Lúc này, Hạ Vũ rốt cục cũng biết được thứ quái vật sắp xuất hiện kia là gì rồi. Vì thế, hắn liền vội vàng nâng lên Trảm yêu kiếm, muốn một kiếm đem Triệu Như giết chết. Bởi vì dù sao, cô ta cũng sống không nổi nữa.
“Đừng mà!!!”
Thế nhưng, lúc này đây, Louis bỗng dưng lại xuất hiện từ sau lưng của Hạ Vũ. Dùng hai tay nắm lấy bàn tay đang cầm kiếm của hắn. Muốn đem hắn cản lại.
“Không được giết cô ấy a. Cô ấy vẫn còn là con người...”
Vừa nói, Louis cũng vừa đưa tay vờ như cản lại Hạ Vũ nhưng thực chất là đang tìm kiếm tung tích của hai tấm Ngũ Lôi Phù ban nãy. Không có, tại sao lại không có được a? Nếu không cất ở trong túi thì hắn có thể cất ở đâu đây?
“Cút.”
Lạnh lùng nhìn Louis, Hạ Vũ liền không chút do dự nâng chân đem gã đá văng sang một bên. Cái tên này là bị điên gì a, đừng nói với hắn là thánh mẫu tâm của gã bỗng dưng trỗi dậy. Hắn mới không tin đâu.
“Aaaaa...”
Ngay khi Hạ Vũ bị trì hoãn thời gian thì Triệu Như bỗng dưng lại hét lên một tiếng tê tâm liệt phế. Bụng của cô lúc này cũng đã giống như phụ nữ có thai chừng 9 tháng. Chỉ thấy trên bụng của cô bỗng dưng lại xuất hiện một vết rách. Sau đó, một bàn tay nhỏ bé liền từ bên trong đó thò ra ngoài. Đem vết thương xé ra to hơn.
Chỉ thấy theo vết thương bị xé rách ra, một “vật thể” giống như trẻ sơ sinh liền đi theo xuất hiện trước mặt mọi người. Nó chỉ lớn chừng bàn tay người trưởng thành, mặc dù đã thành hình nhưng lại không có đôi mắt. Làn da đỏ chót như máu, trong miệng cư nhiên lại đang nhai lấy một khúc ruột của Triệu Như.
[ Vương Giả cấp quỷ quái: Quỷ Anh.]
“Aaaa...Cứu...”
Nhìn thấy thứ xuất hiện từ trong bụng của mình, Triệu Như liền lập tức rơi vào trong kinh hãi mà hét lên một tiếng. Cư nhiên lại đưa tay đem Quỷ Anh vứt ra ngoài, khiến cho nó lập tức lăn lốc trên nền đất. Còn bản thân cô cũng đi theo ngã ngồi xuống đất, đưa tay bưng lấy bụng của mình.
“Cứu...tôi không muốn chết...làm ơn...”
Lúc này, chỉ thấy Quỷ Anh đang bắt đầu lồm cồm ngồi dậy. Giống như có chút hoảng sợ mà bắt đầu xoay đầu tìm kiếm xung quanh. Sau đó liền hướng về phía Triệu Như bò tới.
“Ca ca...”
Nhìn thấy Tư Nguyệt sợ hãi mà trốn về bên cạnh mình, Hạ Vũ vẫn như cũ cảnh giác liếc nhìn Quỷ Anh. Bởi vì hắn biết rõ, Vương Giả cấp quỷ quái là đáng sợ như thế nào.
“Cút. Đừng qua đây a...”
Xem đến Quỷ Anh cư nhiên lại vẫn bò về phía mình. Triệu Như liền lập tức hét toáng lên mà liên tục lê người về sau. Máu tươi từ miệng vết thương ở bụng cũng đi theo ồ ạt như suối mà chảy ra ngoài.
“Không...”
Cảm thấy sinh mệnh của mình đang từ từ xói mòn đi, Triệu Như liền có chút tuyệt vọng mà thì thào. Ánh mắt cũng trở nên mơ hồ không rõ nữa. Mặc cho Quỷ Anh đang tiếp tục bò về phía mình.
“Che tai lại.”
Nhìn thấy Triệu Như đã chết cùng với Quỷ Anh giống như đang mờ mịt kia. Hạ Vũ liền lập tức đưa ra phán đoán mà quát lớn một tiếng. Khiến cho những người còn lại ở đây cũng đều lập tức theo bản năng mà che tai lại.
