Định Lý Pitago

Chương 3: Chương 3




Chương 11:

Ánh nắng buổi sớm mai khẽ len lỏi qua rèm cửa sổ, rơi xuống sàn nhà.

Hạ Hiên nằm trong lòng Cố Thiển, da thịt cận kề, hô hấp nóng hổi, ấm áp vô cùng. Cậu phát hiện, dù đang bị vây giữa giấc ngủ say, nhưng tay hắn vẫn như có ý thức, gắt gao ôm trọn bờ mông cong dày thịt của cậu, ngón tay hãm sâu, tạo thành cả vết hằn ửng đỏ.

Đàn ông rất dễ động tình vào sáng sớm, ngay cả khi đã thác loạn cả một đêm, thì sáng hôm sau, hạ thân vẫn bừng bừng trỗi dậy, ngẩng đầu ưỡn ngực. Hạ Hiên sung sướng áp sát lại gần, đầu ngón tay chọc chọc trêu ghẹo lông mi Cố Thiển.

Cố Thiển không mở mắt, nhưng tứ chi vẫn cường thế siết trụ người trong lòng, thắt lưng đẩy về phía trước, bàn tay ôm mông thịt thuận thế xoa nắn vài cái, tựa như đang nghiêm phạt hành động nghịch ngợm của Hạ Hiên.

Hạ Hiên lén cười, nhìn gương mặt đẹp trai đầy hương vị đàn ông của Cố Thiển, trong lòng tràn ngập cảm giác thành tựu. Vừa nghĩ đến màn thiên lôi câu động địa hỏa đêm qua, mặt cậu bất giác nóng bừng lên. Cái cảm giác kích thích điên cuồng cả một đêm kia có vẻ chưa hoàn toàn triệt tiêu, nhất là khi Cố Thiển hung mãnh bắn thẳng vào trong cơ thể cậu, tựa như mọi ẩn tính đều đồng loạt mở khóa, cậu giống hệt một kẻ có bệnh, bị kích thích mà phát cuồng. Loại chuyện ấy càng làm càng nghiện, làm mãi cho đến khi Hạ Hiên không thể bắn được gì nữa, bắp đùi hoàn toàn mất cảm giác, trên mặt dính đầy nước mắt cùng nước miếng, mà cái mông lại chẳng hề biết mệt, cứ quấn lấy dương vật của Cố Thiển không rời.

Cậu không ngờ làm tình lại thoải mái đến thế, dù hiện tại thắt lưng rất mỏi, nhưng cậu vẫn muốn bám lấy Cố Thiển quấn trên giường. Càng nghĩ, phía dưới của Hạ Hiên lại càng có tinh thần, cái đó ngóc đầu dậy, lỗ nhỏ giữa hai mông tuy đã có chút sưng đỏ, nhưng vẫn khao khát đóng mở, thèm muốn được lấp đầy như tối hôm qua.

Hạ Hiên xoay người, đè nửa thân thể lên người Cố Thiển, dùng đôi môi mềm mại khẽ dạo chơi trên mặt hắn, vừa hôn vừa khiêu khích, còn tạo ra cả tiếng hôn chụt chụt.

“Ba” một tiếng, cái mông nộn thịt của Hạ Hiên bị ăn một phát đánh. Cố Thiển chậm rãi mở mắt, con ngươi tối tăm nhìn chằm chằm Hạ Hiên, giọng nói đầy vẻ chính khí nghiêm túc: “Sáng rồi, không được dâm nữa!” Nói xong, hai tay lại xòe rộng, bao trùm toàn bộ cánh mông, nhẹ nhàng nhu niết.

Mông bị xoa nắn khiến toàn thân Hạ Hiên mềm nhũn, cậu thành thật, ngoan ngoãn gối đầu lên ngực Cố Thiển thở dốc, không những thế còn cố tình nháy mắt mấy cái, ra vẻ oan ức nói: “Nhưng mà..... nhưng mà rất thoải mái, muốn nữa cơ!”

Cố Thiển làm người rất có nguyên tắc, hắn hôn lên trán Hạ Hiên, dịu dàng dỗ: “Ngoan, giờ phải rời giường ăn bữa sáng“.

Hạ Hiên đã sớm ngoan ngoãn phục tùng mối tình đầu nam thần mà mình luôn theo đuổi, làm nũng cọ cọ cằm Cố Thiển mấy cái, tiếp đó ngọt ngào đáp: “Đều nghe anh, anh nói gì em cũng nghe anh!”

Cố Thiển bật cười, không chê phiền, ôm Hạ Hiên rời giường, còn rất tiện tay giúp cậu đánh răng rửa mặt, mặc quần áo.Ăn sáng xong, Cố Thiển rửa bát, Hạ Hiên như một cái đuôi phe phẩy ở phía sau, ôm lưng hắn cọ tới cọ lui. Cố Thiển bất đắc dĩ lắc đầu, dịu dàng hỏi: “Sao vậy?”

Hạ Hiên vòng tay ôm lấy thắt lưng Cố Thiển, úp sấp mặt vào lưng hắn, đáp: “Thắt lưng rất mỏi, mông đau quá.......”

Tay Cố Thiển dính đày bọt xà phòng, không có cách nào ôm cậu được, chỉ có thể nhẹ hôn đỉnh đầu toàn tóc mềm mại của cậu, rồi dỗ dành: “Ra sô pha nằm đi, anh rửa xong sẽ giúp em massage“.

Vừa nghe đến từ “massage”, Hạ Hiên quả thực như mở cờ trong bụng, nhưng cậu vẫn không muốn rời xa Cố Thiển, thế nên tay càng ôm chặt hắn hơn, rất dính người nói: “Không đi, em muốn ở đây với anh“.

Cố Thiển hết cách, chỉ có thể cố gắng tăng nhanh tốc độ rửa, nhanh nhanh chóng chóng xử lý xong chồng bát đũa trong chậu.

.

Khi Cố Thiển cầm lọ thuốc mỡ đi tới, Hạ Hiên đã lộ mông, nằm úp sấp trên ghế sô pha. Cái mông cong vểnh, tròn tròn, dày thịt, ý hệt hai cái bánh bao trắng mập, run rẩy trong không khí.

Cố Thiển nhìn hình ảnh hấp dẫn trước mắt, biết rõ còn cố hỏi: “Không phải đau thắt lưng sao? Cởi quần làm gì?”

Hạ Hiên quay đầu lại, vẻ mặt cực kỳ vô tội đáp: “Nhưng mà..... nhưng mà mông cũng rất đau, thuận tiện xoa bóp luôn đi ha“.

Cố Thiển ngồi xuống bên cạnh, cười không nói gì. Thực ra hắn cực thích cảm giác êm dịu này, nhất là với cái mông của Hạ Hiên, tròn tròn dày thịt, trong mắt hắn, mông cậu là bờ mông hoàn mỹ nhất, chỉ cần nhìn thôi đầu óc đã trống rỗng, chỉ còn lại duy nhất ý niệm muốn chà đạp. Nhưng dĩ nhiên, hắn không lập tức xoa bóp bộ phận mình muốn sờ nhất kia, cứ như đã quên hẳn cái mông trắng bóc, hắn rất có dáng vẻ quân tử nghiêm nghị, cẩn thận massage phần thắt lưng của Hạ Hiên.

Ngày hôm qua hai người làm rất nhiều lần, tuy sướng, nhưng eo mỏi muốn chết, về điểm này thì Hạ Hiên hoàn toàn không nói quá chút nào. Khi bàn tay ấm áp dùng lực đạo vừa phải nhấn lên vùng đốt sống, Hạ Hiên thoải mái khẽ rên một tiếng, cậu úp mặt vào nệm, từ từ nhắm mắt hưởng thụ.

Thủ pháp cùng lực đạo của Cố Thiển đều chuyên nghiệp, xoa bóp sướng đến mức Hạ Hiên muốn ngừng cũng không được. Dần dần, tiếng rên thoát khỏi miệng bắt đầu biến điệu, ư ư a a, không khác gì rên rỉ khi làm tình.

Xoa xoa một hồi, Hạ Hiên lại phát tình, xuân tâm nhộn nhạo, đói khát làm nũng: “Anh rể, tay xuống thấp chút nữa đi, nhấn chỗ đó.......”

Xuống thấp hơn là cái mông vểnh rồi còn gì, Cố Thiển hiểu rõ mỉm cười, làm như mong muốn của Hạ Hiên, dần dần di chuyển xuống dưới, lực đạo vẫn giữ nguyên như cũ, xoa bóp mông thịt đầy xúc cảm.

Mông Hạ Hiên căng mịn mà thơm thịt, dưới lực xoa nắn mạnh yếu khác nhau, hai quả mông trái phải nảy lên rất đẹp mắt. Cố Thiển hết buông lại nắm, co co nhéo nhéo, còn cố ý tách hai quả mông ram để lộ miệng huyệt hồng hào ở giữa.

