Dính Em Thật Chặt

Chương 3: Chương 3: Nghịch Lý Cuộc Đời




Lâm...ngữ...hi dậy mauGiọng nói quen thuộc của A Mỹ làm tôi tỉnh giấc

A Mỹ là bạn thân từ nhỏ của tôi, ba cậu ấy là cách tay đắc lực của ba tôi nên tôi và cậu ta thân nhau cũng là điều bình thường.

Như thường lệ, tôi hoá trang một hồi , khuôn mặt hiện tại này khác xa so với khuôn mặt thật của tôi. Khuôn mặt rám nắng,má nọng thịt nhờ miếng silicon cộng với cái kính cận dày cộp và kiểu tóc quê mùa , trông tôi lúc này không khác gì bọn nhà quê.

Tôi cùng A Mỹ thuê một căn nhà gần trường để tránh những điều phiền phức không đáng có.Tôi cùng A Mỹ đi đến trường, ngôi trường tôi học là trường đại học quy tụ dàn cậu ấm, cô chiêu con nhà giàu.Vung tiền như vung giấy, và đặc biệt bọn nó không thích mấy đứa con nhà nghèo ở trường này, vì sao ư? Bởi vì đối với chúng nó, con nhà nghèo làm hạ thấp đẳng cấp trường, hạ thấp đẳng cấp của chúng nó,làm bẩn mắt tụi nó.Mà trước giờ tôi vẫn luôn ăn mặc quê mùa vào đây để hoàn thành cái thân phận trên trường của mình.

Ây da, đây chẳng phải là bạn học Mộc ngố sao, hôm nay chơi thời trang bao bố đi học à, cậu không để mặt mũi cho mình thì cũng phải để mặt mũi cho trường chúng ta chứ!

Cô gái vừa nó chính là Hàn Mạch Mạch, hoa khôi khoa thiết kế.

Bao bố vẫn đỡ hơn là con vẹt màu mè nhỉ!

Cậu.... Dám nói tôi như vậy, cậu muốn chết à

Ô! Tôi rõ ràng là đang nói với A Mỹ , không hề nói với cậu. Cậu không hiểu tiếng người nên lầm tưởng tôi nói với cậu à

Mày...

Hàn Mạch Mạch đỏ cả mặt , giơ tay định cho tôi một bạt tay nhưng bị tôi ngăn lại.

Mày dám đắc tội với tao, tao cho mày trả giá thật đắt

Nói rồi Hàn Mạch Mạch đi mất.Trả giá ấy à, tôi sẽ đợi, tôi nhìn theo bóng của cậu ta nói lớn.

Haha cười chết tớ mất, hành động lúc nãy của cậu chất miễn chê vào đâu được

Tôi không quan tâm lời nói của A Mỹ trực tiếp đi vào phòng học. Hôm nay có tiết tự chọn, tôi chọn môn của thầy lý, bài giảng của thầy ấy cuốn hút cực kỳ,hễ đến tiết tự chọn là tôi lại đến đây. Bước vào trước giảng đường tôi ngơ ngác nhìn xung quanh, chỉ còn có vài chỗ thôi sao, hôm nay là ngày gì mà họ lại đi hết sang này, thường những tiết tự chọn phòng của thầy rất ít học sinh, vậy mà hôm nay lại đông như vậy. A Mỹ đuổi theo tôi cũng bất ngờ không khác gì tôi.

Tưởng sao hôm nay mọi người lại đến đông như vậy, hoá ra là hôm nay lớp của thầy Lý được nam thần và nữ thần của trường tới thăm

Tôi nhìn theo hướng A Mỹ chỉ tay, đập vào mắt tôi là hai khuôn mặt đẹp như trong tranh. Người con gái có vẻ đẹp thanh tao, nhã nhặn. Còn người con trai kia có vẻ đẹp bí ẩn,thanh lịch, nhưng.....khoan, cái tên đó, sao lại là hắn.

Tôi kéo A Mỹ ngồi ở vị trí cách xa hắn, nhìn A Mỹ hỏi:

Hai người đó có lai lịch như thế nào??

Cậu thật xứng với hai chữ nhà quê đấy họ lâm kia.Nam thần tên là Dương Minh Phong, anh ấy là sinh viên năm cuối khoa kiến trúc, Anh ấy là con trai của tập đoàn Dương thị lừng danh đấy. Còn nữ thần ấy à, tên là Tô Hữu thanh, tiểu thư nhà tô thị , một tập đoàn cũng có chút tiếng tăm đấy

Thật đúng là nghịch lý cuộc đời mà, thật đoán không sai , gia thế tên đó không bình thường.

Oa... Tớ nghe nói nữ thần theo đuổi nam thần từ lúc nhỏ ấy, nhưng mà anh ấy vẫn luôn lạnh nhạt với nữ thần thôi. Như vậy cũng tốt, các thiếu nữ có cơ hội mơ mộng một phen

Tên đó với cái danh xưng đại thần cũng đúng.Khuôn mặt yêu nghiệt của hắn câu dẫn biết bao nhiêu thiếu nữ e ấp.Tên thật đúng với chủ nhân.

Cái khuôn mặt của A Mỹ chuyển dần sang cười gian nhìn tôi nói:nói gì thì nói, tiểu hi nhà ta vẫn ăn đứt Tô Hữu Hàn nhé!từ địa vị,nhan sắc,tài năng, đều thua xa Tiểu Hi mà.Cô Ta chính là người xếp Hạng 2 trên mấy BXH trên mạng xã hội, đứng sau cậu đấy Tiểu Hi. Tiểu Hi nhà ta vẫn xứng đôi với nam thần hơn mà.

Tôi lườm A Mỹ nỏ nụ cười gian

xứng đôi cái rắm, cậu có biết hôm qua tôi trộm viên ngọc phỉ thuý của ai không. Chính là của hắn đấy, xém nữa là bị hắn bắt lại rồi

Trùng hợp đến vậy sao

Cậu nghĩ tôi nói dối cậu à

Tôi khẳng đinh lại một lần nữa với A Mỹ.A Mỹ đột nhiên bật cười làm tôi khó hiểu nheo mắt mà nhìn.

Hahaha , đúng là oan gia ngõ hẹp mà, tớ xin chúc mừng cậu. Hôm qua Chú Hạo( ba tôi) có đến nhưng đúng lúc cậu đi nên ông ấy đưa tớ thiệp dự sinh nhật của chủ tich dương vào cuối tuần này

Cái....gì, ôi mẹ ơi con tạo nghiệt gì thế này, chỉ vỉ viên ngọc phỉ thuý thôi mà lại chạm mặt hắn mãi thế nàythâm thầm than , kêu gào trong lòng.

Thế là cả tiết học hôm đó đối với tôi nhạt nhẽo làm sao, lê cái thân ra khỏi phòng học sau tên phong kia, tôi như người mất hồn, mãi đắm chìm trong suy nghĩ,chả để ý xung quanh.

Mau...tất cả mau tránh ramột giọng nam trong chiếc xe hơi thể thao vang vọng làm mọi người rẽ ra, chỉ có tôi lúc này không biết trời đất gì vẫn chứ đi, bỗng một cách tay chụp lấy cánh tay tôi kéo nghiêng sang một bên làm tôi ngã nhào vào lồng ngực người nọ, hơi thở đầy nam tính phả vào mũi tôi, tôi đẩy người nọ ra, định tẩn cho gã một cú vì dám sàm sỡ bà đây, nhưng thu vào trong mắt tôi là cái khuôn mặt yêu nghiệt, lạnh lùng ấy.

Lại là tên đó Dương Minh Phong

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.