Đỉnh Cấp Vô Tình Hệ Thống

Chương 64: Chương 64: Đổ thạch




Nghe xong câu nói của Huyết Cơ, ngoại trừ Hạ Vũ ra, một đám quần chúng vây xem đều lập tức như lọt vào sương mù. Nàng đang nói cái quái gì vậy a, nói cứ như Thẩm Diễm không phải là nàng vậy.

“Cái tên này là tiểu bạch kiểm do chị dâu bao nuôi à. Bộ dạng cũng xem như không tồi a, một tháng bao nhiêu tiền vậy nhỉ?”

Đánh giá Hạ Vũ một chút, Mạnh Hùng liền chậm rãi khinh thường nói. Trong suy nghĩ của gã, cái tên nhãi ranh này mặc dù đẹp thật nhưng lại nhìn lạ mặt như vậy, nếu là nhân vật có máu mặt ở Kinh Hoa quốc thì không có lẽ nào gã không nhận ra được.

Cho nên, chỉ có hai cái khả năng, một là hắn là tình nhân do Thẩm Diễm bao nuôi. Hai là, hắn là một cái nhà giàu hoặc minh tinh mới nổi gì đó muốn dựa hơi Thẩm Diễm để nổi tiếng. Nhưng cho dù là khả năng nào đi nữa, với tư cách là cánh tay đắc lực của bang chủ Bạch Hổ bang, gã cũng không cần sợ hắn.

“Tam thiếu gia, thủ tục của cậu đã xong rồi ạ. Xin mời đi theo hướng này.”

Đối với lời nói châm chọc của Mạnh Hùng, Hạ Vũ ngay cả ánh mắt cũng lười cho gã mà hờ hững rời đi dưới sự dẫn đường cung kính của nam nhân viên ban nãy. Nếu là cái a miêu a cẩu nào đó chạy đến trước mặt hắn kêu bậy mà hắn cũng phải quan tâm tới thì hắn nhất định sẽ bị mệt chết rồi.

“Ngươi...”

Nhìn thấy Hạ Vũ cư nhiên lại khinh thường mình, Mạnh Hùng liền tức giận trừng mắt nhìn hắn. Âm thầm ghi hận ở trong lòng, gã thầm thề nhất định phải để hắn trả giá thật đắt. Mà trước đó, gã sẽ đem việc này báo lại cho lão đại trước đã.

Khác với tầng 1 và tầng 2 vô cùng ầm ĩ náo loạn, tầng ba được trang trí đến kim bích huy hoàng, bốn phía cũng được chất đầy các loại đá đủ loại màu sắc và kích thước.

Không khí ở đây cũng vô cùng trang nhã yên tĩnh dưới tiếng đàn piano du dương, khiến cho người ta có cảm giác giống như là đang tham dự một buổi tiệc hoàng gia vậy.

“Hệ thống, ngươi xem giúp ta một chút. Ở chỗ này có những khối đá nào sẽ mở ra được đá quý đắt giá.”

[ Tại sao ta phải giúp ký chủ kia chứ?]

“Bởi vì tình hữu nghị đồng cam cộng khổ giữa chúng ta a.”

Mặc dù là nói như vậy nhưng Hạ Vũ cũng đã đoán trước được việc hệ thống sẽ không bao giờ giúp hắn đâu, khả năng này lên đến tận 90%. Nhưng là, một chuyện ngoài dự đoán của hắn lại nhanh chóng xảy ra...

[ Được, xem như tình hữu nghị, ta sẽ giúp ký chủ. Những khối đá có chứa đá quý chính là viên đá màu xám nằm bên trái vách tường kia, còn có...]

Nghe thấy lời chỉ dẫn của hệ thống, Hạ Vũ liền nhanh chóng đem tất cả đều ghi nhớ hết. Nhưng là, âm thanh thông báo tiếp theo của hệ thống liền khiến hắn có xúc động muốn hộc máu. Mẹ kiếp, nói tốt tình hữu nghị đâu hả?

[ Đinh, Điểm cảm xúc -10 triệu.]

“Ơ, đậu móa...”

Mặc dù âm thanh của Hạ Vũ cũng không tính là lớn nhưng cũng vừa đủ để Huyết Cơ nghe thấy, vì thế, nàng liền khó hiểu mà nhìn sang hắn.

“Làm sao vậy?”

“Không có gì, vừa bị một con muỗi cắn trúng thôi.”

Hạ Vũ cũng chợt phản ứng lại mà nhanh chóng nói ra. Vì sợ Huyết Cơ không tin nên hắn còn đặc biệt xoa xoa tay một chút, trong đầu thì mắng hệ thống đến máu chó phun đầy đất.