“A~ đau.........” Hạ Hiên rầm rì vài tiếng, nhưng vẫn cố tình chớp mắt với Cố Thiển, “Anh rể, chỗ đó đau quá......”Cố Thiển trong lòng biết rõ. Tối qua là lần đầu của thiếu niên, nhưng hắn lại không hề dịu dàng chút nào, còn ra sức tàn sát bừa bãi, muốn cậu rất nhiều lần, chắc chắn cậu không chịu nổi rồi. Cũng may hôm qua, sau khi Hạ Hiên mê man, hắn đã tẩy rửa sạch sẽ, nên hiện giờ chỉ có chút sưng đỏ, không quá mức nghiêm trọng.

Cố Thiển cong ngón tay búng mông thịt, bắt đầu tỉ mỉ kiểm tra tình trạng của nơi nào đó.

Phần thịt nơi miệng huyệt hơi nhăn lại, sờ lên có chút nóng, thoạt nhìn rất đáng thương. Cố Thiển bóp lấy ít thuốc mỡ, nhẹ nhàng dùng đầu ngón tay vẽ loạn lên lỗ nhỏ, không bỏ sót bất cứ nếp thịt nào.

“A ~ a...... thật thoải mái....... Anh rể........”

Mới chỉ sờ thôi mà Hạ Hiên đã bắt đầu thở gấp, dâm đãng rên loạn.

Cố Thiển hết cách lắc đầu, vỗ nhẹ lên mông Hạ Hiên một cái: “Được rồi, không được dâm nữa“.

Hạ Hiên ngọ nguậy mông, cố tình quyến rũ: “Cơ mà thực sự rất sướng, nếu không làm lần nữa nha?” Nói xong, hai mắt còn chớp chớp, lộ rõ vẻ chờ mong.

Nhưng tất nhiên, Cố Thiển không dễ bị mê hoặc như vậy, đối mặt với quái chiêu nhỏ nhặt của Hạ Hiên, hắn vẫn sừng sững bất động. Bôi thuốc mỡ xong, tay hắn rất quy củ rời khỏi miệng cúc huyệt, quay qua dạy dỗ Hạ Hiên, “Phải tiết chế, nếu làm nữa, mông em sẽ nở hoa thật đấy, ngoan“.

Hạ Hiên mất mát bĩu môi, vặn vẹo mông, vùi đầu vào gối dựa lưng, không thèm nói nữa.

Cố Thiển không chê phiền ôm lấy cậu, giúp cậu mặc lại quần, thấp giọng nói: “Chờ đến khi em khỏe lại, anh sẽ cho em ăn no“.

Nói thế còn nghe được!

Hạ Hiên gian xảo cắn một cái vào cằm Cố Thiển, lười biếng tựa vào ngực hắn, thoải thích hưởng thụ sự dịu dàng chỉ thuộc về cậu.

Hai người cứ ngọt ngọt ngào ngào như vậy đến hết ngày, đến hôm sau hắn lái xe đưa cậu đến trường.

Tiết học bắt đầu, Hạ Hiên cướp được vị trí gần cửa sổ, còn Cố Thiển tay cầm phấn, nghiêm túc đứng trước bảng đen giảng bài. Vẻ mặt hắn rất chăm chú, nghiêm túc, dùng phương pháp đơn giản nhất để giảng giải vấn đề, không quá dài dòng, gây nhàm chán cho người nghe. Bởi vậy giờ học của thấy giáo Cố luôn rất đông sinh viên, bất kể là nam hay nữ.

Hạ Hiên bất giác thất thần, hai mắt nhìn chằm chằm theo từng động tác của Cố Thiển, trong lòng không ngừng trồi lên ý nghĩ: Người đàn ông ưu tú thế này cuối cùng cũng thuộc về mình! Thiệt con mẹ nó thỏa mãn! Tối nay dù nói gì cũng phải kéo hắn lên giường làm thêm vài hiệp nữa!

Cố Thiển viết xong đề mục, yêu cầu sinh viên thảo luận làm bài, vừa xoay người xuống đã thấy vẻ mặt nhộn nhạo ý xuân của Hạ Hiên. Hắn lẹ làng bước tới gần, gõ nhẹ vào trán cậu một cái: “Bạn học này phải chú ý làm bài đi chứ“.

Hạ Hiên lấy lại tinh thần mới nhận ra đối tượng bị mình ý dâm đã từ bục giảng đứng bên cạnh mình nhướn mày từ bao giờ. Vì thế, cậu ngay lập tức cầm bút, ngẩng đầu nhìn anh tươi cười vui vẻ, rồi cắm cúi làm bài.Lúc trước đã nói Hạ Hiên rất thông minh, học một hiểu mười, thế nên cậu giải quyết bài luyện tập này vô cùng thuần thục, chưa đầy vài phút đã làm xong, nhìn quanh mới thấy bạn học vẫn đang cặm cụi tính toán, liền lén lút lấy di động ra, bắt đầu gây rối.

【 Thầy Cố à, dáng vẻ thầy giảng bài đẹp trai quá đi! 】

Ring ring ~~

Cảm giác túi quần rung động, sắc mặt Cố Thiển vẫn không chút thay đổi, đưa tay vào túi lấy di động ra, nhanh chóng kiểm tra tin nhắn, sau đó đáp lại.

【 Bạn học Hạ, không được bỏ tiết, phải ngoan ngoãn học hành. 】

【 Có thầy Cố, em sẽ chăm chỉ đi học mà, thấy em ngoan không! 】Gửi xong tin nhắn, Hạ Hiên ngẩng đầu, tinh nghịch mỉm cười, còn vươn đầu lưỡi ướt nước liếm một vòng quanh bờ môi, đầy ý khiêu khích.

Cố Thiển mặt không đổi sắc liếc mắt nhìn, sau đó vẫn nghiêm túc lật sách, tiếp tục giảng bài.

Tin nhắn trả lời vài giây sau được gửi lại: 【 Không được phát dâm, tối này về chịch chết em. 】Mệnh lệnh ngắn gọn mà thô bạo khiến thân thể Hạ Hiên mềm nhũn,hai chân bất giác cọ xát vài cái, sau khi gửi lại tin nhắn đáp trả, cậu mới miễn cưỡng thẳng lưng tiếp tục nghe giảng.

Vốn hai người dự định cùng nhau ăn bữa trưa, nhưng Cố Thiển lại có việc đột xuất nên đành lỡ hẹn. Hạ Hiên tuy không vui, nhưng cũng không gây rối, chỉ có thể không ngừng nghĩ cách bắt hắn bồi thường.

Giữa trưa, dãy phòng học không bóng người, Cố Thiển thản nhiên kéo tay Hạ Hiên tới một góc khuất. Đây là lần đầu tiên Hạ Hiên bị người khác áp sát vào góc tường như thế, trái tim trong lồng ngực đập loạn liên hồi. Khoảng cách giữa hai người rất gần, thậm chí hô hấp còn như dung hợp với nhau. Cậu trừng mắt nhìn khóe miệng Cố Thiển khẽ nhếch, ý cười đúng kiểu như có như không, sau đó, đôi môi ấy cdần dần tiến lại gần.

Ngay giây tiếp theo, hai bờ môi chạm vào nhau, một bên còn cố sức tách mở hàm của bên còn lại. Nụ hôn của Cố Thiển rất mạnh bạo, không ngừng biến hóa góc độ tiến công khoang miệng Hạ Hiên, khiến cậu đến rên cũng chẳng nổi. Bàn tay siết bên hông càng chặt chẽ, cậu bị hắn thịt không chừa một mảnh xương, nhưng trong tiềm thức lại thấy sướng không chịu nổi.

Hạ Hiên nhận ra mình càng ngày càng thích người đàn ông trong ngoài bất nhất này rồi, thân thể nhanh chóng nóng bừng, hai tay hai bên thỏa sức sờ soạng, da thịt cận kề khó phân.

Cũng may Cố Thiển còn chút lý trí, trước khi hai người lau súng bốc hỏa, hắn đã kịp thời kết thúc hôn sâu, thở hổn hển tựa lên cái trán nóng hổi của Hạ Hiên, “Bảo bối, chúng ta về nhà rồi tiếp tục được không?”

Hạ Hiên vẫn bị vây giữa trạng thái mờ mịt mơ hồ, ngốc ngốc gật đầu, rồi để mặc Cố Thiển kéo mình rời khỏi dãy phòng học.

Chương 12:

Cố Thiển không ở bên, hạ Hiên chỉ đành đi tìm Lôi Minh Xuyên. Sau cú điện thoại, hai người hẹn gặp nhau trước cửa thư viện.

Hạ Hiên rất chi là phiền muộn, thằng ngốc Lôi Minh Xuyên kia sao đột nhiên thông suốt, cố gắng chăm chỉ học hành thế, còn hẹn cậu ở thư viện nữa cơ đấy?! Đê mờ não bị sét đánh hả?!Cậu vẻ mặt hồ nghi đứng trên bậc tam cấp trước cửa thư viện, đợi khoảng 5 phút mới thấy hai người đi ra. Trầm Ngọc dáng người cao gầy đi phía trước, Lôi Minh Xuyên đúng chuẩn chân chó ha ha phía sau, trong tay còn ôm một chồng sách cao ngất, liên tục ném cho Trầm Ngọc mị nhãn dâm đãng.

