Thiên dùng thủ đoạn, nhà họ Lâm chỉ sợ ngay vị trí gia tộc hạng hai cũng không còn.

“Hẳn là… không thể đắc tội.” Lâm Triệu Trung vuốt mồ hôi lạnh trên đầu, hơi mơ hồ, anh ta bây giờ cảm thấy thật kiêu hãnh, lúc đó chính anh ta đã cản Lâm Phương lại, hơn nữa còn khiến Trần Dật Thần mềm lòng, nếu không, hiện tại đã không phải có thể, mà là nhất định là đắc tội rồi.

Nhưng dù có làm mềm lòng, đưa cho Lâm Như Tuệ một tỷ rưỡi, anh ta hiện tại trong lòng bất an, rốt cuộc Trần Dật Thần có cùng có để tâm với anh ta không.

“Anh Hai, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?” Lâm Triệu Nam trầm giọng hỏi, nếu Lâm Triệu Trung thực sự đắc tội với Thẩm Kình Thiên, nhà họ Lâm phải sớm chuẩn bị, có thể chuộc lỗi thì chuộc lỗi, nếu không chuộc lỗi được, phải chuẩn bị tốt trước sự đả kích của nhà họ Thẩm đến sản nghiệp gia đình.

“Chuyện là thế này…” Lâm Triệu Trung cũng không dám giấu diếm, kể hết chuyện đến núi Ngọc Tuyền xem nhà, phát sinh xung đột với cùng Lâm Như Tuệ, sau đó Trần Dật Thần xuất hiện.

Nghe xong, Lâm Triệu Nam nhíu mày: “Anh Hai, anh nói, lái xe không phải Thẩm Kình Thiên, mà là một người tuổi còn trẻ?”

“Ừm, chú Ba, người trẻ tuổi kia, có thể là cháu của Thẩm Kình Thiên Thẩm Hà Du?” Lâm Triệu Trung hỏi, chuyện Thẩm Kình Thiên có cháu trai thì anh ta cũng biết.

“Không có khả năng, Thẩm Hà Du căn bản chưa kết hôn, hơn nữa anh ta cũng không phải đối thủ của A Bưu.” Lâm Triệu Nam trầm giọng phủ nhận, rồi nói: “Nhưng nếu nói là con rể, em có nghĩ tới một người.”

“Ai?”

“Trần Dật Thần! Con rể nhà họ Hạ!” Lâm Triệu Nam nói.

“Con rể nhà họ Hạ?” Lâm Triệu Trung hơi nghi hoặc, thật sự nghĩ không ra, Lâm Triệu Nam nói người nhà họ Hạ.

Cũng không có gì lạ nếu Lâm Triệu Trung nghĩ không ra, nhà họ Hạ ở Thương Châu, chỉ có ba nhánh gia tộc, cũng không nổi danh, tất nhiên sẽ không lọt vào mắt Lâm Triệu Trung.

“Trước đây, anh ta từng xuất hiện trong chương trình truyền hình trực tiếp của Thẩm Hà Du…” Lâm Triệu Nam đối với Trần Dật Thần có ấn tượng rất sâu khắc, anh ta xem chương trình truyền hình trực tiếp giật gân của Thẩm Hà Du, chỉ một lần, anh ta chú ý tới Trần Dật Thần, phát hiện Trần Dật Thần không đơn giản.

Đặc biệt là thân thủ của Trần Dật Thần, để lại ấn tượng cực kỳ khắc sâu cho anh ta, sau đó, anh ta thậm chí còn làm tài liệu giảng dạy Trần Dật Thần đánh nhau với mười mấy bảo vệ của Thẩm Hà Du, để làm mẫu động tác cho các học viên cảnh sát.

Sau đó Hàn Long xuất hiện, chương trình truyền hình trực tiếp bị gián đoạn, vốn tưởng rằng Trần Dật Thần sẽ bị Hàn Long đánh bại, biến mất ở Thương Châu.

Cũng không nghĩ đến, hôm nay Trần Dật Thần lại xuất hiện, nhưng lại có quan hệ với Thẩm Kình Thiên.

Thực rõ ràng, bản thân Trần Dật Thần có lai lịch khó đoán, chiếc Koenigsegg kia hẳn là Thẩm Kình Thiên đưa cho Trần Dật Thần. Lâm Triệu Nam nói ra phân tích của mình.

Lâm Triệu Trung nghe vậy thì đầu đổ đầy mồ hôi, ai mẹ nó có thể nghĩ đến, một người con rể bất lực lại có xuất thân động trời như vậy.

Nếu đồng thời có mối quan hệ với ông vua ngầm và người giàu nhất Thành phố Thương Châu, nhà họ Lâm sao dám chọc tức người con rể này?

Một bên Lâm Phương, cũng bị dọa cho xụi lơ, sau khi Lâm Triệu Trung tát cô ta một cái, cô ta đoán được lai lịch Trần Dật Thần không tầm thường, nhưng không nghĩ tới, lại bất thường như vậy.

Nói không ngoa, hôm nay Trần Dật Thần có giết cô ta ở đâu đó, nhà họ Lâm cũng tuyệt đối sẽ không nói lại nửa câu với Trần Dật Thần, thậm chí còn muốn thay Trần Dật Thần lau chùi vết tích.

“Lão Ba, nên làm gì bây giờ?” Lâm Triệu Trung vuốt mồ hôi lạnh trên trán, hỏi. Nếu lúc ấy anh ta không ngăn Lâm Phương lại, mà để Lâm Phương gọi điện thoại cho Lâm Triệu Nam, không chừng nhà họ Lâm đã rước khó khăn.

Nhưng thật may mắn, nhãn lực của anh ta không tồi, nhìn ra chiếc Koenigsegg không phải xe tầm thường, ngăn cản Lâm Phương lại.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.