“Oa oa...mụ mụ...”
Đúng như Hạ Vũ dự đoán, chỉ thấy lúc này, Quỷ Anh lại giống như một đứa trẻ bị lạc mẹ mà điên cuồng khóc thét lên. Ở giữa gương mặt cũng bắt đầu mọc ra một con mắt trắng dã đang chảy ra hai hàng huyết lệ.
Quỷ Anh là quỷ quái được tạo thành từ oán khí của những đứa trẻ bị phá bỏ hay sinh non, chết yểu. Vì vậy, nó sẽ trở về trả thù mẹ của mình. Nhưng là, khi mẹ của nó chết, nó liền sẽ phát ra tiếng kêu thê lương rồi trở nên điên cuồng mà giết hết bất kỳ kẻ nào ở xung quanh mình.
Thế nhưng, Hạ Vũ có thể chắc chắn một điều. Triệu Như đã từng phá thai rất nhiều lần cho nên mới có thể bị Quỷ Anh “mượn xác sinh ra”, trở về trả thù như vậy. Cũng có thể xem như là tự làm tự chịu.
Tiếng khóc của Quỷ Anh vô cùng chói tai, mang theo sự thê lương khiến cho người ta không khỏi cảm thấy một trận ác hàn. Thoả thoả chính là tiếng thóc của ác quỷ dưới 18 tầng địa ngục.
Ngay khi Hạ Vũ cảm thấy hai tai đều đã bị che đến ù lên thì tiếng khóc của Quỷ Anh rốt cuộc cũng dừng lại. Chỉ thấy lúc này, nó giống như là dã thú mà bắt đầu đưa mắt nhìn về những người còn sống khác trên xe. Cuối cùng, ánh mắt của nó liền nhắm thẳng vào lão Chu đang ngồi ở ghế lái.
“Rít” lên một tiếng, nó liền lập tức lao nhanh về phía lão Chu, ngón tay cũng bắt đầu mọc thành trảo như móng vuốt của dã thú. Mỗi một móng vuốt như vậy đều sắt bén như dao, chí ít cũng dài tận mấy tất.
Nhìn thấy Quỷ Anh lao về phía mình, con ngươi của lão Chu liền lập tức co rụt lại, trái tim cũng đi theo vọt lên tận cổ họng. Sợ hãi đến ông không thể nào kìm được tay lái của mình, xe buýt cũng bắt đầu trái nghiêng phải ngã.
Lúc này, Hạ Vũ liền không chút do dự vận dụng linh khí đem Trảm Yêu kiếm phóng thẳng về trước mặt của lão Chu. Đem Quỷ Anh bức cho dừng lại mà nhanh chóng lùi về sau. Móng tay của nó cũng bởi vì cà vào nền xe để giữ thăng bằng mà liên tục phát lên tiếng kim loại ma sát vô cùng chói tai.
Nhìn thấy bản thân được cứu, lão Chu lúc này cũng đã từ trong trạng thái sống sót sau tai nạn mà chợt nhớ đến việc điều khiển xe. Thế nhưng, rốt cuộc là cũng không kịp nữa. Chỉ thấy xe buýt lúc này đã lệch khỏi đường lớn, hướng về cột đèn bên đường đâm thẳng tới.
Mà lúc này, Quỷ Anh cũng đã liên tục rít gào lao về phía Hạ Vũ. Đối diện với thế công của Quỷ Anh, Hạ Vũ liền lập tức đem Ngũ Lôi Phù lấy ra. Lấy tốc độ sét đánh không kịp bưng tai mà phóng về phía Quỷ Anh.
Nhìn đến Ngũ Lôi Phù đang bay tới, Quỷ Anh liền giống như là không ngờ Hạ Vũ còn có một chiêu này mà lập tức cuống quýt lên. Sau đó, Ngũ Lôi Phù liền lập tức đập vào trên mặt của nó.
“Ầm ầm” một tiếng, Ngũ Lôi Phù nhanh chóng hóa thành ngũ sắc lôi điện, đem Quỷ Anh đánh đến liên tục rít gào, la hét thê thảm. Khói đen cũng bắt đầu từng luồng một từ trên người của Quỷ Anh bốc ra.
**Cảm ơn bạn Tiêuhoàng đã ủng hộ LT cho Nhóc nhé. Nếu hôm nay không bạo kịp thì ngày mai Nhóc sẽ bù.