Thấy người này, Hạ Hiên mới hiểu rõ vì sao Lôi Minh Xuyên lại hẹn ở thư viện. Hóa ra là đang tán trai! Ờ hớ ~

Hạ Hiên thầm khinh bỉ, nghiễm nhiên đã quên bản thân cũng vì theo đuổi đàn đông mà mặt dày mày dạn, không thèm để ý mặt mũi làm đủ trò trẻ em không được nhìn.

Trầm Ngọc trước giờ luôn một vẻ lạnh như băng, sắc mặt không chút biểu tình, nói chuyện cũng ngắn gọn rõ ràng, y thấy Hạ Hiên cũng chỉ hơi gật đầu, hờ hững chào: “Hạ học trưởng“.

Từ trước đến giờ Hạ Hiên rất ghét những người hay giả bộ lạnh lùng này nọ, nhất là Trầm Ngọc còn có nhiều cơ hội tiếp xúc với Cố Thiển, nên cậu càng không thích. Đã không thích thì sắc mặt không thể hòa nhã, cậu ngẩng cao đầu, dùng lỗ mũi nhìn đời, cao ngạo đáp, “Ừ, chào“.

Lôi Minh Xuyên hiểu rõ tính nết Hạ Hiên, so với chính gã còn đáng ghét hơn, nên cũng không để ý không khí căng thẳng giữa hai người, mà cười ha hả nhìn Trầm Ngọc, nhỏ giọng nói, “Trầm bảo bối, cùng bọn anh đi đánh bi-a không?”

Trầm Ngọc đã phản đối kiểu xưng hô ngớ ngẩn này rất nhiều lần rồi, nhưng mỗi lần cự tuyệt xong, người này lại luôn nghĩ ra nickname ác nghiệt hơn nữa để gọi, nên dần dần, y chỉ có thể lựa chọn cách thức bỏ ngoài tai, mặc kệ Lôi Minh Xuyên muốn gọi thế nào thì gọi.

“Thế nào Trầm bảo bối?”

Trầm Ngọc khữ nhướn mày, lạnh lùng nhìn Lôi Minh Xuyên, “Không được, chiều nay có tiết học“.

“Ây, tiếc ghê, anh còn muốn em nhìn thấy tư thái chơi bóng đẹp trai ngời ngời của anh nữa mà, cực kỳ quyễn rũ đó.” Nói xong, Lôi Minh Xuyên chớp chớp mắt, khóe miệng nhếch cao, cười xấu xa.

Đối với cách ăn nói lưu manh không não này, Trầm Ngọc đã nhìn mãi thành quen, chìa tay nhận chồng sách trên tay Lôi Minh Xuyên, nói: “Bớt nói đùa“.

Lôi Minh Xuyên cực kỳ tiếc hận lắc đầu, làm bộ lưu luyến mãi không rời: “Chăm chỉ học nha, tối nay anh sẽ gọi cho em, nhớ phải tiếp đấy“.

Trầm Ngọc không trả lời, quay đầu bỏ đi ngay tắp lự, chỉ để lại bóng lưng thẳng tắp.

Hạ Hiên nhìn có chút hả hê tiến sát lại gần, vỗ vỗ vai Lôi Minh Xuyên: “Em trai Lôi, em trào cái cửa sổ cao quá, đã bao lâu rồi mà vẫn chưa bôi đen được băng sơn thế?”

Lôi Minh Xuyên không nói gì, chỉ nhún vai, cà lơ phất phơ đáp: “Tiểu xử nam như cậu thì hiểu cái gì, này gọi là tình thú biết không! Lôi được hàng chất lượng tốt như thế này lên giường mới có cảm giác thành tựu!”

Hạ Hiên bĩu môi: “Thôi đi, lôi người ta lên giường mà không làm chính sự thì có méo gì vui?! Còn nữa! Anh trai em đã không còn là xử nam nữa rồi! Em trai đúng là con chim non ngu ngốc! Ha ha ha! ! !”

Lôi Minh Xuyên bị phản pháo cũng không hề tức giận, chỉ cợt nhả cười hề hề, khoác tay lên vai Hạ Hiên: “Đệt mợ! Tôi đã nói chiêu này xài tốt mà! Công này một nửa thuộc về tôi đó nhé! Thằng nhóc cậu từ giờ trở đi không được bạc đãi tôi nữa!”Hạ Hiên ra vẻ đứng đắn: “Nào có! Ai dám bạc đãi cậu!”

Lôi Minh Xuyên âm hiểm cười đểu, nhướn mày hỏi: “Cùng bạn thân nói chút đi, thầy Cố nhà cậu làm chuyện đó như thế nào?”

Nhắc đến Cố Thiển, Hạ Hiên lại bất giác ngượng ngùng, trợn trắng mắt lườm Lôi Minh Xuyên, tư tin đáp: “Người đàn ông của tôi dĩ nhiên mặt nào cũng hoàn mỹ!”

“Đê mờ ha ha ha! Cậu quả nhiên là đồ dâm đãng!”

“Cút! Cậu con mẹ nó mới dâm đãng!”

Hạ Hiên đùa cợt đá qua một cước, Lôi Minh Xuyên biết cậu đã từng học võ, vội vàng tránh về phía sau, sau đó lại tiếp tục mặt dày bám lấy đùa giỡn. Đến tận khi Hạ Hiên thực sự xù lông mới nghiêm túc: “Được rồi được rồi! Tôi sai rồi! Chúng ta nhanh đi thôi, đừng để bọn lông vàng chờ lâu quá!”

Hạ Hiên trừng mắt lườm gã, tiếp đó cả hai cùng sóng vai ra khỏi cổng trường.

Bọn họ luôn chơi bóng ở một nơi cố định, Hạ Hiên và Lôi Minh Xuyên vừa tới, đám lông vàng đang chơi dở ván, thấy họ đến, đầu tiên là vỗ tay trêu chọc một chút, rồi mới hi hi ha ha tiếp tục chơi bóng.

Hạ Hiên mở một bàn bên cạnh, cùng Lôi Minh Xuyên đấu solo. Động tác đánh bóng của Lôi Minh Xuyên rất đẹp, nhưng chỉ dùng để pose tạo dáng, còn kỹ năng thực sự rất nát bét. Nhưng gã không hề nhận ra, cứ cố chấp lao đầu và mũi nhọn, lần nào cũng cố tình khiêu khích Hạ Hiên.

Hạ Hiên căn bản chẳng thèm để vào mắt kiểu đối thủ ngâu si này. Thế nên lúc Lôi Minh Xuyên vắt óc nghĩ dáng tạo hình cho đẹp, thì Hạ Hiên lại dùng vẻ mặt thích ý ngồi bên cạnh, rút điện thoại ra gửi tin nhắn chọc ghẹo Cố Thiển.

Chẳng ai thèm nhìn, Lôi Minh Xuyên tự biết xấu hổ, chỉnh chỉnh quần áo hơn 10 phút, thật vất vả mới tìm đúng tư thế, kết quả không khống chế được lực đạo, đánh luôn bóng chính vào túi lưới.

Đám lông vàng xung quanh vừa lúc chứng kiến toàn bộ quá trình, cất tiếng cười vang: “Ha ha ha ha ha ha ~ Lôi gia à, kỹ thuật của cậu khá hơn rồi đó! Không tồi không tồi! Rất đẹp! Ha ha ha ~”

“Cút đê! Lôi gia ta đay cố ý đấy! Bằng không sao khiến Hạ thiếu gia vui vẻ được! Chẳng hiểu chuyện gì hết! !” Lôi Minh Xuyên nói sạo mà không hề đỏ mặt, vẫn rất chính khí nghiêm túc.

Hạ Hiên mặc kệ hàng loser này, ngón cái hướng về phía trước, rất nhanh kết thúc trận đấu, sau đó thẳng lưng ngẩng cao đầu, nâng tay vuốt tóc cực kỳ cool ngầu, từng động tác không hề có nét thừa.

Khi quả cầu màu đen rơi xuống túi lưới, Lôi Minh Xuyên đã lập tức vỗ tay bồm bộp, mặt còn dí sát lại gần nói: “Hôm nay tâm trạng của Hạ thiếu gia tốt ghê, công lực phát huy vượt xa người thường!”

Hạ Hiên vẻ mặt khinh bỉ: “Đấu với cậu cần gì phát huy vượt xa người thường, chỉ cần dùng một phần ba công lực cũng đủ để cậu thua tới tụt quần!”

“Xùy xùy, trâu bò vừa thôi! Tiếp tục đi!” Lôi Minh Xuyên bẻ tay, không biết xấu hổ cười, “Cậu nói chỉ cần một phần ba công lực đúng không, mọi người ở đây đều nghe rõ làm chứng nhé!”Bầu không khí thoáng cái tăng vọt, đám lông vàng xung quanh cũng ồn ào xem náo nhiệt. Hạ Hiên thân sĩ vươn tay làm động tác mờ, để Lôi Minh Xuyên đánh trước. Đương nhiên Lôi Minh Xuyên sẽ không khiêm nhượng, dù sao thực lực cũng chẳng bằng người ta, chiếm được tiên cơ thì cứ chiếm đi, không thể bỏ qua.