“Đem toàn bộ những hòn đá này đều lấy hết đi.”

Lạnh nhạt mà chỉ tay vào vài cục đá mà ban nãy hệ thống đã nói, Hạ Vũ liền chậm rãi bảo nam nhân viên đem tất cả đều ghi lại dưới biên nhận của hắn. Dù sao hắn cũng đã tốn tận 10 triệu Điểm cảm xúc cho mấy cục đá này rồi, nhất định phải lấy lại cả vốn lẫn lãi mới được.

“Vâng ạ vâng ạ, giá của một khối đá ở đây là 50 vạn, số đá mà ngài nói tổng cộng có 7 khối, số tiền phải trả là 350 vạn.”

“Cầm lấy.”

Nghe thấy lời nói của Hạ Vũ, nam nhân viên liền vui vẻ mà tính toán ra, nhất là khi trước mặt cậu là một thẻ ngân hàng màu vàng óng ánh có in một chữ V to lớn thì cậu lại càng cười đến căng cơ mặt.

“Vậy Tam thiếu gia, ngài có muốn mở đá ở tại chỗ luôn hay không?”

“Được.”

Bởi vì động tĩnh quá lớn, bây giờ xung quanh Hạ Vũ đều đã được vây xem bởi vô số người. Lúc này, tất cả đều đang xì xào bàn luận mà nhìn xem mấy cái giải thạch sư cao cấp đang đem số đá mà Hạ Vũ vừa chọn đều mở ra.

“Khối đá lớn xấu xí cao bằng đầu người mà ta nói ban nãy cư nhiên lại mở ra được tận 5 viên lục bảo xanh...”

“Mẹ kiếp, viên đá nhỏ bằng nắm tay kia cư nhiên lại có một viên hồng ngọc ở bên trong.”

“Vị Tam thiếu gia này có phải hay không là vận khí quá tốt không. Trời ạ, mỗi khối đều mở ra đá quý có phẩm chất cao như vậy.”

“.........”

Mặc dù trong lòng rất muốn phỉ nhổ la hét nhưng những người này cũng chỉ có thể lựa lời mà nói, không dám gây ra náo loạn quá lớn.

Ai bảo bây giờ khắp Kinh Hoa quốc này, số người không biết Hạ Vũ là Tam thiếu gia của Hạ gia cũng chỉ chưa đầy hai bàn tay a. Kẻ nào không có mắt mà dám trêu chọc hắn thì chính là đang tìm đường chết.

“Tam thiếu gia, viên đá này cũng mở ra hay sao?”

Sau khi đem sáu khối đá mà Hạ Vũ chọn toàn bộ đều mở xong, Lạc Phương đại sư mới có chút vui vẻ mà hỏi Hạ Vũ. Ông làm giải thạch sư đến tận bây giờ là lần đầu tiên mở được nhiều đá có tỷ lệ cao như vậy, cũng như là lần đầu tiên nhìn thấy người có vận may như Hạ Vũ.

“Phải.”

Nhìn thấy viên đá sần sùi gồ ghề bị phủ đầy rêu xanh trong tay của Lạc Phương đại sư, Hạ Vũ liền không chút suy nghĩ nói ra. Đùa sao, đã trả tiền rồi thì làm sao lại không mở kia chứ, không mở ra thì để làm gì? Để ngắm sao?

“Cái này...được rồi...”

Vốn dĩ Lạc Phương đại sư còn muốn khuyên nhủ Hạ Vũ một chút, ông sợ nếu bên trong cục đá này không có đá quý thì hắn sẽ bị mất mặt. Nhưng là, khi nhìn đến biểu tình nghiêm túc chắc chắn của Hạ Vũ, ông cũng liền cắn răng mà cầm lấy cây dao nhỏ trên tay.

**Hôm qua thử lướt bản xếp hạng truyện sáng tác thì nhìn thấy truyện của Nhóc đã lên Top 10 rồi. Thật sự rất cảm ơn mọi người.

**Nhưng mà, sau đó thì Nhóc cũng nhìn thấy bộ truyện của bạn kia chỉ có hơn 50 chương mà lượt xem cũng đã hơn 40k rồi. Kinh khủng lắm luôn các bạn ạ.

**Mặc dù biết thời gian xuất bản của bạn ấy là trước Nhóc rất rất lâu, còn Nhóc thì mới viết gần 2 tháng thôi nhưng nghĩ lại thì vẫn thấy hơi nhục + đau khổ lắm a. Viết tận 60 chương mà mới được 14k lượt xem trên trang yy thôi. Huhu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.