Lôi Minh Xuyên đầu bên kia chăm chú đánh bóng thì Hạ Hiên đầu bên này lại rất cà lơ phất phơ, còn thỉnh thoảng phát ra tiếng cười ngắt quãng. Lôi Minh Xuyên vẻ mặt thất bại, vô lực nói: “Tôi nói này Hạ thiếu gia, có thể tôn trọng đối thủ một tý được không hả, tốt xấu gì tôi cũng là người đang sống đó, cậu không nhìn tôi mà chỉ nhìn di động rồi cười dâm đãng là sao, ý tứ chút đi!”

“Tôi đây đang đường đường chính chính coi thường cậu đó!” Hạ Hiên phẩy tay, sắc mặt lại lộ vẻ ngọt ngào, “Tôi có việc đi trước đây!”

Lôi Minh Xuyên trợn mắt: “Vì sao?”

Hạ Hiên tay cầm điện thoại, ý xuân phấp phới: “Anh ấy họp xong rồi, đang trên đường tới đón tôi!”

“Thầy Cố hả?”

“Ừ!”

“Ồ“.

Lôi Minh Xuyên máy móc gật đầu, sau đó tiếp tục đơ người, hơn nửa ngày sau mới đột nhiên gào thét: “Đệt mịa! Không đúng!”

Hạ Hiên nhíu mày, khó hiểu hỏi: “Sao vậy?”

“Cái đéo gì mà sao vậy! Cậu ngớ ngẩn à! Anh rể cậu sắp tới đây đấy!”

“Tôi biết, chắc vài phút nữa sẽ tới nơi“.

Lôi Minh Xuyên siết chặt bả vai Hạ Hiên ra sức lắc, trợn trừng mắt hét: “Xong! Cậu xong rồi! ! Hạ Hiên, cậu xong rồi! ! !”

Hạ Hiên bị lắc đến nổi điên, không nhịn dược quát: “Lôi Minh Xuyên, đê mờ nói tiếng người coi! Tôi rất tốt, xong thế nào được?!”

Lôi Minh Xuyên dùng ánh mắt “Mày ngu à” nhìn Hạ Hiên, vươn tay chỉ về đám lông vàng đứng cách đó không xa, nhấn mạnh từng câu từng chữ: “Cố Thiển đã thấy cậu ta, chuyện tối hôm đó chắc chắn sẽ bại lộ! Đê mờ!”

Hạ Hiên cả kinh, nhưng ánh mắt rất nhanh bình tĩnh trở lại: “Không sao, đã gạo nấu thành cơm rồi, anh ấy không thể làm gì được“. Tuy nói vậy những vẫn vội vàng lùa đám lông vàng vào WC.

Ai ngờ, không đợi cậu giấu người xong, Cố Thiển đã xuất hiện ngay cầu thang, vẻ mặt mang theo nụ cười dịu dàng, vẫy tay chào Hạ Hiên.

Hạ Hiên triệt để choáng váng, vội vàng tạo khoảng cách với đám lông vàng.

Cố Thiển nhanh chóng bước hết bậc cầu thang, phóng rộng tầm mắt quét một lượt quanh phòng, vừa nhìn đã nhận ra sự thật vào tối hôm đó, nhưng sắc mặt vẫn không chút biến hóa, trái lại còn khách khí chào hỏi bọn họ.

Đám tóc vàng thầm nghĩ may mắn, cho rằng Cố Thiển không nhận ra mình, liền cười hì hì chủ động bắt tay hắn, nhiệt tình giới thiệu: “Chào thầy Cố, em là bạn học thời cấp ba của Hạ Hiên“.

Cố Thiển ý vị thâm trường mỉm cười, khách sáo khẽ cúi người: “Chào cậu, cảm ơn cậu thường ngày vẫn luôn chăm sóc cho Hạ Hiên“.Tóc vàng ngây ngô vò đầu, xua tay nói không cần phải cảm ơn, chuyện nên làm mà.

Hạ Hiên thấy đám ngu đần trước mắt mà tâm tan vỡ. Cậu lén đánh mắt về phía Lôi Minh Xuyên, nhờ gã nghĩ cách đối phó. Nhưng thằng ngu Lôi Minh Xuyên này đã sợ thầy giáo từ nhỏ, nhất là kiểu thầy giáo nội tâm hắc ám như Cố Thiển, gã càng không dám làm loạn, vội vàng thối lui về phía sau, ngoan ngoãn bịt miệng.

Hạ Hiên bất chấp kết quả tiến lên phía trước, bám lấy cánh tay Cố Thiển: “Anh rể, họp xong rồi sao? Mệt không?”

Tên tóc vàng đầu đất trăm năm không có mắt nhìn người, thấy tính cách Cố Thiển ôn hòa, hoàn toàn không có vẻ hung dữ như tối hôm đó, phòng tuyến trong lòng cũng bất giác cởi bỏ, nhiệt tình mời chào: “Thầy Cố chơi một ván không?”

Hạ Hiên thở phì phì trừng mắt lườm, sau đó cứng ngắc cười: “Không được, bọn tôi còn có việc, về trước đây! Mọi người chơi đi!” Vừa nói vừa giả bộ đáng thương nhìn Cố thiển, lặng lẽ dùng móng tay gảy gảy lòng bàn tay hắn.

Cố Thiển mỉm cười, nụ cười không rõ mục đích, cùng Hạ Hiên chào tạm biệt đám người xung quanh, sau đó rời khỏi phòng bi-a.

Chương 13:

Một chiếc SUV thuần sắc đen trầm tĩnh lao vút trên đường.

Hạ Hiên ngồi trên ghế phó lái, trong lòng bất an lo sợ. Cậu liên tục lén liếc mắt nhìn người đàn ông ngồi bên cạnh.

Sắc mặt Cố Thiển vẫn không chút gợn sóng như thường, nắm tay khống chế tay lái, hai mắt nhìn chằm chằm tình hình giao thông phía trước.

Tuy rằng mọi biểu hiện đều hết sức bình thường, nhưng Hạ Hiên vẫn cảm giác được Cố Thiển đang tức giận, áp lực vô hình đè nặng lên tâm lý cậu, vậy cho nên bầu không khí trong xe lúc này khá là quái dị.

Hạ Hiên có chút đứng ngồi không yên, cậu nghiêng người, nhìn sườn mặt Cố Thiển, cẩn thận dò hỏi: “Anh rể..... anh đang giận em đúng không?”

Cố Thiển vẫn nhìn thẳng phía trước, mím môi không nói.

Điều này khiến Hạ Hiên luống cuống, vành mắt đỏ hồng: “Anh rể..... em biết sai rồi. Lúc đó anh không chịu tiếp nhận em, em thì lại nóng lòng nên mới thiết kế màn kịch đó, cùng bọn họ lừa anh, sau này em.... không dám nữa, em hứa đó!”

Hạ Hiên giơ ba ngón tay lên trời thề, còn không quên ôm cánh tay Cố Thiển lắc lắc làm nũng, vẻ mặt cực kỳ đáng thương, nhìn chẳng khác nào chó nhỏ bị người ta vứt bỏ.

Cố Thiển cam chịu thở dài, dừng xe trước cổng một tiểu khu, sau đó nhìn thẳng vào thiếu niên trước mặt.

“Hạ Hiên, anh rất tức giận.” Cố Thiển nghiêm túc nói.

Vành mắt Hạ Hiên đỏ hồng, cậu vội tháo dây an toàn, ôm chầm lấy cánh tay Cố Thiển, “Anh rể, anh đánh em cũng được, nhưng đừng không để ý đến em“.

Cố Thiển trấn tĩnh nhìn một lúc, chẳng tỏ rõ thái độ. Hạ Hiên mím môi, chân dài vắt qua, ngồi lên đùi Cố Thiển, ôm lấy cổ hắn cọ cọ, oan ức lấy lòng: “Hàng đã bị anh dùng hỏng rồi, không được đổi, nhưng mà...... có thể bình chọn ít sao“.Cố Thiển vừa tức vừa buồn cười, nhéo nhéo mũi Hạ Hiên mắng: “Bán hàng vô lý như thế, không sợ bị người ta kiện à?”

Hạ Hiên cúi đầu hôn chụt một cái lên môi Cố Thiển, nhỏ giọng nói: “Không thể kiện, nhưng có thể nghiêm phạt..... phạt thế nào cũng được.......”

“Ồ?” Cố Thiển nheo mắt lại, siết chặt thắt lưng Hạ Hiên: “Trẻ nhỏ phạm lỗi nhất định phải bị phạt. Vậy nên, em đã chuẩn bị tinh thần chịu phạt chưa?”

Thanh âm trầm thấp đặc biệt gợi cảm, thân thể Hạ Hiên sinh ra cảm giác hưng phấn khác thường, mông cậu cọ tới cọ lui trên bộ phận mẫn cảm của Cố Thiển, ngoan ngoãn gật đầu.

.

Từ lúc mở cửa đến khi vào được nhà, Hạ Hiên vẫn luôn nhìn thẳng vào mắt Cố Thiển, cửa vừa đóng, cậu vội vội vàng vàng chạy vào phòng ngủ lấy đạo cụ, hưng phấn tròng vào người bộ quần áo đã chuẩn bị từ lâu.

Cố Thiển ngồi trên sô pha ngoài phòng khách, chậm rãi uống trà.

Một lúc sau, Hạ Hiên từ từ bước ra. Lúc này, trên người cậu đang mặc một bộ váy nữ hầu, gấu váy vô cùng ngắn, chỉ miễn cưỡng che được hạ thể, phần ngực không hề có vải che, để lộ toàn bộ da thịt, hai đầu vú tinh tế như ẩn như hiện. Đôi chân thon dài được bao bọc trong đôi tất chân trắng muốt, kiểu dáng một cao một thấp, càng nhìn càng khiến người ta sinh ra dục vọng muốn lăng nhục.

Hạ Hiên chủ động quỳ gối dưới chân Cố Thiển, hai tay dâng lên roi da, mím môi nói: “Chủ nhân, em sai rồi. Xin chủ nhân nghiêm phạt.....”

Cố Thiển rất bình tĩnh nhận roi. Roi không dài, được làm bằng da mềm, nhìn qua không khác gì đuôi ngựa, xúc cảm mềm mại, đánh lên người hẳn cũng không đau lắm. Hắn nhìn Hạ Hiên từ trên cao, uy nghiêm đẩy cằm cậu lên: “Bé ngoan, quay mông lại đây“.

Hai người tiến nhập trạng thái rất nhanh.

Hạ Hiên hưng phấn đến run rẩy. Cố Thiển mang theo hơi thở xâm chiếm cường thế, cậu không thể không cam tâm tình nguyện thuận theo, cam nguyện bị chi phối. Cậu xoay người lại, hạ thắt lưng, nhếch cao mông ngay trước mặt hắn.

Dây nơ màu đen được thắt nút ở phần thắt lưng bộ váy nữ hầu vừa vặn rủ xuống ngay giữa mông Hạ Hiên, hai sắc trắng đen đối lập phân minh vô cùng kích thích cảm quan người nhìn.

Cố Thiển nhếch môi, nhìn chằm chằm cái mông căng mẩy cực kỳ thích hợp bị đùa giỡn trước mặt, giơ cao roi da rồi vụt mạnh xuống.

“Chát!”

Thanh âm âm vang vô cùng dễ nghe. Hạ Hiên bị đánh bất ngờ, khẽ kê một tiếng, bờ mông dày thịt dâm đãng lúc lắc.

Roi da quất xuống lực đạo vừa đủ, không quá đau, nhưng mơ hồ mang theo cảm giác ngứa ngáy, nhất là phần da thịt lộ bên ngoài không khí thì càng ngứa hơn, rất khó chịu. Hạ Hiên kéo căng hai chân, nhịn không được hếch mông về phía sau, mông thịt trắng bóc khẽ run rẩy.

“Nhịn chút!” Cố Thiển vẫn không hề biến sắc, khống chế lực đạo điều khiển roi da, liên tiếp quất roi, tạo ra những tiếng “chát chát” vang vọng khắp phòng.Góc độ hạ roi cũng vô cùng tinh tế, những vết hồng ngân xuất hiện đều tăm tắp trên bờ mông, mông thịt trắng nõn bị chà đạp mà biến hồng, nhìn qua có cảm giác mông to thêm vì sưng đỏ. Không những thế, trong mắt người nhìn, kiểu run rẩy sợ hãi của cái mông cong vểnh này còn đặc biệt giống quả mật đào mọng nước ngon miệng.

“A! Anh rể!”

Roi da vẫn liên tiếp tạo hồng ngân trên mông thịt, thỉnh thoảng còn như vô ý lướt qua cửa huyệt mẫn cảm, khiến Hạ Hiên phải hét lên thành tiếng.

Cố Thiển mặt không đổi sắc, tay vững vàng tiếp tục hạ roi, chỉ chuyên tấn công cùng một chỗ: “Bé ngoan, em nên gọi anh là gì?”

Hạ Hiên lập tức đổi giọng, lắc lắc mông nũng nịu gọi: “Chủ nhân! Chủ nhân! Đừng đánh nữa được không?! Không được......A.......”

Cửa huyệt tươi non đích xác không chịu nổi dằn vặt, bị đánh vài cái đã đỏ tấy, thậm chí còn đóng mở tựa như đang hô hấp, tiết ra một ít dịch trong suốt. Cố Thiển bị cảnh tượng trước mắt hấp dẫn, vươn tay búng nhẹ lên quả trứng dưới mông, dùng roi da quét tới quét lui trước cúc huyệt.

“A! Đừng mà..... đừng chơi như thế..... đánh em, tiếp tục đánh em! Chủ nhân....”

Hạ Hiên uốn éo mông muốn trốn tránh, lại bị người đàn ông phía sau dùng tay trụ vững khóa chặt, không thể động đậy, chỉ có thể mặc người xâm lược.

Bờ mông tuyết trắng trải qua trận tàn sát bừa bãi đã tấy lên đỏ bừng, nhất là cái miệng nhỏ nhắn đáng thương, sưng tới mức càng khiến người ta yêu thương. Cố Thiển nhếch môi, thả roi da xuống, chậm rãi cúi đầu lại gần.

Luồng hô hấp nóng bỏng phả trước cửa huyệt, ngay sau đó, lỗ nhỏ liền cảm nhận được xúc cảm mềm mại, ẩm ướt của vật nào đó. Hạ Hiên lập tức nhận ra vật đó là gì, liền kích động kêu rên.

Đây là lần đầu tiên cậu được liếm mông, kích thích cực đại khiến cậu hoa mắt, nước mắt sinh lý cứ thế chảy xuống: “A..... chủ nhân..... thật sướng.......”

“Ngoan chút, anh giúp em liếm, sưng hết lên rồi“.

Cố Thiển nhìn nửa phần thân thể hoàn mỹ trước mắt, lại một lần nữa đưa sát mặt mình vào khe mông. Mũi anh rất cao, thẳng tắp, vừa cúi đầu đã đụng đến phần xương cụt của Hạ Hiên, môi hé mở, trực tiếp cắn nuốt phần thịt dày nơi cửa huyệt, dùng lực hút mạnh, cứ như mút ra được cả vách thịt bên trong. Đầu lưỡi vươn ra, thâm nhập vào trong, liếm ướt từ trong ra ngoài, tham lam xâm chiếm tường thịt trong huyệt động.

Hạ Hiên siết chặt nắm tay, đẩy mông về phía sau, dương vật nhếch cao, tạo thành túp lều nhỏ trên tạp dề. Vừa bị hấp vừa bị liếm khiến mông cậu hoàn toàn tê dại, hai nhân mềm nhũn, sắp không quỳ nổi, cảm giác như ngay cả linh hồn cũng bị Cố Thiển hút ra.

Cửa huyệt đỏ hồng đáng hổ thẹn đã sũng nước, thủy quang trong suốt dâm đãng vô cùng. Nhưng Cố Thiển vẫn như cũ, không muốn buông tha cúc huyệt đáng thương, trái lại còn ra sức liếm mút, dùng đầu lưỡi đâm chọc, quét qua toàn bộ vách thịt mềm mại, vừa liếm vừa nhét từng ngón tay vào một, khẽ gảy phần thịt huyệt bị liếm đến ẩm ướt.Hạ Hiên triệt để gục ngã, rên rỉ liên tục, âm điệu ngày một lớn, khiến người nghe huyết mạch sục sôi. Lông mi cong dài ướt nước run rẩy, đỉnh dương vật phun ra chút dịch trắng đục, làm ướt tạp dề.

Hai ngón tay đã vào được bên trong, khép mở linh hoạt, chọc sâu vào nội vách. Cố Thiển vươn đầu lưỡi, cố liếm sâu hơn, sau đó lại đi ra ngoài, dọc theo cột sống trượt xuống, lưu lại vệt nước thật dài. Hắn ôm lấy Hạ Hiên từ phía sau, để cái lưng trơn bóng của cậu dựa vào ngực mình, giọng nói trầm khàn cất lên: “Lần sau không được bày ra trò tương tự nữa, nếu không anh nhồi đầy nơi này, bắt nó ngậm cả ngày, không được phép rút ra“.

Hạ Hiên rụt cổ, lời Cố Thiển nói khiến cậu có chút sợ hãi, lại có chút chờ mong. Cậu nghiêng nửa bên mặt có nố khỏa lệ chí về phía sau, ngoan ngoãn đáp: “Chủ nhân, em không dám nữa, sau này sẽ luôn nghe lời chủ nhân ưm......Xin anh.....”

Cố Thiển cắn mút đầu vai cậu, biết rõ còn cố tình hỏi: “Xin anh cái gì?”

Hạ Hiên xoay người lại, ôm lấy thắt lưng Cố Thiển, dâm đãng khát cầu: “Xin anh chịch em! Dùng sức làm chết em!”

Cố Thiển nhíu mày, tét một phát thật mạnh vào cái mông tròn trịa phía dưới.

Cửa huyệt bị lăn qua lăn lại nửa ngày đã không thể nhịn, nhưng dù đã được tiền diễn đầy đủ, nhưng ngón tay sao có thể thô to như dương vât, đầu nấm to lớn vừa mới thọc sâu vào nội vách, vách thịt trong động đã xuất hiện một chút cảm giác bài trừ.

Cố Thiển đâm mạnh từ phía sau, dương cụ nóng hổi vừa cứng vừa dài như trường thương, hung mãnh tiến công, thâm nhập sâu tận cùng, lặp đi lặp lại, đảo loạn tràng thịt bên trong.

“A.....A......” Hạ Hiên hiện giờ đã chẳng thể nói được gì, ngoại trừ ư ư a a thì vẫn là ư ư a a. Cái mông sưng đỏ bị người đàn ông phía trên vững vàng khống chế, tiếp nhận từng cú đánh mãnh liệt, phần xương mu cứng rắn của hắn không ngừng đập vào thịt đùi Hạ Hiên, ma xát đến hồng rực, càng nhìn càng thấy đẹp. Bị chơi đến điên, Hạ Hiên liên tục sục dương vật phía trước của mình, một tay ôm cổ Cố Thiển, ngửa đầu phóng đãng kêu rên.

Động tác giao hợp của Cố Thiển trước giờ luôn rất hung mãnh, một tay hắn nắm lấy bàn tay đang ma xát côn thịt của Hạ Hiên, tay còn lại bắt đầu nhu niết bộ ngực phẳng phía trên, chà xát đầu vú tinh tế, không buông tha bất cứ nơi mẫn cảm nào trên cơ thể cậu.

“Chết mất! Anh rể a! A!”

Nước bọt không kịp nuốt dọc theo khóe môi chảy xuống, kích thích cường liệt khiến Hạ Hiên hoàn toàn mất kiểm soát, đôi chân mang tất kẹp chặt thắt lưng Cố Thiển, mông bị chịch gắt gao.

Phút chốc, bắn tinh chỉ trong nháy mắt.

Sau cú thúc đến tận cùng của Cố Thiển, Hạ Hiên thét lên một tiếng chói tai, tinh dịch trắng đục phun toàn bộ trong tay hắn. Kéo theo đó, thân thể liên tiếp phát sinh biến hóa, thịt động co rút, tràng thịt bên trong không biết xấu hổ kịch liệt nhúc nhích, kìm chặt dương vật thô to trong cơ thể.

Co thắt bất chợt khiến Cố Thiển nhíu mày, hắn bóp mạnh mông tròn của Hạ Hiên, tiếp tục động thân, đưa côn thịt vào sâu hơn bên trong, tiếp đó, một luồng tinh dịch nồng đậm bắn thẳng vào vách thịt cơ khát.”A a a! !”

Hạ Hiên tựa như bị điện giật, toàn thân co quắp, mềm nhũn quỳ rạp trên sàn.

Cố Thiển thở hắt ra một hơi, quần áo trên người hắn vẫn hoàn hảo như trước, ngoại trừ tháo dây lưng, kéo khóa quần xuống thì chẳng khác gì bình thường, đối lập hoàn toàn với miếng vải rách còn sót lại, không thể che chắn bất cứ chỗ nào trên cơ thể Hạ Hiên. Hắn ôm Hạ Hiên vẫn đang mơ mơ màng màng vào lòng, dịu dàng hôn môi, thấp giọng hỏi: “Còn muốn tiếp tục không?”

Khóe mắt Hạ Hiên đỏ hồng, vương chút hương vị quyến rũ dâm mị, sau phút cao trào cường liệt, cậu lại không hề cảm thấy mệt mỏi rã rời, cánh tay gần như tê dại vòng qua ôm người đàn ông trước mắt, nức nở đáp: “Muốn..... còn muốn......”

Cố Thiển cười nhẹ một tiếng, dùng sức đẩy hông, mạnh mẽ chọc dương vật sưng to, bắn tinh xong vẫn hứng trí bừng bừng đi vào cơ thể Hạ Hiên lần thứ hai, hung hăng siết chặt thiếu niên vào lòng, tiếp tục động tác giao hợp nguyên thủy nhất.

Chương 14:

Sau sự kiện nghiêm phạt, hai người vẫn thích thử một ít đồ dùng tình thú, mua vui cho cuộc sống tính phúc. Trong tủ quần áo, có hẳn một ngăn chuyên để đạo cụ tình sắc, có đồ cảnh sát, bác sĩ, y tá cùng đủ loại chế phục và vài món đồ chơi nhỏ gia tăng tình thú. Nói chung, thầy Cố mỗi khi làm tình đã không còn giữ được vẻ mặt đứng đắn nữa rồi.

Tình cảm giữa hai người càng lúc càng sâu, ngày ngày ngọt ngào hạnh phúc, chọc mù mắt Lôi Minh Xuyên. Vì thế, gã theo đuổi Trầm Ngọc càng thêm tích cực.

Hôm nay, Cố Thiển hiếm khi được rảnh rỗi, Hạ Hiên liền muốn cùng hắn xem một bộ phim kinh dị mới được công chiếu. Mấy lần trước vì bận việc nên Cố Thiển luôn lỡ hẹn, lần này hắn quyết định đặt vé quang mang, dẫn theo Hạ Hiên hứng trí bừng bừng tới rạp chiếu phim.

Không phải cuối tuần nên người tới rạp xem phim không nhiều, cả phòng chiếu còn phân nửa ghế trống. Cố Thiển thẳng thắn chọn ngay vị trí trung tâm, góc độ quan sát màn hình rất tốt, nhưng nếu muốn làm vài chuyện khó nói thì cực không tiện.

Hạ Hiên có vẻ không vừa lòng lắm, nhăn mặt nhăn mũi.

Thời gian chiếu phim chưa tới, đèn trong phòng mờ mịt, tất nhiên Cố Thiển cũng nhìn thấy vẻ mặt ghét bỏ của Hạ Hiên. Hắn mỉm cười, đưa túi bỏng qua, nhẹ giọng hỏi: “Tiểu Hiên, sao vậy?”

Hạ Hiên gác cằm lên cánh tay Cố Thiển, bĩu moi: “Vị trí không tốt“.

Cố Thiển gõ nhẹ vào trán Hạ Hiên một cái, nghiêm túc đáp: “Vị trí này ở chính giữa, lát nữa sẽ xem được chính diện màn hình“.

Đến rạp chiếu phim chưa chắc đã là để xem phim biết không! Hạ Hiên thầm gào thét trong lòng. . .

Cậu gối đầu lên cánh tay Cố Thiển, mắt trợn trắng bất mãn. Cố Thiển làm bộ như không hiểu, nghiêm nghiêm cản cần nhìn thẳng màn hình. Hạ Hiên không còn cách nào khác, chỉ có thể nhổm dậy, tức tối cắn bỏng ngô.

Rất nhanh, toàn bộ đèn trong phòng phụt tắt, lúc phim mới bắt đầu không bao lâu, có hai bóng người vội vàng cúi thấp lưng đi vào, ngồi ngay trước mặt Hạ Hiên và Cố Thiển.Vì đèn đã tắt hết nên nhìn không quá rõ, nhưng Hạ Hiên lại thấy một trong hai cô gái kia có chút quen mắt, muốn hỏi rõ ràng là ai thì cậu không thể trả lời được, chỉ cảm thấy vô cùng quen thuộc thôi.

Quên đi!

Hạ Hiên lắc đầu, không suy nghĩ nhiều nữa, dựa đầu vào vai Cố Thiển chăm chú xem phim.

Phim kinh dị quả nhiên là lợi khí giúp tình nhân tăng tiến độ thân mật, ngay khi con quỷ có ngoại hình kinh dị xuất hiện, Hạ Hiên vội vàng che miệng, chui vào ngực Cố Thiển, sau đó không dám ló mặt ra nữa.

Trên người Cố Thiển thoang thoảng mùi hương nước xả vải, rất dễ chịu, rất thoải mái. Hương vị này thực sự vô cùng thần kỳ, nhoáng cái đã có thể xoa dịu thần kinh đang căng thẳng của Hạ Hiên, thậm chí còn sinh ra cả cảm giác tâm viên ý mãn. Cậu nghiêng người, ôm chặt thắt lưng Cố Thiển, sắc dục huân tâm mà cọ cọ lồng ngực rắn chắc phía trước, vừa cọ vừa nhẹ nhàng rầm rì.

Hình ảnh kinh khủng không thể khiến Cố Thiển kích động, trong lòng chỉ nhớ đến người nào đó đang rất không ngoan, bàn tay nghịch ngợm lén lút mò xuống hạ thân hắn xoa nắn, hắn nâng cằm Cố Thiển lên, trầm giọng hỏi: “Sao không xem phim đi?”

Hạ Hiên cố ý làm trò vươn đầu lưỡi liếm liếm khóe môi, ngữ điệu mang theo chút ý câu dẫn mê hoặc: “Anh xem phim của anh, em chơi của em, được hay không..... ông xã......”

Xưng hô kéo dài phía cuối câu khiến trái tim Cố Thiển rung động, tay bất giác buông lỏng. Hạ Hiên được tự do, sung sướng tươi cười, thân thể dần dần trượt xuống dưới, đầu cúi sát vào vị trí giữa hai chân Cố Thiển.

Nơi đó của Cố Thiển rất lớn, dù đang trong trạng thái ngủ đông nhưng vẫn tỏa ra uy áp, mang đầy hương vị của đàn ông trưởng thành. Hạ Hiên vô cùng thích nó, lần nào nó cũng khiến cậu sướng tới điên cuồng. Một tay cậu xoa nắn đùi trong, tay còn lại nhu niết hạ thể Cố Thiển, cách một lớp quần nhưng kỹ xảo nhu niết của Hạ Hiên rất tốt, một lúc sau đã khiến nơi đó của hắn cương cứng, dựng lên thành túp lều lớn.

Hạ Hiên thỏa mãn cười, cậu ngẩng đầu, ép sát lại gần tai Cố Thiển, dâm đãng nói: “Ông xã, anh cứng rồi, có muốn làm em hay không.....”

Tiếng gọi “ông xã” này thật đủ mùi vị, cuối cùng Cố Thiển cũng rời mắt khỏi màn hình lớn, chuyển đến trên người Hạ Hiên. Hắn siết chặt thắt lưng thiếu niên trước mắt, ép sát cậu vào ghế dựa, nghiêng người, hung mãnh hạ xuống một nụ hôn.

Bóng tối mang theo sự ngọt ngào của tình ái, Hạ Hiên không dám rên lớn, sợ người khác nghe thấy, chỉ có thể cắn chặt bả vai Cố Thiển, nuốt tiếng rên vào bụng.

Cố Thiển hút bờ môi Hạ Hiên trước tiên, còn khiêu khích cắn nhẹ, làm Hạ Hiên kìm lòng không được mở lớn miệng, để mặc đầu lưỡi linh hoạt xâm nhập, điên cuồng quấy rối, cùng đầu lưỡi của cậu dây dưa, trao đổi nước bọt, qua lại triền miên.

Thân thể Hạ Hiên dần mềm nhũn, trong lúc vô ý, chân cậu bất chợt đạp mạnh vào hàng ghế phía trước.

Hạ Tinh đang tập trung tinh thần xem phim thì đột nhiên bị quấy rầy, cô nhíu mày, sắc mặt lạnh băng nhìn về phía sau. Cô gái ngồi bên cạnh phát hiện Hạ Tinh bất thường, quan tâm cầm tay cô hỏi: “Hạ Tinh, sao vậy?”Hạ Tinh không nói gì nhìn hai người đang quấn lấy nhau phía sau, tiếp đó ôm cô gái bên cạnh, đáp: “Không sao, em tiếp tục xem đi“.

Môi Hạ Hiên tê rần, dĩ nhiên cũng đỏ ửng vì ma xát kịch liệt. Đến khi hơi thở của cậu càng ngày càng gấp, Cố Thiển mới chịu buông tha.

Cố Thiển hôn lên hai má nóng bừng của Hạ Hiên, dịu dàng nói: “Tiểu Hiên, đây là nơi công cộng, không được hồ đồ. Biết không?”

Hạ Hiên làm gì còn hơi sức hồ đồ nữa, thân thể cậu đã nhuyễn như nước, phải dựa vào vai người đàn ông bên cạnh thở dốc.

Cố Thiển thấy Hạ Hiên nghe lời như vậy rất thỏa mãn, sau khi ôm chặt cậu vào lòng, hắn tiếp tục chăm chú xem phim.

Phim kéo dài hơn tiếng rưỡi, kiên trì xem đến tận cuối chỉ khoảng 10 người. Lúc đèn được bật trở lại, Cố Thiển như một quý ông cẩn thận đỡ Hạ Hiên đứng lên.

“Đói bụng chưa?”

Hạ Hiên lắc đầu: “Không đói lắm“.

Cố Thiển xoa xoa đỉnh đầu mềm mại của cậu: “Không đói cũng phải ăn chút gì đó, em muốn ăn gì?”

“Ừm.....” Hạ Hiên vuốt cằm suy nghĩ một lúc, đang định mở miệng trả lời thì một gương mặt quen thuộc đột nhiên xuất hiện, khiến cậu kinh ngạc trợn tròn mắt.

Lúc đứng dậy rời đi, Hạ Tinh chỉ theo quán tính nhìn ra phía sau, xem kẻ làm phiền mình lúc xem phim là ai thôi, trăm triệu lần không ngờ......

“Chị?!”

“Tiểu Hiên?!”

.

Bốn người xấu hổ ngồi cùng một bàn trong nhà hàng, trừng mắt nhìn nhau.

Cố Thiển lật giở thực đơn, hỏi: “Muốn ăn gì?”

Hai chị em nhà họ Hạ không trả lời, chỉ có cô bạn đi theo Hạ Tinh lắc đầu với Cố Thiển. Cố Thiển sờ sờ mũi, lần thứ hai khép thực đơn lại.

Hạ Hiên cùng Hạ Tinh mặt đối mặt, hai người lớn lên rất giống nhau, nhưng nếu nhìn kỹ, Hạ Hiên vẫn có nét khác biệt, ngũ quan Hạ Tinh so với Hạ Hiên góc cạnh hơn, nhìn qua thiếu vài phần âm nhu, thêm vài phần anh khí, cùng với sự giỏi giang trong công việc của cô thập phần tương xứng.

Cô gái ngồi bên cạnh Hạ Tinh lại thuộc kiểu trắng nõn, dịu dàng như ngọc, là trợ lý riêng của Hạ Tinh. Hạ Hiên vẫn luôn nghĩ rằng hai người chỉ là chị em tốt, chẳng ngờ quan hệ của họ không chỉ đơn giản như thế. Cậu bất chợt nghi ngờ cuộc hôn nhân giữa chị gái và Cố Thiển chỉ là một màn giao dịch đôi bên cùng có lợi, chẳng tồn tại chút tình yêu nào. Như vậy có thể giải thích vì sao hai người lại ly hôn, rồi tìm được hạnh phúc mới hòa bình đến thế.

Bạch Uyển Oánh đưa cho Hạ Tinh cốc nước, săn sóc nhắc nhở, “Cẩn thận, có chút nóng“. Hạ Tinh vẻ mặt dịu dàng tiếp nhận, Hạ Hiên chưa bao giờ thấy chị gái ôn hòa như thế trước mặt mình.

Đê mờ! Mù mắt chó rồi!

Hình tượng chị gái trong lòng cậu luôn luôn là nữ cường nhân công tư phân minh, thình lình dịu dàng thật khiến cậu đỡ không nổi.Hạ Tinh nhấp một ngụm nước, ánh mắt sắc bén bức người đảo quanh Cố Thiển cùng Hạ Hiên: “Nói đi, chuyện gì đã xảy ra?”

Hạ Hiên nuốt nước miếng, nói thật cậu rất sợ chị gái, nhưng vì tình yêu, cậu phải dũng cảm lên. Vì vậy, cậu siết chặt nắm tay, kiên định nói: “Em và Cố Thiển đang quen nhau, chuyện chỉ có vậy“.

Hạ Tinh nhướn mày, ngữ khí nghiêm túc: “Em là đồng tính?”

“Cũng không hẳn......” Hạ Hiên ngượng ngùng nhìn Cố Thiển, “Em chỉ thích anh ấy“.

Hạ Tinh nhắm mắt, xoa mi tâm, Cố Thiển vẫn cong môi tươi cười, khí định thần nhàn uống nước.

Hạ Tinh trầm mặc một hồi lâu sau mới chuyển hướng công kích qua Cố Thiển: “Ngài Cố, Hạ Hiên mới 20 thôi, thế giới quan chưa chắc chắn, anh không được kéo em ấy cùng lạc lối'.

Cố Thiển thả cốc nước xuống, ngoài cười nhưng trong không cười đáp: “Cô Hạ, Tiểu Hiên đã thành niên rồi, em ấy tự biết bản thân muốn gì, cô Hạ cũng nên ủng hộ sự lựa chọn của em ấy chứ“.

“Tôi ủng hộ cái rắm!” Hạ Tinh nổi trận lôi đình trực tiếp chửi bậy, sắc mặt âm u, “Lúc đó chúng ta đã thỏa thuận không được can thiệp vào chuyện đối phương quen ai, cùng ai, anh cũng con mẹ nó đồng ý không đẩy ngã em trai tôi rồi mà!”

Hạ Hiên biết Hạ Tinh đã bạo phát, vội vàng che trước mặt Cố Thiển, thành khẩn nói: “Chị, em đã lớn rồi! Hơn nữa, không phải anh ấy đẩy ngã em, mà là em theo đuổi anh ấy..... Anh ấy có đẩy ngã em thật thì em cũng vẫn thích“.

“Phụt!” Trước sự thẳng thắn của Hạ Hiên, Bạch Uyển Oánh thiếu chút nữa phì cười. Cô cầm tay Hạ Tinh, nhẹ nhàng trấn an.

Hạ Tinh trái lại nguy hiểm mỉm cười: “Thằng nhóc như em không sợ bị coi thường hả?!”

Hạ Hiên vô tội nhún vai: “Chị, không còn kịp rồi, em đã làm với anh ấy“.

Biểu hiện của Hạ Hiên khiến Cố Thiển khá bất ngờ, nhưng trong lòng lại dị thường thỏa mãn, hắn chủ động cầm tay cậu, nói với Hạ Tinh: “Hạ Tinh, trước mặt cô, tôi có thể kiên định nói, tôi sẽ đối xử tốt với Tiểu Hiên, so với bản thân còn chăm sóc tốt hơn. Cô cũng biết, tôi rất yêu em ấy“.

Hạ Tinh trầm mặc, lần đầu tiên cô phát hiện Cố Thiển cất giấu ảnh chụp Hạ Hiên thì đã biết hắn thích Hạ Hiên, cô tìm cách ngăn cản, ép hắn phải thề không được tiếp tục dây dưa với cậu, nhưng trăm triệu lần không ngờ thằng em trai không chịu thua kém nhà mình lại chủ động ra tay!

Hạ Tinh vẫn làm mặt lạnh ép hỏi: “Vậy người nhà anh thì sao?”

Cố Thiển bình tĩnh trả lời: “Sau khi ly hôn với cô, tôi đã nói với người nhà rằng mình tự nhiên sinh ra cảm giác kháng cự với phụ nữ, thân thể không dậy nổi hứng thú, nên bọn họ không thúc ép tôi nữa. Cô yên tâm, tôi còn mấy anh trai có thể nối dõi tông đường, cha mẹ chỉ hy vọng tôi vui vẻ, khỏe mạnh là tốt rồi“.

Hạ Hiên thấy chị mình đã có thái độ hòa hoãn, vội vàng thừa thắng xông lên: “Chị, chị đừng nóng giận, em và anh ấy thật sự rất xứng đôi!”Hạ Tinh khinh bỉ “xùy” một tiếng.

Mối quan hệ của hai người đã như vậy, giường cũng đã lăn mấy lần, mọe nó, cô còn có khả năng ngăn cản chắc! Hạ Tinh không có tâm nguyện gì lớn lao, chỉ mong em trai duy nhất vui vẻ là được.

Hạ Tinh trầm mặc trong chốc lát, sau đó ngẩng đầu lên nhìn chằm chằm Cố Thiển, uy hiếp: “Cố Thiển, nếu anh dám tệ bạc với em trai tôi, tôi nhất định không bỏ qua cho anh“.

Cố Thiển cười: “Tôi cũng sẽ không bỏ qua cho chính mình“.

Bạch Uyển Oánh thấy hai bên đã đạt thành hiệp nghị trong hòa bình, liền dịu dàng cười nói: “Vậy giờ đã có thể gọi cơm được chưa?”

Sắc mặt Hạ Tinh vẫn không tốt lắm gật đầu.

Chị gái đã đồng ý, Hạ Hiên thật vui vẻ, cậu hôn chụt thành tiếng thật kêu lên má Hạ Tinh, sau đó cười hì hì ngồi xuống, mắt hoa đào tinh quái xoay chuyển, nói: “Chị, chị cũng nên giải thích chuyện của mình đi chứ, chị và Oánh tỷ là sao, không thể nói cho em biết được à?”

Bị em trai phản quân, chiếc đũa hướng đến đĩa rau của Hạ Tinh khựng lại một chút, càng nghĩ càng giận, cô cau mày, “Thằng nhóc xấu xa, em thì biết cái gì! Ăn!”

Hạ Hiên le lưỡi, len lén yếu ớt rụt cổ.

Giải quyết xong bữa tối, hai đôi tình nhân mỗi người một ngả.

Cố Thiển thoải mái nắm tay Hạ Hiên, chậm rãi bước dọc theo đường cái.

Khóe miệng Hạ Hiên từ lúc ăn cơm đến giờ vẫn luôn ngoác đến tận mang tai, không hề giảm độ cong chút nào. Cậu hẩy hẩy bả vai Cố Thiển, biết rõ còn cố hỏi: “Nói đi, anh đã thích em từ lâu rồi đúng không?!”

Cố Thiển thành thật gật đầu: “Ừ, anh đã thích em từ rất rất lâu rồi!”

“Anh lén chụp ảnh em! Quả thật là một tên biến thái!”

Cố Thiển vúi dầu, dịu dàng cười: “Đúng vậy, anh là một kẻ biến thái danh xứng với tên. Thế nên bạn học Hạ có nguyện ý chấp nhận anh không?”

Hạ Hiên ôm chầm lấy Cố Thiển, vui vẻ rạo rực đáp: “Anh càng biến thái em càng thích“.

Cố Thiển xoay người lại ôm cậu: “Anh vốn nghĩ sẽ mãi yên lặng thích em, yên lặng quan tâm em, yên lặng thỏa mãn dục vọng biến thái của mình, thế nhưng.....”

“Thế nhưng không ngờ em cũng thích anh đúng không?!” Hạ Hiên hồi hộp cướp lời, “Thật ra em vừa gặp anh đã nhất kiến chung tình, nhưng khi đó anh lại muốn kết hôn cùng chị em, vậy nên em dã khổ sở rất lâu“.

Cố Thiển yêu thương ôm chặt cậu vào lòng, nhẹ giọng nói: “Sau này sẽ không bao giờ để em phải khổ sở nữa!”

Hạ Hiên cọ cọ hõm vai Cố Thiển, yêu cầu: “Em thổ lộ với anh trước, anh cũng đã thích em từ lâu, như vậy anh còn thiếu em một lời tỏ tình đúng hay không?!”

“Ngay bây giờ sao?”

“Cho anh một cơ hội thể hiện đấy, ngay bây giờ“.

“Được“.

Hai tay Cố Thiển chậm rãi di chuyển xuống dưới, bao lấy mông thịt của Hạ Hiên, hạ thấp đầu, dạt dào tình cảm nhìn thanh niên trước mặt, con ngươi đen láy tựa bầu trời đêm lấp lánh ánh sao, vô cùng động lòng người.

“Hạ Hiên, trong sinh mệnh của anh, em tựa như 3 đối 9, ngoại trừ em ra vẫn sẽ mãi là em......”

Toàn văn hoàn

Chú thích:

Về câu nói “em tựa như 3 đối 9, ngoại trừ em ra vẫn sẽ mãi là em”, giải thích ra khá khó hiểu, nhờ sự giúp đỡ của bạn Minh Trang bên group raw đam mỹ, mình sẽ cố tóm lược lại, giải thích dễ hiểu nhất.

Đầu tiên, phép tính 3×3=9 là để nói về phi tính bàn vuông, một thuật toán trong phong thủy. Phương pháp lập Tinh Bàn là vẽ một ô vuông lớn, trong đó chia ra 9 ô vuông nhỏ. Mỗi ô là một hướng nếu dùng nó với mục đích là la bàn, mỗi hướng lại chia thành 3 sơn, mỗi sơn 15 độ. Cụ thể phép tính thì rất khó hiểu, ko phải dân chuyên thì có đọc cũng mờ mịt thôi T___T Có thể hiểu đại khái phép tính 3×3=9 theo kiểu nếu tính tổng các số ngang, dọc, chéo luôn cho ra cùng một kết quả. Áp dụng vào truyện, có nghĩa là dù vận thế xoay vần ra sao, nhưng tình yêu hay chính bản thân con người vẫn sẽ mãi không thay đổi. Hơn nữa, số 9 còn là con số của an lành, thuận lợi, số 9 trong truyện mọi người có thể hiểu là “hạnh phúc trọn vẹn“.

Giải thích về phần này, hình như tác giả cũng đã giải thích trong phần cmt trên weibo, nhưng tài khoản weibo của tớ đã bị xóa nên ko thể đọc cmt được. Mình nghĩ cách hiểu đại khái cũng như trên thôi T___T

Cuối cùng cũng hoàn được bộ đam mỹ thứ hai, H của wy Tử Mạch viết hay thôi rồi, nếu kéo dài được nữa thì tốt, kết kiểu này hơi tiếc nuối ah. Vì hạnh phúc con dân, mình từng mò tiếp những bộ khác của tác giả này rồi, nhưng nội dung không hợp mình lắm, đa số còn là NP nữa nên bỏ qua. Nàng nào giới thiệu cho mình một bộ đam nội dung tương tự như bộ này đi, YD thụ, H vừa phải, công trong ngoài bất nhất, thụ phải bày trò theo đuổi mới chịu. Đã edit hay chưa edit đều được. Chưa edit có khi mình còn nổi hứng edit cho toàn thể con dân nữa đó =3=

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.